Song Kiếm

Chương 1-2: Đăng ký




"Tiểu Hoa..."

"Mẹ, gọi con là Đường Hoa, nếu không dễ bị người ta hiểu lầm giới tính."

"Ai... Con trai, con ngày mai phải đi rồi, sao vẫn còn chấp nhặt thế này. Lần này đi ra ngoài không giống với lúc trước, lần này khả năng là... cả đời không gặp lại nhau nữa... Này đều là do tổ tông tạo nghiệt, trả ba đời cũng còn chưa hết, trả không nổi a." Đường lão nương nói đến đây lại sụt sùi nước mắt thương tâm.

"Biết biết. Mẹ, mẹ cứ cố gắng chiếu cố bản thân mình, con không có việc gì đâu."

"Ừ, mẹ biết rồi. Mẹ nghe người ta nói trò chơi này có thể kiếm được tiền bản địa của hành tinh M. Cho nên..." Đường mẫu lôi ra một bản bút ký: "Mẹ dạy con chơi trò chơi phải chơi như thế nào cho giỏi."

"..."

"Con chưa biết đâu, trước khi mang thai con, mẹ đã từng tung hoành giới thợ săn đó. Khi đó mẹ thích dùng cung tiễn thủ nhất. Cũng là trong trò chơi mới gặp rồi quen ba con đó... Lại nói mấy trăm năm qua, nhà họ Đường chúng ta ai mà không phải là cao thủ game, như ông nội con, bà nội con, rồi ông cố, bà cố,... người nào mà thời trẻ chưa từng điên đảo qua trong game. Cho nên mẹ bỏ ra một đêm, thu thập tinh hoa game của nhà họ Đường qua từng giai đoạn, mọi tâm đắc từ pháp sư, mục sư, thích khách, chiến sĩ,... đến kỵ sĩ."

"..."

"Song Kiếm theo như mẹ đây phân tích là hai tay sử dụng kiếm, hẳn là chú trọng công kích vật lý, tỷ như các kỹ năng Toàn Phong Trảm, Dã Man Trùng Kích, v.v..."

"..."

"Trò chơi đã sớm có trào lưu, cho nên con không thể theo đuổi linh hoạt cả hai kiếm, mà phải luyện tốt linh hoạt một tay trước đã. Mặt khác các kỹ năng phụ trợ rất trọng yếu, tỷ như Cường Hóa Phòng Ngự, Cường Hóa Công Kích, Thuật Phá Giáp,..."

* * * * * *

Một đêm không ngủ, toàn bộ khu Trung Quốc cơ hồ như nhau. Thân là cựu gamer cha mẹ đều liều mạng truyền thụ tư tưởng "chơi trò chơi như thế nào" cho lũ nhỏ. Tổ đội (cg: party) như thế nào, tổ đội phải chú ý những gì, thân là một đội trưởng ngươi phải làm được những điểm nào, trang bị phân phối như thế nào. Rồi khi có công hội (cg: guild) phải quản lý như thế nào, rồi lại đánh BOSS là sẽ rớt trang bị, nhưng nếu hao thời gian rất lâu thì đánh tiểu binh lại hiệu suất hơn, v.v... Cái gì? Ngươi không biết cái gì gọi là tiểu binh? Tiểu binh là loại quái mà một mình ngươi có thể đánh chết ấy... Còn bán gì đó thì phải kêu người khác nâng giá lên, có thời điểm mấy cái hàng gà mờ lại bán được giá rất cao... Mua gì đó thì phải cùng bạn bè cùng nhau ép giá, không bán thì giết, gặp lần nào thì giết lần đó...

* * * * * *

Sau buổi cáo biệt đầy nước mắt, toàn bộ mọi người bắt đầu lên phi thuyền. Phi thuyền của Đường Hoa đánh số mười tám ngàn, hắn lại là hành khách đánh số 180999990. Người máy phục vụ dẫn Đường Hoa đi vào phòng riêng của hắn. Phòng riêng rất nhỏ, bất quá chừng bốn mét vuông mà thôi, bên trong trừ bỏ khoang trò chơi ra thì không còn bất luận vật phẩm gì khác.

Đường Hoa không phải là dân gà con, liền biết được đây là cái ý tứ gì. Rất nhiều năm trước kia, toàn thế giới đều hỗn loạn vì nguy cơ lương thực, vì thế mọi người liền phát minh ra khoang trò chơi mô phỏng hoàn toàn, ở bên trong ngươi có thể tiến vào trạng thái ngủ đông. Mà đã ngủ đông, tức là có thể không ăn không uống không tiêu không tiểu, đã giảm bớt khí CO2 thải ra, còn có thể tiết kiệm các tài nguyên như lương thực, nước, v.v...

Túm lại, lần hành trình này là phải nằm bệt ở nơi đây.

* * * * * *

Radio của phi thuyền: hiện tại phi thuyền sắp rời khỏi Trái Đất, xin cho chúng ta một lần nữa nhìn lại quê hương của chúng ta, là một hành tinh cực cực xinh đẹp giữa vũ trụ - Trái Đất. Bầu trời thì màu vàng, biển rộng thì màu đen, còn có những ngọn núi lửa phun trào khắp nơi ngoài kia..... Ngoài ra: một giờ đồng hồ sau toàn thể tiến vào khoang trò chơi. Phi thuyền ta đây không xây nhà ăn cùng nhà vệ sinh, nếu như ngươi không muốn bị đói chết hay nghẹn chết, tốt nhất là làm theo lời ta nói. Cám ơn mọi người, máy tính có trí năng đáng tôn kính nhất của các ngài - Ốc Vít chúc mọi người ngủ ngon.

