Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1214: Thừa phong trở lại




Ông!

Trong tay Long Hoàng xuất hiện một ngọc bội thanh sắc, thoạt nhìn óng ánh sáng long lanh, tản ra quang mang nhàn nhạt, trong ngọc bội, hình như có một Khổng Tước, trông rất sống động, lay động lấy hai cánh hoa mỹ.

- Tư Nam, Thiếu chủ của Nam Yêu Châu Huyền Không Sơn Thánh Địa, Khổng Huyền cùng ta quan hệ vô cùng tốt, xem như sinh tử huynh đệ, ngươi cầm Khổng Tước Lệnh này, nếu cần trợ giúp gì, trực tiếp đi tìm hắn là được!

Long Hoàng đưa Khổng Tước Lệnh cho Khương Tư Nam, chậm rãi nói.

- Đa tạ!

Khương Tư Nam trịnh trọng nhận lấy, cũng không có khách khí, trực tiếp thu xuống.

Chứng kiến Khương Tư Nam thu lại, Long Hoàng thở ra một hơi, khẽ mĩm cười nói:

- Tại Nam Yêu Châu, có thể nói trên cơ bản đều là khu vực Yêu tộc hoạt động, Huyền Không Sơn Thánh Địa độc bá một phương, có sự tình gì không cách nào giải quyết, đến lúc đó có thể tìm Khổng Huyền hỗ trợ!

Long Hoàng dừng một chút, còn nói thêm:

- Tư Nam, tiến về Nam Yêu Châu, tuy chiến lực của ngươi rất mạnh, nhưng gặp được cường giả Chí Tôn vẫn sẽ gặp nguy hiểm, hi vọng ngươi một đường cẩn thận!

Khương Tư Nam cũng tùy ý cười nói:

- Yên tâm đi! Ta một người coi như đánh không lại, chạy vẫn dư xài, cũng không phải sinh ly tử biệt, đừng lề mề như vậy, đợi lần sau gặp lại, ta mời ngươi uống rượu!

- Tốt!

Long Hoàng cũng cười ha ha, hai người nhìn nhau, hết thảy tình nghĩa đều ở trong lòng.

Không làm kinh động bất luận kẻ nào, Long Hoàng trực tiếp đưa Khương Tư Nam ra Tổ Long cung.

Đến trên biển mênh mông, Long Hoàng chậm rãi nói:

- Tư Nam, ta có thể mượn nhờ bốn kiện Tiên Khí trấn tộc của Long tộc, trực tiếp mở hư không thông đạo, ngươi mang đến vùng biển phụ cận Nam Yêu Châu, đến lúc đó hết thảy phải nhờ vào chính ngươi rồi!

Oanh!

Trên người Long Hoàng tản mát ra khí tức mênh mông, bốn kiện Tiên Khí trấn tộc đồng thời hóa thành bốn đạo quang đoàn, ở trong hư không rừng rực chói mắt, phi tốc xoay tròn, khí tức Tiên đạo trực tiếp xuyên thủng hư không, xuất hiện một quang môn sáng chói.

- Ngao Liệt Đại ca... Bảo trọng!

Khương Tư Nam hít một hơi thật sâu, ôm quyền nói với Long Hoàng.

Trong ánh mắt Long Hoàng cũng có hào quang khác thường chớp động, hắn cười mắng:

- Xú tiểu tử, đi nhanh đi!

Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, quay người tiến vào trong quang môn, lập tức biến mất.

- Tư Nam, bảo trọng!

Long Hoàng thì thào nói, ánh mắt nhìn về phía thiên địa bao la, lóe ra một tia chúc phúc.

Hai người cùng nhau đi tới, đã trải qua nhiều sinh tử khó khăn như vậy, tuy một mực cười mắng trêu ghẹo, nhưng ở sâu trong nội tâm, Long Hoàng vừa là thầy vừa là bạn, Khương Tư Nam cũng coi hắn là huynh trưởng thân nhất.

Mà Long Hoàng cũng thế.

...

Trước mắt hào quang biến ảo, cũng không biết qua bao lâu, khi trước mắt Khương Tư Nam lần nữa sáng lên, hắn đã xuất hiện ở một vùng biển lạ lẫm.

Vẫn là Đại Hải mênh mông, bao la tráng lệ, dưới sắc nước xanh thẳm, cất dấu lực lượng mãnh liệt bàng bạc.

- Nơi này chính là vùng biển phụ cận Nam Yêu Châu sao?

Trong nội tâm Khương Tư Nam suy tư, phân biệt phương vị thoáng một phát, tiếp tục bay về phía nam.

Nếu như không ngoài dự kiến, bay về phía nam không bao xa, chỉ sợ là Nam Yêu Châu rồi.

Ở trong ngũ đại châu của Thái Sơ Đại Thế Giới, Nam Yêu Châu còn được xưng là Yêu vực, bởi vì Nam Yêu Châu chính là Thánh Địa cùng tịnh thổ chính thức của Yêu tộc, chủng tộc khác cực kỳ thưa thớt, đại bộ phận đều là cường giả Yêu tộc.

