Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 942






Lúc này, trong Tử Phủ, linh hồn thể toát ra vô số lôi quang, thiên phạt ngũ sắc sôi trào rít gào, giữa chân mày không ngừng ngưng tụ ra một con mắt khủng bố.

- Ta là trời!Một tiếng hét lớn vang lên, Tử Phủ chấn động nổ tung, sương mù hỗn độn sôi trào cuồn cuộn.

Bên trong Tử Phủ, linh hồn thể lạnh nhạt vô tình, giữa chân mày mở ra một con mắt, bên trong ẩn chứa một con ngươi kinh khủng, vô tận lôi phạt nổi lên, toát ra lôi quang ngũ sắc.

Con mắt này lộ ra thiên uy cường đại, dường như hắn chính là trời.

Bản thân Cổ Trần cũng mờ mịt, tại sao dường như trở nên không giống, cứ như chính mình hóa thân làm trời, chỉ tế bái bản thân.


Loại bí thuật này một lần nữa diễn biến ra Thiên Kỵ Chi thuật, hóa thân làm trời, ta là trời.

- Mười Tám Tầng Địa Ngục, mở!Đột nhiên, linh hồn thể của Cổ Trần lạnh lùng quát, thân thể ầm ầm phồng lên, tựa như một mảnh trời, lắp đầy nguyên thức hải Tử Phủ.

Khí tức của nó khủng bố không ai bằng, giống như một phương thiên đạo, thiên uy ù ù lồng lộng, trực tiếp trướng nứt thức hải Tử Phủ, diễn hóa thành một phương thế giới bao la.

Giờ phút này, Cổ Trần thế mà trực tiếp lựa chọn đột phá, mở một phương lĩnh vực linh hồn, muốn bước vào cảnh giới linh hồn cao hơn, chứng đạo thành Hoàng.

Muốn linh hồn Phong Hoàng, chắc chắn phải mở ra một phương lĩnh vực Hoàng giả, lĩnh ngộ một tia quy tắc mới có thể bước vào cấp bậc này.

Nhưng Cổ Trần có ký ức từng trải của Tà Linh Hoàng mở ra Thập Bát Tầng Quỷ Vực, nương theo đó một lần nữa diễn biến Thiên Kỵ Chi thuật, từ đây khai phá một phương lĩnh vực linh hồn.

Bùm!Tử Phủ vỡ tan, vô tận khí hỗn độn sôi trào cuồn cuộn, giống như khai thiên tích địa, một bóng dáng vĩ đại phá vỡ bầu trời.

Nó đã là trời!Linh hồn thể của Cổ Trần không ngừng mở ra, tạo ra thức hải Tử Phủ của chính mình, không ngừng khuấy động sương mù hỗn độn vô biên trong thức hải.

Bùm bùm bùm!Theo từng tiếng nổ vang lên, ước chừng có mười tám lần nổ mạnh truyền khắp thức hải, như ma âm khủng bố đến từ mười tám tầng Địa Ngục.

Dần dần, thức hải Tử Phủ của Cổ Trần biến mất, thay vào đó là một thế giới lĩnh vực mênh mông, mờ mịt u tối, lộ ra vẻ âm u, băng lãnh, tĩnh mịch.


Từng tầng nối nhau, có cỡ mười tám tầng thế giới, cứ như Mười Tám Tầng Địa Ngục bị ngưng tụ ra, thay thế thức hải Tử Phủ ban đầu.

Linh hồn thể của Cổ Trần mở ra Mười Tám Tầng Địa Ngục, hao phí lực lượng linh hồn khổng lồ, thân thể cao lớn chợt nhỏ lại, biến trở về nguyên dạng, rơi vào chỗ sâu nhất Mười Tám Tầng Địa Ngục.

- Lục Đạo Luân Hồi, ra!Linh hồn thể đột ngột hét lớn, phía sau hiện lên một cối xây kinh khủng, sáu cái hắc động như mực hiện lên, xoay tròn quanh nhau, hội tụ thành một Luân Hồi Ma Bàn đáng sợ.

Oong một tiếng, Lục Đạo Luân Hồi hiện lên, cùng với Mười Tám Tầng Địa Ngục cộng minh lẫn nhau, sinh ra sự lột xác kỳ diệu nào đó, dường như tiến thêm một bước sẽ lột xác thành một thế giới chân chính.

Linh hồn thể Cổ Trần ngồi xếp bằng tại chỗ, một Thiên Nhãn giữa chân mày, ta là trời, rơi xuống chỗ sâu nhất Mười Tám Tầng Địa Ngục, Lục Đạo Luân Hồi ở phía sau không ngừng chuyển động, tản ra khí tức khủng bố.

- Thiên kỵ, luân hồi, Mười Tám Tầng Địa Ngục.

Một âm thanh thì thào truyền đến, đột nhiên, ý thức đang mờ mịt của Cổ Trần trở nên minh mẫn, cả người đang ở trong trạng thái vô cùng tỉnh táo.

Cứ như thoáng chốc có vô tận tin tức cùng huyền ảo ùa vào, khiến Cổ Trần sửng sờ.

Sau một phen thể ngộ, hắn bị lĩnh ngộ của mình làm cho sợ đến ngây người, không nghĩ tới thế mà trực tiếp lĩnh ngộ ra thứ đáng sợ nào đó, dường như cướp đi một chút quyền hành của trời.


Thiên Kỵ Chi thuật, lý do xưng là thuật tế trời là bởi vì bị trời kiêng kỵ, cướp tạo hóa của trời, soán quyền hành của trời.

Cổ Trần tu luyện cấm thuật thiên kỵ, ta là trời, diễn hóa ra một cái Mười Tám Tầng Địa Ngục, Lục Đạo Luân Hồi trấn áp địa ngục này, hai thứ kết hợp với nhau dường như muốn diễn biến thành một thế giới địa ngục chân chính.

Loại cảm giác này khiến hắn cảm thấy rất kỳ diệu, như hóa thân thân làm thiên đạo một phương, thống trị một thế giới, một mảnh thiên địa huyền ảo.

Cảm giác kia quá tuyệt vời, khiến cho hắn suýt chút nữa chìm đắm vào trong đó không muốn tỉnh lại.

Nhưng Cổ Trần vẫn tỉnh lại.

- Mười Tám Tầng Địa Ngục, Lục Đạo Luân Hồi, ta thực sự đã mở ra lĩnh vực linh hồn, tương lai có thể diễn biến thành một thế giới chân chính.

Cổ Trần trong lòng khó nén kích động, thật sự rất vui vẻ, loại cảm giác thành tựu này không phải nói dăm ba câu là có thể nói rõ.

.