Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 137: Hỏa Linh Tiễn chi uy (1)




Đạo Kiếm Cương thứ hai lại ngưng tụ thành, hơn nữa khí tức so với đạo thứ nhất mạnh hơn gấp đôi, kim quang chói mắt, mang theo mũi nhọn vô cùng, lại một lần nữa trảm xuống.

- Ầm ầm!

Kiếm khí lăng lệ ác liệt tung hoành tứ phương, vô số phòng ốc bạo vỡ ra, Kiếm Cương cùng màn hào quang Linh trận đụng nhau, thần hi bắn ra bốn phía, không khí lập tức nổ tung, mà màn hào quang của Linh trận cũng răng rắc một tiếng, xuất hiện rất nhiều vết rạn.

- Phụ thân, Chân Linh hỏa trận bị phá!

Trong Võ Thành Vương phủ, ánh mắt Khương Vân Thiên lóe lên, có chút ngưng trọng.

- Linh trận Nhị phẩm này vốn là muốn ngăn trở đối thủ thoáng một phát, cũng không phải dùng cái này giết địch, dù sao đối phương có một cao thủ Chân Thiên Cảnh, còn có Tiêu Tuấn, trên người bảo vật phần đông, Kim Kiếm Phù Bảo kia quả nhiên bất phàm, một kiếm sau Chân Linh hỏa trận tất phá không thể nghi ngờ, Huyền Vũ Doanh Hỏa Linh Tiễn chuẩn bị!

Khương Tử Thanh thản nhiên nói, trong ánh mắt của hắn có một loại hào quang thâm thúy.

Yến Vô Cực cùng Phương Vũ lên tiếng, trong ánh mắt đều lộ ra sát cơ sắc bén, thân hình lập loè, 3000 Huyền Vũ Doanh mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, đồng thời trong bóng đêm giơ lên cung tiễn.

Hỏa Linh Tiễn là một loại mũi tên đặc chế, dùng Hỏa Linh Thiết đúc tạo, lực xuyên thấu rất mạnh, hơn nữa có chứa một tia sắc bén phá giáp, có thể đột phá hộ thể chân khí của Tông Sư Tiên Thiên cảnh, đối với Tông Sư Tiên Thiên cảnh có lực sát thương rất mạnh.

Mà lão gia tử thì đại mã kim đao ngồi ở trước đại đường, mang trên mặt một tia hoài niệm, bàn tay khẽ vuốt Cự Kiếm, tạo hình phong cách cổ xưa, dài chừng một trượng, rộng một thước, trọng kiếm vô phong, đại xảo không công, nhưng mà chuôi trọng kiếm này lại có một loại sát khí cực kỳ lăng lệ ác liệt.

- Ông bạn già, không nghĩ tới lại phải cùng ngươi kề vai chiến đấu rồi!

Chuôi trọng kiếm này vậy mà vô cùng có linh tính phát ra một tiếng chiến minh, thân kiếm hào quang lập loè, mơ hồ truyền ra một hồi cảm xúc vô cùng hưng phấn.

Thuần Quân Trọng Kiếm!

Một bên Lãnh Phi nhìn xem chuôi Cự Kiếm này, trong ánh mắt cũng lộ ra thần sắc kích động.

Đại Càn Vương Triều mỗi người đều biết, binh khí của Trấn Quốc Võ Thành Vương Khương Viễn Sơn là Đả Vương Kim Tiên, nhưng ai biết rõ binh khí chính thức của lão gia tử, chính là Thuần Quân Trọng Kiếm.

Thuần Quân vừa ra, ai dám tranh phong?

Thời điểm bọn người Đức Tông Hoàng Đế tiến công Võ Thành Vương phủ, Khương Tư Nam xếp bằng ở Cảnh Long Viện, toàn lực phá giải Hắc Thạch trong thức hải.

Trong Võ Thành Vương phủ, tất cả người hầu đều bị phân phát, trống rỗng, chỉ để lại Huyền Vũ vệ, Thanh Long vệ cùng Bạch Hổ vệ.

Cảnh Long Viện nội cũng không có một bóng người, chỉ có Trương Long cùng Triệu Hổ, vẫn còn tận chức tận trách thủ hộ ở ngoài viện, không cho ngoại lực quấy nhiễu Khương Tư Nam tu luyện.

Cảnh tượng Kim Kiếm Phù Bảo phá trận ầm ầm, Khương Tư Nam cũng cảm thấy, nhưng mà hắn một chút cũng không có phân tâm, thần hồn chi lực một mực bao vây Hắc Thạch kỳ dị, tăng thêm Hồng Mông Tạo Hóa Tháp phát ra thần quang, tầng kim sắc kia chỉ còn lại có một tầng hơi mỏng, tùy thời có thể hoàn toàn phá giải.

- Lại nhanh một chút!

