Sủng Vợ Tận Trời: Phu Nhân Muốn Sinh Tiểu Bảo

Chương 20: 20: Ghen Với Chính Việc Mình Làm H






Cái hơi thở ấm nóng của anh làm cô không ngừng vặn vẹo.

Thiên Vũ lúc này muốn cô hơn bao giờ hết.

Anh muốn cô thuộc về riêng anh ngay bây giờ và mãi mãi.

Tính chiếm hữu cùng dục vọng khiến anh càng muốn xâm chiếm lấy cơ thể nhỏ bé kia hơn.

Thiên Vũ luồn tay ra phía sau cởi bỏ dây áo của cô rồi đưa tay tháo từng cúc áo sơ mi.

Đôi gò bồng đào mềm mại hiện ra ngay trước mắt khiến anh không kìm được liền cúi xuống cắn nhẹ.

- A..

ưm.

Vũ, đừng...!đừng cắn.

Nhã Kỳ khẽ rên lên trong cái khoái cảm đang dâng lên.

Cô rùng mình khi cơ thể được bao bọc trong hơi ấm của anh.

Bàn tay to lớn lần xuống eo nhỏ mà trêu ghẹo.

- Vũ, đừng nghịch.

Cô đưa ánh mắt đang đắm chìm trong dục vọng nhìn anh.

Tay cô cố gắng níu giữ lấy cánh tay đang nghịch ngợm eo cô.

Cả người cô khó chịu vô cùng chỉ muốn anh ngay lúc này.

Thân hình nhỏ bé của cô nằm dưới anh.

Cảm giác như chỉ cần anh vòng tay qua ôm cô là có thể gói gọn cô vào lòng.

Đầu óc Nhã Kỳ lúc này trống rỗng chỉ còn cái thứ gọi là dục vọng vây quanh.


Trong mắt cô chỉ còn hình ảnh của Thiên Vũ với gương mặt chảy dài mồ hôi.

Hai cơ thể nóng ấm hoà vào nhau như không thể tách rời.

Anh đưa tay cởi chiếc áo sơ mi của cô ra rồi cởi luôn chiếc áo bảo hộ bên trong.

Hai nhũ hoa xinh xinh ửng hồng hiện ra trước mắt khiến anh không thể kìm được lòng mà cúi xuống cắn cái thứ hồng hồng đang nhấp nhô từng đợt một.

Nhã Kỳ bị cái cảm giác tê dại làm cho điên đảo không còn nghĩ được gì nữa.

Khoái cảm cứ trào dâng lan ra khắp cơ thể làm tê liệt các cơ quan.

Cô khẽ run lên rồi nhắm mắt lại mặc cho anh làm gì thì làm.

Đến giờ thì cô đã hoàn toàn giao cơ thể cho anh.

Nhưng cô không ngờ rằng mình đã giao trứng cho ác.

- Vờ à...!anh yêu em.

Thiên Vũ gục xuống vai cô khẽ nói.

Hơi thở của anh cứ đều đều.

Ngay lúc này cô có thể cảm nhận được nhịp tim của anh đang đập vô cùng nhanh.

Từng tiếng " Thình thịch " vang lên là mỗi lần tay anh chạm vào cơ thể cô.

Thiên Vũ vẫn chưa rời khỏi nhũ hoa hồng hồng mà trêu ghẹo nó.

Cặp bánh bao trắng lại mềm khiến anh như bị thôi miên.

Tay anh không ngừng nắn bóp một cách thô bạo.

- Vũ...!đừng...!đừng nghịch ở đó nữa a~
Nhã Kỳ rên lên từng tiếng.

Giọng của cô khàn đặc đi vì dục vọng.

Anh cúi xuống mạnh bạo hôn lên ngực cô để lại một dấu vết đỏ.

- Kỳ...!nói xem em muốn gì nào?
Anh nở nụ cười nhìn cô đang đỏ mặt nằm dưới thân mình.

Cô lắc lắc đầu rồi một giọt nước mắt chảy xuống gối.

- Không...!không biết.

Nhận được câu trả lời không như mong muốn anh giận dỗi quay xuống hôn lên eo cô.

Tay anh không ngừng tìm kiếm đi xuống dưới quần rồi cởi nó ra.

Cảnh xuân phơi phới ở trước mắt khiến anh không kìm được lòng.

Thiên Vũ cúi xuống cắn lên đùi cô rồi mạnh bạo bóp nó.

