Sứ Giả Địa Ngục

Chương 22: Mẹ và con




- Thật không hiểu Zero-sama giữ Shu lại làm gì nữa.Nicolas có chút thắc mắc, Len nhìn cậu nhóc này.

- Rồi cậu sẽ biết thôi Nicolas. Thời gian tới Lucy và Nicolas có thể ở lại, còn mấy người cứ việc về học viện đi.

- Xem ra lần này Zero-sama muốn trực tiếp nướng chín Trái Đất rồi.

Hideo nở nụ cười rồi biến mất ngay tức khắc cùng James. Teddy nhìn họ rồi cũng cùng nhóm của Luke rời khỏi nơi này. Cuộc triệu tập suy cho cùng đã kết thúc, bây giờ là lúc họ thực hiện nhiệm vụ. Khi mọi người rời khỏi, Lucy cùng Nicolas đi theo Len vào thang máy xuống dưới rời khỏi nơi này.

- Shu có quan hệ gì với Zero-sama vậy Len-sama?

- Cô có vẻ quan tâm khá nhiều đến chuyện của onee-san đó.

- Là vì Shu tôi, cậu ta đã kinh ngạc khi thấy khuôn hình của Zero-sama.

Lucy có chút buồn phiền nói, Len chỉ mỉm cười không nói gì còn Nicolas lại càng im lặng lắng nghe.

Trong cằn phòng đó, đèn vẫn sáng, mọi thứ vẫn vậy, Lin đứng dậy tiến về phía cửa kính nhìn xuống bên dưới.

- Đã 16 năm không gặp Shu.

Lin vừa rứt lời thì ngay lập tức bị Shu ôm chặt lấy từ phía sau. Lúc đầu Lin có chút ngỡ ngàng nhưng sau đó liền mỉm cười bàn tay chạm đến bàn tay đang ôm lấy eo mình của Shu kia. Nếu người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ họ là một đôi yêu nhau mất. Shu vùi mình vào vai của Lin mà yên lặng. Lin đưa tay lên xoa đầu cậu ta làm cậu ta càng siết chặt vòng tay hơn.

- Okaa-san, con nhớ người lắm. Con đã tìm kiếm người đến phát điên lên. Con đã truy hỏi khắp nơi nhưng vẫn không được. Otou-san chỉ đưa cho con duy nhất tấm ảnh của người rồi cũng rời đi. Con........

- Ổn rồi Shu, okaa-san đã trở về bên con rồi. Cho nên con không cần lo gì nữa đâu.

- Tại sao người lại không ở bên con? Tại sao người lại bỏ con?

Shu đã ngừng xúc động mà buông Lin ra để hỏi. Lin mỉm cười đưa hai tay lên chạm đến gương mặt đẹp đẽ rất giống với ba của cậu ta kia.

- Vì okaa-san không được phép. Ba con là kẻ độc đoán, là người đầy tham vọng. Người đó sẽ bằng mọi cách chiếm được Heart. Người đó không cho phép okaa-san ở bên cạnh con.

- Nếu ông ấy muốn Heart tại sao còn từ chối okaa-san chứ?

- Cái đó con nên hỏi người đó.

Lin mỉm cười rồi ngồi xuống ghế. Shu gật đầu rồi ngoan ngoãn ngồi xuống ghế bên cạnh Lin.

- Từ bây giờ con sẽ ở bên cạnh okaa-san, con sẽ bảo vệ okaa-san.

- Okaa-san nghĩ con nên bảo vệ em trai mình vẫn hơn. Nicolas vẫn còn khá ngây thơ.

- Con sẽ bảo vệ cả okaa-san và Nicolas.

Shu mỉm cười, Lin xoa đầu đứa con đã trưởng thành của mình. Shu đã lớn rồi, cao hơn cô một chút nữa. Shu là kết tinh của tình yêu giữa một Sứ giả địa ngục như cô với người con trai đó, người mà cô không nên đem lòng yêu sâu đậm. Suy cho cùng không ai cưỡng lại được tình yêu cho dù đó có là một con quỷ khát máu như cô.

- Nhưng con không hiểu chuyện của Nicolas.

