Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà

Chương 45: Đặc huấn




Edit by tytydauphu on wattpad

Thấy Tóc đỏ xung phong kéo chân hai tên ngốc kia lại, Vu Cẩn nhanh chóng cầm chìa khóa tung tăng chạy tới tháp Bắc.

Gió nhẹ ngày hè mang theo hương thơm của loài thực vật không biết tên, các thực tập sinh Crowson rốt cuộc cũng kết thúc một cuộc chiến ác liệt tốp năm tốp ba đi dưới ánh đèn đường.

Vì muốn bồi dưỡng cảm xúc âm nhạc nên Ứng Tương Tương đã đổi hết nhạc giao hưởng thanh lịch thường phát thành bài hát chủ đề của Crowson.

Đường mòn, bụi cỏ, tường nhà, nơi nào cũng du dương lời hát "Trăm người chọn một a~ anh dũng không sợ", "Vì khán giả a~ anh dũng tiến lên phía trước".

Tháp đôi ở dưới chân núi cách đó không xa, đứng sừng sững dưới ánh đèn rực rỡ.

Hiện tại cách giờ giới nghiêm còn khoảng 1 tiếng. Trước đây, tầm giờ này thì các thực tập sinh đều đã ở sân tập hoặc trong phòng ngủ, nhưng bởi vì kỳ nghỉ sắp tới nên mọi người đều lang thang bên ngoài không muốn trở về.

Mấy thực tập sinh đang nằm ngổn ngang trên bãi cỏ bên ngoài tháp, người cao lớn chắc nịch nằm giữa chính là tuyển thủ của giải trí Trác Mã, lão Tần, Tần Kim Bảo.

Vừa hoàn thành vai trò Center phụ trên sân khấu xong nên Tần Kim Bảo thoải mái hơn nhiều, đang đung đưa chân nghe chiếc radio già cỗi ê ê a a ——

"Lại nói Hạng Vũ dẫn binh về phía Tây tàn sát Hàm Dương, giết vua Tần đã đầu hàng là Tử Anh; đốt cung Tần, lửa cháy ba tháng không tắt, Đại Tần......"

Vu Cẩn vòng qua, định đi vào tháp Bắc.

Tần Kim Bảo ngậm cọng cỏ bỗng nhiên ngẩng đầu, vẫy tay chào Vu Cẩn: "Này Tiểu Vu, lại đây nằm! Mát lắm!"

Vu Cẩn cười tủm tỉm lắc đầu.

Tần Kim Bảo được Vu Cẩn giúp sửa động tác vũ đạo, tuy không đụng độ chính diện trong trường đấu nhưng vẫn tâm phục khẩu phục. Hắn thấy Vu Cẩn mở cửa tháp Bắc, sửng sốt hỏi: "Đến xem trường đấu hả...... Cũng phải, lúc này chắc nhà tài trợ mới cũng ký xong hợp đồng rồi."

Vu Cẩn nghe thấy vậy mới nhớ tới.

Vị trí trường đấu vòng loại tiếp theo vẫn ở đây, "Tế bào tự động" đối diện tháp Bắc đã được dỡ bỏ hết vào sáng nay, để nhường chỗ cho trường đấu mới.

Từ cửa sổ tháp Bắc có thể thấy móng công trình cùng đội xây dựng được nhà tài trợ mới gửi đến. Nghe nói tuyển thủ giàu kinh nghiệm chỉ cần nhìn móng là có thể đoán được môi trường thi đấu mới là gì.

Tần Kim Bảo vẫy vẫy tay, tiếp tục nghe "Tần Hán diễn nghĩa" của mình. Vu Cẩn đi vào tháp Bắc, điều hòa nhiệt độ thổi ra gió mát, thoải mái đến mức vành tai cũng phải rung rinh.

Sau 2 vòng loại, 500 thực tập sinh lúc đầu chỉ còn chưa tới 300 người, so với lần trước đến đây, tháp Bắc bây giờ vắng tanh.

