Ta Có Dược A!

Chương 254: Hệ thống thăng cấp




Edit: Cám

Cố Tá yên lặng xoay đầu: "Ta hỏi hệ thống một vấn đề, hệ thống bảo ta không đủ quyền hạn... Hơn nữa trước đó ta đã hỏi một câu, phí từ năm dược khí tăng lên thành một trăm dược khí, quá gian trá."

Công Nghi Thiên Hành ngẩn ra, sau đó vẫy vẫy tay với Cố Tá: "A Tá, lại đây."

Cố Tá đi qua, ngồi ở đầu giường.

Công Nghi Thiên Hành giơ tay xoa nhẹ đầu hắn hai cái: "Nếu quyền hạn không đủ, tăng quyền hạn lên là được rồi." Y dừng lại một chút: "Còn về phí dược khí gia tăng thì không có biện pháp, ngày sau trừ phi tất yếu, vẫn nên tự mình phân tích thì hơn, hạn chế dò hỏi hệ thống là được."

Cố Tá: "Ồ?" Lại gật đầu: "Ừm."

Công Nghi Thiên Hành cười nói: "Ta nhớ A Tá từng nói, hệ thống đã tuyên bố một nhiệm vụ trường kì, là nhiệm vụ thăng cấp hệ thống."

Cố Tá lập tức nghĩ tới.

Thật là có nhiệm vụ như vậy, bất quá đó là chuyện khi trăm quốc đại chiến, một vạn dược khí không tính quá nhiều, chỉ là lúc ấy trình độ luyện dược Cố Tá còn chưa được như hiện tại, hơn nữa hắn cũng Công Nghi Thiên Hành đều rất thiếu tiền, còn phải lợi dụng số dược khí này để tu luyện, cho nên liền đem nhiệm vụ này vứt qua một bên.

Mặt khác, Cố Tá lúc đó vẫn không đủ tự tin, hắn đối với hệ thống nhiều hơn vẫn là nể trọng, cũng có chút nghi ngờ, cứ tùy tiện thăng cấp gì đó, hắn không dám làm. Càng về sau, cảm giác ỷ lại vào hệ thống cũng không còn quá mãnh liệt, phần lớn thời điểm hắn càng có khuynh hướng nghe theo Công Nghi Thiên Hành –– dù sao khi Công Nghi Thiên Hành đưa ra quyết định gì, đều sẽ nghiêm túc phân tích qua cho hắn –– cho đến bây giờ, hắn đối với hệ thống cũng không hoàn toàn tín nhiệm.

.... Có lẽ một phần bởi vì hệ thống xuất hiện quá đột ngột, còn Công Nghi Thiên Hành là đối tượng hắn tìm đủ mọi cách cân nhắc sau đó lựa chọn dựa vào.

Cố Tá thấp giọng nói: "Đại ca, thật ra hiện tại ta có một vạn dược khí có thể thể lấy ra dùng, nhưng là...cứ như vậy có thể thăng cấp sao?"

Công Nghi Thiên Hành hiểu ý Cố Tá, y cũng biết, hiện giờ trong lòng Cố Tá tín nhiệm đối với mình đã vượt xa so với hệ thống, hai mắt không khỏi ôn nhu: "Hiện giờ ta và đệ chỉ mới đến Tiên Thiên lục trọng mà thôi, tuy đoạt được rất nhiều sách đạo cụ, nhưng chưa chắc đó đã là phần cao cấp nhất, như đã biết, với cảnh giới hiện tại của chúng ta chỉ coi như mới xuất phát trên con đường võ đạo cùng luyện dược chi đạo, căn bản không coi là gì cả. Hệ thống hiện giờ cũng không bức bách đệ, cũng chưa từng chiếm đoạtj dược khí của đệ, thay vì chúng ta cứ mãi suy đoán, chi bằng cứ đem nhiệm vụ trước đó hoàn thành, xem thử sau khi hệ thống thăng cấp bước đầu sẽ có bộ dáng gì."

Nếu nói quyền hạn không đủ, vậy quyền hạn kia hơn phân nửa có liên quan đến cấp bậc hệ thống.

Sau khi thăng cấp là tốt hay xấu, thử thì sẽ biết ngay.

Cố Tá bị Công Nghi Thiên Hành thuyết phục: "Đại ca nói vậy là muốn ta... Thăng cấp nó sao?"

Công Nghi Thiên Hành mỉm cười gật đầu.

Hiện tại đối bên ngoài y chính là đang dưỡng thương, nhưng kì thật căn bản không chút thương tổn nào, nhân chút thời gian rãnh rỗi này, vừa lúc có thể trông chừng tiểu Luyện dược sư của mình.

Cố Tá vẫn rất cẩn thận, hắn lại hỏi hệ thống: "Hệ thống, ta đưa ngươi một vạn dược khí, ngươi thăng cấp bước đầu cần phải mất bao nhiêu thời gian?"

[ Một canh giờ. ]

Cố Tá nhìn Công Nghi Thiên Hành: "Hệ thống nói cần một canh giờ..."

