Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Thần Hào

Chương 12: Quán bar Lộ Thiên




Vừa ra ngoài Vacheron Constantin, sóng nhiệt lập tức ập tới.

Tần Lam lấy tay quạt gió, cau mày: "Thời tiết quá nóng, Lâm Nhàn, cậu chuẩn bị đi đâu?"

"Trước tiên về khách sạn cất đồ!"

Tần Lam hỏi: "Có xa hay không? Cần tôi lái xe đưa cậu đi không?"

"Không cần, ngay ở phía trước, đi mấy bước là đến rồi." Lâm Nhàn khoát tay, ngay sau đó thử mời: "Các cô có muốn đến khách sạn nghỉ ngơi một chút hay không?"

"Được, vậy chúng tôi quấy rầy rồi."

Tần Lam hơi do dự một chút rồi gật đầu đáp ứng.

Hết cách, thời tiết buổi chiều thực sự quá nóng, nắng to cỡ này rất dễ làm người ta cảm nắng, xem ra đành phải chờ đến tối, nhiệt độ không khí mát mẻ rồi mới có thể đi ra ngoài chơi.

Lâm Nhàn đã đặt trước khách sạn Four Seasons Hotels and Resorts, đây là khách sạn năm sao uy tín tại Ma đô, trước khi xuất phát, hắn đã sớm đặt phòng rồi.

Sở dĩ lựa chọn Four Seasons Hotels and Resorts là bởi vì vị trí địa lý của khách sạn này rất tốt.

Four Seasons Hotels and Resorts tọa lạc tại đường Tây Nam Kinh phồn hoa, bên ngoài chính là phố buôn bán, hơn nữa khoảng cách quảng trường nhân dân, Nhà hát lớn Thượng Hải, bảo tàng Thượng Hải đều gần vô cùng, đi bộ mấy trăm mét là đến. Lại thêm đối diện khách sạn có rất nhiều cửa hàng, mua sắm cực kỳ thuận tiện.

Đối với người lần đầu tiên tới Ma đô du lịch như Lâm Nhàn, nơi này chính là lựa chọn hàng đầu.

Do mặt trời quá chói chang, ba người vội vã chạy tới Four Seasons Hotels and Resorts.

Vừa đi vào khách sạn, lập tức nhân viên phục vụ tươi cười chào đón.

Nói thực ra, đại sảnh khách sạn trang trí tráng lệ nhưng lại khiến người ta khó có cảm giác hai mắt tỏa sáng. Tuy nhiên, xét trên tổng thể thì cũng khá tốt, đặc biệt là nhân viên khách sạn rất nhiệt tình, kể cả dì lao công cũng mỉm cười khi gặp khách hàng.

Lâm Nhàn đã đặt trước phòng xa hoa, cộng thêm bữa sáng, giá cả một ngày là 2.499. Giá tiền này đối với khách sạn năm sao thì không tính là cao.

Khi biết giá cả khách sạn, Nhan Tiểu Mạn cùng Tần Lam đều tương đối bình tĩnh, dù sao các cô vừa mới tận mắt thấy Lâm Nhàn bỏ ra hơn 200 ngàn mua đồng hồ.

Làm xong thủ tục, ba người được nhân viên hướng dẫn, theo thang máy đi tới một căn phòng trên lầu 20.

Diện tích phòng không được như Lâm Nhàn tưởng tượng, chỉ có chưa 40 m2, thuộc về loại phòng tiêu chuẩn. Điểm duy nhất khiến Lâm Nhàn ngoài ý muốn là trong phòng khách có một quầy bar nhỏ, đồng thời trang bị luôn cả tủ lạnh.

"Tiên sinh, nếu ngài cần phục vụ, chỉ cần sử dụng điện thoại trong phòng là được, chúc ngài nghỉ ngơi thật tốt." Nhân viên phục vụ vừa dứt lời liền nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.

Sau khi vào phòng, chuyện đầu tiên Lâm Nhàn làm chính là lập tức mở máy lạnh.

Về phần Tần Lam cùng Nhan Tiểu Mạn, hai người đều đang nằm như chết trên ghế sa lông.

Hành trình đi mấy trăm mét dưới thời tiết nóng bức quả thật còn mệt mỏi hơn chạy mấy cây số.

Lâm Nhàn mở tủ lạnh ra, nhìn rượu và đồ uống bên trong, hỏi: "Các cô muốn uống cái gì?"

"Tùy tiện!"

"Nước đá!"

Sau khi đưa nước đá cho hai người, Lâm Nhàn ngồi ở trên ghế sa lông, không khỏi cảm thán: "Xem ra thời tiết này không thích hợp đi ra ngoài du lịch."

“Tôi nghĩ đến đám phú nhị đại các cậu đi ra ngoài du lịch hẳn là sẽ chọn những địa điểm như Maldives hoặc Fiji, chí ít cũng sẽ dạo một vòng quay Châu Âu, không ngờ cậu lại chọn Ma đô." Tần Lam trêu ghẹo.

