Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 920






Trong một tòa cung điện rực lửa truyền ra một thanh âm khiếp sợ.

Chỉ thấy một nữ tử tuổi thanh xuân quỳ ngay ngắn trong đại điện, nàng chính là Hỏa Tang Nhi.

Hỏa Tang Nhi quỳ trên mặt đất, cúi đầu, trong mắt không che giấu được nỗi sợ dày đặc với cảnh tượng kia.

Hiển nhiên khi nàng nhận được tin tức cũng vô cùng khiếp sợ, suýt chút nữa ngây dại.

Nàng từng có mấy lần giao chiến với Cổ Trần, nhưng đều rơi vào thế yếu, thậm chí lần đầu tiên càng bị đánh cho chật vật đến nỗi phải chạy trốn.


Hỏa Tang Nhi có thể nói là kiêng kỵ Cổ Trần sâu nhất, nhưng đột nhiên nhận được tin tức bốn vị hoàng của ba tộc, đại quân nghìn vạn bỏ mạng trong tay hắn.

Còn có một vị Tà Linh Hoàng, một vị Minh Hoàng, hai Đại Hoàng giả cũng bỏ mạng ở trong tay Cổ Trần, tin tức này có thể nói là trên dưới dị tộc khắp nơi rung động.

- Giả, chắc chắn là giả!- Là kẻ nào thả ra tin tức giả?Có cường giả Kim tộc tức giận, phát ra từng đợt rít gào, không tin tin tức này là sự thật.

Không chỉ riêng Kim tộc, còn có Thạch tộc, Thú nhân trên dưới ba tộc có thể nói là toàn tộc rung động, bị tin tức này chấn động mạnh.

Bọn họ gồm một đội đại quân từ thống soái cho tới chiến sĩ, không ai sống sót, toàn bộ ngã xuống ở Bách Man sơn.

Theo tin tức truyền ra, bách tộc trong Thánh Vực có thể nói là một mảnh rung động, vô số cường giả dị tộc sôi trào, kinh hãi không thôi.

Cùng lúc đó, ở Vạn Thạch lĩnh, trong hư vô loạn lưu, ba bóng dáng cường đại đang không ngừng vây giết một người.

Người đó chính là Vũ Hoàng, bị ba Đại Hoàng giả liên thủ tập sát, muốn tiêu diệt hắn trong hư vô loạn lưu.

- Ha ha ha! Vũ Hoàng bị ba Đại Hoàng giả vây giết, tuy chật vật nhưng không chút hoảng loạn, ngược lại cười lên ha hả, tiếng cười kia lộ ra đặc biệt vui sướng.

Trong đó còn hàm chứa một tia khiếp sợ dày đặc, hiển nhiên bị một tin tức làm cho kinh hãi.


- Bốn Chuẩn Hoàng của ba tộc các ngươi ngã xuống, chắc các ngươi cũng đã biết tin tức này rồi nhỉ.

Vũ Hoàng một bên ngăn cản Hoàng giả ba tộc tập sát mãnh liệt, một bên cười to nói:- Các ngươi có lẽ không nghĩ tới Cổ Trần có thể chém giết Tà Linh Hoàng, thậm chí chém chết một vị Minh Hoàng.

- Còn có Thủy tộc đã bị chấn nhiếp rút lui, hiện tại ba người các ngươi còn muốn dây dưa ở chỗ này với bổn hoàng nữa sao?Vừa nói ra lời này, Hoàng giả ba tộc đang công kích manh liệt đồng thời dừng lại, ngừng một chút.

Ba Đại Hoàng giả, một vị là Tử Kim Hoàng của Kim tộc, vị khác là Thạch Hoàng của Thạch tộc, vị còn lại là Bỉ Mông Hoàng của Thú nhân, ba Đại Hoàng giả liên thủ suýt chút nữa giết chết Vũ Hoàng.

Nhưng dù sao đã thất bại, bởi vì một tin tức truyền đến khiến cho ba hoàng kinh sợ, đã không có ý định ham chiến nữa.

Ba Đại Hoàng giả Kim tộc, Thạch tộc, Thú nhân vừa kinh vừa sợ, khuôn mặt vô cùng âm trầm.

- Một vị Chuẩn Hoàng của tộc ta đã ngã xuống, món nợ này, ta muốn tính trên người ngươi.

Tử Kim Hoàng của Kim tộc giận dữ hết lên, sát khí ngút trời.

Thạch Hoàng ở bên cạnh cả người toát ra hào quang, dáng vẻ đằng đằng sát khí nói rõ trong lòng hắn lúc này tức giận cỡ nào.


Tức giận nhất là Bỉ Mông Hoàng, thoáng cái hao tổn hai Chuẩn Hoàng, khiến cho hắn đau lòng đến nhỏ máu.

- Sao nào, các ngươi không dám đi kiếm chuyện với Cổ Trần?Vũ Hoàng lau vết máu bên khóe miệng, giễu cợt nhìn Hoàng giả ba tộc trước mặt.

Hắn cười to nói:- Tà Linh Hoàng, Minh Hoàng là hai Đại Hoàng giả trong Tử Vong Hoang nguyên, hiện tại chết ở trong tay Cổ Trần, tiếp đó, còn có ai có thể ngăn cản Nhân tộc Bách Man sơn vươn lên?- Các ngươi không muốn nhìn cũng không có cách nào, nếu thật sự có can đảm thì tự mình đi Bách Man sơn đi, ta chống mắt xem các ngươi có lá gan này hay không?Vũ Hoàng hét lớn, toàn thân khí thế ngút trời, mặc dù vết thương chồng chất nhưng vẫn hừng hực chiến ý, ý chí cường đại khóa chặt Hoàng giả ba tộc trước mặt.

Bọn họ đại chiến một phen, Vũ Hoàng bị thương nặng suýt chút nữa ngã xuống, vừa hay Cổ Trần bên kia truyền đến tin tức tốt, chấn kinh Hoàng giả ba tộc.

Lúc này mới khiến hắn có cơ hội trở mình, lần này quá tốt, Hoàng giả ba tộc đã không có tâm tư muốn đánh tiếp, đều muốn mau sớm chạy trở về.

Bởi vì bổn tộc của bọn họ cũng không quá bình yên, trực tiếp hao tổn nhiều nội tình cùng sức mạnh như vậy, tuyệt đối là tổn thất rất lớn đối với bản thân họ.

Tổn thương gân cốt, không thể không lui.

- Đi!.