Công Nghi Thiên Hành gật đầu: "Để ngừa vạn nhất, A Tá không bằng nằm bên cạnh ta, nếu có gì đó không ổn, ta cũng kịp thời ứng phó."

Cố Tá nghĩ nghĩ, gật đầu xoay người lên giường, nằm bên người Công Nghi Thiên Hành.

Công Nghi Thiên Hành một tay vòng qua nửa ôm lấy người, thuận thế vỗ vỗ đầu vai hắn: "Tốt lắm, A Tá phải thật cẩn thận."

Cố Tá lập tức nhắm mắt lại, trầm tâm định khí, cho hệ thống một hồi âm.

[ Bắt đầu đi. ]

Ngay sau đó, vô điểm sáng tựa như rắn nhỏ màu trắng sữa từ trong trữ vật cách bay ra, trừ đi non nửa, ô đựng dược khí liền trống trải hơn rất nhiều.

Cùng lúc Cố Tá tại ý thức phát giác, bạch quang mãnh liệt từ hệ thống bộc phát ra, mười hai ô đựng đồ, mười hai cái hắc động, hiện tại lại sáng đến chói mắt.

Cố Tá bất tri bất giác lâm vào trạng thái ngủ sâu.

Trên giường, Công Nghi Thiên Hành vẫn luôn cúi đầu nhìn mặt Cố Tá, y phát hiện tiểu Luyện dược sư sau một trận run rẩy rất nhỏ, cứ vậy ngủ đi. Cũng may hơi thở Cố Tá có chút biến hóa, chung quy hô hấp vẫn bình thản, sắc mặt hồng thuận, thoạt nhìn không có khác biệt quá lớn.

Nhìn ra được hắn cũng không có trải qua thống khổ gì.

Công Nghi Thiên Hành trong lòng lại nhiều thêm một phần xác định.

Đối với tính nguy hiểm của hệ thống cũng giảm bớt đi một phần.

Suốt một canh giờ, Công Nghi Thiên Hành vẫn luôn trông chừng Cố Tá, người Sương Vân Điện đã đến một chuyến, nhưng lại được Công Nghi Thiên Hành uyển chuyển từ chối không cho tiến vào.

Hơi thở Cố Tá cũng dần dần ổn định lại.

Rốt cuộc một canh giờ cũng qua đi, Cố Tá mơ mơ màng màng mở mắt.

"... Đại ca, ta ngủ quên ư?"

Công Nghi Thiên Hành cười cười: "Hiện giờ A Tá có thể xem thử sau khi hệ thống thăng cấp sẽ là dạng gì a."

Cố Tá phản ứng lại, xoay người bật dậy, ngồi ở trên giường.

Công Nghi Thiên Hành thấy hắn như vậy, cảm thấy thú vị, cười cười nhìn hắn lăn lộn.

Đương nhiên, Cố Tá cũng sẽ không lăn lộn lăn giường gì đó, hắn chính là dùng ý thức, chui vào thiên phủ, xem thử hệ thống hiện tại thế nào.

Vừa thấy, Cố Tá liền giật mình.

Trước kia vì có tinh thần lực Cố Tá loáng thoáng có thể cảm nhận được vị trí của hệ thống trong thiên phủ, nhưng thời điểm liên hệ với hệ thống, nhìn thấy kì thật chính là mười hai hắc động, cũng chính là mười hai ô đựng đồ hệ thống cho hắn. Nhưng hiện tại lại biến đổi rất lớn đó.

Ở nơi đó nào còn có mười hai hắc động nữa, mà là một tòa đại điện cổ xưa rất nguy nga!

Mặc kệ là đại điện này ở trong thiên phủ, mặc kệ nó thật sự lớn như vậy hay không, chính là trong ý thức của Cố Tá, nó phi thường phi thường to lớn, tựa như có thể chứa đựng hơn trăm người.

–– đây là hệ thống?

Cố Tá không nhịn được thốt lên.

Ngay sau đó, âm thanh cứng ngắc vang lên.

[ Hệ thống sau khi thăng cấp bước đầu, trữ vật cách thăng cấp thành Dược Thiên Đại Điện, thỉnh chủ nhân sử dụng thích đáng. ]

Cố Tá lắp bắp kinh hãi.

Ban đầu khi hệ thống nhận chủ, tất cả đối thoại của hệ thống với hắn đều là biến thành văn tự hiện lên trong đầu, để hắn lĩnh hội ý tứ trong đó. Sau thời gian dài, tinh thần lực hắn gia tăng, văn tự trở thành thanh âm, tựa hồ nghe hiểu hoặc không nghe hiểu, mặc hắn lí giải. Mà hiện tại, hắn chân chính cảm giác được thanh âm "nghe được" trong ý thức kia rất cứng ngắc, tựa hồ không tồn tại chút cảm tình nào.

Chẳng lẽ thăng cấp rồi thay đổi?

[ Đúng vậy, liên hệ giữa chủ nhân cùng hệ thống sẽ càng thêm chặt chẽ. ]

Cố Tá cẩn thận cảm thụ một chút.

