Sự Lựa Chọn Của Trái Tim

Chương 13




Thành phố Nha Trang…Sau một ngày rong ruổi thực tập mệt muốn chết…cũng may về khách sạn đúng bốn giờ chiều còn sớm nên ông thầy mở cửa chuồng cho tụi tui đi tắm biển thoải mái…Wow!!…Nha Trang đây sao,đẹp tuyệt vời….

biển Nha Trang trong xanh thấy đến tận đáy..

trong đến mức nếu bạn tắm mà không mặc đồ là sẽ bị thấy hết,mà có ai khùng đến mức tắm biển mà không bận đồ nhỉ…Từng rặng dừa nghiêng ra phía biển, thấp thoáng từng cơn gió nhẹ thổi qua từng tàu lá khẽ đung đưa…thật thi vị và trữ tình biết bao…Bởi vậy Nha Trang được công nhận là một trong 29 vịnh đẹp nhất thế giới cũng phải….

-Đại ca ui, tối nay ông thầy không có trả bài,nhóm mình ra đường Trần Phú chơi đi!

-Thằng Khang đề nghị.

-Ừ..

đi thì đi.

Thế là sau khi nhóm tụi tui đánh chén một bụng cơm no nê bây giờ đang đi dạo ở Quảng trường 2 tháng 4… “I’m so lucky lucky,I’m so lucky lucky..

you can fool yourself,I promise it will help….”

..

Ý anh yêu tui gọi..“Sao…thực tập vui hok bà xã”

“Ưm…cũng vui mà mệt quá anh ơi,ông thầy khó mún chết!”

“Em…cơm nước gì chưa?”

“Cám ơn ông xã..

em ăn rồi..

đang đi dạo..”

“Nhớ zợ quá à…thèm nữa chứ!!”

“Ráng chờ đi…ở đây ồn quá em không nghe rõ..

lát về anh gọi lại đi,bye anh!”

Tên Long này sao mà cứ đi theo tui hoài vậy cà…Trời ơi bữa nay thứ 7 hèn chi đông quá trời,toàn người là người thôi…Nhóm tui chỉ có 8 đứa thôi gồm 5 thằng 3 con..

Mới ngồi xuống nghe điện thoại một chút nhìn lên là không thấy ma nào rồi…-Ủa,tụi nó đâu hết rồi Long?

-Long cũng không bít nữa.

-Chết chưa, lạc mất tiêu hết rùi còn ai đứa mình hà.

-Thui kệ,tụi nó biết đường về khách sạn mà..

Ra bờ biển chơi đi Hoàng.

-Ừh…cũng được.

Hắn nắm tay tui lôi kéo…ngay lập tức tui giật lại..

hắn không nói gì…Cuối cùng tui và hắn ngồi tại bờ biển vắng ít người qua lại…Trời ơi tui làm sao vậy,sắp có…chồng rồi mà còn đi dạo với trai…Không thể chấp nhận được,tên Tuấn mà biết được chắc xé xác tui quá….

-Gió biển mát quá ha Hoàng.

-Ừh…Tui và hắn im lặng không nói gì, chỉ nghe tiếng sóng biển rì rào đánh vào bờ,từng làn gió biển thổi vào mát rượi….

-Hồi nãy Hoàng nói chuyện với ai vậy?

-bất ngờ hắn mở miệng.

-À…ừ..

người yêu…Nói nghe,hồi bữa cái vụ mày tao đó,cho Hoàng xin lỗi nghen,tại lúc đó hơi bực mình..

-Không sao đâu mà..

Đang ngồi cách hắn 30 cm tự nhiên hắn nhích lại…làm tui hơi sợ,định giở trò gì đây…lập tức tui xích ra….

Mắt tui đang hướng ra phía biển…trong bóng tối lờ mờ của ánh đèn đường tui vẫn nhận thấy rằng hình như hắn đang nhìn tui…Rụt rè hắn phát biểu:-Hoàng à…có một sự thật Long muốn nói cho Hoàng biết..

-Sự thật gì..

nói đại đi, tui lạnh quá.

