Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1317: Thiên Đế Sơn tới viện




Tiên khí vô khuyết, dưới sự thúc giục của viên mãn Chí Tôn, bạo phát ra lực lượng khiến toàn bộ phiến thiên địa đều run rẩy, nhưng vẫn cứ không cách nào trấn áp Khương Tư Nam trong trạng thái chiến lực được đề thăng gấp trăm!

Lúc này long lân vàng óng của Khương Tư Nam sáng lên lộng lẫy huyễn lệ, cả người như một tôn thái cổ Tổ Long hàng lâm thế gian, khí tức thần bí tràn ngập ra, lực lượng cường đại kinh hãi tất cả mọi người.

- Làm sao có thể mạnh như vậy... Làm sao có thể mạnh như vậy...

Có không ít Chí Tôn bị dọa cho sững sờ, miệng thì thào lẩm bẩm, chừng như không dám tin tưởng vào tròng mắt mình.

- Hắn mới vừa đột phá Chí Tôn chi cảnh a, nếu để hắn tu luyện thêm mấy năm, Thái Sơ đại thế giới này chẳng phải sẽ thành thiên hạ của hắn?

Tâm thần chúng cường giả Chí Tôn đều không khỏi chấn đãng, trong thâm tâm bọn họ, bây giờ sự yêu nghiệt của Khương Tư Nam đã đạt tới trình độ tương đồng với Đế Nhất Thánh Tử, thậm chí mức độ chấn hám đã vượt lên.

- Mọi người đừng hoảng! Hắn chỉ có một mình, lại còn bạo phát bí thuật như thế, nhất định không kiên trì được quá lâu!

- Không sai, mọi người cùng lên, chỉ cần giết Khương Tư Nam, Hồng Mông Tạo Hóa tháp, Lôi Đế Tiên Kinh và vô số bí thuật sẽ là của chúng ta!

Tử Tuấn cùng Kim Dung đồng thời rống to, kêu gọi chúng cường giả Chí Tôn đồng loạt đánh tới Khương Tư Nam.

Hai người tuy tế lên Thần Phong Quán màu tím và Kim Lang diệu thụ, nhưng căn bản khó mà trấn áp Khương Tư Nam, ngược lại dưới sức phản kháng kịch liệt của Khương Tư Nam, bị chấn cho khí huyết cuồng tuôn, cảm giác như sắp bị tiên khí cắn trả.

- Giết!

Vô số cường giả Chí Tôn bị Tử Tuấn và Kim Dung kích lên chiến ý, đồng loạt xông giết về phía Khương Tư Nam.

Ầm ầm!

Trên chiến trường đã tràn ngập một tầng huyết sắc.

Toàn bộ đỉnh núi quanh phương viên mấy vạn dặm đều hóa thành phấn vụn, mặt đất rạn nứt, có nơi bị cường hành nứt ra mấy chục trượng, có nơi địa thế hõm xuống nước chảy tụ lại, chẳng bao lâu đã hình thành một mảnh hồ bạc cự đại.

Trong khi đó vô số Chí Tôn vẫn cứ đang đại chiến kịch liệt, quy tắc nơi đây bắt đầu hỗn loạn lên, hư không phá diệt, khí lưu hỗn độn cuộn trào.

Liễu Phàm tôn giả, Vương Bào, Mạc Thiên Nhai, Long Hoàng và Hắc Thủy ma thần đều được tính là nhân vật cấp chủ nhân Thánh Địa, một thân tu vị chiến lực đều đã siêu việt cực hạn Chí Tôn cảnh, thế nên vẫn đủ sức ngăn lại đại bộ phận cường giả Chí Tôn.

Mà Mộng Thương Sinh, Vương Vũ Thần, Đoan Mộc Hàn, tiểu hòa thượng và đám thái thượng trưởng lão của mấy tông môn cũng ngăn lại một nhóm cường giả Chí Tôn.

Vậy nhưng số xông phá được trùng vây, đi tới bên người Khương Tư Nam để tiến hành vây công vẫn có hơn mười vị Chí Tôn.

