Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 40: Cục diện chính trị(1+2+3)




Trong lòng ta cũng nghĩ như vậy, nên gật đầu :

"Trầm Trì đề xuất ra kế hoạch này, là muốn dùng ngoại lực đối phó Bạch Quỹ! "

Trần Tử Tô hai hàng lông mày nhíu lại một chút, hắn bật thốt lên nói :

"Chính là việc dùng chiến tranh từ bên ngoài, làm cho Bạch Quỹ phải đi xa để ứng phó? "

Ta gật đầu .

Trần Tử Tô đột nhiên đứng dậy, hai mắt sáng lên, đi qua đi lại vài bước mới nói :

"Người này quả nhiên lợi hại! Dùng ngoại lực để giải thoát cho cục diện chính trị ở bên trong, hay! Quả nhiên là diệu kế! "

Trần Tử Tô đi tới trước mặt của ta nói :

"Dựa theo kế hoạch của Trầm Trì thì hắn muốn phân hóa Đại Tần thành 3 lực lượng, Thái Hậu, Bạch Quỹ và Túc vương! "

"Túc Vương! "

Ta có chút kỳ quái nhìn Trần Tử Tô, trong lòng ta, Yến Hưng Khải chẳng qua chỉ là một con tốt thế thân mà thôi .

Trần Tử Tô nói :

"Ta dám khẳng định, Trầm Trì nâng Túc vương lên, là muốn dùng lực lượng này đối phó với Bạch Quỹ, mà không chỉ coi hắn là một người thế thân! "

Ta nghi hoặc nói :

"Nếu như làm Túc vương đối phó với Bạch Quỹ, thì Thái hậu mới là ngư ông đắc lợi! "

Trần Tử Tô nói :

"Nhưng mà chuyện này nguy hiểm vô cùng, nếu như Túc vương đủ lực lượng ngăn cản Bạch Quỹ lại, sau đó không làm cho hắn hạ đài được thì đúng là rước hổ đi cửa trước, kéo sói vào cửa sau. "

Ta đã lo lắng tới chuyện này, nhưng mà nếu kéo dài chuyện này, thì Tinh Hậu không có cách nào nhẫn nại được nữa, chỉ cần Đông Hồ ở biên giới phía bắc em khơi mào chiến hỏa, thì nàng sẽ ra tay đối phó với Bạch Quỹ .

Trần Tử Tô nói :

"Có chuyện này Tử Tô phải nhắc nhở điện hạ, lúc nào Tinh Hậu được toàn bộ quyền lực, thì cũng là lúc người phải rời đi. "

Ta lạnh nhạt cười, bây giờ chuyện rời đi vẫn còn quá sớm, hơn nữa trong lòng ta đã có một ý nghĩ lớn mất, từ dấu hiệu mà Tinh Hậu đối đãi với ta, thì không phải là nàng không có tình cảm với ta, mà chỉ là ta chưa hoàn toàn chinh phục được nàng mà thôi .

Trở lại Phong Lâm các, Túc Vương Yến Hưng Khải đã tới tìm ta .

Ta cười cười mời hắn vào trong thư phòng, Yến Hưng Khải cùng ta hàn huyên một chút, sau đó đi vào chủ đề chính :

"Bình Vương điện hạ. .. .. . Lần trước chuyện ta nhờ người. .. .. . "

Ta cố ý nói :

"Chuyện gì? "

Yến Hưng Khải nóng ruột, nói :

"Chuyện mà ta nhờ người đề cập với Thái Hậu. .. .. . "

Ta giả vờ như chợt hiểu ra nói :

"Hóa ra là chuyện này! "

Yến Hưng Khải chú ý nhìn ta .