Hắn không trả lời liền mà phải im lặng đến độ một phút…mới từ tốn:-Long thật sự rất….

rất….

thích Hoàng đó.

Không phải lần đầu nghe hắn nói như vậy vì có lần tui đã nghe hắn nói trong toilet nhưng tui vẫn cảm thấy hơi bất ngờ…-Sao Long lại nói vậy..

Hoàng là kon trai mừ…-Long cũng không biết tại sao nữa…còn nhớ ngày đầu gặp Hoàng,Long có một cảm giác rất kì lạ….

Cho đến nay thì Long cảm thấy thật sự yêu Hoàng mất rồi..

Hoàng có đồng ý làm người yêu của Long hôn?Vừa nói hắn vừa chụp tay tui lại..

nhanh chóng tui vội gỡ ra…-Long à…Hoàng..

Hoàng có người yêu rồi.

-Long không tin…Long có thấy bao giờ đâu?

-Không lẽ tui đi giới thiệu khắp thiên hạ hay sao?

-Hãy nhìn sâu vào mắt Long và trả lời Hoàng có cảm tình với Long không?

-Không..

-Tui chẳng ngần ngại nhìn sâu vô mắt hắn mà trả lời.

-Một chút cũng không?

-Không…chỉ ở mức bạn bè bình thường thôi.

Có dịp Hoàng sẽ giới thiệu người yêu Hoàng với Long…Bây giờ Hoàng vô đây lạnh quá hà…Tui đứng lên và bước đi…xin lỗi Long nha..

thật sự thì Hoàng chỉ xem Long là bạn thân thôi…còn xa hơn nữa thì không thể nào…Trái tim Hoàng đã trao trọn cho người Hoàng yêu đó là Tuấn rồi…Đi khoảng 10 bước chân…thì tui quay lại chỗ của hắn rình xem hắn có làm gì dại dột hok….

thì thấy hắn đang ngồi khóc ngon lành…Trời ơi…sao hắn lại như vậy nhỉ….

tui cũng có chút gì đó xao xuyến và bối rối trong lòng…Và rồi tui quyết định bước đi về khách sạn…tui tin trong nay mai hắn sẽ bình tâm trở lại thôi…Thành phố Đà Lạt….

Cuối cùng tui cũng rời xa phố biển thân thương Nha Trang để đến với Đà Lạt – thành phố đầy sắc hương tuyệt hảo này với sức sống mãnh liệt, luôn mát lạnh bên ngoài nhưng cũng nồng nàn ấm áp bên trong lòng người. Biết bao hấp dẫn gợi tình lãng mạn của thiên nhiên…-Wow thật không hổ danh là thành phố mộng mơ, thành phố trữ tình,thành phố ngàn hoa, và là thành phố…ma!!

-Tui hét lên sung sướng.

Thú thật với các bạn chứ từ nhỏ đến giờ đây là lần đầu tiên tui đến đây đó…công nhận mát thật, chẳng oi bức như Sài Gòn…Hiện tại nhóm chúng tui gồm 8 đứa như cũ đang tiến đến Chợ Đà Lạt để mua sắm nè…Bây giờ là 7 giờ tối,trời đang có mưa phùn lắc rắc vài hột mưa to…-Ông thầy mắc dịch..

hành người ta từ sáng đến giờ ê ẩm cả mình mẩy, tối nay ổng mà trả bài là tao “thiến”

ổng luôn đó..

-Con Xuân mập thố lộ.

Con này nổi tiếng trong đám là hung dữ và ăn khủng khiếp…nó mà đè tui một cái chắc tui thành con tép chứ chẳng chơi…Con gái con đứa gì mà nặng gần một tạ…Khiếp!!..