Trên tường trắng đầy hình vẽ tay của các tuyển thủ bị loại, trong đó có một câu "3019, Crowson tái chiến" ký không ít tên phía dưới. Rất nhiều thực tập sinh còn ở lại mất bạn cùng phòng, trên cửa treo đầy biển:

"Chàng trai trẻ trống rỗng muốn tìm bạn cùng phòng, không có sở thích xấu, ai quan tâm - liên hệ gấp"......

Vu Cẩn nhìn qua cửa sổ trên hành lang, quả nhiên thấy được lớp móng của trường đấu mới.

Trong bóng đêm mờ tối không thấy rõ lắm, chỉ có thể nhìn thấy từng lô thép được chuyển tới bằng container, sau đó được robot xây dựng công nghiệp trải ra.

Nhà tài trợ cho vòng loại thứ 3 chưa được công bố, nhưng trên tường bao xung quanh có in một logo không quá rõ ràng.

Sao 6 cánh màu bạc.

Vu Cẩn nhìn thêm mấy lần, mở đầu cuối ra tra. Nhưng sao 6 cánh được dùng quá nhiều, hoàn toàn không tìm ra manh mối.

Vu Cẩn đành tạm thời ném nó ra sau đầu, đi đến phòng của Vệ Thời trước, móc chìa khóa ra từ túi áo, ánh mắt chợt lấp la lấp lánh.

Cửa phòng kẹt một tiếng mở ra.

Lão đại chưa trở về, bên trong không một bóng người.

Trong phòng sạch sẽ chỉnh tề, hoàn toàn không nhìn ra dấu vết có người từng ở. Hai cái giường, một cái có vẻ đã rất lâu không sử dụng, một cái khác kê gần cửa sổ, chăn gối không chút nếp nhăn.

Lúc này trên mặt Vu Cẩn tràn đầy niềm vui "Đến nhà bạn tìm cậu ấy cùng chơi", kéo chiếc ghế dựa bên cạnh bàn ngồi ngoan ngoãn, mắt liếc xung quanh.

Mỗi căn phòng của thực tập sinh đều mang sắc thái riêng của người đó, ví dụ như phòng Bạc Truyền Hỏa cứ đi ba bước lại có một chiếc gương, phòng Vu Cẩn thì dán băng dính khắp nơi để phòng thỏ con bị ngã, hay phòng của Ngụy Diễn lúc nào cũng truyền ra tiếng phim thần tượng cẩu huyết.

Nhưng mà nơi Vệ Thời ở, lại có vẻ yên tĩnh và lạnh lẽo.

Vu Cẩn quét đến phòng tắm, bỗng nhiên nhớ đến lần trước khi gõ cửa, liền đại đang quấn khăn tắm, bọt nước theo đường cong cơ bắp trượt xuống...... Ánh mắt cậu lập tức lộ ra hâm mộ.

Lại nói tiếp, lần trước đại ca lấy bột protein đi sau đó cho cậu 2 viên kẹo, hình như không có tác dụng gì......

Gió nhẹ len vào qua cửa sổ, Vu Cẩn mới nhảy xong chờ Vệ Thời đến buồn chán, mềm mại ghé vào trên bàn như thỏ con cụp lỗ tai lim dim ngủ.

Gió đêm cuốn theo hơi thở quen thuộc còn vương trên giường đệm tới, khiến cậu bỗng bừng tỉnh ——

Lúc này Vu Cẩn mới phát hiện ra mình vẫn còn mặc áo khoác của lão đại!

Cậu vội vàng cởi áo ra, ngoan ngoãn gấp lại cẩn thận, đặt vào một ngăn trống trong tủ, không để ý toàn bộ ngăn tủ đều bị cọ đầy hơi thở thỏ con mềm mại.

Đúng lúc này, có tin nhắn truyền đến từ đầu cuối.

Tá Y: "Tiểu Vu ở đâu vậy? Đi, mau về công ty! Nhóm Lâm đội đã trở lại!"

Vu Cẩn ngẩn ngơ.

Đội trưởng chiến đội chuyên nghiệp của Bạch Nguyệt Quang, Lâm Giác.

Vu Cẩn ký hợp đồng với Bạch Nguyệt Quang được tròn 1 tháng, tuy chưa từng gặp chiến đội của công ty, nhưng đã được nghe các thực tập sinh ca ngợi về Lâm đội và các tuyển thủ chuyên nghiệp khác.