Ta lắc đầu :

"Thái hậu vẫn chưa đáp ứng! "

Yến Hưng Khải vẻ mặt có sự mất mác :

"Thái hậu không đáp ứng? "

Ta gật đầu nói :

"Thái hậu tuyệt không đồng ý để Túc vương nhậm chức Thiếu Phủ, người là hoàng thú, chức Thiếu phủ sao có thể xứng với thân phận của người! "

Yến Hưng Khải cười khổ nói :

"Thái hậu vẫn còn chưa muốn sử dụng ta. "

Ta thấp giọng nói :

"Nhưng mà Thái hậu để cho người nhậm chức…tướng quốc! "

Yến Hưng Khải không thể tin ngẩng đầu lên, trong hai mắt hiện lên sự vui sướng, nói :

"Người…người nói cái gì? "

Ta cười lập lại một lần .

Yến Hưng Khải kích động cầm hai tay của ta, vẫn không dám tin nói :

"Có thật không? "

Tâm tình hắn kích động tới cực độ, thanh âm trở nên run rẩy, sau rất lâu mới ngồi được xuống, nhìn ta nói :

"Nếu như Bổn vương thuận lợi nhậm chức Tướng quốc, thì tuyệt đối không thiếu chỗ tốt của Bình vương! "

Ta cười nói :

"Việc này đã định, hai ngày nữa Thái hậu sẽ hạ chỉ, với thân phận của Túc vương là hoàng thúc, Bạch Quỹ không thể nói gì được. "

Ta khéo léo nhắc nhở hắn rằng, Bạch Quỹ có thể cản trở việc của hắn . Nguồn: http://truyenfull.vn

Yến Hưng Khải nói :

"Bạch Quỹ thì ta tự có biện pháp. "

"Chỉ cần Bạch Quỹ đáp ứng, Túc Vương có thể thuận lợi nhậm chức Tướng quốc! "

Yến Hưng Khải dùng sức lắc hai tay của ta, nói :

"Bình Vương, chúng ta kết bái làm huynh đệ có được không? "

Ta không khỏi ngạc nhiên há to miệng, đề nghị này của Yến Hưng Khải đúng là không thể tưởng tượng nổi, phải biết rằng ta là nghĩa tử của Tinh Hậu, phải gọi hắn là hoàng thúc, nếu như kết bái cùng với hắn, thì chẳng phải là làm loạn bối phận hay sao .

Yến Hưng Khải nói :

"Chẳng lẻ Bình Vương điện hạ xem thường ta? "

Ta cuống quít lắc đầu nói :

"Dận Không sao dám, có thể kết bái cùng với Túc vương thiên tuế, Dận Không muốn còn không được nữa là! "

Kỳ thật ngẫm lại kết bái cũng chỉ là hình thức, ta mặc dù xưng hô với Tinh hậu là nghĩa mẫu, nhưng lại có thể đặt nàng dưới thân mình, thì giờ có thêm một người huynh như Yến Hưng Khải cũng chẳng sao cả .

Mặc dù ai trong chúng ta cũng có mục đích riêng của mình, nhưng khi kết bái vẫn làm cho quan hệ trở nên thân cận không ít .

Yến Hưng Khải vốn muốn mời ta đến Túc Vương phủ gặp mặt, nhưng ta lo lắng cho chuyện của Dao Như nên cự tuyệt .

Yến Hưng Khải đi rồi, ta đi tới phòng của Dao Như, Đoạn Mệnh Thất Tuyệt Châm lại bắt đầu hành hạ nàng, Dao Như thống khổ tới cực điểm, quần áo trên người nàng đã ướt đẫm, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy .

Thải Tuyết ở một bên lệ châu ướt đẫm, thấy ta đi tới, nàng cuống quít đứng dậy, rưng rưng nói :

"Dao Như tỷ tỷ không chịu nổi nữa mất. .. .. . "

Ta nhìn Tôn Tam Phân, Tôn Tam Phân thở dài nói :

"Thất Tuyệt châm đã xâm nhập vào trong cơ thể của nàng, lão hủ không cách nào lấy ra, chỉ có cách làm nàng bớt thống khổ mà thôi. "

Ta ân cần nói :

"Nếu có thể làm Dao Như bớt thống khổ, thì có thể làm cho nàng có hi vọng sống không? "

Tôn Tam Phân nói :

"Công tử có điều không biết, trấn áp được thống khổ, nhưng lại có thể để lại tác dụng phụ, nếu như tiếp tục dùng dược vật này, sợ rằng. .. .. . "

Hắn thấp giọng nói :

"Công tử còn nhớ Tuyên long hoàng đế không? "

Ta đột nhiên rùng mình, Tuyên long hoàng đế vì dùng dược vật này nhiều mà chết, ta sao có thể để cho Dao Như như vậy được .

