Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1300






Cổ Trần buồn bực nhìn quy tắc bản nguyên chung quanh mình, cảm thấy bó tay, không khác gì một bàn sơn hào hải vị ở trước mặt mà bụng thì đã no căng.

- Chẳng lẽ cứ lãng phí như vậy?Cổ Trần vẫn có chút không nỡ.

Giỡn sao, nhiều quy tắc bản nguyên thế này mà bỏ là lãng phí, cả đời chỉ có thể đến đây một lần, sau này sẽ không còn cơ hội nữa.

- Hạt châu?Bỗng nhiên, hai mắt Cổ Trần sáng lên, hắn nghĩ đến hạt châu trong linh hồn kia.

Biết đâu nó có thể hấp thu quy tắc bản nguyên, rồi thu hoạch được cơ hội luyện thể cho quy tắc?- Nuốt!Nghĩ là làm, Cổ Trần trực tiếp kích phát hạt châu, triển khai lực hút cực đại.


Một tiếng vang lớn, thiên địa quy tắc sôi trào, bản nguyên bạo động, chưa gì đã bị hút mất 1%.

Cổ Trần thấy thế thì giật mình, hắn hoảng sợ nhìn lực hút kinh khủng kia, chỉ trong nháy máy, lực hút đã nuốt chửng 10% quy tắc bản nguyên, mà tốc độ này còn đang tăng vọt, chẳng khác nào một cái động không đáy có hút bao nhiêu cũng không đủ.

Chỉ sau 10 giây, quy tắc bản nguyên nơi này đã bị tiêu hao sạch sẽ, dĩ nhiên hung thủ là hạt châu bên trong Tử Phủ của Cổ Trần.

Ngay cả Cổ Trần cũng ngây ra, vẻ mặt quỷ dị, có quá kinh khủng rồi không? Bản thân hắn hấp thu tới bão hòa mà chỉ được có 1%, hạt châu mới ra tay một tí thì hết sạch sành sanh?- Ghê thật, hóa rồi ngươi là một dạ dày vương!Cổ Trần lẩm bẩm, trong lòng không khỏi vui mừng.

Quá ngoài ý muốn, cứ tưởng chỉ cần hút được một chút là đã không tệ rồi, ai ngờ lại có thể hấp thu sạch quy tắc bản nguyên nơi này.

Cổ Trần nhìn Thiên Khiển tầng 10 trống rỗng, thầm nghĩ nếu hắn nói chuyện này ra ngoài, chắc chẳng ai dám tin.

Cổ Trần đứng lên, toàn thân tràn ngập một cỗ áp bách cường đại, thánh huy xen lẫn, khí tức siêu phàm lan xa.

Hắn đã không còn giống trước kia, dường như hắn sắp thoát ly trần thế, bước vào một đẳng cấp cao hơn.

- Bị kẹt lại.

Cổ Trần thở dài bất đắc dĩ, rồi lại vứt suy nghĩ này ra khỏi đầu rất nhanh.

Tuy hắn chưa thể đột phá nhập Thánh, nhưng nó chỉ còn là vấn đề thời gian, huống hồ hiện tại hắn đã thành tựu Thiên Nhân chi tôn, mà còn là Thiên Nhân cường đại nhất.


Cổ Trần không chỉ sống sót sau Thiên Khiển, còn đánh thẳng lên Thiên Khiển tầng 10, tắm rửa quy tắc bản nguyên, tranh đoạt tất cả bản nguyên chi lực nơi này.

Lần này, Cổ Trần có tự tin tuyệt đối, hắn tin chắc mình có thể quét ngang hết thảy Thiên Nhân, kể cả gặp phải Bán Thánh hắn cũng có thể lấy cứng đối cứng.

Đương nhiên, nếu là Thánh Nhân thì chưa chắc, dẫu sao hắn vẫn chưa đánh qua, nhưng Cổ Trần tin rằng dù không thắng được hắn vẫn có thể thong dong rút lui.

Cổ Trần đang định rời khỏi, tự dưng lại ngừng chân, hắn thoáng trầm tư, sau đó chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên phía trên tầng 10.

- Phía trên tầng 10 là cái gì?Cổ Trần bỗng nhiên nảy ra suy nghĩ đó, tầng 10 này là Thiên Môn tối đỉnh phong sao? Vậy phía trên tầng 10 có khi nào là thứ gì đó còn kinh khủng hơn?Ý nghĩ ấy vừa xuất hiện liền không cách nào kiềm chế được, Cổ Trần có làm gì cũng không bình tĩnh nổi.

Trong lòng hắn chỉ có duy nhất một mong muốn, đó là nhìn thử chút thôi, xem phía trên tầng 10 có cái gì.

“Đánh vỡ nó!”Câu nói đó cứ quanh quẩn trong đầu, dường như nó đến từ ham muốn mãnh liệt sâu trong linh hồn, cứ thôi thúc hắn phải đánh nát tầng 10.

Sắc mặt Cổ Trần dần trở nên nghiêm túc, hắn hứng thú nhìn lên trên, chỉ thấy một màu u ám, chẳng nhận ra bất cứ thứ gì.

Hình như phía trên không có đường, càng không có bất kỳ vật gì, nhưng Cổ Trần vẫn luôn hiếu kỳ, rất muốn đánh vỡ nó để nhìn ngắm phong cảnh bên trong.

Ông!Sau một khắc, thân thể Cổ Trần hơi chấn động một chút, toàn thân bốc lên một cỗ thánh huy mãnh liệt, lực lượng vô tận hội tụ vào nắm tay.


- Mở!Một tiếng quát lớn, Cổ Trần huy quyền đánh về phía tầng mười.

Một quyền cực kỳ mạnh mẽ, nó ẩn chứa lực lượng tối đỉnh phong của Cổ Trần, sức mạnh nhục thân cộng thêm tu vi Thiên Nhân cường đại lập tức đánh xuyên hư vô.

Răng rắc răng rắc!Không gian hư vô u ám nổ tung, vỡ nát thành từng khúc, cứ như một loại hàng rào nào đó bị đánh vỡ.

Hỗn Độn khí lưu sôi trào, lăn lộn bành trướng rồi cuốn tới che mất nơi đây.

Cổ Trần sững sờ nhìn phía trên tầng 10 đã vỡ, chỉ có vĩnh hằng Hỗn Độn khí lưu, không có bất kỳ vật gì.

Nhưng ngay tại thời khắc ấy, tâm trí Cổ Trần lại như sa vào một cảnh giới kỳ diệu nào đó, như thấy được một thứ vô cùng huyền bí, như gặp được Thiên – hạch tâm.

Một khí tức kỳ dị trào ra, rót vào thân thể Cổ Trần, lặng yên chìm vào cơ thể.

.