Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 44: Nguy Hiểm!




Sở Tiên hưng phấn vùng vẫy cái đuôi, hai mắt loé lên xung quang bơi vào bên trong.

Chừng mười phút sau, xung quanh hắn liên tục là những đàn cá đua nhau bơi đến giống như những con thiêu thân lao vào trò vui thế gian, hắn há to cái miệng rộng, một ngụm rồi lại một ngụm ăn hết.

“Ken két!”

Tiếng nhai xương từ trong miệng hắn truyền ra, từng đàn từng đàn cá chẳng mấy chốc bốc hơi, toàn bộ tiến vào trong bụng hắn, chỉ để lại xung quanh mùi máu nhàn nhạt.

Một tấn, hai tấn, ba tấn..., hắn từng chút một càn quét toàn bộ xung quanh ngư trường, gần vạn con cá bị nuốt trọn.

Khoảng hai canh giờ sau, Sở Tiên cũng không nhớ hết mình đã ăn bao nhiêu, nhưng cấp bậc của hắn đã tăng lên hai cấp, đạt đến cấp 15, trong lòng cảm thán không thôi.

Khu vực nuôi cá của Tần Gia rất là dồi dào, chiếm một khu vực rộng lớn nhất, số lượng cá được nuôi trong bãi cơ hồ nhiều gấp hai, ba lần các ngư dân khác, mấy trăm tấn cá cho dù Sở Tiên liên tục không ngừng nghĩ ăn tối thiểu cũng cần hai ba ngày.

Mãi cho đến ba giờ sáng, Sở Tiên há miệng thở dốc, nhe răng cười dữ tợn, hướng phía ngoài ngư trường Tần Gia bơi đi, lợi dụng tốc cực nhanh, chớp mắt hắn đã đến bên cạnh bờ hồ, biến thành dạng người, mặc lại quần áo cẩn thận từng li từng tí rời đi.

Sở Tiên lái xe chạy về căn hộ, trên đường kiểm tra lại thuộc tính của chính mình, khoé miệng nhàn nhạt mỉm cười.

Tính danh: Sở Tiên

Trạng thái: con người (có thể chuyển hóa thành trạng thái cá!)

Đẳng cấp: 15 ( cá con mới sinh, kích thước 1.3m)

Lực công kích: 115

Thiên phú: Thôn phệ, có thể cắn nuốt những loài cá nhỏ hơn bản thân để tiến hành thăng cấp.

Thống trị, có thể điều khiển những con cá có cấp bậc thấp hơn bản thân.

Cá lớn nuốt cá bé hệ thống công năng:

Cải tạo, có thể cải tạo bản thân hoặc hình thái loài cá có thể thống trị. (Mỗi lần cải tạo đẳng cấp của bản thân hoặc loài cá bị thống trị sẽ giảm xuống).

Sau khi trạng thái cá thăng cấp, thân thể của Sở Tiên cũng được cường hoá lên rất nhiều, lực lượng, tốc độ, sức mạnh, gần như tăng lên một nửa, nếu như lần này hắn cùng đám người Tần Chí Vĩ nện nhau, thì chắc chắn mười phần có thể đưa bọn chúng lên bàn thờ chơi cờ với các cụ.

"Lực lượng thân thể của mình hiện tại hẳn là không kém hơn quân đội Tinh Nhuệ cấp quốc gia a!"

Sở Tiên mặt mũi tràn đầy vui vẻ nghĩ đến, về đến căn hộ ngã người nằm trên giường ngủ.

Sắc trời dần dần sáng, mặt trời từ hướng Đông mọc lên, mang theo những tia sáng ấm áp sưởi ấm các loài sinh vật trên địa cầu.

Trên mặt hồ, làn gió nhè nhẹ thổi qua tạo thành những gợn sóng lăn tăn, thỉnh thoảng có một vài cơn gió từ biển ùa vào mang theo vị mặn của biển cả, làm lòng người bình yên, thoải mái.

