Thái Cổ Thần Vương

Chương 457: Thay người




Âu Dương lão tổ nhắm mắt lại rõ ràng là đang chứng tỏ thái độ của hắn.

Sự xuất hiện của Quân Ngự hoàn toàn đảo lộn kế hoạch của hắn. Vốn tưởng rằng có thể tiêu diệt được Trần gia nên hắn mới tham dự vào trận chiến này, nhưng hôm nay ba vị Thiên Tượng của Đan Vương điện đều xuất hiện ở đây, cộng thêm thân phận của Quân Ngự khiến hắn không còn muốn bước xuống vùng nước đục này nữa.

Âu Dương lão tổ không phải là Âu Dương Cuồng Sinh, mọi suy tính của hắn đều là vì lợi ích của gia tộc, theo hắn thì trận chiến này không đáng.

- Lão tổ, trong trận chiến này đội hình phe ta không hề yếu, chúng ta sẽ không thua đâu.

Âu Dương Cuồng Sinh đi tới bên cạnh Âu Dương lão tổ lên tiếng nói.

- Cuồng Sinh, câm miệng!

Âu Dương lão tổ mở mắt ra nhìn về phía Âu Dương Cuồng Sinh rồi mắng một tiếng khiến vẻ mặt của Âu Dương Cuồng Sinh trở nên tái xanh, hắn biết bất kể thiên phú của hắn có xuất chúng như thế nào cũng không thể nào làm dao động được suy nghĩ của lão tổ về lợi ích của gia tộc.

Nhưng với cục hiện ngày hôm nay, nếu Âu Dương thế gia và Khương gia không tham chiến, e rằng Huyền Âm điện chỉ còn nước từ bỏ.

Với tính cách của Tần Vấn Thiên, khi thấy Bạch Tình phải đối mặt với cục diện như vậy sợ là dù có phải chết hắn cũng sẽ chiến đến cùng. Chẳng lẽ Tần Vấn Thiên lại phải đối mặt với cục diện như trước đây sao?

- Âu Dương Cuồng Sinh, Phàm Nhạc, Sở Mãng các ngươi theo ta lại đây.

Lúc này một giọng nói truyền tới khiến ánh mắt của Âu Dương Cuồng Sinh hơi khựng lại sau đó chuyển sang một bên. Ngay lập tức đám người Âu Dương Cuồng Sinh nhìn thấy một thân ảnh đang xen lẫn trong đám đông, đó chính là Tần Chính.

Mấy năm nay bọn họ và Tần Chính đã cùng nhau kề vai tác chiến, đã thân quen với nhau từ rồi.

- Chuyện gì thế?

Âu Dương Cuồng Sinh truyền âm hỏi.

- Vân Mộng Di đã mở ra bí mật của hoàng triều Đại Hạ cổ, các ngươi cùng ta qua đó đi, chỉ là vẫn còn thiếu một người nữa.

Lời nói của Tần Chính khiến ánh mắt của Âu Dương Cuồng Sinh lại chuyển sang một phía nhìn về bóng dáng của Đế Thiên đang đứng trong đám người. Thông qua truyền âm trao đổi bọn họ đều biết được người nọ chính là Đế Thiên biến thành.

- Đế Thiên, theo ta đến hoàng triều Đại Hạ cổ đi.

Đúng lúc này Âu Dương Cuồng Sinh lên tiếng. Nghe vậy sắc mặt Tần Vấn Thiên cứng lại, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía Âu Dương Cuồng Sinh, với tình hình như bây giờ thì hắn không dám đi ra.

- Ngươi không thay đổi được gì đâu, có phát hiện mới ở hoàng triều cổ, có lẽ sẽ cần đến chúng ta.

Âu Dương Cuồng Sinh tiếp tục nói khiến Tần Vấn Thiên chỉ có thể gật đầu rồi lặng lẽ rời đi. Hắn cũng nhanh chóng lướt về phía hoàng triều cổ Đại Hạ cùng với đám người Âu Dương Cuồng Sinh.

Không có nhiều người chú ý đến sự rời đi của bọn họ, chỉ có mình điện chủ Huyền Âm điện thầm thở dài trong lòng. Bà nhìn Bạch Tình, trong lòng dâng trào nỗi không cam lòng, chẳng lẽ không có cách nào rửa sạch được nỗi nhục mà Huyền Âm điện của bà đã mang hay sao?

- Thả Bạch Tình đi, chuyện trước đây Huyền Âm điện ta có thể coi như chưa từng xảy ra. Thánh Hoàng lệnh quả thực không phải do Huyền Âm điện ta lấy.