Chiến đội Bạch Nguyệt Quang đã bị loại ở trận đầu tiên vòng bảng Star League. Mặc dù bên ngoài mắng chửi nghiêng trời lệch đất, nhưng đối với người trong Bạch Nguyệt Quang, họ vẫn là tiền bối đã phục vụ công ty gần 10 năm, là lão tướng sừng sững không thể xô đổ.

Chỉ là không ngờ bọn họ sẽ trở về ngay lúc này.

Đầu bên kia, Tá Y vẫn đang thúc giục: "Giám đốc tới Crowson đón. Chúng ta phải tập hợp ở cửa sau 10 phút, tôi đi bắt tên ngốc Caesar kia...... Lần này Lâm đội sẽ chọn ra mấy thực tập sinh cùng đặc huấn với quân dự bị, Tiểu Vu phải tranh thủ giành ấn tượng, nhớ kỹ, đặc huấn so với huấn luyện bình thường như trời với đất, rất quan trọng với vòng loại tiếp theo......"

Vu Cẩn nghiêm túc gật đầu, sau khi ngắt liên lạc, ánh mắt bỗng rũ xuống.

Lão đại chưa về......

Cuối cùng cậu lưu luyến không rời nhìn thoáng qua, để lại cho Vệ Thời một mảnh giấy, gửi cả tin nhắn qua đầu cuối, rồi mới đeo ba lô đi đến tháp Nam.

Vu Cẩn không có nhiều đồ lắm, thu dọn rất nhanh, lúc bế thỏ con lên vừa vặn gặp Văn Lân tới giúp Caesar sắp xếp đồ đạc.

Vị phụ trợ Bạch Nguyệt Quang này ném toàn bộ đồ của Caesar vào một bọc, thuần thục dùng chân dẫm dẫm, làm cho cái valy cứng đầu không chịu khép miệng bị thu phục thoả đáng.

Văn Lân bất đắc dĩ nhún vai: "Caesar đánh nhau bị chộp đi phê bình."

Vu Cẩn: "!!!"

Hai người cấp tốc đi đến cửa căn cứ Crowson, nhìn thấy PD mang vẻ mặt ôn hoà nói chuyện cùng giám đốc của Bạch Nguyệt Quang, thuận tiện dẫn độ Caesar đến bàn giao.

Không chỉ Caesar, Bạc Truyền Hỏa cùng Tóc đỏ cũng uể oải ngồi xổm dưới đất.

Hai người trợ lý đang nói chuyện phiếm ở một bên.

"Hai người đánh nhau, sao Tóc đỏ cũng bị bắt?"

"À, Tóc đỏ vui vẻ đứng xem bên cạnh, Ứng lão sư nói như thế nào nhỉ —— là "Trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết"! Không khuyên can, không làm gì, dứt khoát bắt cả 3 người......"

Giám đốc khéo đưa đẩy, PD cũng muốn bám lấy cây hái ra tiền Vu Cẩn, hai người trong lòng đều hiểu rõ mà không nói ra, xóa tội cho Caesar, Bạc Truyện Hỏa và Tóc đỏ cũng được tha.

Nhưng mà Tóc đỏ thấy Vu Cẩn rời đi, hoảng hốt gọi ngay cho Vệ Thời: "Vệ ca! Việc lớn không thành! Tiểu Vu bị chiến đội đón đi rồi......"

Trên đỉnh núi của căn cứ Crowson, Vệ Thời ừ một tiếng, nhìn về phía xe bay biến mất ở nơi xa, giữa 2 ngón tay kẹp một con chip màu đen không rõ chất liệu.

Một đầu liên lạc khác, Uất Lam Thâm Không, nghiên cứu viên Tống đang báo công tác với anh.

"Ngoài Chích Vi và Liên Bang quân sự hóa 6 điểm, Norma và Nam Thập Tự đều có ý định hợp tác với Phù Không Thành."

"Quỹ tài chính thứ 2 đã được giải ngân, đã xác nhận với viện nghiên cứu Phù Không có thể tiếp tục triển khai nghiên cứu. Hôm nay 6 hạng mục cấp A đã vượt qua kiểm toán, chủ yếu tập trung vào công nghiệp gen và năng lượng mới......"

