Sủng Mị

Chương 117: Trứng Chập Long




Vị Hồn Hoàng trẻ tuổi cũng không hỏi nhiều nữa, chú ý khống chế Hồn sủng bay theo sau Thiên Thính.

Giữa Tù đảo.

"Tiểu tử, ngươi có khỏe không?"

Sở Mộ có thể nhận ra Thiên Thương Thanh Chập Long vô cùng mỏi mệt, từ khí thế và lực lượng thì Thiên Thương Thanh Chập Long mạnh hơn sinh vật thần bí kia một chút. Nhưng nó vừa mới phá kén nên lực lượng còn chưa thực sự ổn định, sau trận đại chiến có cảm giác kiệt lực là điều không thể tránh khỏi.

Dưới tình huống như vậy mà còn chiến đấu với sinh vật thực lực khủng bố kia. Cho dù chiến thắng nhưng Thiên Thương Thanh Chập Long cũng phải trả giá rất lớn.

"Sa sa sa..."

Thiên Thương Thanh Chập Long phát ra thanh âm mà Sở Mộ quen thuộc, chẳng qua là Sở Mộ vẫn không thể hiểu được ý tứ nó muốn biểu đạt.

Đúng lúc này, thân thể Thiên Thương Thanh Chập Long bắt đầu thu nhỏ lại, ở trong tầm mắt Sở Mộ nhanh chóng biến hóa rút gọn lại, cuối cùng biến thành một con Chập Long màu xanh cao bằng Sở Mộ.

"Sa sa sa…"

Tiểu tử đứng ở trước mặt Sở Mộ, thân thể lắc lư qua lại tựa hồ vội vàng muốn nói gì đó với Sở Mộ.

"ý ngươi là … ngươi muốn nói có người đang đuổi theo ngươi?" Sở Mộ thử hỏi lại.

"Sa sa sa...." Thiên Thương Thanh Chập Long lập tức gật đầu, sau đó bước lại gần Sở Mộ, chậm rãi vươn móng vuốt vô cùng sắc bén ra đặt lên trên bả vai Sở Mộ.

"Trên vai? Thứ gì ở trên vai?"

"Sa sa sa …"

"Ngươi nói là Mạc Tà?"

"Sa sa sa..." Thiên Thương Thanh Chập Long lập tức gật đầu xác nhận.

Sở Mộ vô cùng nghi ngờ, không rõ tại sao Thiên Thương Thanh Chập Long lại quan tâm Mạc Tà nhiều như vậy? Lúc ban đầu Sở Mộ ở trên Thanh Yểm Ma đảo đã gặp tiểu tử này, sau đó mới đụng phải Mạc Tà, hơn nữa tiểu tử này còn giúp Sở Mộ bắt Mạc Tà kia mà?

"Xào xạc …"

Bỗng nhiên thân thể Thiên Thương Thanh Chập Long dao động một trận, dường như chuẩn bị ngã nhào xuống đất vậy, từ trong lớp khôi giáp màu xanh bất chợt tràn ra dòng máu xanh thẫm.

Sở Mộ có thể cảm giác được Thiên Thương Thanh Chập Long đang cực kỳ suy yếu, đẳng cấp chủng tộc của nó có lẽ không hề thua kém hơn sinh vật chúa tể trên Tù đảo, nhưng mà quá trình lột xác trưởng thành còn chưa bằng sinh vật thần bí kia. Trải qua một trận đại chiến lúc nãy, hiển nhiên nó cũng bị thương nặng.

"Bảo vệ tốt Mạc Tà phải không? Tốt, ta hiểu rồi, ta sẽ bảo vệ tốt nó." Sở Mộ nhận ra cảm xúc của Thiên Thương Thanh Chập Long lập tức hồi đáp một cách chắc chắn. Mặc dù vẫn rất nghi ngờ đối với quan hệ giữa Thiên Thương Thanh Chập Long và Mạc Tà, nhưng hắn nhìn ra được Thiên Thương Thanh Chập Long vô cùng quan tâm Mạc Tà.

