Sủng Mị

Chương 180: Trận chiến hoa lệ




"Không sao cả, thế nhưng ta thích giết người." Sở Mộ nhàn nhạt hồi đáp. Cho dù đã mất một hồn, Sở Mộ chưa bao giờ cho rằng mình sẽ bại bởi đối thủ ba hồn. Trên thực tế Sở Mộ cũng không muốn chiến đấu theo kiểu khuôn sáo rỗng tuếch. Một khống thì thế nào? Cho dù là quy định hay luật lệ gì gì đó, Sở Mộ cũng sẽ hung hăng dẫm nát địch nhân ở dưới chân.

"Đã như vậy thì lấy đơn khống để chiến, hạn định bốn con Hồn sủng."

Ở trong lĩnh vực Hồn sủng sư, vấn đề tỷ thí được phân chia ra rất nhiều loại, có phương thức Hồn sủng tỷ thí thuần túy, cũng có phương thức Hồn sủng sư tham chiến. Ngoại trừ những cái đó ra, có thể thêm vào triệu hoán Hồn sủng hay là những cách thức chiến đấu khác nhau.

Ví như nói đến đơn khống chiến, đây là phương thức quyết đấu thường gặp trong lĩnh vực Hồn sủng sư. Song phương chỉ triệu hồi ra một con Hồn sủng chiến đấu, so đấu hoàn toàn là Hồn sủng sư và chủ sủng phối hợp chiến đấu trực tiếp nhất.

Đơn khống chiến có thể nói là phương thức chiến đấu thể hiện ra năng lực của Hồn sủng rõ ràng nhất. Đến khi số lượng Hồn sủng quá nhiều thì kỹ năng hợp lực, thuộc tính khắc chế, chủng tộc phối hợp, vận dụng chiến thuật...vân...vân đông đảo nhân tố sẽ làm ảnh hưởng đến tình thế chiến đấu. Còn đơn khống chiến chỉ có hai con Hồn sủng tỷ thí cùng một lúc, loại hình chiến đấu này có lẽ không sử dụng nhiều kỹ năng và phối hợp chiến thuật, nhưng đối kháng lực lượng thuần túy sẽ thể hiện rõ ràng ưu khuyết của Hồn sủng và chủ nhân của nó hơn.

Trận chiến này chắc chắn sẽ diễn ra kinh tâm động phách, nhìn thấy hai nam tử đang giằng co phía dưới, hàng vạn người trên khán đài sôi trào náo nhiệt. Bởi vì có lẽ cả đời này bọn họ sẽ không còn may mắn nhìn thấy trận chiến như thế nữa.

Về phần Dương Lạc Bân, lúc này đứng dưới chiến trường chỉ có thể lấy góc độ ngưỡng mộ nhìn vào Sở Mộ. Giờ phút này, không còn ai lưu ý đến thanh niên đệ nhất Cương La thành làm gì, Dương Lạc Bân hắn chẳng qua là một kẻ từng sử dụng thủ đoạn hèn hạ đối với Sở Mộ mà thôi. Ở trong mắt mọi người ở nơi này, hắn còn không bằng mấy tên đã chết kia nữa.

Dương Lạc Sâm thắng còn đỡ, có lẽ hắn vẫn có thể giữa được mạng sống, nhưng Dương Lạc Sâm mà bại thì hắn chết chắc rồi.

"Mời hai vị Yểm thiếu triệu hoán Hồn sủng đầu tiên." Lâm Hưu Quái nhìn thoáng qua hai vị thanh niên cường giả Yểm Ma cung, cố mang theo vài phần trịnh trọng nói.

"Ngưng!" Sở Mộ vốn không cần phải do dự, quyết đoán để cho Băng Không Tinh Linh đánh trận đầu. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Đinh!" Băng Không Tinh Linh cũng chưa có giết đã nghiện, nếu có thể gặp phải đối thủ mạnh hơn thì nó vô cùng hưng phấn ra trận.

Trên chiến trường rộng lớn chỉ còn lưu lại Băng Không Tinh Linh và hàn khí mù mịt, thậm chí khi thi thể Dương Phiệt cũng dần dần biến mất trong màn băng sương đó.

