Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2669: Xếp hạng vị trí mười bảy?




Đạt được ba tên đại sư đồng ý, Tạ Dương Băng càng thêm ngạo nhiên, cho là mình thắng định. Hắn lại nhìn về phía Tiền Vô Ý, chỉ thấy Tiền Vô Ý lộ ra vẻ mặt quái lạ.

Hắn không biết, nhưng Tiền Vô Ý rõ ràng Lăng Hàn triển khai thời gian chảy gia tốc.

Một người tinh thông quy tắc Thời Gian, cái này ở trước Tiên Vương hầu như là vô địch rồi, cùng cảnh giới chiến một trận bằng đứng ở thế bất bại.

Mình có thể trấn áp Lăng Hàn sao?

Tiền Vô Ý thầm nói, hắn dẫn trước hai cảnh giới nhỏ, lại là Vương giả, quy tắc Thời Gian lại nghịch thiên cũng không thể để Lăng Hàn vượt qua hai cảnh giới nhỏ của Thăng Nguyên Cảnh a.

Nghĩ như thế, niềm tin của hắn lại tới nữa.

Lăng Hàn cũng nâng đan dược trong tay nói:

- Lục Dương Thanh Linh Đan, đan dược Tứ Tinh.

Hắn không có tiếp tục giới thiệu, bởi vì ngay cả hắn cũng không biết đan dược này độ khó luyện chế làm sao, là hắn nghiên cứu trong bảo khố đạt được, theo hắn suy tính... Độ khó luyện chế cực kỳ cao.

- Lục Dương Thanh Linh Đan?

Ba người Tử Thành Đại Sư cũng lộ ra vẻ mờ mịt, bọn họ thật giống như đều chưa từng nghe nói có đan dược Tứ Tinh như vậy.

Tạ Dương Băng cũng giễu cợt, tiểu tử này luyện ra một viên đan dược người khác không biết, cũng muốn lừa dối qua ải sao? Cắt, nói không chắc còn không phải cấp bậc Tứ Tinh.

- Chờ đã!

Thiên Tâm Đại Sư đột nhiên đứng lên.

- Ta thật giống như ở trên một quyển cổ tạ từng thấy, các ngươi chờ chút, ta đi một chút sẽ trở lại.

Xèo, hắn liền chạy.

Cũng còn tốt, tốc độ của Thăng Nguyên Cảnh quá nhanh, chỉ một hồi liền thấy hắn chạy trở về, trong tay quả nhiên có thêm một quyển cổ tạ.

Tử Thành Đại Sư cùng Sơ Diệp Đại Sư tập hợp qua, nhìn một hồi, sau đó không ai không lộ ra kinh sợ.

- Lục Dương Thanh Linh Đan, ở trong cổ đan phương, độ khó luyện chế xếp hạng thứ mười chín.

Thiên Tâm Đại Sư đọc ra.

Ồ, lại tới mười chín?

Trong lòng Tạ Dương Băng hơi kinh ngạc, nhưng mười chín thì đã làm sao, Cổ Tinh Đan của hắn xếp hạng thứ mười bảy… chờ chút, xếp hạng vị trí thứ mười chín không phải là Cửu Đỉnh Phượng Hoàn Đan sao?

Quên đi, mặc kệ, thắng là tốt rồi.

Hắn ngạo nhiên, ánh mắt đảo qua ba người Tử Thành Đại Sư, mang theo ý nghĩ thúc giục, các ngươi còn không tuyên bố thắng bại sao?

Tử Thành Đại Sư mở miệng nói:

- Mọi người đều phải biết, kỳ thực đan phương ở trong quá trình truyền thừa, có thật nhiều đã thất truyền.

Tất cả mọi người gật đầu, không chỉ đan đạo, võ đạo cũng như thế.

Thế nhưng, ngươi nói lời này có ý nghĩa gì?

Tử Thành Đại Sư tiếp tục nói:

- Cổ Tinh Đan xếp hạng thứ mười bảy, đây là xếp hạng trong đan phương hiện tại, nhưng phóng tới cổ đan phương hoàn chỉnh...

Hắn dừng một chút, tất cả mọi người bừng tỉnh, hiện tại có quá nhiều đan phương thất truyền, tự nhiên cũng bị loại bỏ mất, làm cho trình độ khó nguyên bản ở ba mươi biến thành hai mươi lăm, thậm chí hai mươi….

Thân thể của Tạ Dương Băng cũng run lên, hắn chỉ nắm ưu thế hai thứ tự, chỉ cần số lượng đan phương thất truyền xếp hạng ở trước mặt vượt qua hai cái, vậy hắn liền bị Lăng Hàn vượt qua.

Tử Thành Đại Sư nở nụ cười, tiếp tục nói:

- Ở trong xếp hạng của cổ đan phương này, Lục Dương Thanh Linh Đan xếp thứ mười chín, mà Cổ Tinh Đan là... ba mươi hai!