- Ừm, khi vừa sinh con ra, okaa-san chỉ có thể ở bên con trong vòng 1 năm. Một năm sau đó ba con đã bắt ép okaa-san phải rời khỏi con. Okaa-san trở về căn cứ của các DA và rồi tự nhốt mình trong phòng. Okaa-san đã quá nhớ nhung con, vì không thể ở bên con nên okaa-san quyết định tạo ra Nicolas để thay thế con. Thằng bé là sự tạo hóa từ con. Tuy nhiên khả năng sao chép đó đã khiến thằng bé trở nên giống Kawachi.

- Thì ra là vậy. Nhưng Nicolas cũng chỉ sống được với okaa-san với một chút thời gian.

- Vì nhiều chuyện nên okaa-san phải để Nicolas cho Kawachi nuôi dưỡng nhưng rồi nhóc đó cũng bị thất lạc. Hơn thế nữa lại còn thất lạc vào tay của một hắc ám sư.

- Hắc ám sư?

Shu nhíu mày, chuyện này là vô tình hay có chủ ý từ trước đây. Lin mỉm cười.

- Là Hắc ám sư cấp cao Anna. Cô ấy là người yêu ba con một cách sâu đậm. Có lẽ để trả thù okaa-san thì đó là điều duy nhất cô ta có thể làm. Có thể sau này.......

Lin đã ngừng lại vì không nên nói tiếp sợ Shu sẽ lo nghĩ. Cô cũng đã suy nghĩ đến khả năng đó. Nicolas có thể nghe lời Anna bịa chuyện mà quay ra giết chết chính sứ giả như cô. Tuy nhiên nếu có chuyện đó thật cô cũng chẳng sợ. Chết không phải một thứ gì đó quá đáng sợ chỉ là cô sẽ chìm vào một giấc ngủ vĩnh hằng mà thôi, cô sẽ được nghỉ ngơi hoàn toàn. Nhưng cô lo sợ Shu sẽ sống ra sao. Tuy ba của nhóc là người không quá vô tình với con mình nhưng cũng đâu đảm bảo người đó sẽ không làm gì Shu. Có khi sẽ thay đổi suy nghĩ của cậu nhóc mất.

- Con đừng lo, dù có chuyện gì xảy ra cũng luôn yêu thương Nicolas, nghe lời ba con. Con hiểu chứ Shu?

- Ừm.

Shu gật đầu dù cậu ta vẫn còn vô vàn sự thắc mắc. Lin xoa đầu đứa con ngoan đáng yêu này của mình. Cả hai người nói chuyện mà không nhận ra một ánh mắt đang lặng lẽ quan sát cả hai trong bóng đêm. Một nụ cười nở trên môi người đó.

- Tóc của okaa-san thật đẹp. Có lẽ tóc của con là theo di truyền của otou-san.

- Có thể cho là vậy.

Lin bật cười thành tiếng, đúng thế người đó cũng có mái tóc đen quyến rũ như cậu nhóc này. Shu không khác gì người đó nếu đem so ra chắc là phiên bản thứ 2 quá. Shu đưa tay chạm vào một bên tóc màu đỏ kì lạ đó. Thậm chí nó đặc biệt hơn tóc Edgar rất nhiều.

- Có ai từng nói okaa-san rất đẹp chưa?

- A, có lẽ là Tedd, cậu ta luôn khen okaa-san rất đẹp từ lúc cậu ta tới đây.

- Vậy con sẽ là người thứ hai, okaa-san thực sự vô cùng đẹp. Con rất vui khi là con của okaa-san.

Shu mỉm cười, Lin cũng cười, được con trai khen mình đẹp thì còn gì mà không vui chứ.

- Cảm ơn con Shu. Nhưng rồi khi con nhìn thấy okaa-san biến đổi sẽ không còn thấy đẹp nữa đâu.

- Trong mắt con okaa-san luôn đẹp.

- Shu của okaa-san cũng rất đẹp, là nhất luôn.

Lin dơ ngón tay cái lên, cô đã thay đổi tính cách từ lúc Len xuất hiện ở đây. Có Len cô đã không còn đơn độc một mình nữa rồi. Bây giờ có thêm Shu và Nicolas thì Lin càng thêm vui vẻ, cô sẽ không còn cảm giác đó nữa, sẽ an lành mỉm cười trong mỗi giấc ngủ ngon. Cô sẽ không hối hận, quyết định cuối cùng đó cô đã suy tính rất nhiều. Phải hoàn thành mọi chuyện để mong tìm cách trở về nhà.