Ta Là Một Tên Trộm

Chương 46: Lôi Đình Tiểu Đội (2)




Nhóm Thiên Nhai Cô Khách chặt cây, Mộ Dung Tiểu Thiên xây đài quan sát. Mấy người chặt hùng hục vẫn không theo kịp tốc độ của Tiểu Thiên. Nhìn đài cao đã sắp thành hình những người khác bắt đầu hối hận. Muốn tham gia lắm nhưng mà sợ Tiểu Thiên không đồng ý, công việc cũng hoàn thành hơn phẩn nữa rồi còn gì.

20 phút sau một đài quan sát cao 12 mét rộng 30 mét đứng sừng sững trước mặt mọi người. Mộ Dung Tiểu Thiên càng khoa trương, làm luôn bốn cái ghế nằm.

- Anh em, lên!

Mộ Dung Tiểu Thiên phất tay với ba người kia, vẻ mặt đắc ý cực kỳ.

Thiên Nhai Vắng Khách hét to hưng phấn, dẫn đầu đi lên.

- Anh bạn, cho chúng ta lên với nhé?

Tiểu Thiên bị kéo lại.

- Không được.

Tiểu Thiên lạnh lùng nhìn kẻ kia:

- Phải dốc sức mới có thành quả, không lao động mà đòi hưởng thụ, thế giới này làm gì có thứ ngon lành như vậy.

- Tiểu tử tin hay không ta hủy cái thứ này của mày.

Tên kia ngạo mạn.

Mộ Dung Tiểu Thiên đánh giá kẻ kia, hắn mặc trang bị chiến đấu có hào quang màu tím, trên người hắn ít nhất có một kiện tử trang cấp 3. Level 16.

- Hừm, thảo nào máu chiến thế, đồ khủng mà lỵ.

Mộ Dung Tiểu Thiên nghĩ trong bụng:

- Cứ lấy trang bị ra khoe đi, bố mày tí PK.

Hiện tại lv cao nhất là 18, người cấp 17 cũng lèo tèo vài mống. Level 16 là vào top 100 rồi.

Mộ Dung Tiểu Thiên cong miệng lên cười đểu:

- Anh bạn không cần nóng như vậy, kể cả Trường Không Vô Phong đến đây cũng không dám phá đài quan sát của ta. Lên level không dễ, tốt nhất đừng rỗi hơi kiếm chuyện.

- Hố hố.

Tên kia cười ngạo mạn:

- Dừng có dọa anh mày, muốn giả trư thịt hổ cũng phải xem cân lượng của chú thế nào.

Mộ Dung Tiểu Thiên trầm xuống, ánh mắt dữ tợn:

- Có thể hay không là việc của ta, nếu anh bạn muốn cứ thử đi.

- Ông mày cứ phá xem mày làm gì được nhau.

Tên kia lấy ra đại phủ màu tím đập về hướng đài quan sát.

- Muốn chết!!

Mộ Dung Tiểu Thiên nâng tay Thạch Nham Thuật bắn ra, sau đó thân thể nhẩy lên Tán Hồn Thiết Trảo đập xuống, chưa chờ hết đà rút ra trường kiếm liên tục chém chặt.

Tên kia trong vài giây bị Mộ Dung Tiểu Thiên chém cho hết 2/3 máu, sợ hãi không dám coi thường nữa. Đại Phủ mang theo tiếng xé gió đánh về phía Mộ Dung Tiểu Thiên.

Đối phương phản ứng nhanh nhẹn, ứng biến linh hoạt, không chế rất tốt, Mộ Dung Tiểu Thiên nhanh chân tránh thoát một búa. Dùng đá tảng tấn công từ xa. Tên kia kỹ thuật không tồi nhưng tốc độ Mộ Dung Tiểu Thiên quá nhanh, làm hắn căn bản không theo kịp.

Mộ Dung Tiểu Thiên vừa chạy vừa nhẩm đếm thời gian hồi Tán Hồn Thiết Trảo. 10, 9, 8, 7, 6, 5, 4, 3, 2, 1. Mộ Dung Tiểu Thiên hét lên:

- Bạo.

Thân thể hắn không lùi mà tiến, khó tin xuyên qua tầng kình khí của đại phủ, Tán Hồn Thiết Trảo mang theo một mảnh hồ quang đập chúng yếu hại của đối phương.

- Oành.

Một tiếng nổ nhỏ, tên kia bay xuống đất, thân thể biến thành bạch quang tiêu tán.

Mộ Dung Tiểu Thiên nhặt lên đại phủ tùy tay ném vào túi:

- Thích tự sát, không thể oán ta, ai bảo cứng đầu cứng cổ chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

- Đại ca, hóa ra giả trư ăn hổ thật, lợi hại lợi hại, pháp sư mà còn công kích khủng như vậy, anh làm em mở rộng tầm mắt.

Thiên Nhai Cô Khách ngồi trên ghế hò hét với Mộ Dung Tiểu Thiên.

Thực lực của Mộ Dung Tiểu Thiên làm mọi người xung quanh sợ hãi, Cấp 10 mặc toàn bạch trang rác rưởi, không ngờ chém giết lv 16 có tử trang.

Mà phương thức tấn công cũng rất đáng kinh ngạc. Chẳng ai có thể hiểu được, pháp sư mà có cận chiến sắc bén, dame vật lý thì cao khiếp người?!

Mộ Dung Tiểu Thiên cho mọi người thấy chênh lệch về trang bị cùng lv không thể đại biểu tất cả thực lực.

Vốn có vài kẻ muốn nhào zô đú đởn cùng nhưng thấy hiện trạng như thế cũng đành lùi lại đằng sau, lau mồi hôi lạnh.

Mộ Dung Tiểu Thiên gặp không còn ai gây sự nữa, vẻ mặt lại hớn hở trở lại, nhẩy lên đài xem đánh nhau trong Quỷ Cốc.

Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 1: Thương Mang

- ---------

Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử:))