"Ngoài ra," nghiên cứu viên Tống nhìn vào báo cáo, hơi do dự: "Có người nói, nhìn thấy Thiệu Du ở biên giới Liên Bang."

Ánh mắt Vệ Thời nhàn nhạt: "Tăng cường phòng bị."

Nghiên cứu viên Tống gật đầu.

Thiệu Du rời căn cứ R Code đã 4 năm, không ai biết hắn rốt cuộc đã đi đâu.

Theo suy đoán của nghiên cứu viên Tống, rất có thể Thiệu Du đã rời khỏi tinh vực(1) Uất Lam, thậm chí rời khỏi Liên Bang. Năm đó, trong số 3 vũ khí hình người mạnh nhất căn cứ R Code —— Thiệu Du chắc chắn là kẻ khủng bố, điên cuồng nhất.

(1) Tinh vực: tập hợp các ngôi sao thuộc một khu vực thiên thể, ví dụ ngôi sao Betelgeuse và Rigel thuộc chòm sao Orion.

Tuy rằng......

Nghiên cứu viên Tống theo bản năng nhìn vào Vệ Thời. Những việc Vệ Thời đã làm còn khủng khiếp hơn cả Thiệu Du.

Nghiên cứu viên Tống cảm khái, ánh mắt sùng kính.

Báo cáo công tác xong, nghiên cứu viên Tống nhìn con chip trong tay Vệ Thời, nhớ lại tin bát quái Tóc đỏ vừa truyền tới, mặt lộ vẻ đã hiểu: "Cái này là cho tuyển thủ Tiểu Vu...... Tôi giúp anh kích hoạt, chỉ cần gắn cho cậu ấy trong 10 phút, tiến hành kiểm tra sinh trắc học là có thể trói buộc......"

Đúng lúc này Tóc đỏ lại truyền tin tới, nghiên cứu viên Tống sửng sốt: "Hả, tuyển thủ Vu không ở căn cứ sao?"

Vệ Thời tùy tiện nhét chip vào ví tiền, bị một tờ giấy kẹp lại ——

Trước trận đấu được staff đưa, biểu ngữ tiếp ứng của fan dành cho thực tập sinh của Crowson Show.

Bên ngoài căn cứ Crowson.

Xe bay chở thực tập sinh tới công ty.

Vu Cẩn đang định đặt thỏ con ngủ đến say sưa vào cốc nước thì phát hiện ra chỉ hơn 1 tháng mà thỏ ca đã to thêm một vòng, nhét vào sẽ bị thò ra một chút.

Vu Cẩn vội vàng ôm lấy thỏ ca, đặt ở trên đùi.

Trước tòa nhà, người đại diện của chiến đội Bạch Nguyệt Quang nhìn Vu Cẩn mà cười tủm tỉm, ánh mắt rất hài lòng.

Lúc công ty ký hợp đồng, chính hắn đã dẹp hết những lời dị nghị mà chiêu mộ người điên không bắn trúng bia - Vu Cẩn làm thực tập sinh, sự thật chứng minh đây là hợp đồng đúng đắn nhất của Bạch Nguyệt Quang.

"Tôi đã xem hết trận đấu của Tiểu Vu." Người đại diện cắt ngang cái mồm quang quác của Caesar: "Không tệ, có hi vọng ra mắt."

Vu Cẩn híp mắt ngẩng lên đầu nhỏ kiêu ngạo.

Sau khi xuống xe, ba người đồng đội đều nhấc valy phóng vào công ty, người đại diện đi phía sau bỗng nhiên thấp giọng gọi ——

"Tiểu Vu."

Vu Cẩn chớp mắt.

Người đại diện: "Vừa rồi tôi cũng xem phỏng vấn giao lưu. Tôi muốn nói là, công ty chúng ta không cấm thực tập sinh yêu đương."

Vu Cẩn mờ mịt: "A......"

