Tàn Bào

Chương 85: Loại con rùa đen




Kim Châm mở đàn làm phép, đất bằng nổi gió, sinh ra khói mịt mù, thanh thế khiến cho con người ta sợ hãi, cực kỳ thần bí.

Tả Đăng Phong đứng một bên hờ hững quan sát. Là người sáng suốt đương nhiên hắn có thể nhìn ra môn đạo bên trong, Kim Châm cúng bái hành lễ thuần túy là lừa gạt người. Thật ra, chân chính trừ quỷ căn bản là không có lắm chiêu nhiều thức, cũng chẳng cần vẽ vời ra nhiều động tác võ thuật đẹp mắt như vậy. Kim Châm đã cố ý phức tạp hóa sự việc đơn giản bởi một lẽ là muốn làm cho bắt mắt. Thân là chưởng giáo Mao Sơn nên y cũng có chỗ khó xử của mình. Nhiều môn đệ há mồm chờ ăn như vậy, cho nên so với Tả Đăng Phong y cần tiền hơn nhiều.

Việc cúng bái hành lễ của Kim Châm dây dưa kéo dài hơn hai mươi phút đồng hồ. Chà xát lưu huỳnh và đá quặng ni-trát ka-li lẫn vào nhau khiến cho trong sân mịt mù khói. Huyện trưởng và gia quyến của lão nhìn hoa hết cả mắt, bội phục đến mức cúi đầu rạp xuống đất. Buổi cúng bái hành lễ vừa kết thúc, mọi người lập tức đi lên khen ngợi không ngượng miệng. Kim Châm khổ não cười nhìn Tả Đăng Phong. Tả Đăng Phong hiểu ý mỉm cười đáp lại. Kim Châm đã là thái đẩu trong huyền môn, mà trong nhận thức chung của người đời, kẻ nổi danh đương nhiên có bản lĩnh, cho nên họ đều sùng bái y một cách mù quáng. Bất kể y làm cái gì, trong mắt của người đời đó đều là việc đúng. Thậm chí y dừng lại uống nước trong lúc làm phép, bọn họ cũng cho rằng Kim Châm hành động như vậy là mang thâm ý.

Tiền nhang đèn đương nhiên không thể thiếu, năm tờ đại dương. Tuy nhiên, Kim Châm không hề mó tay đến, mà do đạo nhân tùy tùng tiếp nhận. Lúc nhận tiền vẻ mặt gã còn kiêu căng, ngay cả một câu cám ơn cũng không có.

"Đi thôi, vào nhà xem sao. Đã nhận tiền thì phải giúp lão làm vài chuyện." Kim Châm rời khỏi đàn làm phép, dẫn Tả Đăng Phong đi về phía hậu viện. Đồ dùng để làm phép đương nhiên sẽ do tùy tùng thu thập, còn y mười phần ra dáng chưởng giáo Mao Sơn.

Chỗ ở của huyện trưởng chia ra tiền viện và hậu viện. Hậu viện là chỗ ở của thê thiếp, hai bên trái phải có tất cả sáu gian phòng. Khu phòng phía đông đều đã có người ở, phía tây chỉ có một gian phòng theo hướng chính bắc, đó là nơi ở của Thất Di Thái. Đông là lớn, làm như vậy là để phân chia tôn ti địa vị của thê thiếp.

Hai người đi vào gian phòng đầu tiên ở phía đông. Đây là phòng ở của vợ cả huyện trưởng, bài trí tương đối đơn giản. Kim Châm bảo mọi người chờ ở bên ngoài, chỉ dẫn Tả Đăng Phong theo vào trong phòng dạo qua một vòng.

"Ngươi thử xem qua xem, liệu ngũ hành cái phòng này có cân đối hay chăng?" Kim Châm mở miệng hỏi.

"Không cân đối, mộc quá vượng. Có lẽ nên chuyển một vài đồ gia dụng đi." Tả Phong quan sát xung quanh một lượt rồi lên tiếng trả lời. Nền căn phòng được lát bằng gạch màu xám tro. Đám gạch đó đã được nung qua cho nên Tả Đăng Phong cho rằng chúng đã bao gồm cả thổ và hỏa. Trong phòng còn có một cái vạc, tuy nhiên bên trong lại không có cá mà nuôi một con rùa trường thọ. Rùa sinh sống trong nước cho nên Tả Đăng Phong cho rằng nó thuộc thủy. Đại bộ phận đồ gia dụng trong phòng được chế tạo bằng gỗ. Sau khi cân nhắc tổng thể, Tả Đăng Phong đã đưa ra kết luận nói trên.