đã vậy còn học đòi làm hướng dẫn viên du lịch…chắc mai mốt nó hành nghề này,lúc dẫn khách xong về đoàn khách đó ngán mỡ ba năm luôn quá…^^…Trường tui có nội quy là sáng đi thực tập tối về khách sạn là phải khảo bài…ôn lại tuyến đường đã qua…bởi vậy mới căng…cũng may bữa nay ông thầy tâm lí ổng xổ ***g một lần nữa…Về phần tên Long đẹp trai,từ cái hôm ở Nha Trang đến giờ tui với hắn tuy đi chung nhóm nhưng không nói chuyện gì cả..

biết nói gì đây…Hum bữa hắn ở ngoài bãi biển Nha Trang khóc một trận đã đời xong về trùm mền ngủ một giấc đến sáng…Con trai gì đâu mà khóc rống như gì…Ở Nha Trang tui không có ngủ chung phòng với hắn tui chỉ nghe thằng Tiến mát nói lại là lúc hắn về hai con mắt sưng chùm bụp và đỏ hoe như bị ai đánh,hỏi hắn hắn không nói gì…chỉ trùm mền ngủ…Nghe nhiêu đó thui tui cũng đủ biết hắn vì đâu mà thành ra như vậy…Ông thầy không biết chia phòng làm sao mà tối nay tui sẽ ngủ chung phòng với hắn…Cầu trời đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn…-Mày rinh cái chợ Đà Lạt zề luôn đi con kia!

-Tui đề nghị con Xuân khi thấy nó vung tiền ra đụng cái gì cũng mua.

-Rinh được tao cũng rinh rùi đợi mày gợi ý à!

-Hoàng không mua gì sao?

-Bất ngờ thằng Long hỏi tui.

-Ơ…có chứ để mai vô nhà thờ Domain mua luôn,nghe nói ở trỏng bán áo,khăn len đẹp lắm.

Nói rồi tui quay đi giả vờ lựa đồ với thằng Khang…nhưng lỗ tai vẫn dảnh về phía thằng Hải dớ đang nói chuyện với hắn.

-Ê..

Long mày không mua cái gì tặng con dzợ mày sao!

-Biết người ta thích cái gì đâu mà tặng..

Sau câu trả lời của tên Long thằng Hải tiến lại phía tui..

-Đại ca ui…ca thích cái gì, có người muốn mua tặng kìa.

-Dẹp đi…tao cảnh cáo tụi bây từ nay mà còn chọc tao với nó là vợ chồng nữa là tao dọng cho phù mỏ nghe rõ chưa?

-Tui lớn tiếng hăm dọa tụi nó.

Tui bực mình ghê..

thấy tui không nói gì tụi nó cứ chọc hoài…Tui nói zậy thui chứ tụi này lì như trâu,bây giờ thì nó nghe chứ qua ngày mai là tụi nó quên ngay…Bị tui đánh như con không đẻ hoài ấy chứ mà tụi nó có biết sợ là gì đâu…Tui còn nhớ có lần tui hành hạ thằng Hải lớp tui dã man lắm..

các bạn có muốn nghe hok?…Chuyện là như vầy…Hồi đó chính vì cái miệng trời đánh của nó mà tui bị gia đình tên David Tuấn phát hiện trong cái tiệm gà rán ấy..

các bạn còn nhớ không…nếu quên thì lật lại trang trước mà xem…Ngày hôm sau,sau cái ngày tui bị gia đình tên Tuấn hiểu lầm..

lên tới lớp tui đảo mắt khắp lớp rồi trịnh trọng tuyên bố:-Thằng nào tên Phùng Thanh Hải ra đây tao biểu!30 giây vẫn không có động tĩnh gì…lớp tui xì xào bàn tán không biết chuyện gì xảy ra…-Tao đếm từ một tới hai,không ra thì tao vô….

1,2..

tao vô..

Tui đi vào nắm đầu nó lên..

khuôn mặt nó ngây thơ vô số tội..

Tui nghiến răng trèo trẹo..

-Mày biết tội chưa mệ!