Lâm Nhàn hơi động tâm, cười đáp: "Ý kiến này không sai, sang năm nghỉ hè có thể thử xem! Chị Lam, Ma đô có địa điểm du lịch nào?"

"Tôi xem như người địa phương, bởi vậy nói thật, Ma đô thực sự chẳng có gì để chơi. Nơi này tràn ngập không khí thương nghiệp, quá ít nội tình văn hóa lịch sử." Tần Lam uống vào một ngụm nước đá, sau đó bắt đầu giới thiệu:

"Hội triển lãm và văn miếu là những nơi tôi không đề cử cậu nên đi, quá nhiều người, hơn nữa thời tiết này mà chen lấn trong những nơi đó thì chẳng khác nào hành xác."

"Cậu có thể thừa dịp buổi tối đi dạo một vòng bên ngoài bãi biển, ở đó có mấy quán bar lộ thiên, không những có thể vừa xem cảnh đêm, mà còn được ngắm vô số mỹ nữ."

Câu nói sau cùng mang theo vài phần thâm ý.

Tần Lam cho rằng Lâm Nhàn cùng Nhan Tiểu Mạn đã thành cặp đôi, cho nên tự nhiên muốn giúp đỡ em họ nhà mình.

Quán bar lộ thiên?

Lâm Nhàn rất hứng thú: "Quán bar lộ thiên, nghe có vẻ rất thú vị, buổi tối có thể đi xem thử."

Nhan Tiểu Mạn căng thẳng, bật thốt lên: "Không được đi."

Cô lập tức hối hận, vội vàng nhấp một hớp nước đá, che giấu sự bối rối của mình, sau đó liền giải thích: “Ý tôi là đừng nên đi một mình, tôi cũng muốn đi, trước giờ tôi chưa từng đến quán bar, cho nên muốn đi mở mang tầm mắt một lần."

Nhan Tiểu Mạn không biết mình bị sao, chỉ là vừa nghe chị họ nói mỹ nữ trong quán bar nhiều, lại thêm Lâm Nhàn hứng thú muốn đi thử xem, trong lòng cô không hiểu sao lại khẩn trương.

Lâm Nhàn kỳ quái nhìn Nhan Tiểu Mạn một cái, nghĩ thầm cô nàng này không phải là coi trọng mình chứ?

Tuy nhiên hắn cũng không nói gì, mà lại quay đầu hỏi: "Chị Lam thì sao? Có muốn cùng đi hay không?"

Tần Lam vốn không muốn đi, bởi vì buổi tối cô định viết luận văn mà giáo sư giao cho. Nghiên cứu sinh chính là như vậy, thời gian nhìn qua dường như rất dư dả, trên thực tế bận hơn cả chó, tương đương người làm công giá rẻ cho giáo sư, việc mệt nhọc cỡ nào cũng phải làm. Nếu như xui xẻo gặp phải một vị giáo sư keo kiệt thì liền càng thảm, ngay cả chút tiền lương cũng chẳng có.

Nhưng cô lại không yên lòng Nhan Tiểu Mạn theo Lâm Nhàn đến quán bar, buộc lòng phải đáp ứng: "Được, vậy chúng ta cùng đi!"

Lâm Nhàn tiếp tục hỏi: "Ngoại trừ ngoài bãi biển thì sao? Còn có chỗ nào thú vị đáng khám phá không?"

Nhan Tiểu Mạn đã khôi phục ngữ điệu bình thường: “Tôi cảm giác Ma đô không thích hợp du lịch."

Nghe vậy, Lâm Nhàn lập tức chế nhạo: "Vậy cậu đến Ma đô để làm gì?"

"Đương nhiên là thăm hỏi chị họ cùng cô chú, thuận tiện tham quan đại học Phục Đán, sớm quen thuộc trường học." Nhan Tiểu Mạn trả lời rất tự nhiên.

Nếu cứ nằm đợi trong phòng đến tối thì thực sự quá nhàm chán.

Lâm Nhàn cầm IPAD khách sạn, tùy ý kéo mấy cái, phát hiện trong khách sạn có bể bơi và dịch vụ massage.

Bơi lợi dưới thời tiết này quả thật không gì sánh bằng.

Nghĩ tới đây, hắn mở miệng nói: “Tôi chuẩn bị đi bể bơi khách sạn chơi, các cô có muốn hay không đi?"

“Tôi không vấn đề, Tiểu Mạn thì sao?" Tần Lam vừa nói vừa đưa mắt nhìn sang Nhan Tiểu Mạn.

Nhan Tiểu Mạn do dự chốc lát, cảm thấy đợi trong phòng như vậy xác thực rất nhàm chán, thế là gật đầu: "Vậy cùng đi thôi, nhưng mà chúng tôi không mang theo áo tắm."

"Không sao, khách sạn hẳn phải có bán áo tắm."