Huyền Âm điện chủ thầm than trong lòng, Âu Dương thế gia chùn bước khiến cho bà không thể không dịu giọng lại.

Nghe được lời của Huyền Âm điện chủ, mọi người cũng thầm thở dài, một người nắm giữ thế lực cấp bá chủ trong tay, chỉ vì Bạch Tình mà đến cả chuyện Huyền Âm điện bị sỉ nhục bà cũng có thể coi như chưa từng xảy ra, có thể thấy được lúc này bà đã bị ép đến mức nào, chỉ mong có thể giữa được Bạch Tình là đủ lắm rồi.

- Ta có thể dùng một loại tuyệt học Đại Hạ để trao đổi.

Đương nhiên Huyền Âm điện chủ cũng biết Trần gia sẽ không chịu thả người dễ dàng như vậy, nên bà chỉ có thể giao dịch.

- Tuyệt học Đại Hạ có thể sánh được với Thánh Hoàng lệnh sao?

Lúc này có một tiếng quát lạnh truyền đến. Trần Phàm - nhân vật thiên kiêu sở hữu thực lực Thiên Cương tầng năm của Trần gia, hắn ta đứng lên bước tới sau lưng Bạch Tình, giơ tay chộp lấy đầu vai của cô, ngay sau đó một cỗ lực lượng nóng bỏng đáng sợ bao phủ lấy Bạch Tình.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn lên trời, lạnh giọng nói:

- Ta biết ngươi đã nói hôm nay Thánh Hoàng lệnh sẽ xuất hiện thì nhất định ngươi cũng đã đến. Nếu ngươi còn không xuất hiện thì đừng có trách ta dùng một vài thủ đoạn ra.

Trên không trung đột nhiên truyền ra một luồng khí tức dập dờn, rất nhiều cường giả Thiên Tượng đều lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời, trong mắt của bọn họ lóe lên từng tia sáng bén nhọn, còn cường giả của Trần gia thì lại bay lên, vẻ mặt lạnh lùng..

Không ngờ lại có người ẩn nấp ở trên trời.

Trần Phàm vừa dứt lời thì hắn mới bộc lộ ra khí tức của mình.

Không chờ cường giả của Trần gia bay lên không trung thì cỗ khí thế cuồn cuộn kia đã lập tức phủ, cuồng phong cũng gào thét điên cuồng trong hư không.

Đám người ngẩng đầu lên nhìn thì thấy tầng mây cuồn cuộn, ngay sau đó có một thân ảnh chậm rãi hạ xuống từ trong mây, xuất hiện trọng tầm mắt của mọi người.

Dường như thân ảnh này rất cao, tuy đã nhanh chóng lao xuống nhưng phải mấy chục giây sau mới trôi lơ lửng trong hư không.

Thân ảnh khổng lồ với đôi cánh dài ba nghìn mét, đôi mắt lạnh như băng tràn đầy lệ khí lạnh lẽo này chính là một con vân trung đại bàng.

Vân trung đại bàng này ngoài Tần Vấn Thiên ra thì còn có thể là ai.

Quả nhiên Tần Vấn Thiên vẫn chưa chết, hôm nay hắn lại xuất hiện một lần nữa.

- Vấn Thiên ca ca!

Thấy Tần Vấn Thiên xuất hiện, Bạch Tình vừa mừng vừa sợ. Cô cho là cô sẽ không bao giờ gặp lại Tần Vấn Thiên nữa, nhưng hôm nay Vấn Thiên ca ca của cô vẫn còn sống, tuy rằng đã hóa thân thành chim đại bàng nhưng hắn vẫn ở đó, vẫn quan tâm đến cô.

- Tần Vấn Thiên!

Cường giả của Trần gia lập tức bộc phát phong mang của mình:

- Trong thư nói hôm nay Thánh Hoàng lệnh sẽ xuất hiện, chẳng lẽ chuyện giết chết Trần Vương, đoạt đi Thánh Hoàng lệnh là do ngươi sai người gây nên sao?

Cường giả của Đan Vương điện đều đứng hết lên, đưa mắt nhìn về phía thân ảnh trong không trung.

Ký ức về thân ảnh này đã khắc trong đầu họ quá sâu, chính con chim đại bàng này đã phá hủy Đan Vương điện, khiến cho Đan Vương điện đang trong thời cực thịnh trở nên lụi bại, cũng may hôm nay Quân Ngự đã trở lại.

- Chính là con chim này?

Quân Ngự ngẩng đầu nhìn về phía đại bàng trong hư không, sau đó mở miêng hỏi.

- Đúng vậy, nó là do Tần Vấn Thiên biến thành. Có lẽ do không thể nào nghịch chuyển được nên vẫn trong thân xác đại bàng.

