Tên Khùng! Sao Tôi Lại Yêu Anh Chứ?

Chương 7: Lại gặp nhau trong hoàn cảnh éo le




(Chương này sẽ có những cảnh 18+ mong các bé hãy cẩn thận nhé hehe)

PHỊCH!

Tiếp đất một cách khá nhẹ nhàng với âm thanh thể hiện nó đã rơi phải cái gì rất êm ái, không phải đường đất nhám càm. Nó lấy làm lạ hé mắt ra nhìn, oh my chúa! Thật là mừng hết lớn bên dưới có tấm đệm dùng trong giờ thể dục bị mấy đứa lười biếng ném vào một góc mà không cất trong kho theo lời thầy cô. Nó thở phào nhẹ nhỏm, đôi khi cũng nên có lời cảm ơn cho sự lười biếng của chúng.

Thở đều thở đều lấy lại bình tĩnh, nó đưa mắt dáo dác nhìn quanh tìm tờ giấy. Nhưng tiếc thay tờ giấy không may mắn như nó mà đang nằm vắt vẻo trên cành cây. Nó ngậm ngùi khóc thầm trong lòng. Ôi trời thứ dẫn đến nơi duy nhất ở cái trường này khiến cô cảm thấy thích thú lại nằm tít trên kia, bất hạnh bất hạnh.

Than thì than nhưng nó vẫn lồm cồm bò dậy, dù khắp người có một tẹo ê ẩm vì sự đàn hồi của hàng chục cái lò xo trong tấm nệm. Nó bước đến chỗ cái cây, ngước mặt nhìn tờ giấy chăm chú rồi đắn đo suy nghĩ chừng mươi phút sau đó đưa ra quyết định cuối cùng. Hay tay bám chặt lấy thân cây sần sùi, rướng người cố gắn trèo lên cao, tìm con đường nhanh nhất và dễ nhất có thể để nhặt lại tờ giấy bị nhàu nát. Chưa bao giờ nó thấy mình thảm như bây giờ. Cũng may chiều cao cái cây này cũng thuộc hạng trung bình chứ không cao lắm, nhờ vậy thoáng chốc nó đã túm được tờ giấy. Cũng cùng lúc đó đôi mắt tròn xoe vô tình nhìn thấy hình ảnh vô cùng hot!

Khuất sau phòng tập đa năng có một nam một nữ kề sát nhau vô cùng thân mật. Nó một thoáng ngẩ ngơ bám chặt vào cành cây mà chăm chăm mắt nhìn họ, có cái gì đó níu kéo bước chân nó không leo xuống rời khỏi. Khoảng cách của hai người kia rút ngắn dần, họ nói chuyện gì đó xem chừng rất vui vẻ, tiếng cười trong trẻo của cô gái truyền thẳng đến tai nó khiến nó chợt nổi da gà. Trong khi đó gương mặt chàng trai kia không mấy biểu cảm cho lắm, vẫn cười đấy chứ nhưng trông rất gượng gạo. –Nó thấy vậy rồi bật chợt tự ngẫm nghĩ sao bản thân rãnh đột suất thế này.

Cô nàng kia bước đến, quàng tay qua cổ cậu chàng kia, kiễng chân lên hết cỡ và…kiss! Nó trợn ngược mắt lên hết cỡ, đưa tay che trước mặt. Trời ơi cảnh mười tám cộng cấm trẻ em, trong khi cô chỉ mới vừa bước qua tuổi 14 thôi, mà nói thẳng ra thì chỉ là một đứa con nít tuyệt đối không được để những hình ảnh này to đen tâm hồn trong sáng của mình.

Ôi dào nghĩ thì nghĩ vậy thôi chứ nó vẫn hé ngón tay út ra để nhìn lén người ta tiếp tục đó chứ. Dù cho những hình ảnh thu vào mắt khiến gương mặt nó đỏ bừng, cả người nóng rang và rợn cả da gà lên ớn lạnh. Tên biến thái mê gái cấp độ cao kia đang lùa tay vào bên trong áo sơ mi của cô gái, gương mặt giang tà vô ùng còn nụ hôn kia thì vẫn chưa dứt. Hắn nhếch môi cười rồi tiếp tục “công việc”.

Một sự tình cờ ngẫu nhiên cắt đứt nguồn cảm hứng bất tận đang dâng tràn trong lòng cô nàng kia, chuông điện thoại reo lên phá đám. Cô đành ngậm ngùi buông hắn ra, rời đi chỗ khác bắt máy với tất cả tiếc nuối vì khó khăn lắm mới có thể dụ dỗ và tóm cổ được tên này vậy mà lại để xổng chỉ bằng một cú điện thoại. Nó thở phào nhẹ nhỏm, bây giờ mới có thể thở đấy, cứ tưởng đứng tim chết luôn rồi. Tìm lại được sự sống nó liền nhanh tay lẹ chân tự cứu lấy mình, chuồn trước khi bị tên biến thái kia phát hiện ra.

Nghĩ là làm, nó túm lấy tờ giấy nhét vào trong túi váy rồi đưa tay luồn lách để leo xuống. Vô tình chân cô đặt phải cành cây mỏng manh nhỏ nhắn, hiển nhiên là nó không thể nào chịu nổi cái thân thể ốm o gầy mòn bốn mươi kí lô của nó nên vèo một cái nó trượt chân rơi từ trên cây xuống. Một ngày xui xẻo đến tận cùng –nó nghĩ thầm.

- Đã nhìn trộm còn chạy không xong, con nhỏ đầu gấu hậu đậu.