Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1176






Khô Cốt âm thầm truyền âm tiếp, lão vẫn tin vào sức mạnh của Thái Dương Thần Tử.

Dù sao tên kia cũng đến từ Đại Nhật Thần tộc, thực lực, thiên phú, tu vi, bất kì mặt nào cũng sâu không lường được, chiến lực rất khủng bố.

Tuy hiện tại Cổ Trần có biểu hiện rất khá, nhưng so sánh cùng Thái Dương Thần Tử thì vẫn kém hơn chút đỉnh.

“Ta cảm thấy, thừa dịp hai tên kia đang đối phó lẫn nhau, chúng ta có thể lặng lẽ chiếm đọat thần vật.

”Độc Long lão quái bỗng nhiên truyền âm cho hai người, ba lão quái lặng lẽ thương thảo, cuối cùng đạt thành hiệp nghị.

Cổ Trần thì để cho kẻ khác giết thôi, mục tiêu của bọn lão chỉ là thần vật, thần vật mới là quan trọng nhất.


Xì xì! Trên cao, ánh nắng gay gắt hội tụ, hóa thành từng đoàn quang diễm bao bọc lấy Thái Dương Thần Tử, khiến hắn thoạt nhìn thần thánh vô cùng, cũng đẹp đẽ vô cùng.

- Ê nhãi con, sao ngươi im ru vậy? Đừng nói là mới thi triển Thần thuật một lần đã cạn sức rồi nhé? Có cần ta bán cho ngươi đồ bổ hỗ trợ thân mình không?Cổ Trần nhìn sắc mặt xám ngoét của Thái Dương Thần Tử, nhịn không được mở miệng quan tâm.

Hắn lại nói tiếp:- Yên tâm, giá cả của ta cực kỳ hữu nghị, ngươi đưa cho ta dăm chục Linh mạch cực phẩm là được rồi, trước đó ta có kiếm được thứ hàng tráng dương, bán cho ngươi bồi bổ một chút.

- Ngươi đang hạ nhục ta?Thái Dương Thần Tử sắc mặt tái nhợt, sát ý sôi trào.

Hai mắt hắn tóe lửa, toàn thân chói lóa, khí tức hừng hực khiến người nhìn chấn động.

Không khí chung quanh trở nên cháy bỏng, mùi khét bốc lên nồng nặc.

Khí tức sôi trào bạo liệt đó như muốn hủy thiên diệt địa.

- Cổ Trần, Thần thuật vừa rồi chỉ là loại yếu nhất trong vô số Thần thuật của ta, nếu ngươi đã muốn chết, vậy ta giúp ngươi!Thấy Cổ Trần phách lối như thế, Thái Dương Thần Tử lửa giận phừng phừng, nhịn không được muốn hạ gục uy phong của Cổ Trần.

- Thần thuật, Đại Nhật Chân Hỏa!Hắn đột ngột quát to, toàn thân bốc lên quang mang mãnh liệt, vầng mặt trời chói chang sau lưng kêu lên ù ù, hô ứng với mặt trời ở trên cao, như đang sinh ra cộng hưởng nào đó.

Ông!Sau một khắc, từ hư không truyền đến một tiếng ong ong, mặt trời trên cao đột nhiên chẻ ra một vệt sáng, rơi thẳng xuống đất.

Đó là hào quang của mặt trời, Thái Dương Quang Trụ, đích nhắm chính là Cổ Trần.


Nhanh, thật sự quá nhanh, nhanh đến mức không cách nào né tránh.

Cổ Trần nheo mắt nhìn vệt sáng rơi thẳng vào mình, trong lòng bình tĩnh.

Hơi nóng phả vào mặt, giống như mặt trời trên cao bộc phát ra năng lượng đáng sợ nhất của nó, nhiệt độ nóng bỏng thiêu đốt tất cả mọi thứ.

Bùn đất, nham thạch bị đốt chảy ra, mặt đất đỏ bừng, hóa thành dung nham sôi lên sùng sục.

Thái Dương Quang Trụ đánh thẳng xuống Cổ Trần.

Oanh!Chỉ nghe tiếng nổ vang rung trời, dường như cả thế giới bắt đầu run lên, năng lượng vô biên bùng nổ, cảm giác như có một mặt trời lao thẳng xuống.

Tình cảnh kia khiến đám người Diệt Ách phải nhắm chặt hai mắt, không dám mở mắt ra.

Ánh sáng kia thật sự quá mạnh, khiến đôi mắt bọn họ đau đớn, ngay cả da thịt cũng sắp cháy khét đến nơi.

Ánh sáng đáng sợ đó chỉ kéo dài trong một phút đồng hồ, Thái Dương Quang Trụ từ từ mờ dần rồi biến mất, không thấy bóng dáng Cổ Trần đâu cả, chỉ thấy một cái hố sâu hoắm, nham thạch chung quanh liên tục chảy vào bên trong hố.

Hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch, cường giả các phương đều trợn trừng đôi mắt nhìn miệng hố kia, trong hố hết sức yên tĩnh, không có chút khí tức nào.

Cổ Trần mất tăm mất dạng, trong lòng bọn họ nghĩ, phải chăng tiểu tử đó đã bị Thái Dương Quang Trụ thiêu thành cặn bã rồi không?- Hắn chết rồi sao?Diệt Ách hồi hộp, lão hi vọng Cổ Trần chết rồi, nhưng cứ cảm thấy không đúng chỗ nào đó.


Cái này cũng quá nhanh đi, chớp mắt đã bị giết chết, mới rồi còn ra vẻ hung hăng kiêu ngạo lắm mà, sao mới nháy mắt một cái đã chết chứ?Độc Long, Khô Cốt và các cường giả khác nhìn chằm chằm vào cái hố sâu hoắm trước mắt.

Một bên khác, khí lạnh bao phủ, chung quanh đóng băng.

Mỹ Đỗ Toa giẫm lên băng sương, lẳng lặng đứng đấy, không có bất kỳ động tác nào, thậm chí trên mặt cũng không có biểu tình gì.

Trong mắt nàng rất bình tĩnh, dường như không hề lo lắng cho an nguy của Cổ Trần, nhưng thật ra nàng có đủ lòng tin với hắn, nàng tin chắc hắn sẽ không chết dễ dàng như thế.

- Chà! hương vị năng lượng mặt trời thật không tồi nha.

Đột nhiên, trong hố sâu truyền tới một thanh âm lười biếng, giống như đang cảm thụ dư vị của một món ăn nào đó.

Mọi người nghe được giọng nói này, trái tim thắt lại, hai mắt trừng lớn nhìn vào trong hố to, nơi đó có một bóng người đang chậm rãi bay lên.

Người kia chính là Cổ Trần.

.