Câu trả lời của Đan Vương khiến Quân Ngự cười nhạt:

- Loại bí pháp mượn lực thiên địa, cổ niệm thông yêu thần này sao có thể nói nghịch là nghịch được.

Đan Vương khẽ gật đầu, loại bí pháp nghịch thiên như vậy đúng thật là quá khó nghịch chuyển, trừ phi tu vi của hắn đã đạt đến cảnh giới thông thiên, nếu không hắn sẽ vĩnh viễn là chim đại bàng, không thể hóa trở lại thành người được nữa.

Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên ở trong hư không, cho dù là những tên cường giả trong bảng Thiên Mệnh đợt này cũng đều đưa mắt nhìn về phía thân ảnh đó, ánh mắt lóe lên vẻ phức tạp.

Tần Vấn Thiên, người đứng đầu bảng Thiên Mệnh lần trước, tuy thành danh chỉ trong một thời gian ngắn nhưng những chuyện hắn làm lại khiến toàn bộ Đại Hạ oanh động, trước giờ chưa từng có ai làm được như thế.

Một người đứng đầu bảng Thiên Mệnh như vậy đúng là ngàn năm có một.

Bọn họ có ai không ngưỡng vọng Tần Vấn Thiên, coi Tần Vấn Thiên như là thần tượng của mình.

Thử hỏi có người nào dám vì cái gọi là yêu mà xách kiếm xông thẳng vào Đan Vương điện chưa? Bất kể là dũng khí hay là thiên phú thì Tần Vấn Thiên vẫn là mục tiêu khiến vô số thanh niên tôn sùng theo bước.

Truyền kỳ của Tần Vấn Thiên được toàn Đại Hạ ca tụng, rất nhiều người đều sùng bái hắn nhưng mỗi khi đối mặt với nguy cơ, lại có mấy ai dám đứng bên cạnh hắn?

- Tình nha đầu, Vấn Thiên ca ca có lỗi muội.

Đại bàng nhìn về phía Bạch Tình ở dưới mặt đất, trong ánh mắt lộ ra vẻ ôn hòa, hắn nói với vẻ áy náy:

- Ta cũng có lỗi với sư tôn của muội, các vị tiền bối của Huyền Âm điện, Trần Vương là do ta sai người giết chết.

Nghe vậy ca Bạch Tình và Huyền Âm điện chủ đều sửng sốt, ngay sau đó Bạch Tình lắc đầu nói:

- Nếu là do Vấn Thiên ca ca làm thì để ta trả cũng không sao hết, ta chết cũng không sao, chỉ hận Trần gia làm nhục tỷ muội của Huyền Âm điện ta, sỉ nhục sư tôn ta.

- Ân oán thế gian ai có thể nói rõ được. Tình Nhi, sao con có thể vơ chuyện này vào người mình chứ.

Huyền Âm điện chủ cất tiếng nói:

- Ân oán của Trần Vương và Tần Vấn Thiên bắt đầu từ cuộc tranh giành bảng Thiên Mệnh. Ba năm nay Trần Vương luôn muốn giết chết Tần Vấn Thiên, vì thế chuyện Tần Vấn Thiên giết hắn là vô cùng bình thường. Nếu Trần gia có bản lĩnh thì có thể giết chết Tần Vấn Thiên báo thù cho Trần Vương là được, nhưng khi chưa biết chuyện gì xảy ra bọn chúng lại tìm đến Huyền Âm điện chúng ta để trả thù.

- Tình Nhi, con phải nhớ kỹ rằng làm người chỉ mong có thể tự đối mặt với bản tâm của mình. Hôm nay Tần Vấn Thiên vì con mà nguyện ý xuất hiện trước mặt Trần gia, thế thì Huyền Âm điện chúng ta cũng không còn lý do gì để lui bước, vì Trần gia giết người của Huyền Âm điện ta, sỉ nhục đệ tử của Huyền Âm điện ta. Nếu hôm nay Trần gia vẫn không chịu thả người, vậy thì bọn chúng sẽ là kẻ thù của Huyền Âm điện ta đời đời kiếp kiếp, từ nay về sau thấy người của Trần gia, giết không tha!

Giọng nói rét lạnh của Huyền Âm điện chủ vang lên, nhưng các cường giả của Trần gia vẫn chỉ cười khẩy. Một lát sau Trần gia lão tổ quét mắt về phía Tần Vấn Thiên, nói:

- Thánh Hoành lệnh đang ở trong tay ngươi đúng không.

- Thả người.

Tần Vấn Thiên nhìn về phía Trần gia lão tổ, nói với vẻ lạnh lùng.

