Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 2175






Giới hải, một nơi cực kỳ bí ẩn, bốn phía bao phủ một lớp sương mù.

Vèo!Đột nhiên, một bóng người lặng lẽ hiện ra, người đến đúng là Cổ Trần.

Sau khi ra khỏi Vĩnh Hằng Chi địa, Cổ Trần không về Hồng Hoang mà là đến nơi này trong Giới hải.

“Kỳ lạ, Nữ Oa đi nơi nào?”Cổ Trần đứng đó, lặng lẽ trầm tư, nhìn sương mù kỳ dị ở bốn phía, trong toàn bộ Giới hải thì nơi này là kỳ lạ nhất.

Hơn nữa đây là nơi cuối cùng còn sót lại hơi thở của Nữ Oa, Cổ Trần vừa đi ra liền tìm đến nơi này, đáng tiếc không thể tìm được manh mối gì.


Nữ Oa cứ như thế thần bí mất tích, khiến trong lòng Cổ Trần mơ hồ nổi lên một chút bất an.

- Thời không ngược dòng, Mệnh Vận chỉ dẫn!Khoảnh khắc, Cổ Trần thi triển bí pháp cường đại, ngược dòng ngọn nguồn, muốn tìm tung tích và quá khứ của Nữ Oa.

Theo Mệnh Vận chỉ dẫn, thời không thụt lùi, ngược dòng ra một đám hình ảnh, cuối cùng ngừng lại ở một hình ảnh vỡ nát.

- Đây là! Cổ Trần con ngươi co rút, xem hình ảnh vỡ nát bị ngược dòng ra.

Đó là cuộn tranh rách nát của Hư Không Trường hà, mặt trên có cảnh tượng, thân hình mông lung của Nữ Oa biến mất trong thời không mênh mông.

Bỗng dưng biến mất, kỳ dị không thấy, không cách nào ngược dòng, không có nguyên nhân, dường như bị sức mạnh nào đó lau đi.

- Nữ Oa! Cổ Trần trong lòng đau xót, cảm thấy từng đợt bất an.

Ngược dòng ra kết quả thế này, Nữ Oa biến mất, thần bí mất tích, dù Cổ Trần bây giờ thành tựu Thiên Cấm thập trọng, Thiên Đạo cảnh vẫn không có biện pháp tìm được nguyên do.

Là ai mang đi Nữ Oa? Là ai tính kế tất cả điều này?Trên người Nữ Oa có dấu ấn Cổ Trần để lại, nhưng vẫn không cách nào cảm ứng, càng không cách nào ngược dòng, giống như bị một sức mạnh vô hình xóa dấu ấn.

Mới khiến Cổ Trần không thể ngược dòng, không cách nào tìm, cứ như thế biến mất không thấy.

Vèo!Giây sau, ba bóng dáng mơ hồ lặng lẽ hiện ra, đi tới sau lưng Cổ Trần.


Cổ Trần không quay đầu lại nói một câu:- Các ngươi đến rồi!Sau lưng hắn, ba bóng dáng cùng nhau tiến lên.

- Bản tôn!Ba người hơi vái chào, cực kỳ tôn trọng Cổ Trần, người đến là ba phân thân Thiên Đế, Ma chủ, Thâm Uyên.

Bọn họ đều đến, tùy theo bản tôn Cổ Trần xuất thế, họ lập tức đi đến nơi này.

Cổ Trần xoay người lại, ánh mắt bình tĩnh quét qua ba phân thân ở trước mắt.

Thiên Đế, Ma chủ, Thâm Uyên, ba người bị Cổ Trần nhìn làm rung động tâm thần.

Cường đại!Đây là cảm thụ trực tiếp nhất của ba phân thân, bản tôn cường đại vượt qua tưởng tượng và dự liệu của bọn họ, trong lòng chấn động vô cùng.

Ma chủ ngạc nhiên nghi ngờ hỏi:- Bản tôn, ngươi bước vào cấp độ đó rồi?Thiên Đế, Thâm Uyên mắt sáng rực nhìn Cổ Trần, dường như bản tôn đã bước chân vào cấp độ đó?Cổ Trần nhìn ba người, nhẹ gật đầu:- Không sai, ngô đã bước vào Thiên Cấm đệ thập trọng, Thiên Đạo cảnh, các ngươi cũng cách nó không xa.

Thiên Đế, Ma chủ, Thâm Uyên liếc nhau, trông thấy nỗi khiếp sợ trong mắt nhau, cùng với tràn ngập hoảng sợ.

Bản tôn bước chân vào Thiên Cấm đệ thập trọng Thiên Đạo cảnh, thực sự trở thành cường giả Thiên Đạo cảnh, còn ba người mới chỉ đến Thiên Cấm cửu trọng thiên đã là cực hạn.

Thiên Đế mạnh nhất, Thâm Uyên thứ hai, Ma chủ kém hơn chút xíu, ba người đều không kém, nhưng so với bản tôn Cổ Trần thì thua xa.

Ở trước mặt bản tôn, ba người cảm giác mình giống như một con kiến, không cách nào lay động, không cách nào vượt qua ngọn núi cao.


- Chúc mừng bản tôn chức vị Thiên Đạo!Thiên Đế, Ma chủ, Thâm Uyên cùng nhau chúc mừng, tâm trạng có chút phức tạp.

Phân thân vốn mạnh hơn bản tôn nhiều, nhưng bây giờ đảo ngược lại, bản tôn cường đại quá nhiều, vượt xa bọn họ.

Đừng nhìn chỉ chênh lệch một trọng thiên, kỳ thực khác biệt một trời một vực, không cùng một cấp bậc.

- Chỉ mới vào Thiên Đạo cảnh, lên nữa còn có cảnh giới Đại Thiên Đạo, Thiên Đạo vô thượng, thậm chí là lĩnh vực chưa biết vượt qua Thiên Đạo, không có gì đáng để kiêu ngạo.

Cổ Trần sắc mặt rất bình tĩnh, không có một chút gợn sóng, giống như một việc vô cùng bình thường, đơn giản đột phá Thiên Cấm thập trọng, bước vào Thiên Đạo cảnh mà thôi.

Việc này không có gì đáng giá kiêu ngạo, lên trên còn có cấp độ cao hơn, cho nên trong lòng Cổ Trần luôn hiểu rằng chính mình mới vừa bắt đầu.

- Bản tôn, có phát hiện gì không?Ma chủ nhẹ gật đầu, mở miệng hỏi một câu.

Thiên Đế, Thâm Uyên nhìn Cổ Trần, chờ đợi hắn đáp lại.

.