-Dạ..

em biết em biết…Ngay lập tức tui chụp lấy cái cà ra vát nó đang đeo kéo ra…bịt mắt nó lại…ngồi lên người nó và bắt đầu..

tra tấn…Tui thọt tay vào cái cặp lôi bịch bột năng tui chuẩn bị sẵn ra trút như điên lên cái đầu của nó…khỏi nói cũng biết lớp tui la ó cả lên khi thấy nguyên cái đầu nó chỉ một màu trắng của bột năng….

tiện tay tui móc singum từ trong miệng tui đang nhai ra kéo cho dài ra…trét đầy lên tóc nó….

Thú vị nhỉ!…Nó la ó trời…nhanh tay tui cho lun bình nước khoáng tui đem theo uống nhặng thẳng vào cái miệng của nó…Bây giờ nó chỉ còn biết la tiếng Mỹ mà thui…Đồng bọn của nó cầu xin tui tha quá trời lun nhưng tui chưa thỏa mãn…..

tới màn thứ hai…Tui lại thọt tay vào cặp lôi cái kéo cắt vải của mẹ tui ra…-Hum nay tao sẽ thiết kế thời trang cho mày nha!

-Tui dụ dỗ nó.

Nó định vùng lên..

ngay lập tức tui chặn lại bằng cách lấy hai chân đè cổ nó dí xuống nền gạch và… “xoẹt…”

đường kéo của tui đi từ lai quần lên tới tận bắp vế của nó lòi ra cả cái underwear màu đỏ bọt đô..

thằng này bữa nay chơi hàng nổi dữ…một bên rồi lại hai bên…Sau đó tui mở mắt cho nó và nói:-Xong rùi đó cưng…Nó tông chạy như điên vào cái toilet…lớp tui được một trận cười thỏa thích..

tui thì cảm thấy vô cùng thỏa mãn…Thế là nguyên bữa hôm ấy nó chỉ biết ru rú trong cái toilet mà thôi..

cũng hổng hiểu sao nó lại về nhà được với cái quần xẻ tà như sườn xám và cái đầu dính đầy singum thế nhỉ…Hôm sau đi học tui thấy nó chơi đầu đinh năm phân…hí..

hí…chắc các bạn cũng biết vì sao rồi ha….

nguyên bữa đó bày đặt không thèm nhìn mặt tui chứ…Xía..

giận lẫy sẩy cùi…Vậy mà hôm sau nữa..

nó lại là người chủ động nói chuyện với tui mới chết chứ…Kể ra cũng tội nghiệp nó ghê!^^…Có đứa để hành hạ lúc buồn đối với tui cũng thú vị đấy chứ!!..

Đó cũng là dịp tui dằn mặt những tên còn lại, bởi vậy sau này tụi nó mới tôn tui lên làm đại ca đóa…Phù….

mưa phùn coi bộ zậy mà cũng đủ làm cho ướt mình…nhóm hà bá của tui đã về đến khách sạn…Lúc đầu tụi tui định bụng là sẽ ghé một quán bình dân nào đó nhậu một trận khí thế…ai ngờ thằng các đảng Phương – lớp phó hoạt náo gọi điện hú tui nói là ông thầy hứng lên đòi trả bài làm tụi tui ba chân bốn cẳng dông về…Giờ hóa ra ổng không trả nữa…ông thầy làm như có cơn ấy,“lúc mềm lúc cứng”

.. (không biết cái gì của ổng lúc mềm lúc cứng nhỉ ^^..

các pạn đừng có tưởng tượng nhìu quá,nhức đầu lắm)…Tại phòng của tui…qui định là một phòng 4 thằng..

có hai giường…2 thằng một giường..

-Tối nay ca ngủ với thằng Long nghen,em ngủ với thằng Hải…-thằng Tiến thông báo.

-Sao..

kì vậy?

-Thì zợ thì phải ngủ với chồng chứ….

Á.. thôi chết lỡ miệng rồi.

Thằng Hải vừa nói xong liền che miệng lại…rồi lập tức chuồn ra phía cửa zọt lẹ khi nó nhận được ánh mắt mang hình viên đạn của tui dành cho nó…-Mày đi đâu zậy Hải chờ tao zới..

-thằng Tiến cũng chạy theo vì sợ bị vạ lây.

