Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 267




Lộ Nam hiện tại là giám đốc thành phố ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa BK, chức vụ ngang với Tổng giám đốc cấp tỉnh, cả nước có không tới 40 vị Tổng giám đốc cấp tỉnh, ít nhiều cũng có địa vị.

Cô tới tổng công ty, báo tên và chức vụ cho nhân viên lễ tân, đợi họ xác minh thân phận, bèn có người đưa cô tới văn phòng Trần tổng.

Trợ lý của Trần Kiêu chờ ở cửa thang máy, lúc trước anh ta từng gặp Lộ Nam, cười nói với nhân viên lễ tân: "Giám đốc Lộ giao cho tôi, cô đi làm việc đi."

"Trần tổng đang đợi ngài trong văn phòng, mời đi lối này." Trợ lý xoay người, đưa tay về trước chỉ dẫn, đi sau Lộ Nam nửa bước, chỉ đường cho cô.

Tới trước cửa văn phòng Trần Kiêu, trợ lý nhẹ nhàng gõ 3 tiếng.

"Vào đi."

Trợ lý giúp Lộ Nam đẩy cửa ra, đưa lên nước trà, mới ra khỏi văn phòng, đóng cửa phòng làm việc, để hai vị lãnh đạo nói chuyện.

Chỉ mới 2-3 tháng không gặp, Lộ Nam cảm thấy Trần Kiêu thay đổi rất lớn, càng ngày càng giống Trần tổng trong trí nhớ.

Có thể bởi vì đời trước 2-3 năm sau mới gặp lại, lại gặp vào lúc cô đang đòi lời giải thích từ chỗ nhân viên lễ tân khách sạn, lúc đó cô vừa bối rối vừa cứng rắn, cho nên khi đó đối mặt Trần Kiêu luôn có vài phần mất tự nhiên. Anh ta dù sao cũng là người cô thầm mến, nếu có thể duy trì thể diện và phong độ, ai cũng không muốn mới gặp lại lại phải dựa vào anh ta lên tiếng mới có thể đòi lại công bằng.

Mà đời này, bọn họ có nhiều tiếp xúc hơn lúc ở Hải Lâm, thậm chí Lộ Nam phát hiện sự đời biến đổi, anh ta bỗng có thiện cảm với mình, bất luận về công hay tư, vẫn duy trì liên lạc qua điện thoại. Hiện nay bọn họ ngầm có ăn ý, quan hệ bạn bè đang dần nửa muốn nửa không thay đổi, cho nên nhìn thấy Trần Kiêu hiện tại, cô cũng không thấy xa lạ, chỉ thấy mới mẻ mà thôi.

Đại khái bởi vì kiếp trước nhìn thấy Trần tổng "hoàn hảo", còn bây giờ được chứng kiến quá trình lột xác của anh ấy.

[Thảo nào có người đam mê "dưỡng thành".]

[Mặc dù... anh ta trưởng thành không quan hệ quá nhiều tới ta, nhưng làm người chứng kiến cùng cung cấp một ít trợ lực, ta rõ ràng cũng có chút vui mừng?]

[Trước kia là giám đốc Trần, Phó Tổng giám đốc Trần, mặc dù ít nói, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ có sự khôi hài của người trẻ tuổi, tuy nhiên lúc này - "Trần tổng" đứng sau bàn làm việc rõ ràng trầm tĩnh hơn nhiều.]

[Âu phục thẳng thớm, cổ áo sơ mi trắng như tuyết, cài nút cao tới cổ, trông cấm dục quá; tóc xịt chút keo định hình, lộ ra trán càng toát vẻ thành thục, dáng mày quả thực là tỷ lệ hoàn mỹ... Ôi, thật hợp gu ta.]

Lộ Nam biết, anh ấy trưởng thành từ trong ra ngoài liên quan tới đủ những chuyện hỗn loạn trong ngoài tổng công ty, nhưng Lộ Nam không thể không thừa nhận, đàn ông, vẫn phải trải qua sóng gió thì mới có thể trở nên chín chắn!

Quá trình dù gian khổ, nhưng thành quả thắng lợi cuối cùng cũng rơi vào tay anh ấy.

Không phải mù quáng tín nhiệm.jpg.

Thấy Lộ Nam đăm chiêu nhìn mình, Trần Kiêu cúi đầu đánh giá ăn mặc, mất tự nhiên nhìn sang cửa kính tủ tài liệu xem trên mặt mình có dính gì không, hoặc là kiểu tóc có bị rối không, tần ngần hỏi: "Sao thế, anh có chỗ nào không phù hợp à?"

