Tà Y Ma Phi Của Nhiếp Chính Vương

Quyển 1 - Chương 29: Tới Lưu Tiên uyển, Hoàn Hi trúng độc




Edit & Beta : ღ Vy Nhi ღ

Liệt Hỏa Kình Thương đã không muốn tiếp tục ở lại Hoa Tàn, lập tức lôi kéo U Tà, thân hình chợt lóe liền biến mất ở trước người Hoa Lộng Ảnh, mà Nhã Trúc cũng theo hai người cấp tốc rời đi.

Độc lưu lại một mình Hoa Lộng Ảnh ngã ngồi dưới đất cúi đầu nỉ non: "Minh Thiên Tầm, ta sẽ không buông tay, trừ phi ta chết, bằng không vĩnh viễn sẽ không!" Lời này giống như ma rủa phiêu ở trong không trung, tán đi không được.

Giờ phút này trên đường trở về Nguyệt Thần trên đường, chỉ có Liệt Hỏa Kình Thương cùng U Tà mang theo mấy người Hàn Mai. Mà giờ phút này Liệt Hỏa Kình Thương lại khôi phục bộ dạng Chiến thần Nhiếp Chính Vương, U Tà cũng khôi phục bộ dạng của Tức Mặc Tướng quân phủ Đại tiểu thư_Tức Mặc U Tà.

"Cùng với ta bàn việc buôn bán, vậy đi Lưu Tiên uyển đi" Thanh âm của U Tà vẫn là trong trẻo nhưng lạnh lùng, đạm mạc không mang theo chút cảm xúc nào như trước.

"Hảo" Liệt Hỏa Kình Thương cũng không thèm để ý, hiện tại đã biết nàng chính là người mà mình muốn tìm, vậy thì những thứ khác cái gì cũng đều không trọng yếu bằng nàng được.

Không quá mấy ngày, mấy người liền đi tới chỗ Lưu Tiên uyển ở Nguyệt Thần quốc. Sau khi tiến vào bên trong, nơi nơi đều là tươi mát thanh nhã, trên vách tường treo một vài bức tranh chữ, hoàn cảnh này thật làm cho người ta tán thưởng không thôi, mãnh liệt thèm ăn.

Mà đang nhìn đến hết thảy mọi mặt nơi đây, con ngươi Liệt Hỏa Kình Thương chợt lóe. Lưu Tiên uyển này cũng giống như Lưu Ly trai là từ năm năm trước liền thịnh hành khắp đại lục, chẳng lẽ. . . Nghĩ đến đây chính là lạnh nhạt như Liệt Hỏa Kình Thương, giờ phút này trong con ngươi cũng không thể kiềm chế hiện lên một tia thần sắc hoảng sợ.

Nếu là như thế, vậy thì có thể nghĩ nữ tử này ra sao đây, thật sự là không đơn giản, chính là "Kỳ nữ tử" ba chữ này chỉ sợ cũng không đủ để hình dung hết kinh tài diễm diễm của nàng đi? !

Đi tới bên trong nhã gian, Hàn Mai tự mình dâng trà lên, sau đó liền lui ra ngoài.

"Phong Mâu bị Sơn Man xâm chiếm, nhưng quốc khố hư không, không có lương thảo, ta nguyện lấy số tiền lớn mua lương thảo ở trong tay ngươi ."

Nghe vậy U Tà khẽ nhướn mày liễu: "Việc này đơn giản, lương thảo trong tay thủ hạ của ta rất nhiều, cũng đủ cho ngươi muốn ." Chuyện này không khỏi làm Liệt Hỏa Kình Thương lại thêm ý thức được tài lực cùng thực lực của U Tà.

Hai người vừa mới đàm thỏa sau, cửa lớn đã bị Thanh Lan đẩy tung ra: "Tiểu thư, Hoàn Hi công chúa trúng độc !"

Nghe vậy biểu tình U Tà vẫn như trước trong trẻo nhưng vô cùng lạnh lùng. Đối với Mộc Hoàn Hi nàng vừa không chán ghét cũng chưa nói tới thích, nhưng là ca ca của nàng ấy Mộc Lăng Phong, nàng thế nhưng thật ra cực kì tán thưởng, một khi đã như vậy, vậy thì vẫn là nên cứu nàng một mạng cũng tốt lắm.

Con ngươi thâm thúy của Liệt Hỏa Kình Thương nhìn chằm chằm U Tà nói: "Ta hồi Phong Mâu, có lẽ phải tự thân đi đánh Sơn Man, ngày đại hôn không thể đến tiếp ngươi, hy vọng ngươi không cần tức giận ." Nói xong Liệt Hỏa Kình Thương ở trong lòng lại nói thêm, sau ít hôm nữa, ta chắc chắn cho ngươi một cái hôn lễ tối long trọng nhất !

Nghe vậy con ngươi U Tà chợt lóe, thản nhiên nói: "Không có gì, ta sẽ không tức giận ." Nói xong mang theo mấy người Thanh Lan ly khai Lưu nước miếng uyển.

"Vì sao trúng độc ." Nghe thanh âm của chủ tử nhà mình trong trẻo nhưng lạnh lùng không hề dao động.

Thanh Lan nói: "Nghe nói là Tức Mặc Vãn Nguyệt kia hạ độc, giờ phút này đã bị điều tra ra. Nhưng cũng là Tức Mặc Hoành vì nàng cầu tình, mà Thái tử Tây Việt Tiêu không muốn mất đi một phương thế lực của Trấn quốc tướng quân phủ này, vì vậy cũng không có nghiêm trị, chỉ nói nhốt nàng tư quá (sám hối) mấy ngày liền phóng xuất. Nhưng mà tiếc hận là công chúa trúng độc “Ngu mỹ nhân”, tất cả thái y đều là bó tay vô cách. Mà Mộc Thái tử quyết định mang nàng về Băng tuyết đỉnh ở Tuyết Phong để tìm Vụ Ảnh Khuynh Thành kia. Nhưng giờ phút này sợ là không kiên trì được đến khi về Tuyết Phong, cho nên Thanh Lan mới báo cho tiểu thư biết " .