Dương Lạc Sâm bắt đầu niệm chú ngữ, hắn đọc chú ngữ không nhanh không chậm, không có ý gia tốc, cũng không có ý kéo dài, trong lúc triệu hoán chỉ có một trận khí tức rét lạnh từ từ khuếch tán ra chung quanh, sau đó luồng băng sương ngưng kết không khí thành một mảnh không gian phiêu linh, mờ ảo.

Đồ án tuyết trắng dần dần hiện lên ở trước mặt La Vực Yểm thiếu Dương Lạc Sâm, từng đóa hoa tuyết nở rộ trên không trung.

Huyền Tinh Băng Tinh Linh.

Toàn thân tuyết trắng, bóng loáng như ngọc, thân thể trong suốt, đầu tóc dài mơ hồ phiêu tán giữa không trung, nửa thân trên là hình người hoàn mỹ, nửa thân dưới là một đoàn khí huyền tinh hỗn độn.

Huyền Tinh Băng Tinh Linh:

Nguyên Tố giới - Băng hệ - Tinh Linh tộc - Cao đẳng cấp thống lĩnh.

Sáu đoạn ba giai Huyền Tinh Băng Tinh Linh.

Đồng dạng là Nguyên Tố giới, đồng dạng là Băng hệ, đồng dạng là Tinh Linh tộc, nhưng mà Huyền Tinh Băng Tinh Linh cao hơn Băng Không Tinh Linh suốt một cấp bậc. Hơn nữa từ kinh khủng khí tràng rét lạnh chí cực đang tỏa ra là có thể nhận thấy đầu Huyền Tinh Băng Tinh Linh này tuyệt đối không phải là cái hạng tư chất bình thường, thiên phú chắc chắn là kinh khủng, thậm chí còn trải qua cấp sáu hồn tinh cường hóa.

Hồn hạch và hồn tinh điều huấn là chuyện cực kỳ quan trọng, Sở Mộ - Băng Không Tinh Linh đạt tới sáu đoạn đã thể hiện ra năng lực khống chế Băng hệ cường đại như thế, một lý do là Băng Không Tinh Linh đẳng cấp thiên phú cực cao, một cái khác chính là Sở Mộ điều huấn cực kỳ nghiêm khắc. Sử dụng hồn hạch và hồn tinh cho Hồn sủng không bao giờ keo kiệt, tiếc nuối tiền tài. Ở trên Tù đảo, Sở Mộ thậm chí vì một bữa ăn ngon cho Hồn sủng mà đi chém giết Hồn sủng hoang dã cực kỳ nguy hiểm.

Dương Lạc Sâm xuất ra một con Huyền Tinh Băng Tinh Linh này vừa nhìn liền biết không phải hạng tầm thường. Sợ rằng chỉ cần một con Hồn sủng này cũng đủ để càn quét tất cả thanh niên cao thủ Cương La thành rồi.

"Cái vị La Vực Yểm thiếu này đúng là khủng khiếp." Mấy đệ tử Sở gia lập tức bị Hồn sủng của La Vực Yểm thiếu làm cho chấn kinh rồi. Chỉ cần có một chút kiến thức Hồn sủng là có thể nhìn ra được Dương Lạc Sâm - Huyền Tinh Băng Tinh Linh rõ ràng là vượt trội hơn Sở Mộ - Băng Không Tinh Linh.

Tâm tình Sở Mộ không có xuất hiện bất kỳ dao động, ánh mắt nhìn vào sáu đoạn ba giai Huyền Tinh Băng Tinh Linh càng thêm ngưng tụ, lẳng lặng chờ đợi trọng tài ra lệnh bắt đầu.

"Chiến đấu, bắt đầu!"

Thanh âm trang trọng vang lên, hàng rào cột trụ chung quanh chiến trường bốc cháy hừng hực, không giống như ngọn lửa mấy lần trước, lần này ở trong hỏa diễm lại xuất hiện màu lam thâm thúy.