Sau khi làm cho Sở Mộ hiểu được ý định của mình, ánh mắt Thiên Thương Thanh Chập Long bắt đầu biến hóa, chậm rãi mở miệng ra, cổ họng khẽ dao động từng đợt.

Ngay sau đó chất lỏng màu xanh từ trong miệng Thiên Thương Thanh Chập Long tràn ra, cổ họng của nó bỗng nhiên nở to ra tựa hồ có đồ vật gì đó đang trồi lên vậy.

Vật thể kia từ trong cổ họng Thiên Thương Thanh Chập Long chậm rãi nổi lên, sau đó Thiên Thương Thanh Chập Long cúi đầu nhẹ nhàng phun nó xuống mặt đất.

Sở Mộ ngẩn người ngạc nhiên, trợn mắt nhìn vào quả trứng rồng vừa mới được Thiên Thương Thanh Chập Long phun ra. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

"Đây …" Sở Mộ kinh ngạc với cử động kỳ quái của Thiên Thương Thanh Chập Long, trong lúc nhất thời mờ mịt không hiểu gì cả.

"Sa sa sa..."

Thiên Thương Thanh Chập Long bắt đầu dùng tứ chi biểu đạt ý định của mình cho Sở Mộ hiểu.

"Ký kết hồn ước với nó?"

"Sa sa sa..."

"Rèn luyện nó trở nên mạnh mẽ, sau đó thủ hộ bên cạnh ta và Mạc Tà?" Sở Mộ hỏi.

"Sa sa sa..."

Thiên Thương Thanh Chập Long không nói thêm gì nữa rồi, ánh mắt nhìn vào Chập Long Noãn trở nên vô cùng nhu hòa, mang theo vài phần cảm xúc không nỡ rời xa.

Thế nhưng nó ngẩng đầu lên rất nhanh, hai cánh tràn đầy vết thương hoàn toàn giương rộng ra.

Thiên Thương Thanh Chập Long nhìn thoáng qua Sở Mộ lần cuối, sau đó đột nhiên vỗ mạnh đôi cánh trực tiếp lao thẳng lên không trung, dần dần biến mất trong màn đêm đen tối.

Sở Mộ cầm quả trứng Chập Long sềnh sệch đến xuất thần, rồi lại nhìn theo phương hướng Thiên Thương Thanh Chập Long bị thương rời đi xa, trong lòng hắn bỗng nhiên có chút bi thương.

Thân ảnh màu xanh dần dần biến mất trong bầu trời đêm, từ mối quan hệ mơ hồ với Thiên Thương Thanh Chập Long, Sở Mộ cảm giác trên người tiểu tử này nhất định ẩn chứa rất nhiều chuyện xưa, nếu không ánh mắt của nó tại sao lại tràn đầy mỏi mệt và tang thương như vậy chứ?

Hồn lực đã bắt đầu khôi phục, vì lý do an toàn Sở Mộ triệu hoán Mạc Tà ra bên cạnh mình.

Tiểu Mạc Tà vừa xuất hiện liền bò lên trên bả vai Sở Mộ, nằm gục tại chỗ rồi phát ra thanh âm thoải mái.

Sở Mộ có thể hiểu được Thiên Thương Thanh Chập Long phần lớn là do Mạc Tà "phiên dịch". Nếu không Sở Mộ cũng khó lòng hiểu hết ý tứ Thiên Thương Thanh Chập Long muốn biểu đạt.

"Lúc trước ngươi và tiểu tử kia nói cái gì đó, các ngươi hình như quen nhau hả?" Sở Mộ dò hỏi.

Lúc trước Mạc Tà và Thiên Thương Thanh Chập Long tiến hành trao đổi ở thế giới tinh thần của Sở Mộ khá lâu, Sở Mộ căn bản không rõ những lời đó có ý gì. Hơn nữa Sở Mộ không rõ tại sao Thiên Thương Thanh Chập Long để ý Mạc Tà như thế? Theo lý thuyết Thiên Thương Thanh Chập Long và Mạc Tà không hề quen biết mới đúng.

