Thần Chủ Ở Rể

Chương 182




CHƯƠNG 182

“Công ty Hoa Nguyên cho dù phá sản, cũng sẽ không hợp tác với loại gia tộc bẩn thỉu như các ông.”

Triệu Thanh Hà nhún vai theo dáng vẻ của Vương Bác Thần, khinh thường nói: “Ở trước mặt ông tôi ra oai vậy đấy, nhà họ Lý các ông không phải là muốn kêu đội công trình của tôi hợp tác với các ông sao? Các ông đang nằm mơ!”

Nói xong, Triệu Thanh Hà xoay người rời đi, nghĩ rồi lại quay đầu lại, nói: “Tức chết ông.”

Lý Hoàng tức tới mức cả người muốn nổ tung!

Ông ta đường đường là ông hai của nhà họ Lý, đích thân đến tìm Triệu Thanh Hà hợp tác, không những bị từ chối, còn bị mắng một trận!!

Đáng hận!

Thật là đáng hận!

Ông ta có khi nào phải chịu loại dồn nén này chứ!!!

Đáng chết, đáng chết, đáng chết!!!

Cẩu nam nữ, các người đang tìm chết!!

Lý Hoàng tôi thề, tôi muốn khiến đôi cẩu nam nữ các ngươi hối hận tới kiếp sau, tôi muốn khiến các người cầu sống không được cầu chết không xong!!

Nếu không, tôi không tên Lý Hoàng!!!

Lý Hoàng tức tối rời đi.

Nhưng vào lúc này, trong công ty Hoa Nguyên truyền ra một bài hát.

“Người dân chúng ta, tối nay thật là vui, hét lên, người dân chúng ta…”

“Triệu Thanh Hà!!!!”

Lý Hoàng tức tới nỗi hai mắt đỏ ngầu, thấp giọng gằn lên một tiếng, nôn ra một ngụm máu, ngất tại chỗ!

Vội vàng được tài xế của ông đưa đi!

Mà lúc này, Triệu Thanh Hà nấp ở đằng sau cửa sổ, nhìn thấy một màn này, căng thẳng tới nỗi trái tim nhỏ đập loạn, trong lòng bàn tay toát đầy mồ hôi.

Đó là ông hai của nhà họ Lý!

Cô vậy mà mắng ông hai của nhà họ Lý!

Thật sự không dám tin.

Còn chọc tức ông ta tới ngất đi.

Chuyện này có phải có quá rồi không? Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Hừ, tức chết ông cũng đáng đời, ai kêu các người ức hiếp Bác Thần nhà tôi, tức chết ông, tức chết ông!”

Triệu Thanh Hà mang điệu bộ của cô gái nhỏ, khinh thường bĩu môi.

Có điều, cách thức chọc tức đối phương tới mức nửa sống nửa chết sau đó xem thành không khí không thèm quan tâm, khiến ông ta phát rồ, thật sự rất đã!

Vừa rồi mặt mày của Lý Hoàng xanh lè vì tức.

Chẳng trách Bác Thần lần nào cũng như vậy, tên đó cũng đủ ác.

Nghĩ tới đây, Triệu Thanh Hà lại mỉm cười, lập tức tâm trạng trở lên tốt hơn.

“Chị Thanh Hà, vừa rồi chị thật sự rất ngầu, dọa em giật cả mình.”

Lan Tầm có hơi sùng bái nói: “Đó là ông hai của nhà họ Lý, bị chị chọc tới nỗi suýt nữa nổ tung tại chỗ.”