[A, vừa mở miệng là thấy quen thuộc rồi. Cảm giác nghiêm túc của Trần tổng giảm xuống 50%.]

Lộ Nam cười lắc đầu: "Kiểu tóc mới rất đẹp. Sao anh không đeo thêm một chiếc kính nữa?" Cô nhớ sau này nó là tạo hình phổ biến của anh ta, thật hợp câu "văn nhã bại hoại."

"À... Cái này có, nhưng anh không quen đeo." Trần Kiêu cũng không biết vì sao, có lẽ là vì Lộ Nam chú ý tới ngoại hình của anh ta? Anh ta bỗng nhiên xấu hổ, lấy ra một chiếc hộp hoàn toàn mới từ trong ngăn kéo ra: "Thấy bảo dùng đồ điện tử nhiều thì nên đeo, có thể bảo vệ thị lực, không biết tác dụng thế nào, lúc trợ lý mua anh bảo cậu ta mua thêm 1 chiếc."

"Đưa cho em?"

Trần Kiêu cúi đầu cười: "Biết rồi còn hỏi, em cũng dùng máy tính, di động nhiều còn gì?"

"Cảm ơn anh Kiêu." Cô mở ra nhìn, là kiểu dáng hết sức quen mắt, thử đeo, độ rộng kính, khoảng cách với mũi, chiều dài chân kính đều vừa vặn: "Vậy em không khách sáo."

Cô tán thưởng mỹ nam xong, nhận quà, lập tức định thần lại bắt đầu bàn chính sự: "Bởi vì anh nói phim quảng cáo cần dùng cho hội Đường rượu, cho nên em bảo đạo diễn Du sửa lại. Vốn dĩ có 3 phiên bản, phân biệt dùng cho quảng cáo chiêu thương ở BK, Diễn đàn tơ lụa, Hội nghị thượng đỉnh rượu trắng, bây giờ tăng thêm 1 bản hoàn toàn mới, để dùng cho công ty cùng ngành, khách hàng ở hội Đường rượu, suy xét màn hình lớn ở hội Đường rượu chiếu trong 3 ngày, phiên bản này dài hơn một chút. Bọn họ cắt cảnh, lượng công việc khá lớn, rạng sáng nay mới sửa xong gửi vào mail của em, em nhận được đã gửi cho anh, để đề phòng, còn mang USB tới nữa."

Trần Kiêu gật đầu, sáng nay anh ta tới văn phòng đã nhìn thấy phiên bản mới, đối với việc này anh ta chỉ có thể nói: "10 rương rượu Hài Hòa này tặng rất giá trị, sau này nếu em mời người của công ty nhà sản xuất Tần hay đạo diễn Du ăn cơm, cần phải đòi kinh phí từ ban Nhãn hiệu." Dù sao mặt này, bởi vì nhờ Lộ Nam mà công ty bớt được không ít tiền.

"Tất nhiên, lần trước tới suối nước nóng hoàng gia, em còn định dán hóa đơn chi trả vào tháng sau mà." Lộ Nam mới không khách sáo với Trần Kiêu đâu, nhưng cô vẫn phải báo cáo một chút tình hình sử dụng kinh phí hiện nay ngoại trừ phim quảng cáo: "Trong số 10 triệu, em đã chuẩn bị tiêu 3.2 triệu tệ."

Chuẩn bị nghĩa là mặc dù còn chưa tiêu, nhưng ván đã đóng thuyền.

Chỉ là quý đầu tiên mà thôi, Tổng giám đốc ban Nhãn hiệu khác nghe vậy, phỏng chừng sẽ cau mày.

Trần Kiêu bình thản nói: "Đã ủy quyền cho em, khoản kinh phí này em tự quyết định." Dù sao Lộ Nam luôn nghiêm túc trong việc hạch toán.

Dù nói vậy, nhưng công là công tư là tư, nên báo cáo công việc với lãnh đạo, đặc biệt là chuyện dính dáng tới tiền, giá trị hàng hóa, Lộ Nam tuyệt đối không qua loa.

Dù sao bây giờ cô rất nổi bật ở BK, những người khác thì không bàn tới, nhưng Lương Hi Minh và Lý Hạo Bạch khao khát dùng kính lúp soi xét công việc hàng ngày của cô. Trên Trần Kiêu còn có Hạ tổng, còn có Chủ tịch, nếu mình mà có hành vi trái quy định, anh ta cũng không dễ giải thích với người khác.

