Thần Đế Trọng Sinh

Chương 328: Lại thêm rắc rối




Tào Khôn nghe được điều này, còn tưởng rằng Diệp Trần muốn đích thân xuất thủ, lập tức mừng rỡ.

Tuy nhiên, lời tiếp theo của Diệp Trần lại hoàn toàn ra khỏi dự liệu của hắn.

"Lão Doãn, chuyện Hắc Sâm Lâm kia trước tiên tạm gác lại một chút, ba người các ngươi đi với Tào Tứ Gia một chuyến, đi diệt toàn bộ thế lực của Sam Khẩu chu xã ở Hoa Hạ cho ta! Coi như là việc làm ra mắt các ngươi nhập đội đi!"

Diệp Trần trực tiếp nói phân phó với ba người Doãn Bách Xuyên, Doãn Bách Xuyên nghe vậy lập tức mừng rỡ, hắn đang khong biết phải làm như thế nào để báo đáp ân tình của Diệp Trần, trong lòng vẫn luôn kìm nén ghê gớm, bây giờ nghe được lời này của Diệp Trần, tự nhiên là cầu còn không được.

"Vâng! Chủ thượng!"

Tào Khôn nghe vậy thì vẻ mặt thất vọng, không thể không đánh giá trên thân ba người Doãn Bách Xuyên một phen, nhịn không được thận trọng nói:

"Diệp tiên sinh, Sam Khẩu chu xã có tổ chức Sam Khẩu đứng ở đằng sau, mặc dù chỉ là một cái chi nhánh ở Hoa Hạ, thế nhưng thực lực cũng không thể khinh thường, ta sợ còn có cao thủ tọa trấn a!"

Tào Khôn nói ra lời này tuy khéo léo, thế nhưng Doãn Bách Xuyên dù sao cũng là chủ của một tông, làm sao có thể không nghe ra được ý coi thường trong đó?

Tuy nhiên, điều này cũng khó trách, Doãn Bách Xuyên một thân mặc quần áo cổ trang, khom người đứng ở phía sau Diệp Trần, nhìn qua cũng chỉ là một ông lão bình thường, thực sự là quá không nổi bật!

"Hừ!"

Doãn Bách Xuyên thấy chỉ là một phàm nhân bình thường cũng dám kinh thị mình, ngay lập tức hừ lạnh một tiếng, khí thế trên người đột nhiên dâng lên, trong nháy mắt sống lưng thẳng tắp lên, uy nghiêm của một vị Trang chủ ngày xưa đã hoàn toàn triển lộ ra!

Oanh!

Tào Khôn lập tức bị hù dọa cho toàn thân khẽ run rẩy, suýt chút nữa thì đặt mông xuống đất, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.

"Tào Tứ Gia đúng không? Ông đây là đang xem thường bổn trang chủ sao?"

Doãn Bách Xuyên xụ mặt, ở trên cao nhìn xuống Tào Khôn, giống như thượng đế nhìn xuống con kiến hôi.

Tào Khôn ngay lập tức bị dọa cho suýt chút nữa thì đi tè cả ra quần, lúc này mới đột nhiên phát hiện, ông lão trước mắt này mới nhìn qua thì rất bình thường hóa ra lại có thực lực kinh khủng như thế!

"Không không không! Tào mỗ tuyệt đối không có ý nghĩ này! Lão gia tử ngài tuyệt đối không nên hiểu lầm!"

"Hừ! Tốt nhất là không phải, đừng để ta biết ngươi có loại ý nghĩ này!"

Doãn Bách Xuyên thể hiện bản lãnh của mình ra trước mặt người khác một chút, sau đó trong nháy mắt thu hồi lại khí thế ở trên người rồi nhanh chóng lui ra phía sau Diệp Trần, khôi lục lại bộ dáng bình thường trước đó.

Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không lắc đầu cười, "Tào Tứ Gia, ông thật đúng là có mắt không biết Thái Sơn! Ông có biết vị này là ai không? Hắn chính là Doãn Bách Xuyên, Trang chủ Tiêu Dao sơn trang có tiếng tăm lừng lẫy ở Hoa Hạ a!"

Tào Khôn nghe được điều này thì hai mắt lập tức trừng một cái, "Ngài chính là...vị thần tiên sống của Tiêu Dao sơn trang kia sao?"

