Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1149: Chiến Ma La Thiên




Tuy Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh cũng rất mạnh, miễn cưỡng có thể cùng Ma La Thiên chiến một trận, nhưng nơi này có ngàn vạn đại quân Tu La tộc, đến lúc đó đại quân xuất động, bọn hắn tuyệt đối là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Lại là Khương Tư Nam!

Sắc mặt của Mộ Dung Thịnh cũng có chút âm trầm, vừa lúc đó, tiếng sấm ầm ầm, tia chớp tàn sát bừa bãi, từ trong sương mù sau lưng, lập tức xuất hiện thân ảnh của Khương Tư Nam, đạp hư mà đứng, trên đỉnh đầu là Lôi Hải, toàn thân kim quang tung hoành, Lôi Điện như Đại Đạo thần quang vờn quanh, khuôn mặt lãnh khốc mà uy nghiêm.

- Là ngươi?

Ma La Thiên một mực thờ ơ lạnh nhạt, nhưng nhìn thấy Khương Tư Nam, trong ánh mắt lập tức bùng lên sát cơ khủng bố, huyết sắc tràn ngập.

Vừa nghĩ tới đệ đệ của mình chết ở trong tay Khương Tư Nam, Ma La Thiên liền giận dữ, hắn lập tức bay lên trời, Ma quang màu đen che khuất bầu trời, một đạo kích ảnh khủng bố ngang trời đánh rớt, kéo lê một đạo hào quang trắng bệch, hư không xuất hiện khe hở khủng bố, ẩn chứa Sát Lục pháp tắc khủng bố.

- Ma La Thiên!

Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, cũng phát hiện Ma La Thiên ở đối diện, cũng hơi hiểu ra, chỉ sợ là cây con Thế Giới Thụ có pháp tắc gì hạn chế, làm cho cường giả Tu La tộc không cách nào tiến vào.

Bằng không mà nói, cơ duyên như Lôi Đế Tiên Kinh, Ma La Thiên làm sao có thể sẽ bỏ qua?

Ầm ầm!

Quanh thân Khương Tư Nam tràn ngập kiếm khí, kim hà lượn lờ, Ngọc Hoàng kiếm khí loong coong nổ vang, phát ra thanh âm kim ngọc, theo huyết mạch toàn thân hắn sôi trào thiêu đốt, tất cả Ngọc Hoàng kiếm khí ở trong hư không, lập tức ngưng tụ thành một thanh Hoàng Kim Cự Kiếm, hạo hạo đãng đãng tung hoành vạn trượng, kiếm quang kinh tiêu.

Hơn nữa, Lôi kiếp tràn ngập, một kiếm này ẩn chứa sát cơ cực hạn, lại có Lôi Đình bạo ngược, ở dưới lôi điện khủng bố vờn quanh, đón Phương Thiên Họa Kích trong tay Ma La Thiên mà đến!

Phanh!

Phương Thiên Họa Kích cùng Hoàng Kim Cự Kiếm ở trong hư không chạm vào nhau, phảng phất như thời không đọng lại, hào quang cực hạn bộc phát ra, sau đó hạo hạo đãng đãng mang tất cả tứ phương, để cho chung quanh xuất hiện mạng nhện tung hoành, núi hoang xa xa lập tức nổ tung, cảnh tượng vô cùng khủng bố.

Đến cuối cùng, Hoàng Kim Cự Kiếm ông minh rung động, lập tức nổ tung lên, tạo thành kiếm khí rất nhỏ, rậm rạp chằng chịt phóng về phía Ma La Thiên!

- Ân?

Ánh mắt của Ma La Thiên lóe lên, lộ ra một tia chấn kinh, sau khi tiếp nhận một kiếm này, hắn mới phát hiện, sau khi Khương Tư Nam từ trong cây con Thế Giới Thụ biến thành lĩnh vực đi ra, vậy mà chiến lực tăng gấp trăm lần, tuy vẫn ở vào hạ phong, nhưng đã có thể tiếp nhận một kích của hắn.

Hơn nữa nhìn toàn thân Khương Tư Nam lượn lờ Lôi Đình rừng rực, còn có Lôi Trì trên hư không, Ma La Thiên mới hiểu rõ, nguyên lai Khương Tư Nam đột phá Hoàng cảnh, dẫn động Cửu Thiên Lôi Kiếp!

Nhưng phản ứng của hắn vẫn có chút muộn, bởi vì hắn nhúng tay, Lôi kiếp trên hư không phảng phất như bị đốt lên, tản mát ra khí tức bạo ngược, vô số tia chớp màu đen hóa thành sinh linh kỳ dị, theo Ngọc Hoàng kiếm khí chung một chỗ, bao phủ về phía Ma La Thiên!