Trong lòng Khương Tư Nam có chút lo lắng, hắn đã cảm giác được trên đỉnh đầu, Chân Linh hỏa trận đã lung lay sắp đổ, chỉ sợ sau một khắc sẽ bị Cự Kiếm trảm phá.

Dùng tu vi hiện tại của hắn, coi như đi ra ngoài cũng không tạo nên tác dụng gì lớn, tối đa chỉ có thể đối phó Tiên Thiên lục thất trọng, đối với đại cục vô ích.

Nhưng mà khối Hắc Thạch kỳ dị này ẩn chứa đồ vật, lại làm cho hắn cực kỳ chờ mong, hắn cảm giác chỉ cần có thể phá vỡ phong ấn, đồ vật bên trong có lẽ có thể mang đến trợ lực rất lớn.

Chân khí màu vàng kim nhạt từ trên người hắn phát ra, mãnh liệt bành trướng, mang theo một tia lực lượng thần bí cùng tôn quý, Khương Tư Nam tóc đen rối tung, khuôn mặt thanh tú, trong thân thể như cất dấu một ngọn núi lửa, quang mang kim sắc lập loè, dần dần ở toàn thân hắn tạo thành một bức tường!

Tiên Thiên ngũ trọng, bó khí thành tường!

Tuy khí hải còn không có viên mãn, nhưng mà hắn vốn thì đến được Tiên Thiên tứ trọng đỉnh phong, hai ngày nay Khương Tư Nam lại hấp thu trên trăm khối Linh Thạch, rốt cục ở lúc này đột phá.

Mà kim sắc phong ấn trên Hắc Thạch, đã có một tia muốn tan vỡ.

Đúng lúc này, Kim Kiếm Phù Bảo trảm xuống.

Một kiếm này khí thế lại mạnh gấp đôi, kim sắc kiếm khí tung hoành tứ phương, kim kiếm chém rụng, như Thiên Địa bị phách ra, xua tán đi tất cả Hắc Ám, vô số bông tuyết tung bay lập tức hòa tan, thần quang tứ xạ, sáng chói như yên hoa, rực rỡ tươi đẹp như vân hà, cảnh tượng vô cùng to lớn.

- Ầm ầm!

Thương Khung rung mạnh, đại địa ầm ầm, Chân Linh hỏa trận rốt cục không chịu nổi, bịch một tiếng tạc vỡ ra.

Quang vũ bay tán loạn, Xích Diễm hừng hực.

Cả Võ Thành Vương phủ, giống như thoáng cái lâm vào trong biển lửa.

- Giết vào cho ta!

Hoàng Thiên Dương đã sớm nhịn một bụng lửa giận, giờ phút này cầm trong tay chiến đao màu đen, lập tức lao đi, trong ánh mắt sát cơ như thực chất.

Những cao thủ Tiên Thiên cảnh cường đại kia cũng từ bốn phương tám hướng vọt lên.

- Ân?

Hoàng Thiên Dương bỗng nhiên nội tâm phát lạnh, cảm thấy một cỗ sát cơ trí mạng, hắn không cần suy nghĩ, thân hình đột nhiên tránh ra, nhưng mà sát cơ như bóng với hình, vẫn lập tức đánh trúng vào hắn.

Trên người Hoàng Thiên Dương lóe lên hào quang, một linh phù màu xanh nhạt thiêu đốt ra, ngưng tụ thành một tầng gợn sóng nhàn nhạt, ngăn cản sát cơ ở bên ngoài.

Lúc này, Hoàng Thiên Dương mới nhìn đến là một vũ tiễn màu hồng đỏ thẫm, mũi tên lóe ra hào quang sắc bén, để cho hắn biến sắc lên tiếng kinh hô.

- Dĩ nhiên là Hỏa Linh Tiễn!

Hắn không nghĩ tới Võ Thành Vương phủ lại có Hỏa Linh Tiễn, loại mũi tên này cực kỳ quý hiếm, ngay cả chân khí hộ thể cũng có thể đâm thủng, nếu không phải trên người mình có một tấm hộ thể linh phù, thật đúng là sẽ bị thương ở dưới Hỏa Linh Tiễn.

Sau đó, ánh mắt của hắn lóe lên, thấy được Khương Vân Thiên ở cách đó không xa cầm cung trong tay, trên mặt mang dáng tươi cười nhàn nhạt, chỉ là khóe miệng kia có chút giơ lên, ở Hoàng Thiên Dương thoạt nhìn, là chướng mắt như vậy.

- Khương Vân Thiên, ngươi muốn chết!

Hoàng Thiên Dương gào thét một tiếng, đằng đằng sát khí xông tới.

Mà giờ khắc này, tiếng kêu thảm thiết vang vọng.

Những cường giả Tiên Thiên cảnh còn lại cũng không có hộ thể linh phù, bất ngờ không đề phòng, căn bản không kịp né tránh, bị Hỏa Linh Tiễn bắn thành cái sàng.