Người đại diện vỗ vai cậu, cổ vũ: "Ngay trong chiến đội cũng có khối tuyển thủ kết hôn lĩnh chứng với fan. Thị thực của Tiểu Vu sẽ hết hạn sau 3 năm, nếu muốn lấy chứng minh công dân Liên Bang, kết hôn có thể coi là một phương pháp hay."

Vu Cẩn: "......!!!"

Lúc này đã là 10 giờ tối, tòa nhà Bạch Nguyệt Quang vốn trống trải lại thắp đèn sáng trưng.

Hành lý của đội viên chiến đội xếp thành hàng, 6 đội viên chính thức, 2 dự bị, nửa giờ trước mới từ xuống khỏi tinh thuyền, còn chưa đổi lại múi giờ.

Nhà ăn của công ty tỏa hương bốn phía, đặc biệt chuẩn bị bữa ăn khuya cho các đội viên.

Vu Cẩn dạo qua một vòng nhưng không thấy bóng dáng đội trưởng Lâm Giác của Bạch Nguyệt Quang. Caesar thì đã chạy như điên tới bàn ăn.

Tầng 2 nhà ăn.

Lâm Giác mặc đồng phục đội Bạch Nguyệt Quang đang nói chuyện với đội phó, thấy người đại diện đi tới khẽ gật đầu.

Đa số thời gian Lâm Giác đều mang vẻ mặt nghiêm túc, không có nhiều biểu cảm lắm.

Người đại diện chỉ vào tầng dưới: "Kia chính là Vu Cẩn." Thuận tay đưa một số báo cáo đánh giá qua.

Tờ đầu tiên là số liệu đánh giá sử dụng súng của thực tập sinh khi tuyển mộ, còn lại là bán kết Crowson, vòng loại thứ nhất, chọn vị trí và vòng loại thứ hai.

Người phụ trách của mỗi phần không giống nhau, có giám khảo của Bạch Nguyệt Quang, cũng có Huyết Cáp.

Đối tượng đánh giá đều là Vu Cẩn.

Mấy tờ phía sau là người đại diện mới lấy về từ Crowson, chỉ tiêu các hạng mục đều có tiến bộ rõ ràng theo thời gian.

Đội trưởng Lâm Giác nhìn mấy tờ giấy: "Có video không?"

Người đại diện gật đầu, sau đó mở máy chiếu.

Một đám tuyển thủ chính thức thấy thế đều tập trung lại, đây là video quay lại Vu Cẩn chiến đấu với bướm đêm trong vòng loại thứ 2 mới đây.

1 phút 32 giây.

Lâm Giác ấn tạm dừng: "Nhìn ra vấn đề không?"

Đội phó không lên tiếng, hắn biết Lâm Giác đang hỏi 2 tuyển thủ dự bị.

"Mục tiêu động không đủ chính xác......" Một người mở lời trước.

Lâm Giác nhíu mày, tầm mắt chuyển sang một người khác.

Người đó hơi do dự: "Nổ súng không nhanh, hoặc là —— không thấy ham muốn chiến đấu."

Lâm Giác lộ ra biểu tình hài lòng.

Người đại diện ngồi bên cạnh cười khúc khích, đúng là Vu Cẩn không ham muốn chiến đấu. Gần như suốt vòng loại, chỉ khi nào bất đắc dĩ mới nổ súng.

Trong chương trình thoát hiểm, dùng trí tuệ để thắng cũng coi một trong các phương pháp. Nhưng một tuyển thủ thoát hiểm đủ tư cách nhất định phải không sợ hãi, có thể tiến vào trạng thái bất cứ lúc nào, coi súng như một phần cơ thể.

"Không tiến vào trạng thái được." Lâm Giác nhận xét: "Một tháng, quá chậm."

Xung quanh lập tức lặng ngắt như tờ.

Ai cũng nhìn thấy sự tiến bộ của Vu Cẩn, yêu cầu của Lâm Giác hơi quá bất công.

Người đại diện thở dài.

Bạch Nguyệt Quang ở liên tiếp thất bại ở Star League, cái mũ "Bên trong như hổ, bên ngoài như chuột" đẽ đeo suốt 4 mùa giải. Tâm lý của Lâm Giác cũng bắt đầu không ổn.