Tuy rằng Tiêu Dao sơn trang vẫn luôn khiêm tốn, không có danh tiếng to lớn gì trong giới võ đạo, nhưng Tào Khôn bây giờ tốt xấu cũng đã là đại lão có thế lực vượt ngang mấy tỉnh ở Giang Nam, hiểu biết tự nhiên cũng nước lên thì thuyền lên, đại danh của Tiểu Dao sơn trang còn được nghe nói qua.

Nhất là Tiêu Dao sơn trang Trang chủ Doãn Bách Xuyên, trong hội nhà giàu tầng tầng lớp lớp của Hoa Hạ có địa vị vô cùng cao thượng, vẫn luôn được người tôn xưng là thần tiên sống, nói về địa vị thì không thua kém gì vị Yến chân nhân ở Kinh Đô kia, thậm chí còn cao hơn!

Doãn Bách Xuyên nghe được lời này của Tào khôn, không thể không mỉm cười, mang theo một chút vẻ đắc ý, nhẹ như mây gió nói:

"Hư danh thôi!"

Tào Khôn hơi sững sờ, lập tức giơ tay ở trên mặt mình "Ba ba!", sau đó vội vàng khom người hành lễ nói:

"Vãn bối có mắt không biết Thái Sơn, làm lão thần tiên khó chịu, mong rằng lão thần tiên đại nhân đại lượng không chấp nhặt với ta!"

Doãn Bách Xuyên khoát tay áo, nói:

"Lão thần tiên gì chứ! Ở trước mặt chủ thượng, lão hủ nào dám tự cho mình là thần tiên? Lời này về sau đừng nhắc lại a, ta với ông là cùng một bọn thôi!"

Tào Khôn lập tức ngạc nhiên lần nữa, Trang chủ Tiêu Dao sơn trang, trong mắt toàn bộ tầng lớp xã hội thượng lưu ở Hoa Hạ quốc đều coi là thần tiên sống, thế mà tôn xưng Diệp Trần là chủ thượng?

Đây là tình huống gì?

...

Chẳng mấy chốc, ba người Doãn Bách Xuyên và Tào Khôn cùng nhau đi.

Đối với thực lực của ba người Doãn Bách Xuyên này, Diệp Trần tự nhiên tin tưởng trăm phần trăm, đối phó chỉ là một phân bộ của tổ chức Sam Khẩu ở Hoa Hạ, quả thực dễ như trở bàn tay, căn bản sẽ không có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào.

Sau khi mấy người rời đi, Diệp Trần đang định đi tới nhà hàng một chuyến, thế nhưng ngay vào lúc này, điện thoại bỗng nhiên nhận được một cái tin tức.

Là Ám Bộ của Thần Long vệ gửi tới!

"Đằng Dã Nhất Lang Phó tổ trưởng tổ chức Sam Khẩu đã tới Nam Châu, cùng đi còn có tam đại Thần Cảnh của tổ chức Sam Khẩu, hình như có ý thôn tính Tiêu gia!"

Tin tức của Ám Bộ Thần Long vệ vẫn luôn rõ ràng đơn giản như thế, không nói nhảm một chữ nào.

Diệp Trần nhìn thấy tin tức này, trong đôi mắt lập tức hiện lên sát ý nồng đậm,

"Lại là tổ chức Sam Khẩu! Vốn ta chỉ có ý định đuổi thế lực của tổ chức Sam Khẩu này ra khỏi Hoa Hạ, bây giờ xem ra nếu như không nhổ tận gốc bọn chúng, bọn chúng thật đúng là thích gây rắc rối cho ta a!"

Tiêu Nhược Hi ở một bên vụng trộm liếc qua điện thoại của Diệp Trần, thấy được hai chữ Tiêu gia, lại nghe được Diệp Trần nói như vậy thì lập tức biến sắc, "Có phải Tiêu gia đã xảy ra chuyện rồi hay không?"