"Đinh!"

"Vù!"

Hai con Băng hệ Hồn sủng đồng thời niệm chú ngữ Băng hệ, cơ hồ là trong cùng một lúc hoàn thành chú ngữ, nhất thời chính giữa chiến trường xuất hiện hai đạo Băng Nhận Phong Bạo y như hai con linh xà trắng noãn lao vào nhau. Chốc lát sau kình khí nổ tung ầm ầm, hàn băng lạnh giá nhanh chóng lan tràn ra bốn phương tám hướng.

Dương Lạc Sâm cũng thuộc về hạng người chiến đấu không thích nói nhảm, Sở Mộ có thể cảm giác được trong ánh mắt người này ẩn giấu sát khí dày đặc. Thần thái và khí độ như thế không phải là những thiếu gia được nuông chiều từ bé có thể biểu hiện ra, chỉ có những người trải qua chiến đấu sinh tử chân chính mới có được.

Yểm Ma cung có phương thức bồi dưỡng thành viên vô cùng tàn khốc, bất kỳ người nào có thể bước vào hàng ngũ cao thủ đứng đầu đều được thiên chuy bách luyện, uống máu tươi ăn thịt sống, trưởng thành trong quá trình tàn sát không ngừng nghỉ. Danh tiếng La Vực Yểm thiếu có thể lan truyền khắp lãnh thổ thì làm sao là hạng người hời hợt chứ?

Khí tức Hàn Băng mù mịt đất trời, vô số Băng Nhận bay múa hỗn loạn đánh nát hàng loạt cột trụ bảo vệ bên ngoài, hai con Băng hệ Hồn sủng vừa chiến đấu đã biểu hiện ra lực lượng quá mức khủng khiếp.

Những người kinh nghiệm chiến đấu không đủ chỉ có thể nhìn thấy hai con Băng hệ Hồn sủng thả ra kỹ năng Băng hệ đạt tới uy lực cấp bảy.

Còn những người có tẦm mắt cao siêu sẽ phải kinh hãi tột đỉnh, bởi vì ở trong hàng loạt kỹ năng Băng hệ được thi triển ra ẩn chứa vô số sát cơ. Nếu là Hồn sủng sư tẦm thường đã sớm biến thành một đống thịt vụn ngay từ đợt công kích đầu tiên rồi.

Kỹ năng Băng hệ hợp lực, lúc hợp lúc tán, liên tiếp đối kháng nhau căn bản không có một chút đắn đo, do dự.

Chốc lát sau trận chiến chuyển thành so đấu Băng Kiếm, hai con Băng hệ Hồn sủng đồng thời vi khống, một kiếm rồi lại một kiếm chạm nhau, vỡ vụn trước mặt Sở Mộ và Dương Lạc Sâm.

Thỉnh thoảng còn có Băng Thứ quỷ dị ẩn núp trong luồng băng tuyết trắng đục đột nhiên trồi lên, tâm tình mọi người cũng nhẹ nhõm khi thấy đối phương lần lượt hóa giải vô cùng xảo diệu.

Băng Kiếm đua nhau hóa thành mảnh nhỏ, băng tuyết ngưng tụ lại rất nhanh, cứ như thế không ngừng biến ảo, không ngừng mê loạn hai mắt con người. Nhưng mọi người cảm giác được đó không phải là chiêu thức hoa lệ không có mục đích, sát cơ tiềm ẩn trong đó quá nhiều, quá nhanh, chỉ cần một lần sơ sẩy sẽ tạo thành sai lẦm trí mạng.

Đây là hai con Băng hệ Hồn sủng thuần túy nhất tỷ thí, sát khí tùy ý bay múa xen lẫn vào trong băng tuyết. Đây cũng là thực lực chân chính của thanh niên cao thủ đứng đầu, năng lực khống chế trận chiến và lực lượng Hồn sủng thể hiện ra làm cho lớp trưởng bối cũng lắc đầu xấu hổ.

"Huyền Tinh."

