Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 1: Tiểu Na?




( Chương này chủ yếu nói về nguyên nhân Main xuyên không và có được Hệ Thống KOF nên nội dung sẽ khá khó hiểu đối với người chưa từng chơi tựa game này. Khoảng chap 4 sẽ dễ hiểu lại ngay. Mong mọi người thông cảm và ủng hộ Ta Là Vua Giác Đấu nhé)

- Khốn thật, 100 xu xanh thế là đi đứt. Đen vãi nồi!

Ném chiếc điện thoại xuống giường, Tuấn cay cú mắng.

Thanh niên này tên là Tuấn, 20 tuổi. Hiện tại hắn đang học tại một trường kỹ thuật tại thành phố Hồ Chí Minh. Tên này học lực tạm khá, bề ngoài nhìn cũng khá ưu nhìn. Nhưng hắn bị một khuyết điểm là nhạt nhẽo và mê game.

Ngồi trên xe buýt với gương mặt bí xị, một ngày của hắn chỉ là đi học, rồi về nhà chơi game, rồi lại đi học. Một vòng tuần hoàn hết ngày này qua ngày khác.

- Ê mày, sáng năm giờ tao quay một hit ra luôn Leona này. Cứ chờ Kula tao lên Lục môn đi rồi tao sẽ cho cái team lửa chùa của mày sẽ thấy thế nào là không được chơi game.

Một tiếng nói vang lên bên tai Tuấn, tên này tên là Quí - bạn cùng lớp với Tuấn.

- Chán vãi, tao tích xu xanh cả gần 2 tháng đợi hồn Kula. Giờ game ra lục môn, lại cần Leona mới được. Không quay sao lên lục môn giờ. Mà sáng quay x100 lại xịt.

Tuấn ngán ngẩm.

Quí cười nói:

- Ôi bạn ơiiii. Là do bạn chưa chơi đồ đấy bạn ạ. Chơi game này phải pay to win. Nạp đê nạp đê.

Hạnh nhìn hai đứa thầm lắc đầu. Hai thằng dở hơi này từ khi cái game KOF gì gì đấy ra mắt thì 2 thằng khứa này lúc nào cũng chụm đầu lại bàn bạc về cái trò đó. Chẳng còn quan tâm tới mình.

- Thôi. Kiểu này ăn mỳ nguyên tháng vậy. Mày bắn tao 500k MoMo đi Quí. Giờ không quay chắc tới năm sau Kula của tao mới lên Lục môn. Tầm đó chắc tụi nó lên Bát môn luôn rồi.

Tuấn do dự một lúc rồi nghiêm túc nói

Thằng Quí cười to: "Adu vjp, dân chơi hệ nạp".

...

Trưa hôm đó.

Sau khi nạp xong cái thẻ Zing 500k mà lòng Tuấn đau như cắt. Mở giao diện game KOF Allstar VNG lên. Hắn nhanh chóng bấm vào ô chiêu mộ. Một cô gái tóc xanh hiện ra. Đó chính là giao diện Chiêu Mộ Hạn Giờ - Ám Sát Bí Mật.

- 30 xu. Nhất định phải ra. Leona. Leona. Leonaaaaaaa!

Tay Tuấn run run, hắn nhắm tịt mắt lại. Tay hắn bấm thật mạnh và dứt khoát vào ô chiêu mộ x10.

Ầm!

-Asamiya Athena! Ikima!

Âm thanh hắn sợ nhất vang lên. Leona đâu không thấy, chỉ thấy con bé mà trong kho hắn dư cả ngàn mảnh, là cô bé Athena Asamiya.

- Lạy chúa trên cao, turn down for watch, Leonaaaaaaaa.

Mồ hôi của Tuấn tuôn ra hắn hô thầm câu thần chú trong lòng. Tay lại bấm vào ô chiêu mộ x10.

Bùm!

Trên màn hình hiện ra một cô gái ăn mặc khá giống Trung Hoa.

Tuấn không còn bình tĩnh được nữa. Môi hắn mấp máy. Giọng run run.

- Li Li Li Xăng Phây Nắng Hạ( dân chơi KOF sẽ hiểu, tóm lại là con này phế lắm)

- Tiểu Na à. Tui xin cô đấy. Cho tôi con Leona đi.

Hắn thất vọng tràn trề. Tay hắn vô lực ấn nhẹ vào ô chiêu mộ. 10 xu xanh cuối cùng hắn cũng chẳng còn chút hi vọng nào. Mắt hắn còn chẳng thèm nhìn vào màn hình. Trong đầu hiện lên những tô mì Hảo Hảo khói nghi ngút.

Bỗng một âm thanh thật lạ vang lên bên tai hắn. Một giọng nữ vang lên. Giọng nói này thật mạnh mẽ. Chất giọng hơi khàn tràn ngập dã tính. Hắn giật mình nhìn vào màn hình rồi kích động nhảy dựng lên.