Lại nói về phim quảng cáo, Trần Kiêu nói: "Anh đã gửi video tới, ngày mai sau lễ khai mạc hội Đường rượu, màn hình khu rượu nổi tiếng và màn hình lớn bên ngoài đều sẽ chiếu."

Lộ Nam khen ngợi: "Hạ tổng nhất định là bị anh năn nỉ đồng ý." Cô biết, Trần Kiêu không thể ỷ vào thân phận thái tử gia mà ra lệnh cho người phụ trách triển lãm sửa đổi video quảng cáo trước đó.

"Vốn dĩ video quảng cáo đều là đổi thang không đổi thuốc, đoạn phim này không tệ, Hạ tổng còn nói đùa liệu có thể bảo đạo diễn Du giúp đỡ quay quảng cáo cho rượu Kinh Điển hay không."

Lộ Nam suy đoán: "Không phải không thể, phải xem rượu Kinh Điển chịu nhường bao nhiêu lợi ích cho chúng ta."

Không ngờ Lộ Nam còn suy tính tới vấn đề này, Trần Kiêu chán nản lắc đầu: "Hừ, anh từ chối Hạ tổng rồi." Em thấy còn chưa đủ bận à?

Đương nhiên là không, đây là việc có thể kiếm tiền, trao đổi lợi ích nha!

Lộ Nam hiên ngang lẫm liệt nhìn lại.

Trần Kiêu bỗng dưng nhớ tới mùa đông năm ấy ở Hải Lâm, Lộ Nam lý luận với anh ta: gặp phải chuyện khó xử, vậy phân tích định lượng đi.

Anh ta giả vờ thản nhiên như không: "Đúng rồi, tiệc tối nay em và Cừu Siêu Quần nhớ tới kính rượu chủ bàn cho sớm, bằng không anh đi rồi, các lão tổng ban Nhãn hiệu khác thật sự sẽ nhờ em tiến cử với đạo diễn Du đấy." Quay một đoạn quảng cáo miễn phí là chỗ bạn bè, quay 3-4 đoạn thì không nói nổi nữa rồi, đạo diễn Du không cần thể diện nữa chắc?

Lộ Nam chớp mắt, khó hiểu: Trần Kiêu muốn rời đi sớm? Đúng rồi! Chủ tịch xảy ra chuyện!

Cô lo lắng nhìn Trần Kiêu.

Trần Kiêu cười trấn an: "Cha anh dạo này thân thể không khỏe, ở nhà tĩnh dưỡng."

[A, phải rồi, là có chuyện như vậy. Chủ tịch cụ thể bắt đầu nghỉ ngơi từ lúc nào trong năm nay thì ta không nhớ rõ, ta chỉ loáng thoáng nhớ rằng họp tổng kết cuối năm ông ấy không xuất hiện. Cũng bắt đầu từ cuối năm nay, Trần Kiêu dần dần nắm quyền lực trong công ty. Sau đó Chủ tịch lộ diện, có di chứng bị trúng gió. Haiz, Trần Kiêu hiện tại thật là loạn trong giặc ngoài, bị ép trưởng thành nha.]

...

2 năm trôi qua, trở lại hội Đường rượu, thoáng chốc, vị trí ngồi của Lộ Nam ở tiệc tối tổng công ty càng ngày càng gần phía trước, nhân viên trong tổng công ty và các địa phương khác càng ngày càng nhiều người biết tới cô, lại đây chào hỏi vô số kể.

May mà Lộ Nam có trí nhớ tốt, từng gặp, từng giới thiệu lẫn nhau, cô đều có thể gọi tên đối phương, thái độ này khiến rất nhiều người cảm thấy được coi trọng.

Lộ Nam biểu thị: đây chỉ là kỹ năng cơ bản của nhân viên tiêu thụ thôi, trong đầu thành lập một chiếc võng quan hệ, mỗi lần quen biết thêm ai, thì điền anh ta/cô ta vào tấm lưới đó, lâu dần nhìn lại, có khi còn có thể phát hiện mối liên quan giữa họ. Làm thế này mạnh hơn học vẹt nhiều.

Trước khi mở tiệc, bàn của Lộ Nam không có mấy người, Cừu Siêu Quần đặt mông ngồi xuống cạnh Lộ Nam: "Giám đốc Lộ, gần đây tốt không?"

"Còn... tàm tạm." Lộ Nam cười nói.

