Sủng Nhi Phúc Hắc Của Yêu Nghiệt

Chương 18: Tà cung đảm bảo Hàn gia vô sự




Hàn Vũ bảo Tình tỷ chuẩn bị cho nàng một nơi để nàng nghỉ ngơi, bất luận kẻ nào nếu không có sự cho phép của nàng thì không được tiến vào, trước mắt còn không có một ai nhìn thấy khuôn mặt thật của Hàn Vũ.

Tà cung

Cung chủ Quân Tà Diễm về đến bên trong Tà cung, tả hữu hộ pháp cung nghênh cung chủ của bọn họ, Tả hộ pháp Phong Yên liếc mắt ẩn tình nhìn cung chủ đã mấy ngày không gặp, tuy nhiên Tà Diễm lại không nhìn thấy.

Phong Yên là một cao thủ Thiên thê tầng ba, với tuổi nàng nhưng lại đạt được công lực như thế có thể nói là một thiên tài, lại là một nữ tử hiển nhiên được rất nhiều người để ý, nhưng nàng chỉ ở Tà cung không chịu rời đi, nàng lưu luyến người Tà cung, cũng chính là cung chủ lạnh như băng, nhưng là hoa rơi cố ý nước chảy vô tình.

"Phân phó xuống dưới, chỉ cần Tà cung còn trên đời này một ngày, sẽ đảm bảo Hàn gia bình an vô sự" Quân Tà Diễm biến mất mấy ngày sau khi trở về đã tuyên bố một cái tin tức khiếp sợ như thế.

Tà cung làm sao có thể cùng triều đình qua lại? Tại sao lại bảo đảm sự bình an của Hàn gia?

Tà Diễm không giải thích với bất cứ ai, tin tức hắn công bố không cho phép một ai nghi ngờ, cũng không có ai dám đặt câu hoỉ nghi ngờ, ngay cả Tả Hữu hộ pháp thân cận hắn cũng không được phép, đây là áp chế tuyệt đối. Bon họ vĩnh viễn cũng không biết, đơn giản chỉ vì Hàn Vũ nói thích tóc trắng của hắn, chỉ vì nàng bây giờ là nữ nhi Hàn gia.

Hàn Vũ ở trong Vô Tình các nghỉ ngơi, ngẫm nghĩ lại chiêu thức thứ năm cùng thứ sáu trong Trảm liệt kiếm pháp hôm nay mới học có gì không ổn hay không thì Tình tỷ đến.

"Lạc tiểu thư, đại hoàng tử tặng quà cho ngài" Tình tỷ đặt trước mặt Hàn Vũ một cái rương.

"Cho ta? Là cái gì?"

"Đây là vải dệt do một tiểu quốc tiến cống, dùng để làm quần áo mặc rất là thoải mái" Tình tỷ mở rương nói.

"Tặng bao nhiêu?"

"Có trên trăm thướt vải với đủ màu sắc và hoa văn, đại hoàng tử cũng tặng Diễm nương tám mươi thướt"

Đại hoàng tử này ra tay cũng thật hào phóng.

Hàn Vũ lấy ra một thướt vải màu bạc cùng màu hồng phấn nói "Giữ lại hai thướt này, còn tất cả đem cho các cô nương may quần áo"

"Lạc cô nương, việc này không ổn cho lắm, cái này do đại hoàng tử đưa tới, ngươi.."

"Có cái gì không ổn? Tặng cho ta chính là của ta, ta sử dụng như thế nào còn phải hỏi ý hắn sao?"

"Vâng, Lạc tiểu thư"

"Đúng rồi, Tình tỷ, ngươi hỏi trong các cô nương, người nào không muốn ở lại Vô Tình các, có thể cho các nàng rời đi. Còn nếu muốn lưu laị thì chăm sóc thật tốt"

"Lạc cô nương...Kỳ thật các cô nương ở Vô Tình các đều là..." Tình tỷ ấp a ấp úng giống như đang băn khoăn điều gì?