Đội phó Trần Hi Nguyễn cười hoà giải: "Không cần yêu cầu quá cao, đánh vị trí phụ trợ là được rồi. Tiểu Vu đã làm đánh giá tính cách chưa?"

Đánh giá tính cách, tên đầy đủ là "Đánh giá khuynh hướng tính cách MBTIS(2) tuyển thủ chương trình thoát hiểm", cũng là một trong những tiêu chuẩn quan trọng để tuyển thủ vào nghề.

(2) MBTIS: Myers-Briggs Type Indication, Trắc nghiệm tính cách Myers-Briggs, hay Chỉ số phân loại Myers-Briggs, phương pháp sử dụng các câu hỏi trắc nghiệm tâm lý để tìm hiểu tâm lý, tính cách cũng như cách con người nhận thức thế giới xung quanh, đưa ra quyết định cho một vấn đề - theo Wikipedia

Tuyển thủ thoát hiệp sẽ phải vượt qua áp lực tinh thần và thể chất ngoài sức tưởng tượng trong suốt sự nghiệp, mà phần lớn thời gian phải không ngừng vượt qua trong khi huấn luyện, khả năng lực chịu đựng áp lực và sáng kiến chủ quan là một nhân tố quan trọng quyết định người đó  có thể đi bao xa.

Vu Cẩn là một tuyển thủ "Âm thầm quan sát" hết sức rõ ràng.

Dựa theo đánh giá của Trần Hi Nguyễn, rất có thể xếp hạng tính cách nằm giữa cấp C và D.

Trong số các thực tập sinh của Bạch Nguyệt Quang, Caesar chính là đối tượng hiếm có được xếp hạng tính cách cấp S. Thần kinh thô, khả năng chịu áp lực mạnh, bất tuân cương quyết, vừa xong lập tức quên, huấn luyện một tuần là có thể vác súng tự động pằng pằng pằng với tiền bố.

Nhất thời, tất cả tầm mắt đều tập trung vào người đại diện.

Người đại diện nói: "Đây chính là chuyện tôi muốn nói. Đánh giá tính cách của Tiểu Vu khác với các thực tập sinh chúng ta từng nhận."

Một bản báo cáo mở ra.

Độ mở S, tính ổn định S, tính hướng ngoại E.

Nhìn đánh giá tính cách, không giống tuyển thủ thoát hiểm mà như là nghệ sĩ nào đó —— tính hướng ngoại cực thấp. Ngay cả trong những người không phải tuyển thủ, E cũng chỉ chiếm 5%.

Đối với một một tuyển thủ thoát hiểm thành công, tính hướng ngoại đại biểu cho nhiệt tình, ham muốn chiến, tính công kích, đều là những tố chất quan trọng.

Người đại diện tiếp tục nói: "Tiểu Vu vẫn có nhiệt tình, giao lưu với các thực tập sinh khác cũng không có vấn đề. Trên lý thuyết lẽ ra không thể có điểm đánh giá thấp như vậy. Tôi nghĩ có thể là vì ——"

"Tiểu Vu quá ngoan."

Đội phó Trần Hi Nguyễn sửng sốt, ngay cả đội trưởng Lâm Giác cũng chưa phản ứng lại.

Người đại diện cười khổ: "Tôi cũng không chọn được từ nào khác để hình dung nữa. Hẳn là liên quan đến quá trình trưởng thành, từ hồ sơ tâm lý có thể thấy, có lẽ Tiểu Vu sinh ra ở khu vực hoà bình, khoa học kỹ thuật được tiếp xúc không cao, hơn nữa, rất có thể gia đình cũng không hạnh phúc, cho nên sẽ càng có khuynh hướng tin tưởng, vị tha và tôn trọng trong các mối quan hệ, có sự đồng cảm và thiếu hụt tính kích động."

Trong phòng vẫn im lặng như cũ.

Người đại diện ngừng nói, mới nhớ ra có gộp những đội viên này lại cũng không ra được một người có thể nghe hiểu.

Hắn vẫy tay, nói với thư ký Khúc gì đó. Thư ký Khúc gật đầu đi xuống tầng dưới.

Người đại diện: "Làm mẫu."