"ô ô ô …" Mạc Tà nhẹ nhàng hồi đáp.

"Ngươi cảm thấy sau khi tiểu Thanh Trùng lột xác có cảm xúc rất quen thuộc?"

"ô ô... "

"Nó thành công tiến hóa, muốn dẫn ngươi rời đi? Các ngươi trước kia đã quen biết rồi hả? Tại sao nó muốn dẫn ngươi đi?"

"ô ô... "

"Ngươi cũng không biết? Chẳng qua là sau khi nó biến thành Thiên Thương Thanh Chập Long, ngươi cảm thấy khí tức của nó rất quen thuộc." Sở Mộ lắc đầu cười khổ, càng lúc càng không hiểu nổi quan hệ giữa Mạc Tà và Thiên Thương Thanh Chập Long.

"Như vậy, ngươi không đi cùng nó là vì..." Sở Mộ vuốt ve bộ lông mềm mại trên người Mạc Tà, bỗng nhiên dừng lại không nói tiếp.

Bởi vì trong lúc Sở Mộ đang hỏi những lời này, tiểu Mạc Tà đã vươn đầu lưỡi trơn bóng ra nhẹ nhàng liếm gương mặt Sở Mộ, mà hành động này đã trả lời Sở Mộ vô cùng rõ ràng rồi. Sở Mộ cũng không cần thiết hỏi thêm nữa.

Mặt biển thỉnh thoảng gợn sóng lăn tăn, vô số ánh sao chiếu sáng bầu trời đêm lung linh mờ ảo, gió thổi, mây bay, khắp đại dương lúc này biến thành một bức tranh vô cùng mỹ lệ.

Ở trong khung cảnh đẹp đẽ này, một luồng khí tức hoàng giả chậm rãi xuất hiện, từ từ bay xuyên qua mặt biển.

Có lẽ nó đang cố ý chờ đợi cái gì vậy, thân ảnh khổng lồ này nhẹ nhàng vỗ cánh tại chỗ một lúc lâu. Sau khi nhìn thấy mấy con Hồn sủng khác từ phương xa đuổi theo, nó đột nhiên đập mạnh hai cánh bay theo phương hướng khác.

Thân ảnh khổng lồ vừa rời đi một lát, hai cường giả đang khống chế Dực hệ Hồn sủng bay ở phía trước từ từ đuổi tới.

"Nó đã bị thương, lần này đừng hòng chạy trốn khỏi tay ta."Thiên Thính nhìn thấu Thiên Thương Thanh Chập Long khác thường rất nhanh, mỉm cười nói với những người khác.

Sau khi nói xong, Thiên Thính quay đầu nhìn lại mấy người ở phía sau, hạ lệnh: "Mấy người các ngươi, theo hướng Thiên Thương Thanh Chập Long rời đi tìm kiếm cẩn thận cho ta. Nhìn xem nó có lưu lại Chập Long Noãn hay không?"

"Vâng!" Ba vị Hồn sủng sư lập tức khống chế Hồn sủng chuyển hướng, nhanh chóng bay theo hướng Thiên Thương Thanh Chập Long, một đường vừa đi vừa tìm kiếm.

"Nơi này là lãnh địa Yểm Ma cung, đám người Yểm Ma cung hẳn là đã nhận được tin tức kia rồi, có lẽ đang chạy tới nơi này, các ngươi tận lực tránh không nên xung đột với cao thủ Yểm Ma cung, vạn bất đắc dĩ mới động thủ." Thiên Thính hiển nhiên là lãnh tụ của đám người này, dùng giọng nói vô cùng nghiêm túc ra lệnh cho tất cả thủ hạ.

"Hiểu!" Những người khác lập tức hồi đáp.

ánh mắt Thiên Thính tập trung nhìn về phía thân ảnh to lớn ở phương xa. Nếu như không biết Thiên Thương Thanh Chập Long đã bị thương nặng, Thiên Thính cũng không dám dễ dàng trêu chọc sinh vật siêu cấp cuồng bạo này.