"Có phải hay không có liên quan đến Tà cung?" Hàn Vũ cũng không ngu ngốc, đoán được Tà Yêu là lão bản ở đây, như vậy khẳng định Tình tỷ cũng là người Tà cung"

"Đúng vậy, các cô nương ở Vô Tình các đều là do Tà cung phái tới, các nàng đều là người Tà cung, chỉ có Diễm nương là không phải" Tình tỷ không nghĩ đến Hàn Vũ cũng biết đến sự tình của Tà cung, nếu nàng ấy đã biết thì nàng cũng không cần giấu giếm làm gì.

"Tại sao Diễm nương không phải là người của Tà cung lại ở trong Vô Tình các?" Hàn Vũ hiếu kỳ.

"Cái này ta cũng không rõ cho lắm" Tình tỷ biết có một số chuyện không nên nói ra.

"Ngươi đã không muốn nói ta cũng không ép, ngươi đi xuống đi"

"Ừ, đúng rồi, Lạc tiểu thư, buổi tối đại hoàng tử muốn mời cơm ngài, ta phải từ chối hắn như thế nào?"

"Từ chối? Tại sao phải từ chối? Đồng ý với hắn, còn nói với hắn ta sẽ chiêu đãi ở đây, mang ta đến phòng của Diễm nương"

"Vâng" Hàn Vũ cùng Tình tỷ đi đến phòng Diễm nương.

"Diễm nương, Lạc cô nương tới thăm ngươi" Tình tỷ vừa nói vừa đẩy cửa phòng đi vào.

"Lạc cô nương, ngươi đến thật đúng lúc, ngồi đi" Thoạt nhìn Diễm nương rất là vui vẻ.

"Những thứ này do đại hoàng tử đưa đến, ta nghĩ cho các cô nương may quần áo, ngươi thấy như thế nào?" Diễm nương hỏi Hàn Vũ, lại trùng với ý tưởng của nàng.

"Nếu đã tặng cho ngươi thì tùy ngươi xử lý, ta nghĩ..." Hàn vũ còn chưa nói hết lời đã bị một câu hỏi khác đánh gãy.

"Diễm nương, ta có việc muốn nói với ngươi, ngạch, sao ngươi lại ở đây, cách nàng ấy ra một chút" Nói xong liền kéo tay Diễm nương, đem Diễm nương cách xa Hàn Vũ. Hàn Vũ nhìn Tà Yêu nắm tay Diễm nương, lại thấy trong mắt Diễm nương toàn là sự kích động không cách nào che giấu.

"Đã bao lâu rồi ngươi không nắm lấy tay ta, hơn hai năm rồi nhỉ?" Diễm nương nhìn cánh tay bị Tà Yêu nắm lấy.

Lúc này Tà Yêu mới phát hiện ra lập tức buông tay Diễm nương, trong lòng hai người đều nổi một phần mất mát. Hàn Vũ vừa xem liền hiểu ra. Tà Yêu sợ Hàn Vũ dạy hư Diễm nương, ở trong Vô Tình các này Tà Yêu chỉ cho một mình Tình tỷ tiếp xúc với nàng ấy, ngoài ra không có bất kỳ ai được lại gần Diễm nương, đây là cách hắn bảo vệ nàng.

"Khụ, vì sao phải cách xa ta? Ta cũng không phải là sói, càng không phải là người háo sắc, không giống với ai kia, rõ ràng biết lại làm ngơ, hỏi thế gian tình là gì, chỉ mong muốn cùng người khác sống chết có nhau, nhưng người ta lại không muốn như thế" Hàn Vũ mỉa mai nói, ánh mắt cũng không quên nhìn hai người.

"Ngươi biết cái gì? Ngươi có tư cách gì mà nói? Cả ngày đi lừa gạt người đến nổi mặt cũng không dám lộ ra bên ngoài"

"A, ăn thuốc nổ?"

"Ăn cái gì?"

"Không có gì?" Giải thích cho hắn, hắn cũng không hiểu.

"Đường chủ, có tin tức từ Tà cung gửi đến" Ngôn Li đứng bên ngoài thông báo.

"Tin tức gì?" Hàn Vũ vội vàng hỏi, nàng còn sốt ruột hơn Tà Yêu gấp mấy lần.

Ngôn Li không tả lời Hàn Vũ chỉ im lặng nhìn Tà Yêu, tựa hồ như muốn nhắc nhở nơi này không phải là chỗ để nói chuyện.