Trong đó kẻ hung hiểm nhất ngoài Tử Tuấn và Kim Dung tay cầm vô khuyết tiên khí là một cường giả lánh đời đã xoải ra bước thứ nhất, trên đỉnh đầu ngưng tụ tiên hoa đại đạo.

Đó là một đạo nhân già nua dung nhan tiều tụy, vóc người gầy yếu vô cùng, trong người mộ khí trầm trầm, phảng phất nửa đoạn thân thể đã chôn vào trong đất.

Nhưng mà, hắn lại là kẻ điên cuồng nhất, một thân chiến lực thông thiên triệt địa, tiên hoa đại đạo trên đỉnh đầu có thể miễn dịch pháp tắc chi lực, ngay cả lực lượng nhục thân cường đại không gì sánh kịp của Khương Tư Nam cũng không thể tạo thành thương hại quá lớn cho hắn.

Ầm ầm!

Khương Tư Nam lấy sức một mình, kháng hành hơn mười vị cường giả Chí Tôn, tắm máu phấn chiến, chiến ý cuộn trào, đến sau cả người đã nhuộm lên một tầng huyết sắc.

Mà trên hư không, Thái Sơ tiên cung vẫn lẳng lặng mà đứng, Thái Nguyên chưởng giáo và Đế Nhất Thánh Tử cúi nhìn hết thảy, không biết đang chờ đợi điều gì.

Răng rắc!

Vừa lúc đó, trong hư không lần nữa có một đạo thiểm điện đen ngòm bổ xuống, nháy mắt vòm trời liền bị xé nứt, trong đó có vài chục đạo thân ảnh vô cùng cường đại ngang trời mà đến.

Những người này toàn là cường giả Dị Tộc, một số là hắc xà cự đại, một số có mười tám cánh tay, một số thì tròng mắt mọc trên bụng, còn có kẻ toàn thân bố đầy lân giáp, đầu sinh sừng nhọn... Bọn họ ai nấy đều khí tức lẫm liệt, mục tiêu minh xác, nhắm thẳng Khương Tư Nam mà đến.

Là vì Hồng Mông Tạo Hóa tháp!

- Chí Tôn Dị Tộc? Sao bọn họ có thể phá mở bình chướng của Thái Sơ đại thế giới?

Ánh mắt vô số Chí Tôn không khỏi chấn động, lộ ra thần sắc khó mà tin tưởng, bọn họ không ngờ những Chí Tôn ngoại vực này cánh nhiên có thể tiến vào trong Thái Sơ đại thế giới, càng không ngờ được rằng, những Chí Tôn ngoại vực này cũng vì Hồng Mông Tạo Hóa tháp mà đến!

- Giết!

Mấy chục vị Chí Tôn ngoại vực gia nhập vào trong chiến trường, miệng thổ ra âm tiết cổ quái, bay thẳng đến chỗ Khương Tư Nam, ngay cả những Chí Tôn đang vây công Khương Tư Nam cũng bị tao ương, phải chịu thương vong không nhỏ.

- Đám nhãi nhép ngoại vực, các ngươi muốn tìm chết?!

Một vị cường giả Chí Tôn khó khăn tránh qua đuôi bò cạp sắc bén, sắc mặt tức thì trở nên vô cùng khó coi, quay đầu giết tới con bò cạp kia.

Trường diện lập tức càng thêm phần hỗn loạn.

Có vây công Khương Tư Nam, lại bị đám người Liễu Phàm tôn giả ngăn trở, có đánh giết cùng Chí Tôn ngoại vực, nhất thời trường diện có phần thất khống.

Đặc biệt là áp lực dồn lên Khương Tư Nam lập tức tăng nhiều, trong những Chí Tôn ngoại vực kia không thiếu cường giả đã xoải ra bước thứ nhất thậm chí là bước thứ hai, gần gần mới chỉ giây phút, hắn đã rơi xuống hạ phong.

- Ai dám đụng đến người Khương gia ta?!

Thanh âm bạo nộ ầm vang trong hư không, giống như một đạo kinh lôi rầm rầm bổ ra thiên địa, từ trong đi ra chín tôn cường giả khí tức ngất trời.

- Tộc trưởng...

