Sống Lại Làm Mẹ Kế Của Chồng Cũ

Chương 166




Chương 166

Vương phủ quả nhiên bất phàm! Trong lòng đám người sợ hãi than.

Cố Thừa Duệ thấy trước cổng Diệp phủ tập trung đông người, mày hơi nhíu, hắn thúc ngựa chạy nhanh đến trước cổng Diệp phủ.

Động tác gọn gàng, tiêu sái xuống ngựa, nhìn quanh rồi hỏi: “Ở đây đang có chuyện gì vậy?”

Lão phu nhân thấy thế tử đến thì nhất thời trở nên luống cuống, chuyện này còn chưa giải quyết xong.

Bà ta đang định lựa lời để nói thì Bùi Viện Viện đã nhảy ra trước.

“Thế tử.”

Bùi Viện Viện đến trước mặt Cố Thừa Duệ hành lễ, tươi cười, hai mắt sáng lấp lánh nhìn hẳn.

Thấy vậy, đám người cũng đồng loạt hành lễ.

Cố Thừa Duệ liền nói: ‘Không cần đa lễ.”

Không để cho Cố Thừa Duệ phải thắc mắc lâu, Bùi Viện Viện nhanh mồm nhanh miệng kể lại tất cả mọi chuyện vừa diễn ra cho hắn nghe: “Hôm nay là ngày vương phủ đưa sính lễ, ta có việc nên đi ngang qua đây, thấy dân chúng tụ tập rất đông hình như đã xảy ra chuyện gì.

Vì tò mò nên ta mới đến gân nghe ngóng, không ngờ lại nghe được chuyện hoang đường mà Diệp Tiểu thư đã làm.”

“Nam nhân kia nói mình là tình lang của Diệp Tiểu thư, lại còn là hòa thượng mà Diệp Tiểu thư tịch mịch khó nhịn, đã cố ý câu dẫn trong thời gian ở chùa Thiên Tự “Lúc nãy hắn vừa lấy ra một chiếc vòng ngọc Tử La Lan, tuy chưa xác minh, nhưng tam Tiểu thư Diệp phủngười từng là nha hoàn thân cận của Diệp Tiểu thư khi nhìn thấy chiếc vòng đó đã vô cùng khiếp sợ.

Phản ứng của nàng đã chứng minh, chiếc vòng này thật sự là của Diệp Vãn Tình!”

Kể xong còn đắc ý nhìn Diệp Vãn Tình bằng ánh mắt hả hê chứa đầy ác ý.

Nhược Tuyết nghe vậy, hoảng hốt ngẩng đầu lên, lắp bắp phủ nhận: “Không…

không phải…chiếc vòng này không phải là của đại tỷ!”

Bùi Viện Viện hừ lạnh: “Nếu thật sự không phải, sao lúc đó ngươi lại im lặng không nói gì?!”

Nhược Tuyết nghe vậy, sắc mặt tái đi, trong mắt đã dâng lên hơi nước, như một con thú nhỏ bị bắt nạt, vẻ ngoài của nàng ta vốn nhu nhược thanh thuần, lúc này hai mắt phủ sương, càng khiến cho người ta thương tiếc: “Lúc đó…

lúc đó ta…ta…”

Phản ứng này không phải đã quá rõ ràng rồi hay sao! “Tam Tiểu thư từng là nha hoàn thân cận của đại Tiểu thư mà, chắc chắn nàng biết rõ mấy món trang sức của đại Tiểu thư!”

“Cái vòng này chín phần mười là của đại Tiểu thư rồi.”

“Lúc nãy tam Tiểu thư còn tức giận đứng ra bất bình vì đại Tiểu thư, một mực tin tưởng đại Tiểu thư sẽ không làm ra chuyện như vậy.

Thế mà nam nhân kia lại trực tiếp đưa ra chứng cứ, khiến cho mấy lời nàng nói trước đó trở thành trò cười.”

“Đại Tiểu thư là chủ cũ của tam Tiểu thư mà, giờ thân phận đã khác xưa nhưng tam Tiểu thư vẫn không quên ân tình cũ, một mực tin tưởng bênh vực đại Tiểu thư.

Không ngờ đại Tiểu thư lại thật sự làm ra chuyện dâm loạn như thế, chắc trong lòng tam Tiểu thư này cũng không dễ chịu gì.”

Bùi Viện Viện khí thế hung hăng: “Ta cái gì mà tai Chứng cứ đã vô cùng xác thực rồi, ngươi còn muốn thay Diệp Vãn Tình biện giải kiểu gì nữa? Hay là…ngươi muốn nhận cái vòng đó thật ra là của ngươi?!”

Nhược Tuyết đỏ mắt, vừa uất ức vừa giận dữ nhìn Bùi Viện Viện: “Chiếc vòng đó không phải là của ta! Ngươi đừng có ngậm máu phun người!”