Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Là Sa Điêu Người Chơi

Chương 218: Ám Đạo Dưới Vương Tọa






Hạ Nhất Minh nhìn thoáng qua nơi xa.

Chiến sĩ Hải tộc còn có rất nhiều đang chạy trối chết, chiến đấu còn chưa kết thúc.

Mấy cái thằng đờ bờ này đã bắt đầu muốn ăn Vưu Lý Ô Tư rồi?Ăn cái nồi.

"Không được! Chiến đấu còn chưa kết thúc! Thi thể ta tạm thời thu hồi, đợi chiến đấu kết thúc, trở lại bờ cát rồi nói!" Hạ Nhất Minh đưa tay, ném thi thể Vưu Lý Ô Tư vào bên trong tiểu thế giới ngũ hành.

"Vâng, Minh ca.

" Mấy người chơi ăn hàng này lập tức hiện ra vẻ mặt thất vọng, nhưng hai mắt lập tức sáng lên!"Hải Vương siêu cấp ăn chưa được, chúng ta trước tiên có thể đi ăn Thâm Hải Vương khác a!""Đúng a đúng a!""Tuy rằng nguyên liệu có hạn, tuy nhiên dùng Liệt Hỏa thuật nướng, cho thêm chút muối, xuỵt xuỵt, ăn cũng vẫn là vô cùng ngon a!""Đúng vậy a, đúng a!"Mấy người chơi ăn hàng này chậm rãi lui lại, sau đó soạt soạt soạt chạy đi tới trước mặt thi thể của những cường giả Trúc Cơ cảnh khác của Hải tộc.

Hạ Nhất Minh thì điều tức một lúc, sau khi chữa trị hết tổn thương ở kinh mạch thì lúc này mới mở mắt ra.


Nhìn một cái, Hải tộc đã bị tiêu diệt toàn bộ, không chừa một con!Hạ Nhất Minh lúc này mới đứng dậy, đi tới gần Vương tọa vỡ nát, khuếch tán linh thức ra kiểm tra một lúc.

"Ừm?" Chẳng mấy chốc, Hạ Nhất Minh tâm niệm vừa động, vẫy tay một cái, Phi Kiếm Minh Nguyệt bay múa mà ra, chém vào phía dưới Vương tọa, một cái ám đạo (đường bí mật) xuất hiện trước mắt.

Bước vào ám đạo không lâu, Hạ Nhất Minh lập tức nhìn thấy một cái không gian dưới đất, nhét tràn đầy các loại kỳ trân dị bảo trong biển, linh thảo còn có những thứ trân quý.

Mà quan trọng nhất ở trong một góc chồng chất số lớn khoáng thạch màu xanh đậm, đưa mắt quét tới, số lượng tối thiểu có gần trăm tấn.

"Đây là Thâm Lam khoáng thạch!" Hai mắt Hạ Nhất Minh sáng lên.

Thâm Lam khoáng thạch là một loại khoáng thạch hiếm thấy mà chỉ dưới biển mới có, sau khi dung luyện có thể rút ra Thâm Lam thiết, là một loại kim loại rất thích hợp để chế tạo Linh khí.

Thâm Lam thiết là khoáng thạch thuộc tính Thủy, không thích hợp để làm các cạnh sắc nhọn nhưng lại rất thích hợp để làm chuôi kiếm, cán thương các loại, bởi vì Thâm Lam thiết có thể hấp thu chấn động, ngăn cách nhiệt độ cao, đồng thời có tính bền dẻo cực cao, đương nhiên, dùng Thâm Lam thiết cũng có thể chế tạo ra một nhóm Linh khí phòng ngự!Bởi vì một khi Thâm Lam thiết được luyện hóa thành công, lực phòng ngự và tính bền dẻo sẽ cực kỳ kinh người!Đồ tốt a!Hạ Nhất Minh vung tay lên, thu tất cả Thâm Lam thiết vào bên trong tiểu thế giới Ngũ Hành, linh thảo và các loại thiên tài địa bảo khác cũng đều thu sạch đi.

