Tan Chảy

Chương 10




Sáng tỉnh giấc, tên đó lại không có ở đây. Trong phòng tắm truyền ra tiếng nước, đang tắm rồi.

Gần đây tôi luôn cảm thấy thị lực của mình hơi kém, luôn thấy xung quanh mông lung sương mù, nhìn không rõ lắm. Khi nào rảnh phải đi kiểm tra mắt thử, chẳng lẽ tôi bị cận? Quả nhiên không nên hăng say xem Cậu Bé Bút Chì với tên nhóc!

Tôi vừa muốn thiêm thiếp thì cậu bước ra từ phòng tắm.

Cậu chỉ dùng khăn quây nửa người dưới, cả đường nét cơ thể đều được phơi bày.

Tôi không cầm lòng được nuốt nước bọt như sắc lang.

Quả đúng là kỳ tích!

Thằng nhóc mới hôm nào như con thú con sao có thể trưởng thành thế này —— hai chân thon dài thẳng tắp, vai rộng eo hẹp, không hề có sẹo lồi, bắp thịt đẹp đẽ căng tràn sức sống. Cao gầy hơn, đôi mắt từng to tròn cũng trở nên hẹp dài, mái tóc đen khuất sau gáy làm làn da càng thêm trắng.

Hôm nay dường như cậu đã bớt đi vẻ ngây ngô, thêm vào đó là sự thành thục gợi cảm.

“Dậy rồi?” Cậu vừa lau tóc vừa hỏi tôi, ngữ điệu hơi uể oải.

Tôi vô y quét qua bộ phận bị cậu che lại, thầm nghĩ, chẳng lẽ bây giờ đã bắt đầu mọc lông rồi?

Lúc trước ngồi ăn tôi không quan sát kỹ cậu, bây giờ mới phát hiện, tên này thậm chí ngay cả lúc ăn cũng thế…

Động tác luôn thong thả, mỗi lần cậu há miệng ăn rồi từ tốn nhai nuốt, tôi đều có kích động muốn liếm môi. Tôi có thể nhìn thấy hầu kết không quá rõ ràng của cậu trượt lên xuống để nuốt thức ăn. Sau khi gặm đùi gà, cậu vô thức liếm ngón tay mình, khi tôi nhìn thấy động tác ấy thì nơi nào đó bắt đầu không đúng…

Tôi cũng không hiểu vì sao mình lại trở nên háo sắc như vậy… Bèn cầm một miếng khoai chiên đưa đến bên miệng cậu: “Ăn cái này đi!”

Nhưng trong lòng lại ảo tưởng dáng vẻ cậu liếm ngón tay tôi.

Cậu ngẩn người, rồi há miệng.

Tôi đưa đồ ăn đến, thành công chạm vào môi cậu.

Mềm quá…

A a a cái này chẳng phải phí lời à! Chẳng lẽ có môi ai cứng ngắc hả???

Nhưng thật sự… rất mềm, mà còn ấm áp.

Tôi không muốn mình như con sói xám nhìn chằm chằm bé cừu trước mặt, nhưng không dằn lòng được, thậm chí còn liếm môi mình, vẻ mặt thật say mê…

Cậu nghiêng đầu xem ti vi.

Nhưng tai đã đỏ bừng.

Thông minh như cậu không thể không thấy hành vi mờ ám của tôi.

Nhưng này này! Không phải cưng đã nói là thích anh sao! Không phải cưng đã nôn nóng tỏ tình với anh không dưới mười lăm lần sao! Hiện tại còn bày đặt ngây thơ ngượng ngùng cái gì hả! Đại thịt tươi ở ngay trước mặt mà cưng không ăn nổi, cưng vẫn là đàn ông đấy chứ!!!

Đáng tiếc, cái tên đầu óc chậm chạp ấy đúng là không ăn.

Bất luận miếng đại thịt tươi là tôi mời gọi thế nào, tên đấy vẫn không đến.

Buổi tối tắm xong, tôi mặc pajama nằm trên sofa, mở phanh cổ áo, nhưng cậu nhắm mắt làm ngơ. Nếu là trước đây, chắc chắn cậu sẽ đỏ mặt không ngừng ám chỉ với tôi, thậm chí còn vứt cái gối qua để tôi che lại… Hôm nay sao vậy?

Lúc ngủ, tôi đặc biệt chừa chỗ ra cho cậu, kết quả tên khốn ấy lại nói cậu ta ra ngủ sofa???

Quan tâm lời tên nhóc ấy làm gì, dám cãi lời chòm sao Sư Tử tôi đây, hừ, cừu con, cưng còn non lắm!

Tôi thẳng thắn kéo cậu vào phòng ngủ, đẩy lên trên giường, khóa cửa lại.

Cậu hơi ngạc nhiên: “A Cảnh, sức anh càng lúc càng lớn…”

“Nhờ có em đấy.”

“Hì hì…” Dường như cậu rất vui.

“Hôm nay em sao vậy? Sao cảm giác khách khí như thế này?”

“Không có.”

“Xì…”

“Em buồn ngủ, ngủ thôi.”

“…” [kuroneko3026]

Nói xong, cậu lập tức tắt đèn, quay lưng với tôi ngủ.

Vốn tôi còn tính nói chuyện, muốn nhân cơ hội để phát triển tình thế, sao cậu có thể…!!!

Tôi lăn qua lộn lại không ngủ được, bóng lưng cậu như trở thành kẻ thù của tôi, tôi hung tợn dõi nhìn bóng lưng ấy, nguyền rủa vô số lần, cuối cùng nhích từng chút đến gần như con ốc sên.

Không biết mất bao lâu, rốt cục, tôi thành công kề sát vào lưng cậu.