Trong nhà ăn, 4 thực tập sinh trở về từ Crowson đang xếp hàng lấy cơm.

Thư ký Khúc cười tủm tỉm ngăn Vu Cẩn lại, chỉ vào đĩa khoai tây chiên: "Tiểu Vu, công ty chúng  ta có quy định, khoai tây chiên phải tách riêng với sốt cà chua. Không thể chấm với sốt nha."

Vu Cẩn mờ mịt chớp mắt: "Thật...... Thật vậy sao......"

Thư ký Khúc nghiêm túc gật đầu.

Vu Cẩn lập tức ngoan ngoãn bỏ sốt cà chua, bê khoai tây chiên trọc lốc về chỗ ngồi.

Tầng 2.

Đội viên chiến đội Bạch Nguyệt Quang: "......"

Người đại diện ho nhẹ một tiếng: "Làm so sánh khác." Sau đó ra hiệu với thư ký Khúc.

Thư ký Khúc đi tới chỗ Caesar: "Caesar, công ty chúng ta ra quy định mới, khoai tây chiên phải tách riêng với sốt cà chua......"

Caesar trừng mắt thành chuông đồng: "Cái nồi gì thế? Không được!"

Sau đó phun sốt cà chua đầy một đĩa.

Đội viên chiến đội Bạch Nguyệt Quang: "......"

Người đại diện nhún vai: "Tính hướng ngoại S và E rất khác biệt."

Một lúc sau, Lâm Giác rốt cuộc mở miệng: "Cho nên?"

Người đại diện mỉm cười: "Tiểu Vu là hạt giống tốt. Tôi nghĩ công ty cũng không muốn bỏ cậu ấy. Huấn luyện bình thường rất khó thay đổi tính cách của tuyển thủ, trừ một loại ——"

Lâm Giác ừ một tiếng: "Huấn luyện sống còn, không có khoang cứu nạn can thiệp. Ý anh là đặc huấn?"

Người đại diện gật đầu: "Đương nhiên, sẽ trưng cầu ý kiến Tiểu Vu, cậu ấy phải đồng ý mới tiến hành."

Trong toàn bộ tinh vực Uất Lam, chỉ có một nơi cung cấp loại huấn luyện đặc biệt này cho các tuyển thủ thoát hiểm.

Mặc dù không có khoang cứu nạn nhưng xác suất thương vong chỉ dưới 0.05%.

Đương nhiên, tuyển thủ được đưa vào đó cũng không được biết trước điều gì —— phải tự kích phát tiềm năng to lớn trong mình giữa sự sợ hãi.

Chi phí huấn luyện cũng cực kỳ đắt đỏ.

Sau một lúc, Lâm Giác rốt cuộc gật đầu: "Được. Để cậu ấy nhận đặc huấn, điều kiện là ký hợp đồng cấp S với công ty."

Người đại diện cuối cùng cũng cười tươi.

Hắn có nhiều tính toán nhiều hơn Lâm Giác nhiều, Vu Cẩn không chỉ có thiên phú, còn có giá trị thương mại mà rất nhiều tuyển thủ không có. Đặc huấn rất tốn kém, nhưng hợp đồng cấp S sẽ buộc chặt Vu Cẩn với Bạch Nguyệt Quang trong 3 năm kể từ khi ra mắt.

"Nghỉ ngơi cho tốt," người đại diện thu lại tư liệu: "Đêm nay mọi người đều mệt mỏi rồi, ngủ một giấc, mai hẵng đánh giá trận đấu."

Lâm Giác gật đầu.

1 tiếng sau, Vu Cẩn bị gọi lên văn phòng trên tầng cao nhất của Bạch Nguyệt Quang.

Một bản hợp đồng mới tinh được đặt trước mặt cậu, mức độ đãi ngộ và huấn luyện đều tăng.

Ngoài dự kiến của người đại diện, Vu Cẩn ký cực nhanh.

"Tiểu Vu không sợ bị công ty ăn thịt sao?" Người đại diện cười hỏi.

Vu Cẩn vội vàng lắc đầu: "Tôi đọc xong hợp đồng rồi......"

