Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1375






Chí ít Nhân tộc luôn ngoan cường sinh tồn, các tiền nhân tổ tiên chiến đấu không ngừng nghỉ hết đời này đến đời khác, họ phấn đấu liên tục vì sự cường thịnh của Nhân tộc.

Mặc kệ thời đại nào cũng sẽ có Nhân tộc Thánh Hiền không tiếc mình vì Thánh Chiến, mặc kệ là vị Nhân tộc tiền bối nào cũng sẽ phụng hiến hết mình vì bộ lạc, vì tộc quần, nhờ thế mới có Nhân tộc ngoan cường sống sót của ngày nay, không bị các tộc thủy diệt hoàn toàn, thậm chí âm thầm tích lũy lực lượng chờ phản kháng.

Đây chính là Nhân tộc, không sờn lòng, vĩnh không khuất phục.

- Nhân tộc, không thể thua, cũng không thua nổi.

Cổ Trần lẩm bẩm, ánh mắt lộ ra sự kiên định quyết tâm, dường như thấy được những năm tháng tàn khốc của Nhân tộc trên chiến trường hư không.


Thánh Chiến lần này, Nhân tộc không thể thua, cũng thua không nổi.

Một khi thua, thì lại khó đi lên, một ngàn năm một lần, Nhân tộc đã thua bao nhiêu lần rồi.

Liệu có bao nhiêu lần một ngàn năm đây? Lại có bao nhiêu Nhân tộc tiên hiền tổ tông hi sinh nữa đây?Chỉ vì một tia hi vọng còn chẳng nhìn thấy rõ.

Nhân tộc cần một ánh rạng đông, một trận Thánh Chiến thắng lợi chính là ánh rạng đông của Nhân tộc.

- Chờ ta, Thánh Chiến, Nhân tộc tất thắng!Cổ Trần âm thầm quyết tâm, cả người hắn tràn ngập niềm tin vững chắc, chính nhờ niềm tin đó đã thôi thúc hắn tiến lên, vĩnh viễn không bao giờ nói bại.

Bởi vì Nhân tộc không thể thất bại, nếu lại bại, rất có thể sẽ rơi vào tình cảnh diệt vong, Nhân tộc sẽ bị bách tộc thậm chí là Thần Tộc tiêu diệt hoàn toàn, biến mất giữa thiên địa.

Từ đó, thế giới này sẽ không còn Nhân tộc.

- Truyền lệnh, hết tốc độ tiến về phía trước!Cổ Trần hét lớn.

Oanh!Sau một khắc, toàn bộ hạm đội ầm ầm gia tốc, phá vỡ tầng mây, dùng tốc độ nhanh nhất hướng về Bắc Cương.

Lần này, Cổ Trần suất lĩnh 100 ngàn quân tinh nhuệ nhất tiến thẳng tới Bắc Cương, ắt hẳn lại nhấc lên một trận gió tanh mưa máu kinh động Man Hoang Bách Tộc.

- Hoàng, phía trước chính là nơi chôn xương.


Hư không, rất nhiều người đứng trên chiến thuyền ngắm nhìn một thung lũng ở phía xa, đó là nơi chôn xương.

Cổ Trần từng tới nơi này, còn mang về từ đó một tôn Đọa Lạc Thần Ma.

Nơi chôn xương chính là là một vực sâu không thấy đáy, dưới đó là vô số hài cốt của rất nhiều sinh vật, tỏa ra khí tức dày đặc.

Cổ Trần nhìn qua nơi chôn xương, hắn luôn cảm thấy bên trong còn cất giấu thứ đáng sợ nào đó, hắn vừa mới lĩnh ngộ ra vận mệnh chi lực nên loáng thoáng nhận ra nơi này có gì đó không bình thường.

- Sao nơi này lại có thể ngăn cản quỹ đạo vận mệnh?Cổ Trần kinh ngạc phát hiện nơi này không có sự xuất hiện của quỹ đạo vận mệnh, một chút dấu vết cũng không có, giống như nó không hề tồn tại trong vận mệnh.

Dường như nó đã nhảy ra khỏi dòng sông vận mệnh, Cổ Trần nhìn mà lòng sợ hãi, thật không dám tin.

Một nơi không nằm trong vận mệnh ắt hẳn là vùng đất dữ, một tôn Đọa Lạc Thần Ma xuất hiện trước đó chính là minh chứng, huống hồ Cổ Trần cũng không tin bên trong chỉ có mỗi một Đọa Lạc Thần Ma, chắc chắn còn có thứ vô danh đáng sợ nào khác.

- Đi vòng qua.

Cổ Trần trực tiếp hạ lệnh, hạm đội vòng qua nơi chôn xương, không tiếp tục tiến lên.

Nơi này có bí mật, là điềm đại hung nên Cổ Trần rất cẩn thận, bản thân hắn thì chẳng sao nhưng có cả một quân đoàn đi theo hắn, không thể xảy ra sơ suất.

Cổ Trần nhìn vực sâu khủng bố kia, thầm nghĩ một ngày nào đó phải tìm cơ hội điều tra ngọn ngành.


Oanh! Từng chiếc Thanh Đồng chiến thuyền theo mệnh lệnh của Cổ Trần vòng qua nơi chôn xương, thế nhưng dù đã nằm ngoài phạm vi của nó, Cổ Trần vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được một đôi mắt đang nhìn hắn chăm chú, khiến hắn rất không thoải mái.

Nhưng vừa rời xa hoàn toàn nơi chôn xương thì cảm giác này lại biến mất, Cổ Trần càng thêm xác định, nơi này đang ẩn giấu bí mật kinh khủng nào đó.

Cổ Trần quay đầu nhìn vùng đất kinh khủng kia thêm lần nữa, ánh mắt lóe lên vô số sợi tơ quỷ dị, nhưng vẫn không thể nhìn ra được thứ gì.

Nơi này hoàn toàn thoát khỏi quỹ đạo vận mệnh.

- Nơi sắp phải đi qua là nơi nào?Cổ Trần quay đầu lại, nhìn về phía trước mở miệng hỏi.

Sau lưng, Vu Linh mặc áo bào đen vừa vặn đi tới.

Nàng nghe được liền trả lời ngay:- Nhân Hoàng, phía trước chính là Tử Hài bình nguyên, địa bàn của Cốt tộc, chỗ đó có 100 ngàn Hài Cốt thành.

- 100 ngàn Hài Cốt thành?Cổ Trần nheo mắt, lộ vẻ kinh ngạc.

100 ngàn Hài Cốt thành là tình cảnh thế nào chứ? Trong mỗi một tòa thành đó sẽ có bao nhiêu Cốt nhân đây?.