* * * * * *

Thời gian ngủ đông đã đến, trò chơi cũng bắt đầu.

Theo quy củ cũ, trước khi ngươi tiến vào trò chơi, thì ngươi phải nói nhảm một hồi cùng hệ thống cái đã.

Đối tượng mà Đường Hoa phải nói nhảm là một cô gái trong manga. Cô gái này Đường Hoa biết, là nhân vật chính trong bộ manga thịnh hành nhất năm ngoái, bởi vì hắn không mê manga nên quên tên mất rồi, bất quá một câu cửa miệng của nàng thì Đường Hoa còn nhớ, chỉ cần nàng gặp phải người xấu thì trước khi nàng xuất đại chiêu sẽ đến một câu: ta đại biểu ngân hà tiêu diệt ngươi.

Đường Hoa không ưa thích người này, không ai ưa thích bị đại biểu.

"Tính danh." Người đẹp hỏi.

"Đường Hoa."

"Tên trò chơi."

"Hỗn Giang Long!"

"Tên có chứa tính chất xã hội đen, phủ quyết."

"Người Trong Giang Hồ"

"Xoẹt" người ta nói "nhất thanh phích lịch nhất bả kiếm, nhất đạo thiểm điện phác Đường Hoa" (cg: một tiếng sét chính là một thanh kiếm, một tia lôi điện bổ Đường Hoa). Người đẹp soi gương chỉnh chỉnh lại lông mi. "Vui lòng đừng để ta phải lặp lại lời đã nói."

Đường Hoa hai nắm đấm nắm chặt, tóc dựng lên... Thật ngại, là do bị điện giật. (tiểu Xanh: Tưởng là biến thành Super Saiyan chứ...)

Hiện tại Đường Hoa nằm trên mặt đất, tay vịn lấy cái bàn hữu khí vô lực nói: "Ta muốn đi kiện ngươi."

"Ta Muốn Đi Kiện Ngươi, tên xác định."

"Không, không!" Đường Hoa vội vàng bắn lên, sao có thể kêu tên này được.

"Gọi là Không Không? Bắt đầu đếm ngược hai mươi giây."

"Đệt ngươi... Không đúng! Ta muốn... Ta không lấy tên Ta Muốn, ngươi phải cho ta thời gian, mẹ của ta đặt tên cho ta còn phải suy nghĩ cả tháng..."

"Tám giây, bảy giây..."

"Sàng tiền minh nguyệt quang, nghi thị địa thượng sương, cử đầu vọng minh nguyệt, đê đầu tư cố hương... Hòa hòa hòa, sừ hòa nhật đương ngọ... Ta không cần thơ cổ... Ta cần tên..."

"Thời gian đến."

"A!" Nháy mắt này, trong đầu Đường Hoa là một mảnh trắng xóa. Thời gian hết rồi? Tên mình là gì nhỉ? Mình đâu có nói đâu a? Lẽ nào nàng lấy câu nói cuối cùng của mình làm tên? Câu nói cuối cùng là gì nhỉ? Dường như là: còn phải suy nghĩ cả tháng. A a! Đường Hoa lúc này có xung động muốn tự sát.

"Chưa chọn xong à? Tiếp tục đếm ngược hai mươi giây. Hai mươi, mười chín..."

Mặt Đường Hoa rất xạm. Bị chọc, bị người ta coi là con khỉ để chọc. Bất quá còn may mắn là mình vẫn còn thời gian chọn tên. nguồn TruyenFull.vn

"Chậm quá rồi nha, cẩn thận ta lại giật điện ngươi a ~~~" Mặt của người đẹp cũng rất đen, nghĩ cái tên thôi nha cũng phải bốn mươi giây.

Đường Hoa cảm giác rất căm tức, nhưng càng nhiều chính là uất ức. Không có cách nào, Đường Hoa vâng chịu mỹ đức mấy ngàn năm truyền thống của Trung Hoa, một mực là có thể nhịn thì phải nhịn, nguyên tắc là nhiều một sự không bằng ít một sự. Đương nhiên việc này cũng không thể nói là Đường Hoa nhát gan, mà chỉ nói lên rằng hắn... ừm... khôn khéo. Khi mà đối thủ của ngươi mạnh mẽ đến mức ngươi xài công cụ ăn gian cũng không thể đánh bại được hắn, thì cho dù ngươi không thể trở thành bạn bè của hắn được, cũng tốt nhất đừng khiến hắn trở thành địch nhân của ngươi.

Trong hiện thực thì cơ hồ không có người như vậy, ,Đường Hoa nhằm vào chỉ là trong trò chơi... Tỷ như hắn sẽ không bao giờ đi khiêu chiến BOSS chung cực (cg: trùm cuối) khi còn trong giai đoạn lính mới, tỷ như hệ thống có báo cho hắn biết tọa độ thì hắn tuyệt đối sẽ không chút nghi ngờ, hay giả như có người nói thương hắn, hắn sẽ mò mò cái túi tiền trước, xem có thể mua nổi hai cây kem hay không...

*** cg: viết tắt của chữ "chú giải", là chú giải của dịch giả.

*** Đường lão nương, Đường mẫu: đều là chỉ bà Đường, mẹ của Đường Hoa.

*** Hỗn Giang Long: rồng vùng vẫy trong sông, một cái tên thường được giới giang hồ và xã hội đen dùng.

*** Sàng tiền minh nguyệt quang...: bài thơ Tĩnh Dạ Tư của nhà thơ Lý Bạch.

*** sừ hòa nhật đương ngọ: câu đầu trong bài "Cổ Phong" của nhà thơ Lý Thân