"Nói" Tà Yêu lên tiếng.

"Cung chủ đã trở lại, nói..." Ngôn Li vẫn nhìn Tà Yêu, hắn không muốn thông báo chỉ thị của Cung chủ ở nơi này.

"Nói" Tà Yêu tiếp tục nói ra một chữ, không muốn nhiều lời.

"Cung chủ nói: Tà Cung phải đảm bảo an toàn cho Hàn gia"

"Cái gì? Đảm bảo an toàn cho Hàn gia sao?"

"Cái gì? Đảm bảo an toàn cho Hàn gia sao?" Hàn Vũ cùng Tà Yêu cùng lên tiếng.

Tà Yêu nhìn về phía Hàn Vũ hỏi "Tại sao?" Tà Yêu cũng không biết Quân Tà Diễm cùng Hàn Vũ đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết nàng là người của Hàn gia, nay Cung chủ tuyên bố mệnh lệnh như vậy là có ý gì? Hàn Vũ cùng Tà Diễm đến tột cùng là phát sinh chuyện gì? Tà Yêu nhìn ngọc bội Ngọc Long bên hông Hàn Vũ,chẳng lẻ là vì vậy? Chẳng lẽ nguyên nhân là do Tà lão nhân? Hẳn là như thế. Trong lòng Tà Yêu nghĩ như vậy, nhưng mà Tà lão nhân sao lại có quan hệ với nữ nhân này? Nàng là người của triều đình, còn bọn họ là người trong giang hồ, càng nghĩ Tà Yêu càng mơ hồ, thời điểm hồi cung cuối cùng, hắn nhìn thấy Tà Diễm cùng Tà lão nhân đều rất là kỳ quái, nhưng cũng đã rất lâu hắn không có trở về cung, vẫn ở trong Vô Tình các, vì việc công lẫn việc tư.

"Ngươi hỏi ta, ta lại hỏi ai đây?" Trong lòng Hàn Vũ nghi ngờ, quái, hắn hỏi nàng làm gì? Chẳng lẽ đã biết nàng là nữ nhi của Hàn gia?

Hàn Vũ thật sự không biết thế lực của Tà Cung, chỉ thân phận của một người còn tra không ra sao? Từ lần đầu tiên Hàn Vũ rời khỏi Vô Tình các, Tà Yêu liền sai người đi điều tra thân thế của nàng, nhưng hắn cũng chỉ biết nàng là nữ nhi của Hàn tướng quân mà thôi.

"Diễm nương, ngày mai ta sẽ đến thăm ngươi, ta có chút chuyện phải đi trước" Có thể nói Hàn Vũ cùng Diễm nương không đánh không quen biết, đều là kỳ tài nữ tử, chỉ hận tại sao gặp nhau muộn như vậy.

"Tốt, ta chờ ngươi, ta còn muốn ngươi chỉ dạy cho ta một chút"

"Tốt, ta đi trước" Hàn Vũ khoát khoát tay với Diễm nương.

Hàn Vũ tìm Tình tỷ bàn bạc đến cuộc hẹn với Đại hoàng tử, xong xuôi tự mình rời khỏi Vô Tình các.

Ngôn Li cũng không biết rời đi lúc nào, hiện tại chỉ có hai người Tà Yêu cùng Diễm nương, cũng rất lâu rồi hai người chưa ở một mình với nhau như thế đâu.

Hàn Vũ trở lại Trúc viên, ngay sau đó Cung Vĩ cũng trở lại.

"Tiểu thư, về sau người đi ra ngoài có thể dẫn ta theo, không cần phải trèo tường như thế đâu" Kỳ thật Cung Vĩ không nghĩ nói ra những lời này, nhưng mỗi lần hắn đi theo Hàn Vũ đều có người cản trở, kết quả cuối cùng là hắn mất dấu nàng, về sau không cần theo nữa, để cho nàng dẫn hắn đi.

"Mang theo ngươi? Tốt, mang theo một người đả thủ (người có thể động tay động chân) cũng được"

Hiển nhiên câu trả lời của Hàn Vũ làm Cung Vĩ suýt ngã, hắn không thể nói được gì nữa.