- A...!đau...!a.

Vũ ~
Cảm giác đau xâm chiếm lấy cơ thể cô.

Nhưng rồi cái dục vọng sâu bên trong đã lập tức dập tắt đi nó.

Thiên Vũ cởi bỏ lớp nội y cuối cùng của cô ra rồi nhẹ nhàng đưa tay xuống thăm dò tiểu Kỳ.

Khoé miệng anh khẽ cong lên nhìn cô.


- Nhã Kỳ, vợ đã ướt như này rồi sao?
Anh nhoẻn miệng cười rồi nhìn ra phía bàn.

Thiên Vũ với tay cầm lấy cây bút dạ trên bàn rồi nhanh chóng đưa nó vào bên trong tiểu Kỳ.1
- A...!ưm.

Vũ...!Vũ...!
Anh thấy cô thoả mãn thì không khỏi ghen tuông với cây bút.

Ánh mắt anh giận dữ nhìn nó rồi cau mày.

Tay thì vẫn tiếp tục ra vào.

Nhã Kỳ ôm lấy gương mặt đang đỏ ửng của mình không dám nhìn anh.

Thiên Vũ nhìn vợ mình đang thoả mãn với cái thứ đang ở trong cô liền tức giận rút ra.

Cô cảm nhận được sự thiếu vắng liền mở mắt ra nhìn anh.

Gương mặt anh giận dỗi quay đi hướng khác.

Cô ngại ngùng quay qua ôm lấy anh.

Anh thật biết trêu người khác.

Ngay lúc này mà còn có thể làm những điều như vậy.

Bây giờ lại đi ghen tuông với chính việc mà anh làm.

Thiên Vũ quay người đi hướng khác nhìn cây bút dạ trên bàn mà lòng sinh sự.

Nhã Kỳ cũng chỉ đành thở dài đi đến trước mặt anh mỉm cười hỏi.

- Chồng, anh giận em sao?
Anh đưa ánh mắt dò xét nhìn cô.

Ánh mắt lúc này như muốn ăn tươi nuốt sống cô nhưng lại cố gắng kìm nén.

Nhã Kỳ vuốt ve gương mặt góc cạnh của anh rồi đẩy anh xuống giường.

Cô chủ động cởi áo cho anh rồi cúi xuống đặt lên môi anh một nụ hôn.

Anh hơi giật mình nhưng cũng rất tò mò cô sẽ làm gì tiếp theo.

Vợ anh chủ động nhìn cũng vô cùng đáng yêu nha.


- Vũ...!em muốn.

Cô ngồi trên bụng anh đưa ánh mắt cầu xin nhìn Thiên Vũ.

Bên dưới anh sớm đã nóng ran không còn sức chịu đựng nhưng vẫn là muốn cô chủ động một lần.

- Vợ muốn gì đây?
Anh đưa tay lên ôm eo cô cố ý dây dưa mãi với không chịu vào bên trong.

Cơ thể Nhã Kỳ khó chịu vô cùng, cô gục xuống ngực anh mà nhỏ giọng.

- Muốn...!muốn anh.

Nếu như bây giờ anh có thể làm một điều gì đó thì nhất định Thiên Vũ sẽ đè cô xuống mà ăn sạch không còn chút gì.

Cả cơ thể anh nóng ran theo từng lời nói của cô.

- Anh vẫn còn đang mặc đồ làm sao có thể cho vợ thứ vợ muốn được?
Anh vuốt nhẹ tóc cô rồi đưa tay nâng gương mặt đang gục xuống ngực anh lên.

Nhã Kỳ đỏ mặt liền quay đi hướng khác.

Cô nhanh chóng đưa tay xuống cởi đồ giúp anh.

Trước mắt cô là tiểu Vũ đang cực kì biểu tình.

Lần trước làm không được nhìn thấy nhưng sao bây giờ nó lại lớn như vậy.

Nhã Kỳ hơi giật mình nhưng anh thì không thể nhịn thêm.

Thiên Vũ đem cả thân hình bé nhỏ kia ôm vào lòng mà nhấc bổng lên cô đặt lên đùi.

Cái thứ nóng ấm to lớn kia chạm vào đùi cô làm Nhã Kỳ bất giác đỏ mặt gục xuống vai anh.

Thiên Vũ mỉm cười ghé sát vào tai cô.

- Vợ, thứ em muốn anh sẽ cho..