Giờ còn lại tui và Long…-Hoàng không thích ngủ chung thì tối nay Long sẽ xuống đất.

-Thôi..

được rồi,ngủ thì ngủ..

nhưng tui nói trước là không được đụng vào người tui đó nha..

bởi vì tui là…hoa đã có chủ rồi.

Phù..

xém chút nữa là tui nói tui là…trai đã có chồng rồi chứ, cũng may là đầu óc còn minh mẫn..

hì..

hì…Tui lấy gối bao xung quanh mình lại,để cho hắn không có cơ hội tiếp cận…Nửa đêm giật mình tỉnh giấc,mở mắt ra thì không thấy hắn đâu…Tui rón rén lồm cồm ngồi dậy bước xuống thì đụng ngay một vật gì dưới chân..

nhìn kĩ thì…trời ơi là hắn…tui có nói là không cho ngủ chung đâu chứ.. Haizzz..

khờ thiệt!!…Tui mở cửa bước ra phía trước khuôn viên của khách sạn ngồi hóng gió….

Hươ lạnh ghê….

-Sao Hoàng không ngủ mà ra ngồi đây?

-là tên Long.

-Á…làm hết hồn…ừ ngủ không được.

-Nhớ người yêu hả?

-Ừ…Tui và hắn lại im lặng…biết nói gì nữa bây giờ…-Hoàng yên tâm…Long không sao đâu.

-À..

ừ…Nói nghe nè..

-Ừm..

nói đi.

-Long nên tìm một cô gái và yêu đi..

đừng hi vọng gì ở Hoàng hết..

Hắn lại im lặng đến đáng sợ…bất ngờ lại hỏi tui:-Người yêu của Hoàng là con trai hay con gái?

-Con…con trai….

Mà Long cũng thích con trai hả?

-Long cũng không biết nữa…đối với mấy đứa con trai như tụi thằng Hải,thằng Khang..

Long thấy không có cảm giác gì hết,mà không hiểu sao Long lại thích những người con trai có vẻ bề ngoài yếu đuối,có chút gì đó nữ tính cần được che chở…như Hoàng chẳng hạn!

-Ê..

tui mà yếu đuối hử?Hắn cười hiền lành…Không còn nghi ngờ gì nữa…Hắn chính xác là Gay Top đây mà…Không biết có ai là Bot đang tuyển Ox hok..

tui làm mai hắn cho…^^…Tui thật sự chẳng có cảm giác gì với hắn cả…chắc có lẽ tình yêu tui dành cho tên Tuấn quá lớn đến nỗi trái tim không còn một chỗ trống cho ai hết…-Ưm…hum bữa thấy cô nào rước trước cổng trường dzạ..

ghệ hả?

-Làm gì có!..

em gái Long đấy chứ!

-Dễ thương nhỉ!

-Nhắc tới nó mới nhớ..

à…hôm bữa Long rủ nó đi bơi với Long..

nó nói nó bị “đèn đỏ”

nên không đi được…Long thì nghĩ “đèn đỏ”

có nghĩa là nó bận nên mới nói “Vậy khi nào đèn xanh thì đi với anh”

..

Vậy mà nó cười như điên làm Long chẳng hiểu nỗi…Nghe hắn nói tới đó thôi tui cũng chẳng nhịn được cười…tui cười rũ rượi, cười sảng khoái, cười muốn bể bụng…cười tới nỗi hắn phải bực mình:-Bộ điên hay sao mà cười như khỉ zậy?

-Hahaha…ông là anh mà sao…khờ dữ zậy..

(tui thèm nói hắn ngu ghê..

mà thui sợ hắn tự ái).

-Là sao?

-Tui zô ngủ đây..

không cười nữa.

Tui để các bạn độc giả giải thích cho hắn đó..

người gì đâu mà “lúa”

thấy sợ…Tui bỏ đi về phòng bỏ lại hắn với khuôn mặt ngơ ngác như con nai vàng…Thế là chuyến thực tập Nha Trang Đà Lạt 5 ngày 4 đêm của tui cũng kết thúc trong êm đẹp..

không có sự cố đáng tiếc xảy ra với tui cả…Tui với tên Long vẫn nói chuyện với nhau như trước…Ôi..