"Hoàn toàn chính xác là mộc vượng, nhưng không cần chuyển đồ gia dụng đi, có lẽ chỉ cần bỏ con rùa đen đi." Kim Châm lắc đầu cười nói.

"Vì sao?" Tả Đăng Phong nhíu mày đặt câu hỏi.

"Nữ chủ nhân của căn phòng này thuộc hỏa. Trong ngũ hành, mộc sinh hỏa, cho nên mộc tính trong phòng sẽ rất có ích đối với bà ta. Tuy nhiên mộc tính quá nặng cũng không được, điều đó sẽ làm cho tính khí nữ chủ nhân nóng nảy. Chuyển đồ gia dụng đi chỉ trị phần ngọn mà không trị được phần gốc, hơn nữa còn có thể làm xu thế vận mệnh của bà ta dần suy giảm. Con rùa đen thuộc thủy. Trong ngũ hành, thủy sinh mộc. Có con rùa đen ở đây, trong phòng sẽ tăng thêm mộc tính, mộc tính lại tăng thêm hỏa tính. Cho nên bỏ con rùa đen đi là biện pháp chính xác nhất, rút củi dưới đáy nồi, điều hòa âm dương." Kim Châm giải thích.

"Con rùa đen vốn chính là thuộc thủy, nước cũng có thể điều hòa hỏa tính." Tả Đăng Phong nói ra điều nghi hoặc của mình. Hắn cảm thấy phương pháp xử lý của Kim Châm khá luẩn quẩn.

"Thủy không thể điều hòa hỏa tính mà chỉ có thể khắc chế. Khi xem nhà cửa phải tránh Ngũ hành xung khắc, nếu không sẽ gây hại cho người sống trong đó. Cách xử lý chính xác là phải dùng phương pháp tăng giảm để điều hòa. Hỏa quá vượng vậy sẽ giảm mộc, mộc quá vượng vậy sẽ giảm thủy, nước quá nhược vậy thêm kim. Nói trắng ra là phải chữa trị dứt điểm phần gốc, tuyệt không thể làm mỗi phần ngọn." Kim Châm kiên nhẫn giải thích.

"Thì ra là thế! Đúng rồi, làm sao huynh lại biết bà cả thuộc mệnh hỏa?" Tả Đăng Phong gật đầu hỏi lại.

"Muốn biết mệnh ai đó thực sự thuộc về hành nào một cách chuẩn xác nhất thì phải xem bát tự. Tuy nhiên, nếu ta xem bát tự của mấy vị phu nhân đó sẽ khiến bọn họ coi thường. Cho nên ta căn cứ ngay vào tính cách của từng người tương ứng với hành nào mà suy ra mệnh của người đó.

Người thuộc mệnh Hỏa thì năm sinh trong bát tự bắt đầu bằng Bính và Đinh. Những người mệnh này có tính cách vội vàng xao động, có năng lực nhưng không biết cách ứng xử. Thiết Hài chính là người thuộc mệnh này.

Người thuộc mệnh Thổ thì năm sinh trong bát tự bắt đầu bằng Mậu và Kỷ. Người mệnh này trầm ổn thủ tín, cực kỳ thanh cao, tật xấu là tư duy cố chấp có hơi hướm bảo thủ. Ngọc chân nhân và ta đều thuộc mệnh Thổ.

Người thuộc mệnh Kim thì năm sinh trong bát tự bắt đầu bằng Canh và Tân. Người mệnh này có nghị lực, có dã tâm. Tuy nhiên, khiếm khuyết trong tính cách chính là tầm nhìn hạn hẹp, mang nặng tính thực dụng. Đồng Giáp nhiều khả năng là mệnh Kim.

Người thuộc mệnh Mộc thì năm sinh trong bát tự bắt đầu bằng Giáp và Ất. Người mệnh này có tính tình hiền hoà, lòng dạ từ bi, cực kỳ thông minh, nhân duyên rất tốt. Vương chân nhân chính là người thuộc mẫu như vậy.

Người thuộc mệnh Thủy thì năm sinh trong bát tự bắt đầu bằng Nhâm và Quý. Người mệnh này có tư duy nhanh nhẹn, cực kỳ cố chấp, lòng tự trọng lại cao, đối xử với bản thân và với người khác đều vô cùng nghiêm khắc." Nói đến đây, Kim Châm quay nhìn sang Tả Đăng Phong.

"Chẳng qua bà cả kia chưa từng nói một câu, làm cách nào mà huynh nhìn ra bà ta thuộc mệnh Hỏa?" Trái Đăng Phong cười ngượng ngập chuyển chủ đề. Kim Châm cố ý nhắc đến người mệnh Thủy sau cùng bởi thật ra là muốn nói cho hắn nghe.