Nhãn thần Khương Tư Nam khẽ chấn, hắn lập tức nhận ra năm người Khương Thái Nhất, Khương Thái Xung, Khương Thái Chân, Khương Thái Linh cùng khương Huyền Thanh trên hư không, trừ năm người kia ra còn có bốn lão giả mà Khương Tư Nam không quen biết, nhưng dựa vào khí tức cũng có thể cảm giác được, bốn lão giả này cũng đều là người Khương Tộc.

Nội tâm Khương Tư Nam không khỏi có phần kích đãng,, một cỗ noãn lưu tuôn lên trong lòng, chiến lực cao đoan của Khương Tộc vốn đã không nhiều, chín vị Chí Tôn này chỉ sợ là toàn bộ cường giả Chí Tôn của Khương Tộc, nhưng vì Khương Tư Nam, tất cả bọn họ đều nghĩa vô phản cố chạy đến.

- Ta xem ai dám đụng đến người Khương Tộc!

Khương Thái Xung suất tiên lao tới, tay cầm một chuôi cổ kiếm màu đỏ son cự đại, dài phải đến vài chục trượng, cổ phác nặng nề, độn kiếm vô phong, lại mang đến một loại chiến ý vô dịch quét ngang trên trời dưới đất.

Khương Thái Nhất theo sát ngay sau, chính giữa bàn tay hắn có một mặt huyết trì (ao máu) màu vàng, trên đó có chín vầng mặt trời trôi nổi, thần bí khó lường, ngang trời đánh tới vô số cường giả Chí Tôn đang vây công.

Đây là một trong những tiên khí trấn tộc của Khương Tộc, Cửu Dương Huyết Trì, không ngờ cũng được Khương Thái Nhất mang đến.

- Ha ha ha... Khương Tư Nam không chỉ là người Khương gia các ngươi, còn là người Thiên Đế Sơn nhất mạch, động vào người Thiên Đế Sơn chúng ta, đúng là tìm chết!

Tùy theo đám người Khương Thái Nhất xuất hiện, hư không lại trực tiếp nứt ra, từ trong đi ra một quần cường giả Chí Tôn khí tức ngất trời.

Khương Tư Nam nhận ra, trong quần cường giả Chí Tôn này có người của Thiên Đế Sơn Cơ gia, có người của Độc Cô gia thân đeo cổ kiếm khí tức lẫm liệt, có người của Tây Môn gia giá ngự khôi lỗi khổng lồ, mi tâm có hỏa diễm, tổng cộng lên đến mấy chục vị cường giả Chí Tôn.

Bốn nhà trong tám đại gia tộc Thiên Đế Sơn đều tới, chỉ có Mộ Dung gia, Tổ gia, Sư gia và Văn Nhân gia không tới.

Chẳng qua, Khương Tư Nam biết, Tổ gia và Khương gia là thế cừu, căn bản không khả năng đến cứu viện, mà Mộ Dung gia, Sư gia lại cùng một giuộc với Tổ tộc, Văn Nhân gia thì thiên hướng Mộ Dung Thiên Đế nhất tộc, thế nên bọn họ căn bản không khả năng sẽ mạo hiểm vì Khương Tư Nam.

Hơn nữa, Khương Tư Nam thậm chí còn suy đoán, mấy nhà kia rất có khả năng đang núp ở bên cạnh, tìm cơ hội cướp đoạt Hồng Mông Tạo Hóa tháp!

Ầm ầm!

Có bốn đại gia tộc của Thiên Đế Sơn phá ổ mà ra, mấy chục vị cường giả Chí Tôn lập tức ngăn lại đám Chí Tôn ngoại trực, trường diện lại sa vào trạng thái giằng co.

Ông!

Vừa lúc đó, một lão giả thân mặc đạo bào, râu bạc tóc trắng đột nhiên lặng không tiếng thở xuất hiện trên đỉnh đầu Khương Tư Nam, thần sắc trong mắt cực phức tạp, buồn vui đan xen, nhưng phần nhiều lại là hưng phấn, đôi con ngươi thâm thúy như sao trời nhìn thẳng xuống Khương Tư Nam.

Khương Tư Nam cũng cảm thấy toàn thân khẽ chấn, cảm giác nguy hiểm trí mạng tuôn lên tâm đầu!