Từng chiếc thuyền hướng về bên trong ngư trường Tần Gia đi vào, sáng sớm là thời gian cho cá ăn, mặc dù là chăn nuôi ngoài tự nhiên bên trong môi trường đã có sẵn thức ăn, nhưng bởi vì mật độ cá quá dày đặc nên thức ăn trong tự nhiên không đủ dùng.

Lúc này năm sáu công nhân mở ra máy quăng thức ăn hướng phía bên trong vung đi, rất nhanh, từng mảng từng mảng cá trồi lên mặt nước, rậm rạp chằng chịt há miệng nuốt chững thức ăn.

"Ồ! Lão Tống, ta thấy hình như hôm nay cá lên ăn hơi ít đi thì phải!"

Một người nam tử trung niên khoảng 40 tuổi đứng trên mạn thuyền, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc nhìn những đàn cá xung quanh nói.

"Có sao?"

Người gọi là Lão Tống tuổi tác có chút lớn hơn so với người nam tử trung niên lúc nãy nhìn nhìn xung quanh lên tiếng đáp:

"Chắc là không có tập trung ở khu vực này a!"

"Ừ! Chắc vậy rồi!" Trung niên nam tử kia gật gật đầu, cũng không có để trong lòng, vì mật độ cá bên trong quá nhiều, mà tổng số lượng cá Sở Tiên thôn phệ hôm qua cũng chỉ bằng khoảng một phần năm, không phải dễ dàng nhìn lướt qua một lần là có thể nhận thấy được.

Ngủ một giấc đến trưa, Sở Tiên ăn một chút điểm tâm xong liền đánh xe ra cửa hàng của mình, lúc hắn đến nơi thì thấy có vài người khách đang ngồi xung quanh cửa tiệm chờ đợi.

"Thật xin lỗi quý khách! Sáng nay ta có việc bận nên mở cửa trễ, xin mọi người thứ lỗi! Mời tất cả mọi người vào bên trong."

Sở Tiên áy náy xin lỗi, vội vàng mở cửa bắt đầu buôn bán.

Trước mắt, mặc dù sinh ý ngày càng ít đi nhưng danh tiếng của hắn thì vẫn từ từ lên cao, thỉnh thoảng có một vài người bạn của Tiểu Dĩnh biết được hắn qua kì họp lớp ở Khu du lịch Kim Long cũng tò mò tới tham quan.

Câu nói đầu tiên của những người này khi bước vào gặp hắn đều là "Chúc mừng Học Trưởng, Học Trưởng khoẻ chứ?" Rồi lại nhìn hắn với cặp mắt sùng bái.

Nhiều khi rảnh rỗi, Sở Tiên cùng bọn họ tán dóc vài câu, cảm giác tự hào dâng tràn lên não, cười không nhặt được mồm.

"Để có được sự tôn sùng cùng ánh mắt ngưỡng mộ của người ta, cách nhanh nhất chính là nhờ sét đánh a!" Sở Tiên nghĩ thầm trong đầu.

Địa vị của hắn bây giờ so với ngày trước là hai cấp bậc khác nhau một trời một vực, nhiều người bạn học cũ lúc trước xem thường hắn, cũng từng cái lần lượt tới xin lỗi.

Trong tiệm của Sở Tiên lúc này, đại đa số khách nhân vào mua thì ít mà tham quan thì nhiều, mãi cho đến tận mười giờ tối mới không còn.

Hắn lập tức đóng cửa lại, lái xe phóng tới khu vực bãi nuôi cá, dừng xe ở bên ngoài, một lần nữa cẩn thận từng li từng tí hướng phía khu vực nuôi cá gần bờ biển đi vào.

Vì đề phòng có người nhìn thấy, Sở Tiên đứng cách khu vực bãi nuôi cá của Tần gia tương đối xa, cởi bỏ y phục lập tức biến thành hình dạng cá hướng về "Thiên Đường Ẩm Thực" bơi đi.

"Răng rắc! Răng rắc!"