Sau đó hắn phát hiện, hắn đối với cái gọi Dược Thiên Đại Điện này cũng có... Năng lực thao tác nhất định.

Hơn nữa, tâm pháp đầu tiên hắn có được chính là Dược Thiên Tâm Pháp, hệ thống sau khi thăng cấp lại hình thành Dược Thiên Đại Điện, hẳn là đều có quan hệ với nhau..đi.

Dược Thiên Đại Điện có một chính điện, hai trắc điện.

Trong chính điện, đối diện chính là mười hai cái hắc động, phảng phất như được khảm trên vách tường, chứa đầy các loại đồ vật của Cố Tá đựng trong trữ vật cách trước đó. Hiện tại những ô đựng đồ này quy quy củ củ mà xếp thành hàng, thoạt nhìn đã trở thành một bộ phận của Dược Thiên Đại Điện.

Cố Tá vốn cho rằng thăng cấp trữ vật cách sẽ biến thành đại điện, nhưng hiện tại xem ra, cũng không phải biến hóa như vậy... Lại chuyện này trước đó hệ thống cũng đã có nhắc qua, hệ thống bị thương hao tổn, cần phải có dược khí để tu sửa... Hắn hoài nghi, thăng cấp hệ thống kì thực chính là khôi phục lại hệ thống, Dược Thiên Đại Điện vốn dĩ đã có sẵn, chỉ là ban đầu vị bị thương quá năng, chỉ biểu hiện ra được mười hai ô đưng đồ mà thôi.

Sau đó là trắc điện.

Trắc điện bên trái thể tích tương đối nhỏ, lại có một chiếc giường rất lớn giống như ngọc thạch. Mà trắc điện bên phải lại có ước chừng mười hai cái lồng sắt, mỗi một lồng sắt đều cực kì lớn, không biết dùng vật liệu gì đúc thành, thoạt nhìn mang theo mùi huyết tinh nhè nhẹ, phi thường đáng sợ.

Cố Tá giật mình, cứ vậy rời đi, nghiêng đầu liền đón lấy hai mắt đong đầy ý cười của Công Nghi Thiên Hành. Mặt hắn hơi nóng lên, có chút kích động: "Đại ca, sau khi hệ thống thăng cấp, thay đổi rất lớn đó!" Cảm giác này, hắn không thể nói rõ bằng lời, chỉ biết đem những gì mình thấy nói lại cho Công Nghi Thiên Hành, sau đó nói thêm: "Đại ca huynh không biết đâu, trước đó chưa thăng cấp, hết thảy ta đều phải hỏi qua hệ thống, hiện tại lại không giống vậy, thăng cấp xong rồi, ta giống như lại biết thêm được một số thứ."

Công Nghi Thiên Hành biểu tình không đổi: "Ồ?"

Cố Tá hít sâu: "Mười hai ô đựng đồ vẫn còn đó, công năng không đổi, nhưng quan trọng nhất là cái đại điện kia..." Hắn cố gắng nén lại xúc động: "Đại ca huynh xem sẽ biết."

Ngay sau đó, Công Nghi Thiên Hành phát hiện Cố Tá trước mắt mình biến mất.

Cùng lúc đó, một hạt bụi cực nhỏ nếu không cẩn thận quan sát sẽ không phát hiện ra khinh phiêu hạ xuống.

Công Nghi Thiên Hành dù trấn định thế nào, lúc này cũng không khỏi lộ ra kinh ngạc: "Cư nhiên.... Có thể đi vào?"

Ngay sau đó, Cố Tá lần nữa xuất hiện trước mặt y, hạt bụi Công Nghi Thiên Hành đang nhìn chằm chằm cũng tức khắc biến mất. Kế đó Cố Tá bắt lấy cánh tay Công Nghi Thiên Hành, hai người cùng nhau biến mất.

Mà Công Nghi Thiên Hành, giờ phút này nhìn đại điện cổ xưa to lớn, rũ mắt nhìn Cố Tá: "A Tá, Dược Thiên Đại Điện này có thể đưa người tiến vào sao?"

Cố Tá ngẩn người, lắc lắc đầu: "Cái này... Cũng không phải." Hắn có chút tiếc nuối nói: "Dược Thiên Đại Điện cùng trữ vật cách không giống nhau, trữ vật cách chỉ có thể đặt người chết vật chết cùng với vật sống không có linh trí, nhưng người có linh trí thì lại không được. Đại ca có thể tiến vào là vì huynh là Hộ Đạo Nhân của ta, hơn nữa khế ước hai ta đã đạt đến giai đoạn hai, nếu không, cũng chỉ có một mình ta có thể tiến vào mà thôi."

–– Trước khi hệ thống thăng cấp, Cố Tá căn bản đã quên mất chuyện hệ thống còn có thể chứa đựng vật sống không linh trí.

Công Nghi Thiên Hành ngược lại không thất vọng: "Như thế cũng rất tốt."

_______

Cám: xong chương này nhất định sẽ có bạn mắng A Tá cho xem..... Hừm hừm... Sao dạo này tui lười ghê ấy nhở!