- Giết!

Khương Tư Nam quát một tiếng, trong ánh mắt lộ ra chiến ý dâng trào, như Chân Long ngang trời đánh về phía Ma La Thiên.

Có thể nói, đến nay mới thôi, Ma La Thiên là thiên tài dị tộc cùng thế hệ cho hắn áp lực lớn nhất, khí phách khủng bố, khí tức bạo ngược kia, tựa như Cửu U Ma Thần không ai bì nổi, thậm chí để cho Khương Tư Nam có một loại cảm giác như gặp Chí Tôn!

Khương Tư Nam biết rõ, Ma La Thiên không có đột phá Chí Tôn, nhưng Ma La Thiên cho hắn cảm giác, so với Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh cộng lại còn mãnh liệt hơn, trước kia nếu không phải mình còn có chút thủ đoạn, chỉ sợ đã bị đối phương tập sát.

Mà hôm nay, tu vi của mình đột phá, chiến lực đại tăng, tuy không phải đối thủ của Ma La Thiên, nhưng có Cửu Thiên Lôi Kiếp tương trợ, chiến lực của Ma La Thiên bị áp chế, loại cơ hội ngàn năm khó gặp này, Khương Tư Nam làm sao có thể bỏ qua, nhất định phải cùng hắn hảo hảo tranh tài một hồi!

- Chẳng lẽ cho rằng mượn Lôi kiếp, có thể ngăn cản được ta hay sao? Ta muốn giết ngươi, coi như là thiên kiếp cũng không ngăn được!

Ma La Thiên phun ra một thanh âm lạnh như băng, nhìn xem Lôi kiếp đầy trời, hắn vậy mà không có một tia e ngại, ngược lại có một tia điên cuồng tràn ngập, đón Lôi Hải khủng bố, tay cầm Phương Thiên Họa Kích đánh về phía Khương Tư Nam!

Ầm ầm!

Trong biển lôi, phảng phất như nhấc lên sóng lớn kinh thiên, Lôi Đình khủng bố, như Trật Tự Thần Liên, từng sợi đánh úp về phía Ma La Thiên, như Ác Long dữ tợn, thề phải đuổi giết gia hỏa xúc phạm Thiên uy tại chỗ!

Nhưng Ma La Thiên ở trong biển lôi tung hoành, trên thân thể của hắn tràn ngập hắc mang, phảng phất như có một tầng kết tinh màu đen, khi Lôi quang hạ xuống, nhao nhao bị bắn ra, lân giáp toàn thân hắn boong boong, tóc đen bay múa, khuôn mặt xấu xí giờ phút này thoạt nhìn bá khí cùng uy nghiêm, ở trong biển lôi vượt mọi chông gai, thẳng hướng Khương Tư Nam.

Rầm rầm rầm!

Khương Tư Nam quyền mang vô tận, oanh về phía Phương Thiên Họa Kích, hai người trong nháy mắt liền giao thủ mấy trăm hiệp, làm cho Lôi kiếp chung quanh càng thêm khủng bố, trên hư không Lôi Trì phảng phất như bạo nộ, trong đó xông ra Lôi Thú màu đen, chém giết về phía Khương Tư Nam cùng Ma La Thiên.

- Ma La Thiên này thật hung hãn, ngay cả Thiên Đạo lôi kiếp cũng không sợ?

Trong ánh mắt Tổ Tú lộ ra một tia ngưng trọng, chậm rãi nói.

Tuy Ma La Thiên là đệ nhất thiên tài của Tu La tộc, hung uy ngập trời, tung hoành chiến trường Thiên Ngoại Thiên, không biết bao nhiêu thiên tài dị tộc cùng thiên tài Nhân tộc đã chết ở trong tay hắn, tuy Tổ Tú ở trên chiến trường Thiên Ngoại Thiên lịch lãm rèn luyện, nhưng vẫn chưa bao giờ gặp.

Hắn nguyên lai tưởng rằng, mình là một trong Thiên Đế Sơn tám vị Tiểu Thiên Vương, coi như gặp được Ma La Thiên, cũng có sức đánh một trận!

Nhưng hôm nay hắn lại phát hiện, cảnh giới của mình có lẽ tương đương Ma La Thiên, nhưng lại không có loại chiến ý không ai bì nổi, khinh thường thiên địa kia.

Giờ khắc này, Tổ Tú biết rõ, mình không bằng Ma La Thiên!

Mặc dù ý nghĩ này để cho hắn cực kỳ uể oải, thậm chí có chút ít bị nhục, nhưng hắn lại không thể không thừa nhận.