Bàn tay La Vực Yểm thiếu chợt hiện lên một đạo Băng Mang đâm nát Băng Kiếm của Băng Không Tinh Linh – Sở Mộ, trực tiếp dùng miệng ra lệnh cho Hồn sủng của mình.

Huyền Tinh là tồn tại trên hàn băng một bậc, rét lạnh chí cực.

Huyền Tinh giống như Yêu Hỏa Tà Diễm trên người Mạc Tà, có thể trực tiếp gia tăng uy lực cho kỹ năng Hồn sủng Băng hệ.

Hiệu quả Huyền Tinh không có trực tiếp gia tăng lực sát thương lên gấp đôi như Yêu Hỏa Tà Diễm. Nhưng dưới tình huống so đấu uy lực kỹ năng, kỹ xảo khống chế, vi khống chính là mấu chốt để phân chia thắng bại.

Huyền Tinh Băng Tinh Linh từ từ hấp thu luồng băng khí quanh người, dẫn u lãnh, ngay sau đó chợt tràn ra một luồng hàn khí màu chàm.

Huyền Tinh lượn lờ ở chung quanh thân thể Huyền Tinh Băng Tinh Linh, nhất thời một cỗ hàn khí càng thêm lạnh lẽo thổi quét tới Sở Mộ và Băng Không Tinh Linh, mặt đất giữa chiến trường đã bị đông lại trong khoảnh khắc.

Dương Lạc Sâm lại niệm chú ngữ một lần nữa, ngay khi Huyền Tinh Băng Tinh Linh vừa thả ra Huyền Tinh uy lực mạnh hơn đã gia trì cho nó thêm một đạo Băng Phụ.

Dương Lạc Sâm thi triển Băng Phụ giúp cho hàn khí chung quanh Huyền Tinh Băng Tinh Linh Huyền Tinh có mật độ cao hơn, dựa vào hiệu quả như vậy làm cho Huyền Tinh Băng Tinh Linh buông thả kỹ năng Băng hệ gia tăng uy lực lên gấp đôi, tốc độ cũng nhanh hơn vài phần.

"Huyền Tinh Vẫn Phong."

Huyền Tinh Băng Tinh Linh bắt đầu niệm chú chú ngữ.

Một vòng xoáy Huyền Tinh trong suốt đột nhiên hình thành ở trên không, khi Huyền Tinh Băng Tinh Linh ngâm nga một tiếng, một cỗ lực lượng quỷ dị đột nhiên ép xuống biến Băng Tinh thành phấn vụn.

"Ầm!"

Một tiếng nổ mạnh bỗng nhiên vang lên chát chúa.

Chốc lát sau, mọi người mới giật mình phát hiện một đạo Băng Trụ to như ngọn núi cắm thẳng xuống vùng trung tâm chiến trường.

"Ầm!"

Lại là một tiếng vang thật lớn, đạo Băng Trụ khổng lồ kia đột ngột nổ tung, biến thành ngàn vạn mảnh nhỏ sắc bén bắn ra bốn phương tám hướng.

"Leng keng... đinh đinh đinh..."

Chiến trường có chu vi gần ngàn thước không ngờ lại kỹ năng Băng hệ đáng sợ này tàn phá thảm hại, mặt đất thủng lổ chỗ như tổ ong, hàng rào phòng hộ nghiêng ngã xiêu vẹo, Huyền Tinh điên cuồng lan tràn ra xa, khi tới gần khán đài mới tạm lắng xuống.

Giờ phút này tất cả mọi người cũng phải hít sâu một hơi cố gắng giữ vững bình tĩnh, trong lúc kỹ năng này buông thả thì toàn bộ mọi người đã lui về phía sau nhằm tránh khỏi bị liên lụy oan uổng, không khí bất chợt lâm vào yên lặng cùng cực.

Đám người vốn đứng gần hàng rào phòng hộ đang sợ hãi vô cùng, tuy đã kịp thời lùi về sau nhưng vẫn không nén nổi chấn động tâm thần.

Nếu như đòn công kích kia xuyên thấu qua hàng rào phòng hộ đánh trúng người bọn họ bảo đảm là chết rớt một mảng lớn.