So với hợp đồng nghệ sỹ trước khi xuyên qua, phúc lợi của Bạch Nguyệt Quang rất hào phóng.

"Không sợ huấn luyện chịu khổ sao?"

Mắt Vu Cẩn tỏa sáng: "Tôi không sợ! Hơn nữa...... Thi đấu cũng rất thú vị......"

Người đại diện vỗ vỗ vai cậu.

Ngoài cửa, thư ký Khúc cười tủm tỉm tặng Vu Cẩn một hộp khoai tây chiên thêm sốt cà chua, xoa xoa đầu cậu: "Xin lỗi, vừa rồi tôi chỉ đùa thôi."

Lọn tóc của Vu Cẩn nhếch lên: "Không sao không sao......"

Thư ký Khúc mỹ mãn thu tay lại, đưa cho cậu một chiếc thẻ: "Thẻ huấn luyện của cậu. Trong 10 phút phải hoàn thành xác minh sinh trắc học, đừng đánh mất."

Tiện thể bổ sung: "Rất quan trọng đó! Địa điểm huấn luyện không ở công ty, trưa mai sẽ có xe đưa cậu cùng Tá Y đi. Huấn luyện mất 5 ngày, trở về vừa kịp Crowson Show. À, còn một việc nữa."

Thư ký Khúc ra hiệu cho Vu Cẩn nhìn vào đầu cuối, nháy mắt mấy cái: "Tiền lương tháng đầu tiên của cậu. Lúc huấn luyện không cần tiết kiệm —— dù sao cũng là sống ở mỏ đào tiền."

Vu Cẩn mở đầu cuối ra, ngay lập tức tròn mắt kinh ngạc ——

Tiền lương thực tập sinh Bạch Nguyệt Quang: 8,000 credit.

Đấu giá Champagne: 120,000 credit.

Catxe Crowson Show: 40,000 credit.

......

Còn 7, 8 mục nữa.

Vu Cẩn nhìn đến dòng cuối cùng, hít sâu một hơi.

Trừ thuế: 67,332 credit.(thuế cao v~)

Trả thực tế: 173,423 credit.

Vu Cẩn: "!!! 17 vạn!!"

Thư ký Khúc cười tủm tỉm thả cậu về, không dám nói cho Vu Cẩn, tiền lương Bạch Nguyệt Quang mua tuyển thủ chuyển nhượng còn cao hơn gấp mấy lần......

Vu Cẩn ôm thỏ con, ngất ngất ngây ngây trở về phòng, cảm giác trên hành lang tràn ngập bong bóng hạnh phúc mang tên credit!

Sau khi vào phòng, Vu Cẩn yeah một tiếng nhào lên giường, dùng sức xoa thỏ: "Thỏ ca! Chúng ta có tiền rồi!!"

Xoa thỏ xong, Vu Cẩn lật người lại, mềm hề hề dang tay dang chân, tính toán sử dụng số tài sản này như thế nào.

17 vạn credit —— chiếm phần lớn vẫn là champagne mà đại ca tặng, nhất định phải tặng quà đáp lễ! Ngoài ra phải mua đồ ăn ngon cho thỏ ca, mua quà kỷ niệm cho các thực tập sinh khác sau khi huấn luyện trở về, mua quà cho thư ký Khúc, phải mua cả thiết bị huấn luyện......

Tầm mắt Vu Cẩn chuyển qua thẻ huấn luyện vừa mới tới tay cậu.

Toàn thân màu đen, không rõ chất liệu.

Dựa theo những gì thư ký Khúc nói, tiền lương mấy tháng của cậu cộng lại cũng không bằng một chiếc thẻ này

Vu Cẩn lật sang mặt trái.

Bỗng nhiên mắt mở to.

Mặt trên khắc một hàng chữ nhỏ mạ vàng.

—— "Huấn luyện súng cực hạn. Thời gian huấn luyện: 5 ngày. Cường độ huấn luyện: A+."

—— "Địa điểm huấn luyện: Uất Lam Thâm Không, Phù Không Thành"

- -----

Đậu: Xong chương 4600 từ. Hợ. Tui đã thấy trước 1 chương gần 6000 từ. Hợ x2