Mà Khương Tư Nam biết rõ, Hoàng Thiên Y chính là Phượng Hoàng nhất tộc, hôm nay chỗ có hi vọng tìm được nàng nhất, có lẽ là Nam Yêu Châu.

Khương Tư Nam tế ra một kiện Linh khí Phi Thuyền, phiêu phù ở trên mây trắng, như tên rời cung, kích bắn về phía phía nam, mà hắn tay áo tung bay, đứng ở trên mây trắng, hô hấp lấy gió biển nhẹ nhàng khoan khoái, có một loại cảm giác vui vẻ thoải mái.

Khương Tư Nam vốn bởi vì tu luyện mà tinh thần căng cứng, phảng phất như chậm lại, nhìn Đại Hải mênh mông, lòng của hắn phảng phất như cũng trở nên khoáng đạt, ẩn ẩn có một loại thể ngộ khác, cả người giống như dung nhập đến trong biển rộng.

Khương Tư Nam cũng không có ngăn cản loại biến hóa này, mà mặc cho tự nhiên, cảm thụ Đại Hải mênh mông, cảm giác đạo của mình tinh tiến hơn rất nhiều.

Phi Thuyền bay ba ngày, Đại Hải như trước vô cùng bao la, không thấy được bất luận sinh linh gì, cũng nhìn không tới đại lục, để cho Khương Tư Nam cơ hồ tưởng rằng Long Hoàng đưa mình đến địa phương khác.

- Ân?

Bỗng nhiên lỗ tai của Khương Tư Nam khẽ động, trong ánh mắt có một tia hào quang lập loè, hắn bỗng nhiên cảm giác được ở phía trước có chấn động kịch liệt đánh nhau truyền đến.

Khương Tư Nam tâm niệm vừa động, thu Phi Thuyền, vận chuyển Già Thiên Bí Thuật, cả người lập tức hóa thành một đám mây trắng, cực tốc vọt về phía phía trước.

Ở trong Tổ Long Thiên Bích, đã nhận được Cửu Thiên bí thuật chính thức, tuy vài loại bí thuật khác còn không có đầu mối, nhưng Già Thiên Bí Thuật cùng Phần Thiên Bí Thuật, Khương Tư Nam đã nhập môn, cho nên đối với hai đại bí thuật này, tìm hiểu càng khắc sâu.

Vốn Khương Tư Nam thi triển Già Thiên Bí Thuật, tuy có thể giấu diếm được cường giả Chí Tôn, nhưng nếu cường giả Chí Tôn thật sự dùng thần hồn tìm tòi thiên địa, vẫn có thể phát hiện hắn.

Bởi vì lúc trước, Khương Tư Nam chỉ có thể làm được để cho mình chất chứa ở trong hư không, nhưng mình vẫn là mình, nếu hư không bình chướng bị khám phá, hắn rất dễ dàng sẽ bị phát hiện.

Nhưng hiện tại, Khương Tư Nam phát hiện, Già Thiên Bí Thuật không hổ là đoạt thiên địa tạo hóa, che lấp Thiên Cơ vô thượng, hôm nay hắn hóa thành mây trắng, vô luận là dùng mắt thường hay dùng thần hồn đến xem, cả người hắn là một mảnh mây trắng, ngay cả Nguyên Thần chấn động cũng tiêu tán.

Loại cảnh giới kỳ diệu này, coi như là cường giả Chí Tôn tìm tòi thiên địa, cũng rất khó phát hiện.

Ầm ầm!

Ở trên biển, một thanh niên mặc hắc y, khuôn mặt có chút tái nhợt, hung ác nham hiểm, thân hình cực kỳ quỷ mị, cả người như hóa thành khói đen, vây một nam một nữ ở trung ương, không cách nào đào thoát.

Khương Tư Nam cảm giác được, tu vi của một nam một nữ kia đều rất cường, nam dáng người khôi ngô, khuôn mặt chất phác, thoạt nhìn mười bảy mười tám tuổi, tu vi Hoàng giả hậu kỳ, giờ phút này không ngừng ho ra máu, khí tức uể oải không phấn chấn.

Mà nữ thì để cho Khương Tư Nam có một loại cảm giác cực kỳ kinh diễm.

Thân mặc tử sắc y, dáng người uyển chuyển, khuôn mặt cực kỳ tinh xảo, nhất là mắt to ngập nước, cho người một loại cảm giác có chút nhu nhược, để cho người nhịn không được muốn ôm vào trong ngực, hảo hảo thương tiếc một phen.

Da thịt của nàng tuyết trắng như ngọc, mọc ra tóc dài màu tím, như tơ lụa rối tung ở sau ót, đi chân trần, ngón chân như trân châu óng ánh, cả người để lộ ra một loại khí chất mờ mịt cùng mềm mại đáng yêu.

Giờ phút này, nữ tử tay cầm một thanh trường kiếm, trường kiếm phun ra nuốt vào phong mang, vô cùng lăng lệ ác liệt, ngăn thiếu niên chất phác ở phía sau, vẻ mặt đề phòng cùng kiêng kị nhìn thanh niên trước mắt.