"Tráp đựng tiền có móc ba sợi xích, chổi lông gà đã quật đến mức rụng sạch lông, bà ta không thuộc mệnh Hỏa mới là lạ." Kim Châm cười đáp lại. Sau khi y nhắc nhở, Tả Đăng Phong mới phát hiện ra trên cái tráp đựng tiền trong phòng có móc ba sợi xích bằng đồng, lông trên cái chổi lông gà ở đầu giường đã sắp rụng sạch. Không cần nói cũng biết, bà cả này đã không ít lần đánh đập tiểu thiếp.

"Đại ca quả thật là mắt sáng như đuốc." Tả Đăng Phong khâm phục khả năng quan sát tinh tế của Kim Châm từ tận đáy lòng.

"Không phải là khiêm tốn mà bản thân ta thực sự chỉ thông hiểu sơ sài mà thôi. Đệ nhất định phải học đi đôi với hành, ngàn vạn lần không nên rập khuôn. Bằng không thì coi như ta đã thật sự hại đệ rồi." Kim Châm nghiêm mặt nói.

"Đệ hiểu rồi. Nhìn tiểu tiết biết toàn bộ sự vật, đọc một bài thơ mà thông hiểu trăm quyển sách." Trái Đăng Phong gật đầu công nhận. Kim Châm chỉ dạy cho hắn đạo lý dễ hiểu với mục đích là hi vọng hắn có thể tự mình tìm hiểu và suy diễn rộng ra.

Nghe thấy vậy, Kim Châm hết sức yên tâm. Y vươn tay ép linh khí ra ngoài, cách không bắt con rùa đen trong vạc ném ra ngoài sân nhỏ để "Phóng sinh".

Ngoài cửa, mọi người đã đợi cả buổi, đến cuối cùng lại nhìn thấy Kim Châm ném con rùa đen ra ngoài, lập tức trợn mắt há mồm.

"Tổi thọ con rùa đen vượt quá người thường, nuôi dưỡng nó vừa vô ích vừa có hại." Kim Châm vừa bước ra ngoài cửa phòng vừa mở miệng nói. Những câu y vừa nói kỳ thật chỉ là ngụy trang. Lời nói chân thật thì chỉ nói cho bằng hữu nghe, còn lời nói dối là để che dấu chân tướng.

Tuy cảm thấy kinh ngạc, nhưng đám người huyện trưởng vẫn biết Kim Châm làm như vậy đương nhiên có đạo lý của y, vì vậy vội vàng phái người ôm con rùa đen đi phóng sinh.

Sau đó Kim Châm tiếp tục dẫn Tả Đăng Phong đi vào mấy cái gian phòng khác. Lần này y không hề mở miệng xen vào, mà để mặc Tả Đăng Phong ra tay xử trí. Tả Đăng Phong có năng lực lĩnh ngộ rất mạnh, xử trí cực kỳ thoả đáng. Nhưng khi đến gian phòng của Thất di thái, ý kiến xử trí của Kim Châm và Tả Đăng Phong đã xảy ra xung đột. Thất di thái là người tân tiến, trong phòng có rất nhiều đồ vật bằng nhựa plastic. Kim Châm không biết gì về nhựa plastic nên cưỡng ép suy diễn nó thuộc về hành Mộc; Còn về phần Tả Đăng Phong, do trước đây đã từng tiếp xúc với khoa học hiện đại cho nên hắn biết rõ nhựa plastic được tinh chế từ dầu mỏ, có thể liệt vào hành Thủy. Sau khi tranh luận, Kim Châm nhận thua với tâm trạng cực kỳ yên tâm, Tả Đăng Phong đã học thuộc nguyên lý nhưng không hề rập khuôn.

Sau khi xem hết tòa nhà, Kim Châm không lãng phí một phút nào, nhanh chóng cáo từ rồi tiếp tục đi về phía tây. Cách đó hơn tám mươi dặm có một phú thương muốn tìm kiếm một mảnh đất nguyên thủy cho phụ thân mới tạ thế của mình.

"Huynh đệ, phái Mao Sơn chúng ta dùng phù chú để làm phép. Phù chú là do tổ tông truyền thừa, chủng loại cũng không nhiều, nếu như truyền ra bên ngoài, phái Mao Sơn ngày sau sẽ rất khó có chỗ đứng chân. Đệ ngàn vạn lần chớ có trách ta cố ý dấu giếm." Kim Châm nói với Tả Đăng Phong.