Thật ra tôi cũng tự phỉ nhổ bản thân… Một người trưởng thành sao lại đi thích tên nhóc nhỏ tuổi hơn mình nhiều như vậy! Cho dù người ta có ăn thuốc kích thích hoóc-môn phát dục nhanh thì cũng không tốt! Nếu như người ta còn chưa thành niên, vậy chẳng phải tôi sẽ biến thành biến thái ư!

Nhưng tôi không kiềm chế được ~

Xem chừng cậu đã ngủ rất sâu, nên tôi không hề khách khí!

Trước tiên xoa nắn cánh tay cậu, cứng, cơ bắp cũng rất chắc!

Sau đó chuyển xuống sờ eo, ăn đậu hủ đúng là rất mỹ vị.

Tiếp theo, trong niềm kích động tức thời, tôi ôm cậu, tay còn không lịch sự mà mò xuống bên dưới…

Đột nhiên, tôi bị bắt lấy!

“Đau đau!” Tôi hét to sau lưng cậu.

“Anh đang làm gì đó?” Tôi nghe thấy cậu cười khẽ.

“Ôi, một tảng thịt lớn… Sao cứng thế này…” Tôi giả vờ mình đang nằm mơ.

“Đừng giả vờ, em đang nghĩ rốt cục anh muốn sờ bao lâu, muốn sờ chỗ nào, không ngờ… A…”

Tiếng rên bất ngờ, ám muội bật ra từ cổ họng cậu, tôi đắc ý tiếp tục kích thích nơi nào đó của người ta, cực kỳ phấn khích: “Còn tưởng em vẫn chưa phát dục ở đây… Thằng nhỏ biết ngóc đầu lên bình thường đúng không?”

Cậu đẩy tay tôi ra, thở hồng hộc: “Anh đừng như vậy…”

“Tại sao? Không phải em nói thích anh sao? Lẽ nào em không nghĩ làm anh?”

“Không được…”

“Tại sao?”

“Không được là không được…”

Nghe lời từ chối kiên định như thế, tôi phát tức, tiếp tục nắm chặt của cậu, bắt đầu bạo lực kích thích nó. Cậu bắt lấy cổ tay tôi, dùng sức quá lớn làm tôi thấy đau. Nhưng tôi đang rất bực cộng thêm không vui, nên chẳng màng đến đau đớn, chỉ muốn nhìn thấy cậu trở nên hưng phấn vì tôi, trở nên mất kiểm soát vì tôi!

Cuối cùng cậu không thể kìm nén tiếng thở dốc được nữa, lồng ngực phập phồng lên xuống.

Tên lưu manh là tôi hoàn toàn đặt cậu dưới thân, cố gắng để cái lều nhỏ càng lúc càng phồng lên.

Cho đến khi nó hoàn toàn đội quần ngủ ngỏng dậy.

Mới đầu cậu còn cố sức từ chối tôi, mà bây giờ chỉ thở dốc nhìn tôi, hàng lông mày nhíu chặt, đầu đổ đầy mồ hôi.

Nói thật tôi rất ngạc nhiên, lúc kéo quần lót cậu xuống, nhìn bảo bối xuất hiện mà như nhìn thấy cảnh lạ: “Trời đất, lớn quá…”

Kết quả cậu kéo tôi áp xuống giường, cúi người hôn tôi.

Là gặm cắn mới đúng.

Cậu nghiêng đầu gặm cắn môi tôi, đầu lưỡi nhanh chóng luồn vào miệng tôi, không có quy luật xâm chiếm bên trong. Mới mấy lần tôi đã bị cậu hôn đến đầu choáng mắt hoa, bắt đầu ngẫm xem thường ngày có phải là cậu giả vờ hay không —— nhìn thì ngây thơ, nhưng thật ra đã thân kinh bách chiến.

Bộ phận càng lúc càng bành trướng của cậu đè lên bụng tôi giữa nụ hôn kịch liệt, mỗi một lần tiếp xúc lại làm thân thể tôi thêm nhiệt tình. Mồ hôi của cậu rớt xuống người tôi, tôi trở nên khao khát, thèm muốn, cảm giác mình như biến thành một người khác, ý nghĩ duy nhất trong lòng chính là có được cậu.

Ngay vào khoảnh khắc tôi không còn tiết tháo cởi quần ngủ của mình xuống thì cậu lần nữa ngăn tôi lại.

Cậu thở hổn hển chống người lên, nét mặt ẩn khuất trong bóng tối, giọng nói khàn đục: “Không thể tiếp tục nữa.”

Tôi cực kỳ bực bội vì cậu luôn dập tắt hứng thú của người khác.

“Em lại làm sao?” Tôi cực khó chịu.

Cậu hít sâu nhiều lần, mới nói với tôi: “Chúng ta không thể làm… Không thể, em không muốn bây giờ đã phải…”

Đến cùng thì đường não của người ngoài hành tinh bị làm sao thế? Tôi thật sự muốn bổ nó ra nghiên cứu một phen.

Đã tỏ tình với tôi nhiều lần vậy mà, hiện giờ chỗ đó cũng sưng thành như thế, còn chờ đợi cái gì?

“Anh muốn làm với em.” Tôi cục cằn nói.

Cậu mở lớn mắt, lắc đầu: “Không được.”

“Mẹ kiếp hôm nay anh muốn em!” Tôi rống lên.

Rồi cởi quần ngủ với áo ngủ ra, lần thứ hai hôn cậu.

Lồng ngực chúng tôi dán sát vào nhau, tôi ngồi lên chỗ mẫn cảm của ai kia.

Tim cậu cũng đập thình thịch tựa như tôi, tôi nghe thấy cậu nghẹn giọng chửi một tiếng, sau đó bỗng nhiên ôm tôi lên, đi vào phòng tắm, vặn mở vòi nước.