Tui nhớ hắn (tên Tuấn) quá đi mất…Xa có 5 ngày mà tui cứ ngỡ 5 thế kỉ ấy chứ…Thật ra…là lúc đi thực tập tui cũng có đem hình hắn theo để ngắm chứ bộ..

nhưng xui xẻo thía nèo lúc trên xe trong lúc đang cầm hình hắn thì tui buồn ngủ vì lời thuyết minh của ông thầy quá..

thế là tui chợp mắt…Bỗng nghe tiếng của đám con gái rú lên “Trời ơi…đẹp trai quá à…hình của anh chàng nào vậy mậy”

…rồi còn kê mỏ vô hun chóc chóc…Tui làm rớt hình của hắn rùi..

đành ngậm bồ hòn làm ngọt thôi, chứ không lẽ đòi lại với lí do là “đây là hình chồng sắp cưới của mình”

sao….

Hic…Mất toi tấm hình của hắn về tay bọn con gái hám trai lớp tui..

Vừa về đến nhà lúc 6 giờ tối chưa kịp cất vali là tui gọi ngay cho anh ý…“Ông xã…em về tới nhà rùi nè…qua rước em đi..

có quà cho anh nữa nè..”

“Ok..

anh qua liền,cám ơn bà xã nghen!”

Tắm xong ra là tui đã thấy hắn ở trước nhà đang nói chuyện với papa tui rồi..

Công nhận ba tui có thiện cảm với hắn ghê…-Con chở Hoàng đi chơi lát nha bác..

-Ừ…đi sớm về sớm nha con!

-Dạ!Tui và hắn dừng chân tại công viên Hoàng Văn Thụ…nơi đây có nhiều cặp tình nhân lém!!…-Tặng anh nè..

có thik hok?

-Hả..

khăn len sao..

Sài Gòn nóng mún chết.

-Sao…không thích hả..

để tui đem về cho chó nằm..

-Ơ..

thích thích anh thích lắm..

-Còn cái này nữa nè!

-Cái gì dzọ?

-Lộc nhung…cái này nghe nói ngâm rượu uống “sung”

lắm!

-Trời đất…anh mà cần tới sự trợ giúp của nó hả?

-Vậy thì thôi!…cái gì cũng không thick..

-Anh nói cho em nghe…cái này chưa chắc gì hàng thiệt đâu…em mua ở đâu dzạ?

-Ở Đồng Nai..

tại em thấy mấy đứa con gái lớp em nói mua cho bạn trai tụi nó nên em cũng mua theo phong trào.

-Anh nghĩ đây chắc chắn 90% là đồ giả và em bị gạt rồi.

-Thôi mệt..

đừng nói nữa…làm như anh hay lắm dzạ.

Vậy là tui bị lừa thật sao…vậy mà tốn hết 200k mua cái miếng rong biển ép khô này…tiếc thật!!

-Thôi đừng buồn nữa em…anh có tin này hay lắm.

-Tin gì nữa?

-Ngày mai tụi mình sẽ làm đám cưới..

bánh kem,quần áo, phòng tân hôn anh lo hết rồi.

Trời ơi…mình chờ đợi ngày này lâu lắm rồi…Không ngờ hắn lại tâm lí và chu đáo đến thế…-Nhưng..

mai em đi học mà..

-Nghỉ một bữa có chết chóc thằng Tây nào đâu mà sợ..

-Anh đó..

xúi em nghỉ học hoài à..

bị cấm thi ba môn rồi đó bít hok?

-Bất quá em xin phép với lí do là đi lấy chồng..