Mười phút sau, Sở Tiên lần nữa bị bao vây bên trong bầy cá, hắn như Ác Ma nuốt chửng từng con một, từng tiếng nhai xương phát ra cùng mùi máu tanh nhàn nhạt tản ra xung quanh.

Bất quá khu vực ngư trường rất lớn, hơn nữa lại sâu, nên huyết dịch rất nhanh liền bị hòa tan.

"Chậc chậc, đằng kia có mấy con đại Mỹ Quốc Hồng ngư dài hơn hai mét a!"

Sở Tiên bơi thật sâu vào bên trong góc của một ngư trường, trong phạm vi thống trị của hắn xuất hiện hai con Mỹ Quốc Hồng ngư khổng lồ.

Mỹ Quốc Hồng ngư lớn nhất có thể phát triển đến 100kg, nhìn hai con cá này, ước chừng cũng đã hơn 150kg, đoán chừng là do có tuyệt kỹ nên tránh thoát được nhiều lần thu hoạch của Tần Gia.

Thấy được này hai con Mỹ Quốc Hồng ngư này Sở Tiên nổi lên một ít hứng thú, hai con cá này đẳng cấp đều cao hơn hắn, thế nhưng lực công kích kia thấp đến đáng thương.

Sở Tiên dao động phần đuôi, nhanh chóng hướng phía một con Mỹ Quốc Hồng ngư khổng lồ phóng tới.

Nhưng mà làm hắn không kịp phản ứng chính là con Mỹ Quốc Hồng ngư thấy được hắn hướng phía chính mình bơi tới thì nhanh chóng quay đầu bỏ chạy, tốc độ còn nhanh hơn hắn một bậc.

"Người..! Thật không hổ là cá đẳng cấp cao a, dù lực công kích không mạnh, thế nhưng tốc độ thì lại rất nhanh."

Bỏ đi ý định ăn hai con cá kia, Sở Tiên tiếp tục sử dụng Thống Trị điều khiển những đàn cá xung quanh đến gần, cái miệng rộng hoạt động hết công suất ngấu nghiến từng con một.

Nhưng mà lúc này, hắn đột nhiên cảm giác toàn thân lạnh lẽo, thật giống như bị một sinh vật nguy hiểm nhìn chằm chằm, loại cảm giác nguy cơ không hiểu đột nhiên lan tràn trong lòng Sở Tiên.

"Chuyện gì??"

Sở Tiên vội vàng kiểm tra một vòng thân thể không có phát hiện cái gì bất thường, lúc này hắn bắt đầu sử dụng Thống Trị, kích hoạt Thượng Đế thị giác cẩn thận quan sát bốn phía.

"Đây là con gì?"

Đột nhiên, đồng tử Sở Tiên co rút, hắn phát hiện phía bên dưới lớp bùn đất cách hắn chừng một mét có một mảnh trắng nhạt, thân hình nó cuộn tròn tiềm phục bên dưới lớp bùn đất, thân thể dài khoảng 3-4m, đôi mắt sắc lạnh nhìn hắn chằm chằm, trạng thái tuỳ thời tấn công.

"Là hải xà!"

Lúc này trong đầu Sở Tiên xuất hiện một dãy thông tin:

"Võng Văn La Hung Thiện: Đẳng cấp 17.

Lực công kích: 125.

Thiên phú: Triền Nhiễu (Quấn Quanh)."

"Cái Gì?"

Sở Tiên hít vào một ngụm khí lạnh.

"Đẳng cấp mười bảy, lực công kích một trăm hai mươi lăm, mà còn có thiên phú."

Sắc mặt của Sở Tiên biến đại biến, đẳng cấp cao hơn thì còn đỡ, nhưng lực công kích cao hơn thì.., trước mắt, lực công kích của hắn chỉ mới vỏn vẹn có một trăm mười lăm, mà còn không có tuyệt chiêu gì để có thể công kích.

"Con đuỹ xà này tại sao lại nằm trong đây?"

Nội tâm Sở Tiên tức giận mắng mỏ.