Diệp Trần thật cũng không muốn giấu diếm chuyện này, trực tiếp đưa điện thoại di động cho Tiêu Nhược Hi, sau khi cô ta đọc xong, lập tức cuống lên giống như con kiến đang bò trên chảo nóng, vôi vàng bắt lấy cánh tay của Diệp Trần, cầu khẩn nói:

"Diệp Trần, anh chắc chắn sẽ không mặc kệ chứ? Tôi van cầu anh, nhất định phải nhanh tới cứu người nhà của tôi a! Chỉ cần anh lại cứu Tiêu gia một lần nữa, tôi cam đoan, sau này anh bảo tôi làm cái gì tôi liền làm cái đó!"

Diệp Trần nghe được điều này, lập tức cười, "Có đúng là tôi bảo cô làm cái gì cô cũng làm theo không?"

Tiêu Nhược Hi nhìn qua nụ cười trên mặt Diệp Trần, luôn cảm thấy kỳ lạ chỗ nào đó, khuôn mặt xinh đẹp như tiên nữ không hiểu vì sao lại đỏ lên.

...

Tự nhiên xảy ra chuyện này, Diệp Trần nơi nào còn có thời gian nghỉ ngơi, đành phải lái xe chở Tiêu Nhược Hi, một đường xuôi nam mà đi.

Đến Nam Châu lần nữa đã là hơn chín giờ tối.

Diệp Trần đầu tiên lái xe mang theo Tiêu Nhược Hi lượn quanh trước sau ở Tiêu phủ một vòng, xác nhận Tiêu gia tạm thời không có chuyện gì mới trực tiếp tìm một khách sạn ở gần đó để dừng chân.

"Bây giờ chúng ta không thích hợp để lộ diện, nếu như không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, tổ chức Sam Khẩu chắc là ngày mai mới tới Tiêu gia, đến lúc đó chúng ta lại đi cũng không muộn!"

Diệp Trần sắp xếp cho Tiêu Nhược Hi ở lại khác sạn, vẻ mặt thản nhiên nói.

Tuy rằng Tiêu Nhược Hi lo lắng tới mức độ không chịu nổi, nhưng cũng hiểu Diệp Trần nói có đạo lý, không nói là Diệp Trần hay là cô ta, xuất hiện ở Tiêu gia vào lúc này, chỉ sợ cũng không quá phù hợp.

Xét cho cùng thái độ của tổ chức Sam Khẩu bây giờ còn chưa rõ ràng, nếu như cô ta quay trở lại vào lúc này, sợ rằng sẽ không được rõ ràng hơn nữa.

Thân phận của Diệp Trần còn là giặc cướp, cũng không thích hợp xuất hiện ở Tiêu gia vào lúc này.

Cho nên, trước mắt tạm thời chỉ có thể chờ đợi.

Tuy nhiên, Diệp Trần cũng không có nói cho Tiêu Nhược Hi, hắn vừa lượn quanh Tiêu gia một vòng, phát hiện ở bên trong Tiêu phủ có mấy đạo khí tức rất không tệ, hơn phân nửa chắc là cao thủ mà Tiêu gia mời tới!

Nói không chừng, ngày mai không cần hắn phải ra mặt, chính Tiêu gia cũng có thể giải quyết.

...

Mà lúc này, ở Tiêu gia đang trong một bầu không khí vui mừng, "Tiêu mỗ ta có tài đức gì? Thế mà có thể mời được Ngụy minh chủ và Ngư minh chủ, hai vị đại nhân vật cấp Thái Sơn Bắc Đầu của giới võ đạo Hoa Hạ, thật sự là khiến cho Tiêu gia ta chúng ta được vẻ vang a! "

Tiêu Thiên Tá cười ha ha, trên mặt đều là vẻ vui mừng.

Hóa ra, hôm nay hắn mang theo hậu lễ đi tới Ngụy gia, lúc đầu chỉ muốn mời Ngụy Vô Cực ra tay tương trợ, không nghĩ tới đúng lúc gặp được Ngư Hóa Long võ lâm minh chủ phương bắc tới Ngụy gia làm khách.

Mà Ngư Hóa Long này, vẫn luôn cừu thị người của Đảo quốc, nghe nói tổ chức Sam Khẩu muốn tới gây chuyện với Tiêu gia, thế là chủ động yêu cầu tới đây, lần này thế nhưng là làm cho Tiêu Thiên Tá sướng đến phát rồ rồi.

P/S: Chương thứ ba....