"Đại ca khách khí rồ!, Được như vậy đệ đã rất cảm kích, không có lời nào có thể cảm tạ được đại ân, đệ sẽ ghi nhớ trong tâm khảm." Trái Đăng Phong nghiêm mặt trả lời.

"Trước đây không lâu, ta và mấy người Vương chân nhân đã từng giao thiệp với người Nhật Bản ở Nam Kinh nên hiểu rõ, bọn chúng nhất định sẽ tìm biện pháp đối phó chúng ta. Chẳng biết chừng, một ngày nào đó bọn chúng sẽ tìm tới tận cửa. Đến lúc đó, nếu hang ổ của đại ca không giữ được, đương nhiên sẽ nhờ đệ giúp đỡ." Kim Châm thở dài nói.

"Nếu Quỷ tử phái binh đánh phái Mao Sơn, vậy đệ sẽ giết quan chỉ huy của bọn chúng trước tiên." Nghe thấy vậy Tả Đăng Phong nhếch mày lạnh lùng gằn giọng. Đám người Kim Châm có điều cố kỵ, không giống hắn một mình chẳng liên lụy đến ai.

"Không hẳn là như vậy! Người Nhật Bản biết rõ người Châu Á chúng ta theo Phật giáo và Đạo giáo, đất nước bọn chúng cũng có người tu đạo, đến lúc đó bọn chúng có thể sẽ phái người tu đạo Nhật Bản đến khiêu chiến chính diện. Nếu như chúng ta thất bại thì không riêng gì chúng ta mất mặt." Gương mặt Kim Châm lộ vẻ buồn bực.

"Nếu quả thật có một ngày như vậy, dù đang ở bất kể nơi nào, đệ cũng sẽ lập tức trở về." Tả Đăng Phong nghiêm mặt nói.

"Đây là lá bùa triệu tập môn nhân của Mao Sơn chúng ta. Nếu như lá bùa nóng lên, vậy chứng tỏ vị đại ca này của ngươi sắp gặp tai vạ đến nơi." Kim Châm giơ tay đưa cho hắn một lá bùa màu vàng được gấp gọn.

"Nếu lá bùa nóng lên, đệ nhất định sẽ trở về." Tả Đăng Phong đưa tay cầm lấy lá bùa rồi cất vào trong ngực áo.

Thấy vậy Kim Châm không nói thêm gì nữa mà chỉ giơ tay vỗ vỗ lên bả vai Tả Đăng Phong. Sở dĩ y ưu ái Tả Đăng Phong như thế là bởi có cả nguyên nhân thuộc về công lẫn về tư. Về tư, Tả Đăng Phong và y đều có tính cách rất giống nhau, tuy kém nhau mười tuổi, nhưng tính tình lại hợp nhau. Về công, tuy trước mắt Tả Đăng Phong vẫn chưa hiểu được cách bố trí trận pháp, nhưng với tu vi linh khí của mình thì đã được xưng tụng là tuyệt đỉnh cao thủ. Nếu sau này Mao Sơn gặp nạn, có thêm một lực lượng lớn mạnh giúp bao giờ cũng tốt hơn. Với tư cách chưởng giáo của một phái, không những phải chịu trách nhiệm giúp môn nhân ấm no, mà việc tìm mọi cách đảm bảo cho môn phái an toàn trong thời loạn thế cũng là điều y cần phải suy xét.

"Đại ca, đệ vẫn còn một nghi vấn." Trầm ngâm một lúc lâu Tả Đăng Phong mới mở miệng nói.

"Đệ nói đi." Kim Châm gật đầu ra hiệu. Hai người vẫn không ngường bước về phía trước, những người đi theo ở cách mười trượng phía sau bọn họ mười trượng. Thập Tam thì đang đuổi bướm trong rừng ven đường.

"Phái Thần Châu có rất nhiều phù chú không phải là dạng lá bùa, mà là một số những vật khác. Những vật đó cũng có thể dùng để làm phép, tại sao lại như vậy?" Tả Đăng Phong hỏi.

"Sở dĩ phù chú của chúng ta có thể sử dụng để làm phép là vì trên lá bùa có viết chữ bằng chu sa, làm cho lá bùa có được một trong những thuộc tính ngũ hành trên thế gian. Trên thực tế, thế gian có rất nhiều thứ mà bản thân chúng đã sẵn có thuộc tính ngũ hành. Chỉ cần ngươi phát hiện thuộc tính ngũ hành của chúng là thật sự có thể dùng chúng để làm phép hay bày trận." Kim Châm lên tiếng giải thích.

Nghe thấy vậy, Tả Đăng Phong liên tục gật đầu. Sở dĩ hắn hỏi vấn đề này chính là vì muốn tự mình chế tạo ra trận pháp.