Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1916






Cổ Trần liên tiếp thi triển hai loại lực lượng pháp tắc cường đại, chớp mắt vặn vẹo thời không, thân hình thoáng chốc biến mất không thấy.

Lực lượng Mệnh Vận khuếch tán ra, sau đó xóa bỏ mọi tin tức của hắn, chỉ để lại dao động Mệnh Vận nhẹ.

Rào rào!Cổ Trần vừa rời đi, lập tức có ý chí cường đại buông xuống, khí thần thánh mênh mông, nháy mắt hội tụ thành một vị thân hình vĩ ngạn.

Bóng sáng cường đại này lưng có mười hai cánh, tỏa ra thần uy huy hoàng đè ép mảnh Thần quốc này rung bần bật.

- Là ai?Bóng sáng mười hai cánh hờ hững mở miệng, đôi mắt lạnh lùng nghiêm nghị quét qua khu vực này, tra xét cái gì.

Rất nhanh, hắn bắt giữ được dao động Mệnh Vận còn sót lại.


- Mệnh Vận?Bóng sáng mười hai cánh hừ lạnh, vươn tay chộp, xé mở thời không của tinh hệ này, trong đôi mắt giống như đang truy tìm quỹ tích của Mệnh Vận mỏng manh kia.

Cuối cùng, hắn bắt giữ được chút hơi thở.

- Mệnh Vận bộ tộc, sao bọn họ đột nhiên xuất hiện?Bóng sáng mười hai cánh thì thầm lấy làm lạ, bởi vì không thể tìm được bất cứ manh mối nào tại đây, chỉ có chút dao động của Mệnh Vận.

Cũng vì điểm này khiến hắn xác định nơi này mới vừa rồi có mặt Mệnh Vận bộ tộc, có cường giả của Mệnh Vận tộc diệt đại quân Thần Ma của hai bên, thậm chí phá hủy Thần quốc này.

Rất kỳ lạ, nhưng không thể không tin.

- Mệnh Vận bộ tộc, các ngươi giỏi lắm!Bóng sáng mười hai cánh hừ lạnh, giơ tay chộp, bắt lấy Thần quốc tinh vân tàn phá, đào rỗng nơi này, nháy mắt hóa thành ánh sáng biến mất không thấy.

Thật lâu sau, nơi này lại lần nữa khôi phục bình tĩnh, Cổ Trần thành công gắp lửa bỏ tay người.

Trong một mảnh không gian tinh hệ khác, một làn sóng gợn dập dờn, có bóng người từ bên trong bước ra.

Cổ Trần nhìn lướt qua bốn phía, phát hiện không có hơi thở theo dấu thì thở phào.

Hắn nâng tay lên, nói:- Tiểu Tinh, mới vừa rồi có phải là rất kích thích không?Oong!Trên cổ tay của hắn, mười một hạt châu hơi phát sáng, vòng quanh cổ tay không ngừng xoay tròn, trong đó, mười viên hằng tinh hóa thành hạt châu đã có chút thay đổi.

Mười hạt châu này biến thành màu trắng, tỏa ánh sáng trắng tinh, kích thích thị giác mãnh liệt, giống như bị hút vào trong đó.


Hạt châu thay đổi lớn nhất là Tinh linh, tinh thể ban đầu có màu đỏ thẫm giờ chuyển sang màu đen.

Hơn nữa vốn chỉ có hai vòng sáng, hiện tại tăng thêm vài vòng sáng, vòng sáng màu đen bao quanh bề mặt tinh thể, không cần xoay tròn.

Có chín vòng sáng màu đen xoay tròn qua lại, sản sinh ảo giác mãnh liệt, giống như một thiên thể lỗ đen.

Thật ra hiện tại Tinh linh đang ở thời kỳ lột xác, chưa thật sự biến thành thiên thể lỗ đen, khi nó hoàn thành lột xác trở thành lỗ đen.

Tinh linh đến cấp độ đó thì thực lực chắc chắn cỡ Thượng Thần, Thượng Thần bình thường yếu ớt một chút cũng có thể trực tiếp nghiền nát lăn qua.

Nếu như càng tiến một bước, trở thành thiên thể lỗ đen siêu cấp thật sự thì thực lực của Tinh linh tuyệt đối cùng cấp bậc với Cổ Thần.

Thậm chí tương lai nó có thể tiến thêm một bước, đặt chân vào Thiên Cấm lĩnh vực, đó mới là cường giả Thiên Cấm chân chính.

Đương nhiên, sự trưởng thành và tiến hóa của Tinh linh không phải đơn giản như vậy, trong đó có nhiều hạn chế, không phải muốn trưởng thành tiến hóa là có thể tiến hóa.

Tinh linh dùng giọng hưng phấn nói:- Chủ nhân, ta trở nên mạnh rất nhiều.

Lần này thật sự siêu kích động, chẳng những nuốt đại quân Thần Ma của hai bên, còn ăn hơn một nửa vật chất năng lượng và căn nguyên của một Thần quốc tinh vân.

Thu hoạch như vậy khiến Tinh linh cảm thấy vô cùng hưng phấn và kích động.

Cổ Trần cười cười nói:- Giống như ngươi lúc trước lén lút thì khi nào mới lớn lên được? Rất khó khăn.


- Ta không lừa ngươi đúng không? Đi theo ta thì bảo chứng cho ngươi ăn no uống ngon, bữa tiệc lớn vừa rồi cho ngươi có thu hoạch lớn và lột xác.

Nghe câu này, Tinh linh lập tức đồng ý.

Nó siêu hưng phấn nói:- Ừ ừ, chủ nhân không lừa ta!Nó cảm giác Cổ Trần không có lừa nó, quả nhiên được ăn no uống ngon, bữa ăn vừa rồi rất ngon lành, làm nó còn thèm.

Nếu không phải cuối cùng có cường giả bóng sáng mười hai cánh đến thì có lẽ nó đã ăn hết toàn bộ Thần quốc tinh vân.

Tiếc rằng không thể ăn sạch, nhưng cũng tốt lắm rồi.

Cổ Trần cười thầm, con Tinh linh này hoàn toàn bị hắn mang lên thuyền giặc, từ nay về sau không còn nghi ngờ gì nữa.

Ban đầu Tinh linh khá nhát gan, nhưng hiện tại được Cổ Trần mang theo thì thay đổi hẳn, trong đầu nó toàn suy nghĩ về nuốt Thần quốc khác.

Không giống như lúc trước lén lút cắn nuốt hành tinh, sợ bị tồn tại cường đại phát hiện, bắt giữ, Tinh linh như bây giờ mới là Cổ Trần muốn nhìn thấy.

.