"Đây là linh thạch?" Hạ Nhất Minh lại mở ra từng cái bảo rương rất lớn, bên trong đều là linh thạch được chồng chất lên một cách ngăn nắp, nhìn một cái có hơn vạn.

Kiếm lợi lớn!Lại kiếm lời một đợt!Cuối cùng nhìn lại mấy lần, sau khi xác nhận mình đã vơ vét tới sạch sẽ thì lúc này Hạ Nhất Minh mới đi ra mật thất.

Lúc này, các người chơi đã xử lý thi thể Trúc Cơ cảnh của Hải tộc cũng gần như xong rồi, móc nội đan đi, thịt, thậm chí là dạ dày, gan các loại nội tạng đều được móc sạch sẽ.

Mấy người chơi thành thạo đã rửa sạch vào trong nước, sau đó lấy que xiên ra bắt đầu xuyên thịt.

"Các đệ tử, các ngươi làm rất tốt! Lần đại chiến tiêu diệt sào huyệt Hải tộc này, chúng ta thắng lợi!" Hạ Nhất Minh nhàn nhạt mở miệng, lập tức tuyên bố.

"Đinh, Chúc mừng người chơi Vương Luffy, thu hoạch được ban thưởng 17 vạn điểm cống hiến!""Đinh, Chúc mừng người chơi Đế Zoro, thu hoạch được ban thưởng 24 vạn điểm cống hiến!""Đinh, Chúc mừng người chơi Diệp Thiên Đế, thu hoạch được ban thưởng 23 vạn điểm cống hiến!"Mỗi một người chơi chẳng mấy chốc đã nhận được phần thưởng của mình, mỗi một tên đều vô cùng hưng phấn!Lần ban thưởng này thật sự là quá phong phú!Quả thực chính là kiếm lời lớn a!Hạ Nhất Minh đưa mắt nhìn vào điểm giết chết của ba người chơi xếp hạng ba vị trí đầu.


Ba người chính là Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp, Senju, còn có Đại Viêm Tối Cường Hỏa Pháp!Ba người đều tập hợp lực lượng của mọi người tới phát động công kích, mà phần lớn điểm giết chóc được tính toán tới trên đầu ba người!Cho nên điểm giết chết của ba người đều vượt qua hơn 1000, lấy được điểm cống hiến cũng vượt qua 10 vạn!Đương nhiên, ba người này chắc chắn không có khả năng độc chiếm nhiều điểm cống hiến như vậy, sau đó đoán chừng sẽ chia ra một phần cho các người chơi khác.

"Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp, Senju và Đại Viêm Tối Cường Hỏa Pháp, ba người các ngươi ở trong lần tác chiến này giết chết được nhiêu Hải tộc nhất!""Bản tông chủ hiện tại sẽ ban thưởng cho các ngươi!" Hạ Nhất Minh nhàn nhạt mở miệng, thuận tay điểm một cái.

Lập tức phát động Thiên Mệnh chi thuật Khí Vận chi chủ, nhấc tu vi của ba người từ Linh Mạch cảnh hậu kỳ một hơi tăng lên tới Linh Mạch cảnh đỉnh phong!"Wow! Tu vi đột phá!"Ông trời của ta, Linh Mạch cảnh đỉnh phong rồi? Sắp có thể đột phá tới Trúc Cơ cảnh?""Tuyệt a, hậm mộ đố kỵ muốn chết ta rồi!"Rất nhiều người chơi đều than thở kinh hô một trận.

"Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp, trong lần tác chiến sào huyệt Hải tộc này không những giết chết Hải tộc nhiều nhất mà cũng là xếp hạng thứ ba trên Thiên bảng trong lần thú triều trước đó!""Bản tông chủ trước đó đã từng hứa hẹn, Đứng thứ ba trong Thiên bảng ở chiến đấu với thú triều trước đó sau khi bước vào Linh Mạch cảnh đỉnh phong, bản tông chủ sẽ tự mình luyện chế cho một viên Trúc Cơ đan thượng phẩm!""Đợi sau khi trở về tông môn, bản tông chủ sẽ tìm linh tài, một khi tìm đủ sẽ mở lò luyện chế Trúc Cơ đan thượng phẩm, giúp ngươi phá Trúc Cơ!" Hạ Nhất Minh nhàn nhạt mở miệng nói với Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp.