- Thả người? Giao Thánh Hoàng lệnh ra đây ta sẽ cho cô ta đi. Ngươi nên biết đối với Trần gia ta mà nói người này không hề quan trọng.

Trần gia lão tổ cười nhạt.

- Trong vòng mười giây nếu ngươi không thả người Thánh Hoàng lệnh ắt hủy.

Trên móng vuốt của đại bàng xuất hiện một tấm Thánh Hoàng lệnh, nó được cầm rất chặt dường như chỉ cần Trần gia không thả người thì hắn sẽ trực tiếp bóp nát Thánh Hoàng lệnh.

Sắc mặt của Trần gia lão tổ cứng đờ lại, theo cục diện ngày hôm nay, Đan Vương điện chắc chắn sẽ giữ Tần Vấn Thiên lại, Âu Dương thế gia và Khương gia không dám lộn xộn, Trần gia hắn lại mạnh hơn Huyền Âm điện rất nhiều. Bọn chúng hoàn toàn có thể đè bẹp Huyền Âm điện, cho dù có cộng thêm Thanh Mị Tiên Tử thì Trần gia bọn chúng vẫn có thể ứng phó được.

Trận chiến này trong tình huống ba vị cường giả của Đan Vương điện chỉ đối phó với một mình Tần Vấn Thiên thì bọn chúng gần như là nắm chắc phần thắng tuyệt đối. Nếu Đan Vương điện có thể tiện tay xử lý Huyền Âm điện giúp Trần gia bọn chúng thì trận chiến này sẽ thắng đậm, vừa diệt được Huyền Âm điện vừa bắt được Tần Vấn Thiên.

Nghĩ đến đây Trần gia lão tổ thầm cười lạnh trong lòng, e rằng hôm nay Tần Vấn Thiên sẽ không tiếc bất cứ giá nào để hủy đi Thánh Hoàng lệnh.

- Ngươi xuống đây ta thì sẽ thả cô ta đi.

Giọng nói lạnh lẽo của Trần gia lão giả vang lên.

- Vấn Thiên ca ca, không được đâu.

Bạch Tình lắc đầu nói.

- Được.

Tần Vấn Thiên lập tức mở miệng, ngay sau đó thân thể khổng lồ của hắn từ từ hạ xuống chiến đài. Thấy vậy, Trần gia lão tổ vung tay lên, trong phút chốc ánh sáng tinh tượng lấp lánh bao trùm cả một khoảng trời.

Trong khoảng tinh tượng hỏa diễm nóng bỏng vô biên này, có ting quang vô tận không ngừng hội tụ vào sau lưng Trần gia lão tổ, nơi đó tựa như có một vầng mặt trời cực kỳ nóng bỏng. Đó chính là tinh tượng của hắn - Liệt Nhật tinh tượng, mà phía dưới tinh tượng của hắn bao trùm chính là ánh lửa chói chang thiêu đốt cả trời cao.

Nụ cười lạnh ở khóe miệng hắn ngày càng đậm hơn.

- Thả người.

Trần gia lão tổ nói với vẻ lãnh đạm, đối với Trần gia bọn họ mà nói Bạch Tình quả thực không đáng để quan tâm đến, sao cô ta có thể so được với Thánh Hoàng lệnh kia chứ.

Trần Phàm thu tay lại thả Bạch Tình ra. Toàn thân Bạch Tình lóe lên, lập tức bay về phía Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên vẫn tiếp tục giáng xuống, nói với Bạch Tình:

- Tình Nhi, muội đi xuống trước đi.

Đôi mắt đẹp của Bạch Tình khựng lại, cô muốn lắc đầu nhưng lại nhìn thấy đôi mắt sắc bén của đại bàng đang nhìn chằm chằm vào cô, hắn nhìn cô rồi nói:

- Lời của ta muội cũng không nghe sao?

- Nhưng mà Vấn Thiên ca ca…

Sắc mặt của Bạch Tình tái nhợt đi.

- Lùi lại đi, ta sẽ tự bảo vệ bản thân thật tốt.

Tần Vấn Thiên truyền âm nói, đôi mắt đẹp của Bạch Tình lóe lên, cuối cùng cũng chịu gật đầu. Cô lùi lại phía sau nhưng không hề rời đi, rất rõ ràng cô không thể yên lòng được.

Cuối cùng thân thể khổng lồ của Tần Vấn Thiên cũng hạ xuống chiến đài, bóng dáng đại bàng khủng bố đến mức khiến người khác cảm thấy sợ hãi, nhưng tinh tượng Liệt Nhật kia lại đánh thẳng về phía hắn, uy năng ngất trời!