Soái Ca Dưới Lớp Quân Trang

Chương 11: Tự hào




Hội trường này là của đại đội liên khu C với diện tích hơn 50.000m2 có sức chứa hơn 2 ngàn người. Cho nên tất cả các hoạt động quân sự đều được tổ chức ở đây. 

Lễ khai mạc diễn ra vào lúc 8h, nhưng bọn họ là ai cơ chứ, tất cả đều có mặt vào lúc 7h và rất nghiêm trang không hề có tiếng đùa giỡn hay nói qua lời.

Đúng 8h lễ khai mạc diễn ra rất nghiêm trang chuẩn quân đội. 

Sau hơn 2 tiếng đồng hồ làm lễ, thì giờ phút mọi người mong chờ đã tới đó là Tăng quân hàm. 

Khả Khả được xếp vào loại chiến công đặc biệt cho nên leo thẳng lên hàng ghế VIP mà ngồi. Còn anh thì các cô 2 dãy ghế ngồi ghế của đại biểu. 

Lúc này 1 nam 1 nữ mặc quân phục màu xanh bước ra giới thiệu các vị tướng lãnh có mặt ngày hôm nay. 

_ Đến dự buổi trao quân hàm hôm nay, Đại đội liên khu C rất hân hạnh được đón tiếp Đại Tướng Lâm Chấn Kha, người anh hùng của dân tộc - Tiếng MC vừa nói lên mang đầy uy lực, danh dự và sự tôn kính tuyệt đối. 

Mọi người đều vui vẻ đón mừng vị Đại Tướng đại anh hùng của dân tộc này vổ tay nồng nhiệt đón quoái nhìn ông từ cửa bước vào. 

Trên chiếc áo quân đội kia của ông là hai bên từ ngực xuống đến gần bụng đều là huân chương, nhìn thôi là đã làm ngạc thở rồi. 

Ai ham thì ham chứ Khả Khả không ham chút nào, cô là người biết rõ nhất không phải ai khác đối với cô cái áo đó chỉ một chữ thôi " Nặng ". 

Còn đừng nhắc đến tuổi thơ, càng cho nó đi vào dĩ vãng quên lãng luôn càng tốt khi mà hầu như những cái huân chương trên chiếc áo đó cái nào cũng được Khả Khả nhiệt tình lấy ra biến nó thành món đồ chơi của trẻ con a. 

Cái huân chương anh hùng dân tộc gì đó rất vinh hạnh được cô mang đi cài lên đầu búp bê, còn những cái khác vinh hạnh hơn nhiều cái thì để chơi ô quan, cái thì để chơi cờ tỉ phú... Nói chung chúng nó đều đã qua tay của Khả Khả. 

Cô vốn nghĩ rằng ba ba đại tướng đang bận việc cơ mật ở thành phố A, sẽ không tham dự cái lễ nhỏ nhoi này đâu. 

Nào ngờ khi mà nghe MC hớn hở từ trong cánh gà đi ra, gương mặt không dấu được nét hãnh điện, và kèm theo cái tên 3 chữ kia thì Khả Khả biết mình xong đời rồi.

Cái này là cố tình, cô chắc chắn ba ba đại tướng cố tình. 

Sau khi ổn định chỗ ngồi thì chương trình bắt đầu. 

Những chiến công của từng đoàn binh, và cuối cùng là chiến công vừa rồi cũng được tôn vinh. 

Điều đặc biệt ngày hôm nay đó là ở đất nước S lần đầu tiên trong lịch sử xuất hiện vị thiếu tướng ở tuổi 28. 

Với trên người muôn ngàn những chiến công lừng lẫy kia kiến cho người người đều nể phục. 

Anh luôn hoàn thành tuyệt đối những nhiệm vụ, luôn sung phong đi đầu những nhiệm vụ khó khăn. Chiến thuật, luyện binh đều kiến người ta không thể không tán thưởng. 

Lúc này trên khán đài là hình ảnh ba ba đại tướng của cô đang trao quân hàm cho anh. Nhìn vẻ mặt điềm tỉnh của anh mà cô biểu môi khinh thường. 

Cái gì chứ, này là mặt chảnh đó hả. 

Trao quân hàm cho thiếu tướng xong thì kế đó tên cô được vang lên khắp khán đài. 

_ Sau đây xin mời trung úy Lâm Khả Khả, bác sĩ quân y quân khu C lên khán đài để trao quân hàm lên Đại Uý. - tiếng MC không ngừng vang trong hội trường. 

Khả Khả lần đầu tiên cảm thấy ngượng chính cả mặt, mấy lần trước tăng quân hàm cũng đâu có mà long trọng đến như vậy. 

_ Đại Uý Lâm Khả Khả đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của một y bác sĩ, là một tấm gương sáng cho chúng ta nôi theo - nữ MC thêm lời khen ngợi đến cô. 

Khả Khả nghe lời khen này mà mém té ở dưới khán đài. 

Các quân nhân đều dõi theo hình bóng của cô, người thật đẹp. 

Bước lên sân khấu, đi đến thẳng trước mặt vị đại tướng nghiêm trang hành lễ chào kiểu quân đội, sau đó quay xuống hành lễ chào với toàn bộ các quân nhân bên dưới. 

Lúc cô quay xuống chào thì có một nhóm các chiến sĩ đứng dậy chào theo, cô vốn rất ngạc nhiên nhưng mà đến khi nhìn kỹ lại, toàn thể mấy người này nhìn rất quen. 

Trong đó có cái người mà hôm bữa cô đã cứu vì đỡ phát đạn cho người đi đường, và những người còn lại là trong đêm cô cứu tên chủ nhà kia à không bây giờ là " Vị thiếu tướng " kia a. 

Cô bước đến ba ba đại tướng nghiêm trang đứng im cho ông thay vật trên cầu vai của mình xuống. 

Sau đó là bắt tay cô một cái. 

_ Ba tự hào về con - Ông biết, cô con gái nhỏ này của ông bướng bỉnh, cho nên miệng cười khách sáo một chút. 

Khả Khả nghe câu nói này của ba ba đại tướng quả thật chỉ một xông lên ôm lấy ông một cái. Nhưng mà thời cuộc không cho phép, cho nên,.... Nhịn là tốt nhất. 

Lúc này MC vui vẻ hơn chút. 

_ Đại Uý Lâm Khả Khả đã cứu lấy những người quân nhân chúng ta, cô đã cứu thiếu tướng Lôi Chiến Phong còn cứu lấy trung tá Hà Nhân khi anh bị thương làm nhiệm vụ gần đây, và còn rất rất nhiều người trong chúng ta đều biết đến cô ấy - Nữ MC không ngừng đem những lời ca ngợi đến với người con gái yêu kiều đang đứng kia. 

_ Đại Uý Lâm, cô thấy thế nào khi mọi người nói cô là Nữ thần mặt lạnh - Nam MC muốn thay đổi không khí một chút.

_ Hoàn thành tốt nhiệm vụ là điều tôi quan tâm - Cô hướng về Micro nhẹ nhàng nói ra câu nói mang đầy tính chất của một người lính. 

Vừa nói xong, bên dưới không ngừng vỗ tay kịch liệt. 

Cô gái nhỏ nhắn, yêu kiều như cô lại có thể vững vàng như thế. Nếu cô không khoát trên người bộ đồ quân đội đó thì ai cũng nghĩ cô là một loại liễu yếu đào tơ, cây chổi trong nhà còn không vác được nói chi đến súng.