Sủng Thiếu Gia, Tuyệt Đối

Chương 36




Edit: Rau Chân Vịt. Beta: Hắc Thiên

"Ngươi đi chết đi!" Ngả Lệ Lợi một cước đá bay Roth. "Đánh chủ ý lên thiếu gia, cũng không nhìn xem mình có bao nhiêu phân lượng!"

"Thiếu gia!" Vistor bước một bước dài đến bên người Cali, đau lòng ôm lấy người bị dược vật gây sức ép, nhanh chóng thoát y phục Cali ra.

"Lão già! Giải dược đâu?!" Tuyết cùng Sương mỗi người một bên đứng trước mặt Roth, giọng điệu cường ngạnh.

"Giải dược? Ha ha ha..." Roth tuy rằng vừa mới bị Ngả Lệ Lợi đá một cước vào bụng, nhưng vẫn nhịn đau cười ra tiếng. "Nam nhân chính là giải dược! Hơn nữa một nam nhân không đủ, ít nhất phải mười!" Cho dù thực sự có mười nam nhân đến, nhưng nhìn thân thể nhỏ nhắn của Cali, cậu cũng không thể chống đỡ được mười tên nam nhân ấy!

Thuộc tính dược này thực biến thái! Hạ Lạc lần đầu đánh vỡ nguyên tắc không giết người của mình, đi đến trước mặt Roth, đôi đồng tử xanh biếc nho nhã dần chuyển sang màu tím đậm khiến người người sợ hãi, hơi thở quanh thân lại càng khiến linh hồn người khác run rẩy.

"Loại người ghê tởm xấu xa như ngươi không nên tồn tại trên đời!" Trên khuôn mặt Hạ Lạc hiện ra nụ cười tà ác, lấy ra một lọ chứa chất lỏng xanh biếc sóng sánh.

"Ngươi... Ngươi muốn làm gì?" Roth sợ hãi, hắn không phải là muốn...

Đúng như Roth nghĩ, Hạ Lạc ghé mắt nhìn lọ thủy tinh, màu sắc đôi đồng tử và chất lỏng như trùng khớp lên nhau. "Dùng thân xác này, trừng trị nhân đạo."

Roth nhìn thấy Hạ Lạc đang tiến lại gần, thân thể không tự chủ phát run, muốn cắn lưỡi tự sát lại bị bắt lấy. "Ngươi không thể chết." Hạ Lạc nói xong, đem lọ chất lỏng kia rót vào miệng Roth.

Chỉ chốc lát Roth bắt đầu kêu la, nghe thấy âm thanh đầy ghê tởm, mọi người đều cảm thấy buồn nôn!

"Ngươi cứ từ từ hưởng thụ mùi vị của dược vật đi." Hạ Lạc và Tuyết, Sương xoay người, cùng những người đang túc trực bên Cali ra khỏi địa phương dơ bẩn này, toàn bộ tài sản của bá tước Roth đều được sửa đổi, đăng ký dưới danh nghĩa nhà Tư Mễ Nặc Á.

Nhà Tư Mễ Nặc Á, Ái Đức Hoa cẩn thận đặt Cali trên chiếc giường size lớn nhất, đủ để mười người lăn lộn, nuốt nước miếng."Nóng... Nóng quá..." Môi Cali đã khô nứt, giọng trở nên khàn khàn.

"Thiếu gia uống nước." Vistor cầm chén trà tinh xảo ngồi bên giường, ôm lấy Cali kề chén gần môi cậu. "Ân..." Cali nghiêng đầu, để nước dễ dàng chảy vào cổ họng nóng rát. "Nóng quá, nóng..." Cali liếm loạn ở trước ngực Vistor, "Khó chịu, thật là khó chịu..."

Loại dược này càng mạnh hơn so với các loại xuân dược khác, mà lúc này dược tính dần phát tác, dược không mạnh nhưng thời gian kéo dài, thật sự phù hợp với kiểu cách dùng mười người mới có thể áp chế dược tính.

"Vistor, giúp ta, ta thật khó chịu..." Cali khôi phục chút ý thức vụn vặt. "Thiếu gia, chỉ có mình ta thì không giúp được người, muốn giúp được, là chúng ta. Thiếu gia, người nguyện ý?" Vistor nhìn thật bình tĩnh, nhưng đôi mắt hắn đã để lộ sự chiếm đoạt.

Cali nhìn những người còn lại, bỗng nhiên thẹn thùng... Nương a, ai nói cậu không biết ý bọn họ kia? Nếu lần này thật sự làm, vậy sau này họ càng danh chính ngôn thuận khi dễ cậu?

Nhưng dược đã sớm làm cậu mất lý trí: "Ta muốn, không sao, ta muốn..."

Tầm mắt mọi người cơ hồ muốn phát sáng! "Hách Tư Đặc a, giải dược chỉ cần mười người thôi, ngươi dù sao không có ý với thiếu gia, không bằng đừng xen vào đi?" Ngả Lệ Lợi đưa tay chọc chọc Hách Tư Đặc. "Xem tình hình." Hách Tư Đặc sẽ không nói, chứng kiến bộ dáng này của Cali trừ bỏ đau lòng hắn còn có tình dục!