Tôn Tam Phân nói :

"Hiện giờ chỉ có người hạ thủ mới cứu nàng được! "

Ta nhìn Tôn Tam Phân và Thải Tuyết một cái, hai người hiểu ý đi ra ngoài .

Ta thân thể mềm mại của Dao Như ôm vào trong lòng, Dao Như dùng sức cắn môi dưới, trên mặt không còn chút huyết sắc nào, run giọng nói :

"Dao Như. .. .. . xem ra. .. .. . Không cách nào hậu hạ. .. .. . công tử rồi. .. .. . "

Ta thấy sự thống khổ của nàng, ôm chặt lấy nàng vào trong lòng, hôn lên cái trán của nàng, nói :

"Dao Như, nàng nhất định phải cố gắng lên, cả đời nàng sẽ theo ở bên cạnh của ta. "

Trong đôi mắt đẹp của Dao Như tràn đầy nước mắt, từ đôi môi anh đào lại có một ít máu chảy ra .

Ta yêu thương lau mồ hôi trên trán nàng, nói :

"Dao Như, nói cho ta biết nơi ở của ca ca nàng? "

Cho đến hôm nay ta vẫn hoài nghi Dao Như biết chỗ ở của Điền Ngọc Lân .

"Thiếp. .. .. . không biết. .. .. . "

Dao Như kiệt lực nói, thấy bộ dáng của nàng, ta không đành lòng hỏi, đỡ nàng nằm xuống, đắp chăn cho nàng rồi đi ra khỏi phòng .

Tôn Tam Phân thấy vẻ mặt buồn bã của ta, an ủi nói :

"Mỗi ngày sẽ phát tác ba lần, thuốc cũng chỉ có tác dụng trong vòng nửa canh giờ mà thôi. "

Ta thở dài, gọi Tôn Tam Phân và Đường Muội vào trong phòng .

Tôn Tam Phân định nói cho ta bệnh tình của Dao Như, thì ta đã,. .. mở miệng trước nói :

"Lần trước Mê huyễn thảo mà tiên sinh dùng còn không, cho ta một ít! "

Tôn Tam Phân ngạc nhiên nói :

"Công tử muốn dùng nó làm gì? "

Ta mỉm cười nói :

"Sau này sẽ nói cho tiên sinh biết. "

Tôn Tam Phân thấy ta không muốn nói, cũng không dám hỏi nhiều, cung kính nói :

"Ta trở về mang tới cho công tử. "

Ta dặn dò hắn nói :

"Tôn tiên sinh còn có phương pháp nào chữa trị cho Dao Như hay không?. "

Tôn Tam Phân cười khổ nói :

"Lão phu đã thử qua nhiều phương pháp, nhưng Thất Tuyệt châm này vô cùng kỳ lạ, nên không có cách nào lấy nó ra được. "

Ta lại nhìn Đường Muội nói :

"Đường Muội, ngươi xem ở Tần đô có tìm được Điền Ngọc Lân và U U không. "

Đường Muội gật đầu nói :

"Thuộc hạ sẽ làm, nhưng mà ở Tần đô dân số rất đông, muốn tìm được họ thì giống như mò kim đáy bể. "

Ta cười, lấy ra một bức họa, nói :

"Ngươi đi tìm người vẽ lại bức họa này, càng giống càng tốt, sau đó sai người đi dán khắp ngõ ngách của Tần đô. "

Đường Muội tiếp nhận ngạc nhiên nói :

"Là yêu nữ kia hay sao! "

Quyển 1 : Tiềm Long