Sủng Thê Chi Đạo

Chương 35: Máy tính




Nửa giờ sau, Cốc Tu Cẩn tắm rửa xong quay trở lại, trên người mặc áo tắm, tóc vẫn chưa lau khô.

Vừa đi vào thư phòng chợt nghe ‘bốp’ một tiếng, Cốc Tu Cẩn kinh ngạc nhìn qua sôpha, chỉ thấy di động Đường Hiểu rơi trên mặt đất, nhưng cậu cũng không đi nhặt lại, mà cả khuôn mặt đỏ bừng, mắt trợn tròn sững sờ, ngẩn người nhìn chằm chằm màn hình máy tính.

Cốc Tu Cẩn nhíu nhíu mày, đi đến trước mặt cậu, “Đường Hiểu, mặt của cậu tại sao lại đỏ như vậy?”

Nghe được giọng nói của anh, Đường Hiểu ngẩng phắt đầu nhìn anh một cái, vẻ mặt có chút bối rối và sốt ruột, sau đó ngón tay run rẩy nhấn loạn một trận trên máy tính.

Có thể là quá sốt ruột, nên cho dù có nhấn thế nào cũng không được, cậu gấp đến mức trán đầy mồ hôi. Cuối cùng thời điểm Cốc Tu Cẩn sắp đi tới, Đường Hiểu quýnh lên, dứt khoát ‘cạch’ một tiếng, trực tiếp đóng máy tính lại.

Đường Hiểu ngẩng đầu lên chống lại vẻ mặt đầy kinh ngạc của Cốc Tu Cẩn, trên mặt xuất hiện một nụ cười chột dạ, “Tôi không, không có việc gì…”

“Thật sự không có việc gì sao?” Cốc Tu Cẩn lo lắng hỏi, nhìn dáng vẻ của cậu không giống như không có việc gì chút nào.

“Thật sự không có việc gì.” Đường Hiểu thấp giọng nói.

Cốc Tu Cẩn cười nói, “Đường Hiểu, có phải cậu muốn đem máy tính về phòng, nhưng lại ngại nói với tôi hay không?”

Đường Hiểu sửng sốt, lý do này… Cũng có thể xem như là một cái cớ rất tốt, cậu liền chột dạ gật đầu, “Ừm…” Ánh mắt nhìn loạn khắp nơi, lại không dám nhìn thẳng Cốc Tu Cẩn.

Cốc Tu Cẩn khẽ cười một tiếng, “Không cần ngại ngùng với tôi, trước đó tôi đã nói rồi, cái máy tính này tôi không thường sử dụng, nếu cậu muốn dùng tùy thời đều có thể lấy đi, bất quá nhớ rõ không được chơi quá khuya, trước mười một giờ phải lên giường ngủ, biết không?”

Đường Hiểu đỏ mặt hứa hẹn nói, “Tôi sẽ không chơi quá khuya.”

Cốc Tu Cẩn nói, “Nhớ rõ thì tốt rồi, bây giờ cũng đã khuya rồi, một lúc nữa Trương quản gia sẽ mang thức ăn khuya lên, cậu ăn một chút rồi hãy trở về phòng.”

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến!

Cốc Tu Cẩn vừa mới nói xong, Trương quản gia liền mang thức ăn khuya lên.

Đường Hiểu không dám ở lâu, vội vội vàng vàng ăn hết thức ăn khuya liền ôm máy tính trở về phòng. Trang Web cậu mở ra vẫn còn chưa đóng lại, cho nên dù có ngại ngùng, cậu cũng chỉ có thể mặt dày mang máy tính đi.

Nhìn thấy dáng vẻ cơ hồ là chạy trối chết của cậu, khóe miệng Cốc Tu Cẩn chậm rãi kéo lên một độ cong nhợt nhạt.

Vào ban đêm, sau khi Đường Hiểu trở về phòng liền khó ngủ suốt đêm, trong đầu cứ hiện lên nội dung mà cậu tìm được trên mạng.

Ngày hôm sau khi rời giường, Đường Hiểu vừa soi gương liền nhìn thấy hai vành mắt gấu mèo đen thui thật to. Bởi vì gần đây không thường xuyên thức đêm, cho nên một khi làm việc và nghỉ ngơi không đúng giờ, thân thể rất dễ dàng xuất hiện phản ứng, những lời này nói thật là đúng đắn.

May mắn là Cốc Tu Cẩn đã đi làm, nếu không để anh nhìn thấy bộ dạng giống quỷ này của cậu, chắc chắn sẽ cho rằng cả đêm hôm qua cậu đều lên mạng chơi game linh tinh.

Bất quá chuyện này cũng không thể gạt được Trương quản gia, một lúc sau đã bị lão nhân gia ông thấy được.

Cũng may Trương quản gia cũng không hỏi cậu chuyện gì, mà chỉ bảo phòng bếp luộc cho cậu hai quả trứng gà, lăn trứng gà chín có thể giúp đôi mắt của cậu bớt thâm đen hơn.

Vành mắt gấu mèo của Đường Hiểu kỳ thật không quá nghiêm trọng, hơn nữa cậu chỉ không ngủ một buổi tối mà thôi, cho nên sau khi lăn trứng gà không bao lâu, vành mắt đen thui kia liền biến mất.

Vốn tưởng rằng đôi mắt thâm quầng biến mất sẽ không bị Cốc Tu Cẩn phát hiện, kết quả cậu ngàn tính vạn tính, lại cư nhiên bỏ sót Trương quản gia. Buổi tối sau khi Cốc Tu Cẩn tan tầm trở về, Trương quản gia liền nói chuyện này cho anh biết.

Khi đó Đường Hiểu vẫn chưa biết chuyện này, cậu tắm rửa xong liền ôm máy tính kia trèo lên giường, một mình một người khóa cửa phòng lại, chuẩn bị tiếp tục xem những thứ đã tìm kiếm ngày hôm qua.

Trải qua chuyện tối hôm qua, cậu gần như đã trở thành chim sợ cành cong, lo lắng sẽ bị người khác nhìn thấy những thứ cậu lên mạng xem, cho nên lần này cậu đặc biệt cố ý khóa cửa lại.

Cốc Tu Cẩn từ chỗ Trương quản gia nghe nói việc cậu ‘thức đêm’, liền lên lầu định nói chuyện với Đường Hiểu, anh cũng không biết Đường Hiểu khóa cửa, nhưng xuất phát từ giáo dưỡng, liền gõ cửa phòng trước.

“Đường Hiểu, cậu đã ngủ chưa?” Cốc Tu Cẩn ở bên ngoài hỏi.

Đường Hiểu đang chuẩn bị click vào trang Web, đột nhiên nghe được thanh âm của Cốc Tu Cẩn, tay run lên liền click nhằm trang Web quảng cáo, một trận tiếng rên rỉ khiến người khác mặt đỏ tim đập thoáng chốc vang lên, nhất thời trợn tròn mắt.

Cậu rất ít lên mạng, cho nên không biết bây giờ rất nhiều quảng cáo đều là dùng hình ảnh một ít mỹ nữ bày ra tư thế gợi cảm để hấp dẫn người chơi, mãi đến khi giọng nói nghi hoặc của Cốc Tu Cẩn lần thứ hai truyền vào, cậu mới kịp phản ứng, luống cuống tay chân đóng trang Web lại, cả khuôn mặt đỏ bừng xuống giường chạy tới mở cửa.