Nếu không phải trong tay Hạ Nhất Minh còn thiếu khuyết một số linh thảo, không phải vậy thì sớm đã có thể luyện chế Trúc Cơ đan thượng phẩm rồi!"Tạ ơn Minh ca!" Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp kích động lên.

Chẳng lẽ, chính mình sắp trở thành người chơi đầu tiên đột phá tới Trúc Cơ cảnh sao?Kích động a!"Được rồi, các đệ tử lên đường trở về!" Hạ Nhất Minh vung tay lên, thế là các người chơi thi nhau trở về tàu ngầm, bắt đầu trở về địa điểm xuất phát.

Trên đường trở về rất thuận lợi.

Không tới một lát đã trở về trên bãi biển.

Vừa nhìn thấy tình huống trên bờ biển, Hạ Nhất Minh bó tay rồi.

Không ngoài dự liệu.

Cứ điểm vốn được xây dựng lên để chiến đấu và làm bến tàu.

Bây giờ đã hoàn toàn đổi một bức tranh mới!"Ồ ồ ồ, lướt sóng kìa!" Nhiều người chơi chân giẫm ván lướt sóng, đang lướt sóng theo ván, lướt sóng trên biển một cách hưng phấn và rất mạo hiểm! Chẳng lo mình sẽ bị chết đuối.

Gần với bãi biển, một nhóm lớn người chơi đang bơi lội vui vẻ.

Thỉnh thoảng còn có người chơi ném Hỏa Cầu thuật vào trong biển, tạo ra một tiếng nổ lớn, nước biển bắn lên đầu trời, thỉnh thoảng có thể thổi bay một vài con cá bay lên trời.


Còn về phần trên bãi biển, sớm đã xuất hiện con đường mỹ thực.

"Cá tươi chiên giòn, ăn vô cùng ngon!""Thiệt Tiêm nướng Vưu ngư, ăn cực kỳ ngon!""Nồi lẩu cá vừa mới ra lò, tự mình mang nguyên liệu tới, còn hai chỗ a!"Không ít người chơi ở chỗ này đã băt đầu ăn nóng hôi hổi, nhất là mấy người chơi ăn hàng, từ bên trái ăn sang bên phải, từ bên phải ăn tới bên trái, mồm mép thì chưa bao giờ nếm qua.

"Ừm, có một số người chơi dưỡng sinh thì nằm ở trên bờ biển, còn buộc ô tự chế che mặt trời, dùng da Thâm Hải Vương làm cái ô lớn màu xanh lục.

"Ánh nắng mặt trời chiếu qua chiếc ô lớn màu xanh lục này, mái tóc của các người chơi có pha chút màu xanh lục.

Hạ Nhất Minh thở dài một cái lập tức biến thành như vậy!"Mau nhìn, đám người Minh ca trở về!""Wow, mang thịt Thâm Hải Vương về chưa? Lâu rồi không ăn! Ừng ực ừng ực!""Nhanh, đi tới nghênh đón một chút! Các huynh đệ đi theo ta! Trước tiên chuyển thịt Thâm Hải Vương về tới vào nồi!"Các người chơi hưng phấn xông tới.

"Thôi được rồi!" Hạ Nhất Minh suy nghĩ một lúc, thế là cho các người chơi có một ngày thả lỏng.

"Các đệ tử, hôm nay các ngươi chúc mừng nhau ở chỗ này cho tốt, sáng sớm ngày mai do các vị chấp sự dẫn đội trở về tông môn!" Hạ Nhất Minh an bài một chút, thế là bay lên không trung, chính mình một mình trở về tông môn.

Lúc này.

Bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, một cái thân ảnh gầy gò, hai tay chống lấy một cây quải trượng, run rẩy đi ra.

"Đậu xanh rau muống, lão tử cuối cùng cũng còn sống mà đi ra!!!" Mì Thịt Bò bật khóc, khóc, thật khóc.

.