Cho dù là những người đã rời xa chiến trường cũng cảm nhận được kỹ năng đáng sợ đến mức nào, vậy thì Sở Mộ vốn ở giữa chiến trường bây giờ ra sao? Trong đầu mọi người chợt hiện lên một nghi vấn.

Khí lạnh Huyền Tinh vẫn còn tràn ngập chiến trường, không gian mờ mịt ngăn cản tầm mắt của mọi người nên không ai thấy rõ tình huống ở trong đó.

Thế nhưng, khi luồng khí Huyền Tinh dần dần tản đi, mọi người có thể thấy một thân ảnh xanh biếc to lớn xuất hiện ở chính giữa chiến trường.

Thân ảnh cao ngất bất động như núi, hai chân đâm xuống lòng đất vững như bàn thạch.

"Là Ma Thụ chiến sĩ, Ma Thụ chiến sĩ của Sở Mộ."

Tất cả mọi người vô cùng ngạc nhiên, không ngờ rằng Sở Mộ lại có thể thay đổi Hồn sủng trong thời gian ngắn ngủi như thế.

Yêu Mộc lực phòng ngự cực mạnh và Đằng Mộc có tính dẻo dai mười phần từ từ mở ra, thu hồi vào trong thân thể Ma Thụ chiến sĩ. Sở Mộ ẩn núp bên trong tung mình nhảy lên trên vai Ma Thụ chiến sĩ. Hiển nhiên là hắn đã được Ma Thụ chiến sĩ bảo vệ nên không có bị kỳ thương tổn nào.

"Sủng Mị - Băng Khải."

Hai con ngươi đen nhánh của Sở Mộ lập tức biến thành trắng như tuyết, dần dần mông lung, mờ ảo.

Sở Mộ và Băng Không Tinh Linh cùng lúc thi triển Băng Khải, hồn kỹ này đương nhiên là chuẩn bị cho Ma Thụ chiến sĩ để gia tăng lực phòng ngự Băng hệ.

"Yêu Mộc Quán Xuyên."

"A!" Ma Thụ chiến sĩ tức giận gầm thét, cánh tay to lớn đột nhiên vung tới, nhất thời từng cây gai nhọn bằng Yêu Mộc xuất hiện, trôi nổi ở trước mặt Ma Thụ chiến sĩ.

"A ~!" Ma Thụ chiến sĩ hét lên lần nữa, nhất thời mười mấy cây tiêu thương Yêu Mộc vô cùng sắc bén bắn nhanh tới Huyền Tinh Băng Tinh Linh.

Huyền Tinh Băng Tinh Linh phản ứng cũng không chậm, ngay cả chú ngữ cũng không thèm niệm, trong lúc cánh tay di động tới liền tạo ra mấy đạo Băng Tường ngăn cản ở trước mặt. Tất cả tiêu thương hình thành từ kỹ năng Yêu Mộc Quán Xuyên đánh thẳng vào bức tường băng.

Kỹ năng của Thực Vật giới phần lớn không cần tụ lực hoặc là niệm chú, cho nên đặc điểm lớn nhất của Hồn sủng Thực Vật hệ là có thể đồng thời buông thả nhiều kỹ năng cùng một lúc.

Ngay khi tiêu thương Yêu Mộc còn đang bay trên không trung, Ma Thụ chiến sĩ đã kéo dài hai chân hóa thành rễ cây đâm xuống lòng đất.

"Yêu Mộc Cuồng Mãng."

Hai cái rễ cây thật lớn giống như Cự Mãng bất chợt chui lên, chia ra hai hướng trái phải tấn công.

"Ầm ầm!"

Một bức tường băng không chịu nổi Yêu Mộc Cuồng Mãng công kích ngã xuống đất, hai con Cự Mãng xanh biết thừa cơ hung hăng quét về phía Huyền Tinh Băng Tinh Linh.

"Hai lần buông thả (song phóng thích)!"

Trong chiến đấu lúc trước, Ma Thụ chiến sĩ không có sử dụng kỹ xảo cao cấp này, đó là vì đối thủ quá yếu, Ma Thụ chiến sĩ căn bản không cần thiết phải dùng đến.