Kháo, chênh lệch nhiều như vậy?

Tất cả mọi người ồ lên, đồng thời cũng cực kỳ hưng phấn.

Vẫn là chưởng tọa của bọn họ lợi hại, trâu bò.

Sắc mặt của Tạ Dương Băng tái nhợt, nhưng lập tức lại quát:

- Các ngươi nhất định là đang thông đồng gạt ta!

Tử Thành Đại Sư cười nhạt, ném cổ tạ về phía Tạ Dương Băng:

- Không nên vọng tưởng phá huỷ cổ tạ, ba người chúng ta đã nhìn qua, tự nhiên có định luận.

Tạ Dương Băng vội vàng mở ra, hơi đảo qua một chút, sắc mặt liền như tro nguội.

Quả nhiên, Tử Thành Đại Sư không hề nói dối.

Hắn phản ứng đầu tiên chính là phá huỷ cổ tịch, sau đó lặng thinh không thừa nhận.

Nhưng trước đó Tử Thành Đại Sư đã nói rõ, hắn không thừa nhận thì đã làm sao, người ta chính là trọng tài.

Tạ Dương Băng hít một hơi thật sâu, để tâm tình bình tĩnh lại.

Hắn vẫn chưa hoàn toàn thua, hắn không tin ở trên Luyện Linh mình cũng thua Lăng Hàn.

- Được, lại so Luyện Linh!

Tạ Dương Băng lớn tiếng nói.

- Đi.

Lăng Hàn làm một tư thế mời khách.

Hai người tiếp tục mở lô luyện đan, vẫn là viên đan dược ban đầu kia.

Nhất Luyện.

Nhị Luyện.

Tam Luyện.

Có thể trở thành Tứ Tinh đại sư, vậy tối thiểu có thể Ngũ Luyện, đây là không có bất ngờ.

Bởi vậy, trước Ngũ Luyện, Tạ Dương Băng căn bản không có nhìn Lăng Hàn một chút, cho đến khi Ngũ Luyện, hắn mới dùng ánh mắt liếc nhìn Lăng Hàn.

Lục Luyện!

Thất Luyện!

Tất cả mọi người không khỏi sốt sắng lên, Thất Luyện đại sư a, đã đạt đến cấp bậc của Tử Thành Đại Sư.

Nhưng mà, hai người đều không có dừng lại, bắt đầu Bát Luyện.

Lúc này, ngay cả Tạ Dương Băng cũng lộ ra vẻ sốt sắng, hắn xác thực có thể Bát Luyện, nhưng không thể bảo đảm mỗi lần đều thành công, thậm chí tỷ lệ thất bại còn tương đối cao.

Hắn nhất định phải cẩn thận, cẩn thận cẩn thận nữa.

Tốc độ Luyện Linh nhanh lắm, sau một ngày, bọn họ liền dồn dập ngừng lại.

Tạ Dương Băng lộ ra nét mừng, hắn thành công!

Nhưng mà, ánh mắt quét về phía Lăng Hàn, sắc mặt của hắn lập tức trở nên cực kỳ khó coi.

Lăng Hàn cũng hoàn thành Bát Luyện!

Tạ Dương Băng biết, thực lực của mình vẻn vẹn chỉ là Bát Luyện, nếu như lại đi Cửu Luyện, vậy khẳng định chỉ có một đường thất bại, đan dược bể mất.

Nếu như song phương ở trên Luyện Linh thành tích giống nhau, như vậy Lăng Hàn dựa vào độ khó luyện đan tự nhiên liền có thể áp chế hắn.

Trong lòng hắn còn có một tia hi vọng, là trình độ Luyện Linh của hắn vượt qua Lăng Hàn.

Nhưng rất nhanh hắn liền kinh hãi đến biến sắc, bởi vì Lăng Hàn không có dừng lại, mà đang tiếp tục Luyện Linh.

Cửu Luyện!

Tạ Dương Băng không thể tin được, Lăng Hàn lại còn có thể Cửu Luyện?

Không không không, hắn nhất định không thể thành công!

Tạ Dương Băng thầm nói, cậy mạnh Cửu Luyện, hắn chỉ có thể bạo đan, như vậy mình liền thắng định.

Ha ha, không sai, không sai.

Hắn thu tay lại ở một bên nhìn, Lăng Hàn bắt đầu Cửu Luyện, dưới thời gian chảy gia tốc, một ngày trong nháy mắt liền qua, hắn thu công mà lên, cũng không tiếp tục đi Thập Luyện, ngược lại đã thắng, hơn nữa cũng đã để người của Đan Đạo Thành thấy vô địch chi uy của hắn.

- Chưởng tọa uy vũ!

- Chưởng tọa khí phách!

- Chưởng tọa vô địch!