- Sky ơi. Say oh yeahhhhh!

Trên màn hình tất nhiên là hình ảnh mà hắn muốn thấy nhất. Cô nàng Leona đang hiện trên màn hình. Phía trên còn dòng chữ đang chạy như đang chúc mừng hắn:

"Chúc mừng Weekend Anh chiêu mộ hạn giờ nhận đấu sĩ SSR Leona"

Hắn nhìn vào màn hình thật lâu. Đôi chân hắn vẫn tiếp tục bước đi nhưng tâm trí hắn vẫn còn để vào hình ảnh của cô nàng Leona kia, trong nội tâm cao hứng không thôi, hắn không biết rằng đèn giao thông vẫn chưa chuyển thành màu đỏ và hắn đang đi ra giữa đường một cách vô thức.

ẦM!

Chiếc xe Container không kịp phanh lại. Tuấn ngã ra đất. Trước mắt tối sầm. Trong đầu hắn vẫn còn hình ảnh cô nàng Kula lục môn mà hắn hằng mơ ước.

- Đội trưởng! Đội trưởng! Đội trưởng!

Trong đầu hắn vang lên thanh âm của một cô bé. Xem chừng khoảng 15, 16 tuổi.

- Ai vậy, tôi đang ở đâu? Tôi tạch rồi à?

Giọng nói dễ thương lại vang lên trong đầu Tuấn:

- Đội trưởng đúng thật đã bay màu ở Trái Đất rồi. Hứ. Lúc nào cũng kêu réo người ta mà không nhận ra sao?

Tuấn nghi hoặc một hồi, âm thanh này khá quen thuộc, hình như hắn thường xuyên nghe thấy.

- Đúng là giọng nói của cô khá quen. Cô đang ở đâu vậy? Nếu không ở Trái Đất thì tôi đang ở đâu?

Giọng nói của cô gái một lúc sau mới vang lên. Trong tiếng nói dường như có chút hờn dỗi.

- Ta là Athena Asamiya, ở Địa Cầu các cậu hay gọi ta là Tiểu Na. Sau này cậu cũng gọi ta như vậy đi. Ta thích. Nơi này không còn là thế giới của cậu nữa đây là thế giới KOF. Cậu đã xuyên không nhập thể vào một người bị thương nặng ở đây. Đoán chừng người đó cũng đi rồi. Haizzz...

- X. Xuyên không?

Tuấn trố mắt. Hắn chẳng lạ gì cụm từ này. Ngoài chơi game ra hắn còn là một tên cuồng truyện Tiên Hiêp và Xuyên Không. Hắn còn là một tên Wibu đích thực.

- Vậy tại sao ta lại ở chỗ này?

Tiểu Na đáp.

- Có lẽ ngay trước lúc ra đi mà trong đầu cậu vẫn có suy nghĩ về KOF trùng hợp là ở đây cũng có một người đúng lúc đó bị thương. Trong hoạ có phúc. Chắc hẳn lúc đó cậu đã bay đến đây. Còn kéo cả ta trong điện thoại cậu theo cùng. Hứ. Còn nghĩ đến Kula. Con nhỏ đó có gì hay chứ.

Tuấn có chút hiểu ra, hắn hỏi tiếp.

- Vậy giờ ta phải làm sao đây? Ta không có cảm nhận được gì cả, dường như cái cơ thể này cũng không điều khiển được. Rồi cái thế giới này là sao. Chẳng lẽ....

Tiểu Na trong đầu lại tiếp tục nói

- Thế giới này tên là Đại Lục Thúy Hằng. Ở đây Giác đấu được xem là ngành nghề có cấp độ cao nhất. Mỗi võ sĩ giác đấu đều được bao người ngưỡng mộ. Võ sĩ giác đấu cũng có nhiều cấp bậc. Không phải địa vị ai cũng ngang hàng nhau.

- Còn cơ thể mới này của cậu. Hiện tại cậu vẫn chưa hoàn toàn dung hợp. Muốn hoàn toàn dung hợp. Cả ta, cậu và cơ thể này phải hòa làm một. Đầu tiên cậu phải đăng nhập vào hệ thống KOF đã.

- Vậy làm sao để đăng nhập?

Tuấn có chút chờ mong hỏi

Tiểu Na cười bí hiểm. Thanh âm vang trong đầu hắn.

- Lần đầu đăng nhập và từ nay về sau. Muốn đăng nhập. Đội trưởng chỉ cần thầm nghĩ câu này.

Tuấn hỏi ngay.

- Câu gì?

- "KOF ALLSTAR MAXIMA ĐẠI ĐẾ"

- Vãi nồi.......

Hết chương 1...