"Con Ma Thụ chiến sĩ của Sở Mộ lúc trước không có thi triển ra toàn lực, Thực Vật giới đối phó Băng hệ Hồn sủng hẳn là có một chút ưu thế." Sở Hưng đã bị trận chiến đặc sắc này hấp dẫn triệt để rồi, ngay cả lúc nói chuyện tầm mắt cũng không hề rời khỏi chiến trường.

"Hai lần buông thả, không ít sáu đoạn Mộc hệ cấp thống lĩnh vẫn không thi triển được." Sở Lãng gật đầu.

Chênh lệch thực lực giữa thanh niên cao thủ đứng đầu và cao thủ Cương La thành đã thể hiện quá rõ ràng rồi.

Rất nhiều Hồn sủng sư có Thực vật hệ Hồn sủng tư chất bình thường lại càng xấu hổ không dứt, ngay cả kỹ xảo kiểu này còn không biết chứ đừng nói tới sử dụng. Cho dù là Hồn sủng có đẳng cấp và giai đoạn cao hơn nhiều khi vẫn bị miểu sát như thường.

Mà cao thủ chân chính đã huấn luyện cho Hồn sủng lĩnh ngộ không ít năng lực cường đại, bản thân mình cũng tự giác tìm mọi cách tăng cao thực lực, không nề hà khó khăn, gian khổ.

Nhưng khi Sở Lãng vừa dứt lời, ánh mắt hắn bỗng nhiên trợn trừng thật lớn. Bởi vì hắn rõ ràng nghe được Sở Mộ dùng miệng hô lên kỹ năng thứ ba.

"Yêu Mộc Liên."

Hai lần buông thả đã khiến cho rất nhiều người cảm thấy vô cùng giật mình rồi. Sở Mộ - Ma Thụ chiến sĩ thế mà cùng lúc thi triển ba kỹ năng cao cấp.

Yêu Mộc Quán Xuyên.

Yêu Mộc Cuồng Mãng.

Yêu Mộc Liên.

Vô số rễ cây, tiêu thương, sợi dây gai hình thành từ Yêu Mộc không ngừng công kích Băng Tường.

Chốc lát sau, một đạo Yêu Mộc Cuồng Mãng đã vượt qua khe hở, hung hăng đánh lên trên thân thể Huyền Tinh Băng Tinh Linh.

Cuối cùng là bốn rễ cây Yêu Mộc Liên dưới tình huống thần không biết quỷ không hay từ dưới thân thể Huyền Tinh Băng Tinh Linh chui ra, lần lượt thay đổi phương hướng rồi trói chặt lại trong nháy mắt. Yêu Mộc Cuồng Mãng tranh thủ Huyền Tinh Băng Tinh Linh mất đi thăng bằng lập tức kéo nó ngã xuống đất.

"Ầm!"

Huyền Tinh Băng Tinh Linh bị bốn rễ cây Yêu Mộc Liên trói chặt rồi kéo xuống lòng đất, thân thể nó từ từ chìm xuống, khói bụi bay mù mịt.

Dương Lạc Sâm cũng hơi thất thần, hoàn toàn không ngờ rằng Sở Mộ - Ma Thụ chiến sĩ đã đạt đến cảnh giới đồng thời buông thả ba kỹ năng.

Tù đảo vương giả nếu không có thực lực hơn người thì làm sao có thể sống sót trên Tù đảo hung hiểm đây?

Trong khi tiến vào rừng rậm sâu trong Tù đảo, Ma Thụ chiến sĩ liên tục chiến đấu với Thực Vật giới Hồn sủng đã nắm giữ kỹ xảo hai lần buông thả. Trước đó dựa vào Yêu Mộc Tâm và cấp sáu hồn tinh cường hóa thuộc tính, hơn nữa Ma Thụ chiến sĩ lột xác lên đến sáu đoạn. Vì thế mới đạt tới cảnh giới ba lần buông thả kỹ năng cùng lúc.