-Đồ quỷ..

chọc quê tui hả?Đúng 4 giờ chiều ngày hôm sau..

trời hanh nắng nhẹ…ông mặt trời bắt đầu khuất sau núi nhưng vẫn cố ngoi lên cười tươi với chúng tui lần nữa..

như muốn chúc phúc cho tình yêu của tui và hắn…Hắn hôm nay trông thật bảnh trong bộ đồ vest trắng tinh khôi..

giày trắng,găng tay bằng vải màu trắng,…trông chẳng khác gì một chàng Bạch Mã Hoàng Tử trong truyện cổ tích…Còn tui…màu đen là màu chủ đạo,điểm nhấn là thay vì đeo cà ra vát tui quấn một chiếc khăn nhỏ sọc caro trắng đen nhìn cute lắm…Không gian khuôn viên vườn nhà hắn hôm nay thật tuyệt vời,tràn ngập hoa Lyly và bong bóng hình trái tim màu hồng và màu trắng,chẳng khác gì một tiệc cưới ngoài trời thật linh đình mà tui từng bắt gặp đâu đó trên phim Hàn Quốc hay Đài Loan gì đó…-Hôm nay em đẹp lắm!Hắn thì thào vào tai tui khi lại gần cho tui khoác vào tay hắn….

Ba mẹ hắn bữa nay nhìn cũng bốc lửa…Công nhận bữa nay ba hắn đẹp trai không thể tưởng tượng nỗi…Đứng kế hắn mà tui cứ ngỡ là hai anh em không đấy chứ…nhìn sơ qua không ai biết là hai cha con đâu…Đúng là cha nào con nấy..

Đẹp trai thấy sợ!!

-Hai đứa trao nhẫn cho nhau đi.

-Mẹ hắn nói.

Nhìn mẹ hắn hôm nay cũng thật tươi tắn với nụ cười trên môi…không biết bà ta cười thật hay giả tạo nhỉ…Thôi kệ,miễn có cười là được rùi…Tui ngóng ra phía cửa…xem coi con Xuân Nhi nó có đến quậy hôn…Không có…chắc nó sợ tui là cái chắc..

Hắn nâng đôi tay tui lên…nhẹ nhàng và từ tốn hắn xỏ chiếc nhẫn vào và từ từ đưa lên môi hôn nhẹ một cái…trời ơi,lãng mạn quá!!…Tui cũng bắt đầu làm như hắn,đeo nhẫn thui à..

không có hôn tay đâu à nha…Sau đó là đeo dây chuyền Bạch Kim…-Em có đồng ý làm vợ anh không?

-Hắn hỏi một cách nhẹ nhàng và nhìn tui đắm say.

Mỉm cười tui gật đầu nhẹ và trả lời: “Em đồng ý”

…Bất chợt hắn kề môi lên môi tui hôn đắm đuối trước sự chứng kiến của ba mẹ hắn..

tên này bạo quá hà..

Sau đó tui cùng với hắn khui champange…nắm tay đổ lên một chồng ly thủy tinh cao ngất ngưởng…và bắt chéo tay nhau cụng ly…Tiếng theo là màn cắt bánh kem….

Và sau cùng là nhập tiệc…Thức ăn ê hề mà chỉ có 4 người thôi…À quên còn có 2 con Osin nhà hắn đứng hai bên nữa chứ….

Tui và hắn đang trong phòng tân hôn….

(Tui không muốn kể đâu nhưng tại lãng mạn quá….

^^).

-Tối nay em sẽ hoàn toàn thuộc về anh!

-Thôi đi ông nội…từ trước giờ dập tui muốn tả tơi rồi còn bày đặt xạo xạo..

-Tui bĩu môi.

-Nhưng anh có cảm giác cứ như đây là lần đầu vậy!

-Bắt đầu chưa?

-Tui nóng ruột.

-Từ từ chứ em…Sau khi tui và hắn trút bỏ hết những gì gọi là quần áo và ăn bận giống như Adam và Eva…tui mới thấy hắn rụt rè đề nghị:-Em…hôm nay mình…-Mình sao?

-Mình…đổi tư thế nha!

-Là sao?

-Anh “nằm dưới”

…em “cưỡi ngựa”

..

-Cái đồ mắc dịch..

không chịu là không chịu…-Không chịu cũng phải chịu…-Á…bớ người ta có người hiếp ***…