Nghe vậy U Tà nhẹ nhàng gật đầu, con ngươi thâm thúy nhìn xa xăm, hướng Hành sử quán mà đi. Giờ phút này Hành sử quán đã loạn thành một đoàn, tất cả thái y trong cung đều đi ra đi vào, Mộc Lăng Phong cả người bốc ra lãnh khí cơ hồ bị bọn họ xem như khoong tồn tại, liều mạng vì Mộc Hoàn Hi chẩn trị.

Nhưng cuối cùng đều là sắc mặt tái nhợt lắc đầu, lần này nếu là Tuyết Phong Công chúa chết ở Nguyệt Thần quốc bọn họ, sợ là hai quốc sẽ khai chiến. Không phải bọn hắn không muốn trị liệu, chính là loại độc “Ngu mỹ nhân” này thiên hạ hiếm có, hơn nữa phương pháp điều chế giải dược cũng đã sớm thất truyền, cái này kêu bọn hắn như thế nào chẩn trị đây?

Lúc U Tà đi vào Hành sử quán, Mộc Lăng Phong ôm quyền nói: "Nhiếp chính Vương phi như thế nào đến đây?" Tuy rằng hắn cảm thấy vị Nhiếp Chính Vương phi này mặt mày cực kỳ giống Mặc Tà, nhưng là lại không xác định được, lập tức cũng không dám đại ý.

"Nghe nói Công chúa trúng độc , ta là đến trị liệu ." Nghe vậy đôi mắt Mộc Lăng Phong tràn đầy kinh ngạc cùng kinh hỉ. Nghe nói vị Nhiếp Chính Vương phi này chính là Thiên hạ đệ nhất tài nữ, nói không chừng thật là biết y thuật đâu? !

Lập tức gật gật đầu mang theo U Tà đi tới bên trong phòng của Mộc Hoàn Hi, chỉ thấy giờ phút này Mộc Hoàn Hi đang nằm ở trên giường, hai tròng mắt nhắm chặt, sắc mặt hồng nhuận, một chút cũng không giống như trúng độc. Nhưng là ở gáy lại sinh ra dấu vết nhè nhẹ như vảy, lập tức U Tà nhíu nhíu mày, quả thật là ngu mỹ nhân!

Ngu mỹ nhân, nghĩa đúng như tên, lại bình thường giống ngư mỹ nhân, người trúng độc liền ngủ say bất tỉnh, làn da sẽ sinh ra dấu vết như vảy bình thường. Hơn nữa cho dù chữa trị có tốt cách mấy, cũng là cả đời không thể hoài con nối dõi. Chuyện này đối với một cái nữ tử cổ đại mà nói là đại đả kích cỡ nào a .

"Ngươi đi ra ngoài đi, có Thanh Lan ở lại đây là được rồi ." Nghe vậy Mộc Lăng Phong đau lòng nhìn thoáng qua Mộc Hoàn Hi đang nằm ở trên giường, cũng là nghe lời đi ra ngoài. U Tà xuất ra ngân châm, bịt kín huyệt đạo của Mộc Hoàn Hi, phòng ngừa độc tố lan tràn.

Sau lại xuất ra một loạt dược liệu dùng để trị liệu ngu mỹ nhân, cũng mệt nàng kiếp trước xem sách thuốc nhiều đến không đếm xuể, bằng không thật đúng là không thể giải trừ loại độc ngu mỹ nhân này rồi!

Từ buổi trưa đến lúc mặt trời lặn, U Tà vẫn ở trong phòng Mộc Hoàn Hi, thẳng đến khi mặt trời lặn sâu về phía tây, U Tà mới ra khỏi phòng, thân hình có chút lay động, khuôn mặt làm cho người ta sợ hãi giờ phút này có chút trắng bệch, đây là nàng dùng nội lực trị độc mà thành, Thanh Lan đau lòng đỡ chủ tử nhà mình.

"Độc ngu mỹ nhân đã giải , chỉ cần uống thêm mấy ngày thuốc là có thể khỏi hẳn, nhưng ngày sau không thể hoài con nối dõi được ." Thanh âm của U Tà trong trẻo nhưng lạnh lùng hờ hững như mây như gió từ xa xăm truyền vào trong tai Mộc Lăng Phong.

Nhưng mà một lát sau Mộc Lăng Phong nghiêm mặt, đối với U Tà ôm quyền nói: "Cảm tạ Nhiếp Chính Vương phi ! Ngày sau nếu có cái gì cần, Lăng Phong tự nhiên vượt lửa băng sông cũng sẽ không tiếc! Nhưng Lăng Phong có cái yêu cầu quá đáng, hy vọng Vương phi có thể đồng ý!" .

Nghe xong lời Mộc Lăng Phong nói, U Tà thản nhiên nhìn hắn một cái, không mang theo chút cảm xúc nói: "Ta sẽ không nói cho bất luận kẻ nào nàng không thể mang thai hài tử nối dõi tông đường được ." Lạnh lùng nói xong liền rời khỏi Hành sử quán.

Nàng là Tà Y, cứu người hoặc là không cứu người đều không cần lý do, nhưng hôm nay nàng thật có chút cảm khái, Mộc Hoàn Hi thật sự có một ca ca tốt lắm, cứu nàng không uổng !