Thần Chủ Ở Rể

Chương 115




Chương 115

Triệu Thanh Hà nhìn Vương Bác Thần đầy hoài nghi.

“Thư… thư ký Tư.”

Sắc mặt chủ nhiệm Lưu trong phút chốc bỗng tái nhợt, hai chân mềm nhũn, trên trán túa đầy mồ hôi lạnh.

“Anh Vương, cô Triệu, gây phiền toái cho hai người rồi, tôi sẽ giải quyết ngay.”

Tư Lam cung kính nói.

Sau đó, cô ta nhìn chủ nhiệm Lưu, trong mắt xẹt qua tia lạnh lùng, nói: “Ông nói là ông trời có đến cũng vô dụng đúng không?”

“Hiểu lầm, hiểu lầm thôi… tôi… thư ký Tư…”

Hai chân chủ nhiệm Lưu run lẩy bẩy, lắp ba lắp bắp, không thể thốt ra một câu trọn vẹn.

Rầm.

Chủ nhiệm Lưu sợ tới mức ngồi bệt xuống đất, run như cầy sấy.

Thư ký Tư lạnh lùng nói: “Bây giờ tôi đã đến rồi, có tác dụng không?”

Có tác dụng không?

Lời nói hờ hững kia khiến chủ nhiệm Lưu sợ đái ra quần, đáy quần đã ướt đẫm và bốc mùi khai.

“Dưới sự cai trị của Thần Chủ mà ông lại dám kiêu ngạo như vậy sao? Ai cho ông cái gan đó?”

Câu thứ ba của thư ký Tư khiến chủ nhiệm Lưu vốn đã run cầm cập đột nhiên mắt trợn trắng.

Ông ta cũng chỉ ỷ vào một chút quyền lực trong tay để tác oai tác oái, bây giờ đối mặt với một vị tướng giết người trên chiến trường như Tư Lam, chỉ riêng khí thế thôi cũng đã khiến ông ta sợ chết khiếp.

Chủ nhiệm Lưu quỳ trên đất, dập đầu bịch bịch, một lúc sau máu tươi đã chảy ra: “Tôi sai rồi, thư ký Tư, tôi sai rồi, tôi không dám nữa, xin ngài cho tôi một cơ hội.”

Ông ta hối hận muốn chết.

Nếu biết Vương Bác Thần và thư ký Tư có mối quan hệ tốt như vậy thì có nói gì ông ta cũng không dám đắc tội với anh.

Cũng sẽ không cố tình gây khó dễ cho Triệu Thanh Hà.

Nhưng bây giờ đã quá muộn.

Tư Lam đá ông ta ngã nhào: “Ông quỳ sai chỗ rồi.”

Máu tươi chảy ra từ khóe miệng chủ nhiệm Lưu, ông ta nhanh chóng bò đến trước mặt Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà, dập đầu nói: “Cậu Vương, cô Triệu, xin cô cậu cho tôi một cơ hội, tôi sai rồi, tôi thực sự sai rồi.”

“Ông không xứng quỳ trước mặt anh Vương.”

Tư Lam lại đá vào ngực chủ nhiệm Lưu: “Mang đi, thẩm tra kỹ càng.”

Sau đó, Tư Lam nói với Triệu Thanh Hà: “Cô Triệu, cô muốn làm giấy tờ gì, tôi sẽ cho người xử lý và gửi đến công ty cô.”

“Hả?”

Lúc này, Triệu Thanh Hà mới phản ứng lại, cô vội vàng xua tay: “Không, không cần làm phiền thư ký Tư đâu, tôi có thể tự xử lý, cảm ơn cô, tôi lại làm phiền cô rồi.”

“Cô Triệu, cô đừng khách sáo, đây là việc chúng tôi nên làm, nếu không còn việc gì nữa thì tôi đi trước.”

Nói xong, Tư Lam rời đi.