Sống Lại Làm Mẹ Kế Của Chồng Cũ

Chương 121




Chương 121

“Tạ ơn vương gia.”

Lúc này Hải Đường mới kéo Cẩm Tú đứng dậy, vẻ mặt Cẩm Tú vẫn thoáng nét không phục.

Tuy Cố Minh Viễn không muốn so đo với hai tiểu cô nương, nhưng hắn vẫn nói: “Các ngươi là nha hoàn của Diệp Vãn Tình, tương lai nàng sẽ là thế tử phi của Chiến Bắc vương phủ.

Mọi lời nói và hành động của các ngươi đều sẽ ảnh hưởng đến Diệp Vãn Tình và Chiến Bắc vương phủ, đừng làm ra chuyện gì ảnh hưởng đến chủ nhân của các ngươi.

Nhớ chưa?”

Giọng nói của Cố Minh Viễn không nghe ra hỉ nộ, nhưng chính cái ngữ điệu bình tĩnh đến mức lạnh lẽo này mới khiến cho hai người Hải Đường sợ hãi.

Cố Minh Viễn đã ra chiến trường từ khi mới mười lăm, số người chết trên tay hẳn có khi còn nhiều hơn số muối các nàng từng ăn.

Tuy không bộc lộ sát khí, nhưng uy thể của người nắm giữ chục vạn đại quân không phải là thứ mà hai tiểu cô nương như Hải Đường và Cẩm Tú chịu được.

Còn chưa kể hàm ý trong lời nhắc nhở của hắn, Cẩm Tú chỉ là có chút xốc nối chứ không phải kẻ ngu, nàng hiểu Cố Minh Viễn đang ngâm nhắc nhở nàng, lời nói và việc làm của nàng có thể ảnh hưởng xấu đến Diệp Vãn Tình.

Cẩm Tú không lớn lên ở thế gia đại trạch, chỉ biết nàng sẽ làm ảnh hưởng đến tiểu thư, nét không phục trên mặt trở thành bối rối và ảo não.

Nàng cúi đầu: “Tạ vương gia chỉ điểm, nô tỳ đã hiểu”

Không như Cẩm Tú, Hải Đường từ nhỏ đã lớn lên ở nơi hậu trạch, tuy trong nhị phòng tình cảm giữa nhị phu nhân và nhị lão gia rất tốt, nhưng Đào di nương kia không phải là dạng người ăn chay.

Thêm cả việc Hải Đường trưởng thành sớm, tâm tư kín đáo nhạy cảm, lời nói của Cố Minh Viễn khiến cho sau lưng Hải Đường ướt mồ hôi.

Bây giờ tiểu thư nhà nàng vẫn chỉ là một tiểu thư của một Diệp phủ đang suy bại, không có cơ hội được gặp gỡ những vị quý nhân ở trên cao kia.

Nhưng sau khi tiểu thư trở thành thế tử phi của Chiến Bắc vương phủ thì lại khác.

Chiến Bắc vương phủ là nơi nào cơ chứ, Hải Đường biết vị trí thế tử phi của tiểu thư nhà nàng có bao nhiêu người nhìn vào, có bao nhiêu người mơ ước và thèm muốn nó.

Nếu đến lúc đó, các nàng lại gây ra chuyện gì để người ta bắt được nhược điểm, rồi dùng nó gây bất lợi cho tiểu thư…

Hải Đường càng nghĩ lại càng cảm thấy sợ hãi, trong lòng quyết tâm phải nói chuyện đàng hoàng với Cẩm Tú một lần.

Sắp trở về kinh thành rồi, không thể dung túng cho nàng như trước đây được nữa! Cố Minh Viễn liếc qua Hải Đường, biết nàng đã hiểu được ấn ý của hẳn, lúc này mới nói: “Được rồi, trước mắt các ngươi cứ chăm sóc tiểu thư nhà các ngươi cho cẩn thận.

Bổn vương sẽ tìm cách”

Nhưng đã mấy ngày qua đi mà bệnh tình của Diệp Vãn Tình vẫn không thuyên giảm, mặc kệ có uống thuốc hay dùng bất cứ cách gì.

Mỗi ngày nàng tỉnh lại chỉ ngẩn người nhìn chằm chằm đỉnh màn, không ăn không uống, cả người đều tiêu tụy hẳn đi.

Hải Đường sắp khóc đến mù luôn rồi, hai người Hải Đường, Cẩm Tú mỗi ngày đều nói chuyện, an ủi, khuyên giải Diệp Vãn Tình, nhưng nàng vẫn trơ ra như vậy, như một cái xác không hồn.

Lúc này Hải Đường vô cùng sợ hãi, có khi nào hồn phách của tiểu thư nhà nàng bị yêu quái bắt đi mất rồi không? Cùng đường bí lối, Hải Đường đánh bạo đến gặp Cố Minh Viễn, xin hắn đi mời đại sư đến làm phép trừ tà.

Cố Minh Viễn không đồng ý: “Không cần, ngươi trở về chăm sóc tiểu thư nhà ngươi đi”