Cừu Siêu Quần quay di động: "Haiz, đừng khiêm tốn. Tôi nghe nói chuyện của cô rồi, khách hàng mới ký hợp đồng 10 triệu, phim quảng cáo do đạo diễn nổi tiếng quay, gọi cô một tiếng Lộ tổng cũng không quá đáng. Thế nào, lần này tới đây chơi mấy ngày?"

Lộ Nam bất đắc dĩ lắc đầu: "3-4 ngày, hội Đường rượu kết thúc là về. Giám đốc Cừu dạo này thế nào? Tôi nghe nói, việc chiêu thương Nhà tiêu thụ nước ngoài do anh đảm nhận, thuận lợi không?"

"Hơi khó, cho nên sắp tới sẽ tới BK lấy kinh nghiệm của cô." Ánh mắt anh ta hướng về phía chủ bàn: "Nhưng tôi vẫn còn tạm ổn, ôi, tên kia dạo này sống mệt lắm." Tên kia, đương nhiên là chỉ Trần Kiêu.

Hôm nay Chủ tịch không xuất hiện, mà ngày mai Trần tổng thay Chủ tịch tham gia lễ khai mạc hội Đường rượu cũng không phải bí mật gì ở tổng công ty, Cừu Siêu Quần chỉ không biết thằng em mình liệu có phải vẫn chịu đựng, có áp lực gì cũng không thích chia sẻ cho người nó thích hay không.

Lộ Nam gật đầu tỏ vẻ đã biết: "Chuyện Chủ tịch phải không?"

Lão Cừu thầm nhủ: Wow, lần này không chịu đựng nữa? Phải thế chứ, có khi cũng phải tỏ ra đáng thương với con gái, cô ta mới mủi lòng với em nha. Nhóc con, xem dạo này em mệt mỏi hốc hác, để anh trai giúp em một tay.

"Thẩm tổng của công ty bất động sản, cũng chính là em trai Chủ tịch, mấy hôm trước cuối cùng được thả ra rồi." Chuyện này trong tổng công ty rất nhiều người đều biết, chắc hẳn vài hôm nữa những người linh thông tin tức trên thị trường cả nước cũng biết, dù sao Nguyên Xuyên luôn thích dùng người bản địa, lãnh đạo văn phòng thành phố, văn phòng tỉnh và kế toán, 10 thì có 8-9 là người tỉnh Xuyên, tin tức lưu thông cực kỳ nhanh.

Cừu Siêu Quần nói với Lộ Nam điều này đương nhiên không phải muốn tiết lộ chuyện riêng tư nhà Trần Kiêu: "Phạt 180 triệu, nhưng chuyện còn chưa xong. Chủ tịch lần này tốn không biết bao nhiêu nhân tình, vô cùng tức giận..."

Cụ thể hơn thì Cừu Siêu Quần cũng khó nói rõ.

Tóm lại, công ty rượu bản địa làm thêm nghiệp vụ bất động sản, người dân bản địa cũng rất tin cậy vào thương hiệu Nguyên Xuyên, không nghĩ vị Thẩm tổng này gan to hơn trời, đầu năm biệt thự sụp xuống, không chỉ nổ ra vấn đề chất lượng công trình kiến trúc Nguyên Xuyên, còn rút củ cải mang theo bùn: làm giả sổ sách, tiết lộ tin tức nhà đất...

Sâu hơn nữa thì thôi khỏi cần nói, tự hiểu đi. Chỉ một câu, vị Thẩm tổng này, không đơn giản chỉ vì chất lượng nhà cửa và vấn đề kinh tế mà đi vào.

Lộ Nam gật đầu: "Nghĩ cũng biết, nếu chỉ là những nguyên nhân kể trên, không nên tạm giam lâu như vậy." Còn không tạm thả chờ xét xử.

"Bây giờ, Phó Tổng giám đốc Canh của công ty bất động sản biến thành Canh tổng, tốn rất nhiều sức lực xử lý nguy cơ quan hệ xã hội, danh vọng rất cao." Cừu Siêu Quần nhỏ giọng: "Canh phó tổng, cô biết chứ?"

Biết, nổi danh lừng lẫy, là nhân vật truyền kỳ đi từ thư ký tới chức Phó Tổng giám đốc, nhưng: "Cô ta tạm thời còn không thể nhúng tay vào công ty rượu đúng không?" Dù sao muốn nắm chặt công ty bất động sản cũng phải tốn không ít công sức.

"Không phải cô ta. Muốn nhúng tay là người khác cơ." Cừu Siêu Quần lắc đầu: "Bác Trần, mẹ ruột của Trần Kiêu, cô biết không?"