Thần Hữu Ngô Vương

Chương 1




Editor: Lặng

Beta: Ame

“Không……… Xin ngài nhẹ chút, xin ngài…….. Đừng…….. Sâu quá……… Aaa…….. Không được……”

Trên chiếc giường lớn màu đỏ thẫm, hai bóng người đang gắt gao dây dưa với nhau. Người có thân thể cường tráng bị đặt ở phía dưới kia, khuôn mặt bị nước mắt và nước miếng của mình khiến cho nhìn qua chật vật không chịu nổi, hậu huyệt dưới hạ thân sưng đỏ, chất lỏng màu trắng theo mỗi lần người kia mạnh mẽ cắm vào mà tràn ra, từng giọt mồ hôi ẩm ướt chảy dọc theo đường cong của cánh mông xuống drap giường. Nam tử bị xâm phạm gần ba giờ đã sớm không thể thừa nhận sự va chạm hung mãnh như vậy, dương v*t co giật đau đớn, hậu huyệt nóng rát bởi vì bị trừu sáp quá độ, nhưng nam nhân trên người dường như không có ý định dừng tay, hết lần này đến lần khác dùng thứ hung khí kia mà mà mạnh mẽ đâm rút. Loại khoái cảm bị cưỡng ép khiến cho hắn chỉ có thể vừa run rẩy thừa nhận, vừa khóc lóc cầu xin tha thứ.

“Thật sự không được……. Cầu xin ngài…… Đừng tiếp tục nữa……. Quá lớn rồi…….. A, xin ngài……… Xin bệ hạ tha thứ…….. Muốn chết rồi….. Ưm, thần linh ơi……. Cứu… cứu ta……..”

Mà nam tử từ đầu đến cuối vẫn liên tục cắm vào rút ra kia có một mái tóc màu vàng, đôi con ngươi màu xanh biếc sâu sắc như hồ nước, khuôn mặt anh tuấn và thân thể cường tráng đẹp đẽ giống như là vị thần rực rỡ nhất của tạo hóa. Y là đức vua đương nhiệm của đế quốc Bernstein giàu có hùng mạnh – Ansorge vĩ đại đệ nhị, dũng mãnh và cơ trí, y được thần dân ca ngợi là đế vương trời sinh, ngoài việc quá mức nhiệt tình yêu thương chơi đùa phóng túng nam tử ở bên ngoài thì thực sự là không thể tìm được khuyết điểm của y.

Với sự ổn định của đất nước, Ansorge càng ngày càng khó có thể dùng tinh lực để phát tiết trên chiến trường, mà nói về tình dục thì cho dù là nam nhân cũng khó có thể chống đỡ được tinh lực và dũng mãnh của y.

Sau khi kết thúc lần phát tiết thứ ba, Ansorge rút dương v*t dữ tợn vẫn chưa có thỏa mãn, lắc lắc tinh dịch và d*m thủy ở trên đi rồi mặc bộ triều phục lộng lẫy của đức vua lên, không bao giờ nhìn nam nhân không thể khép chân lại nằm ở trên giường nữa ——- đối với bạn giường không thể thỏa mãn dục vọng của mình, Ansorge không hề thương tiếc.

Đi tới thần điện Hoan Yến —– Thần giáo Hoan Yến tôn thờ sự giao hợp nên sẽ dâng lên vô số bạn giường cho Ansorge. Bỗng nhiên Ansorge nghe được thanh âm trầm thấp mà lạnh lùng vang lên: “Bệ hạ Ansorge!”

Ansorge liếc mắt một cái về phía phát ra âm thanh rồi mỉm cười, thậm chí hiếm thấy mà có chút lễ độ đáp lời: “Đại giáo chủ Liddell.”

Ở thần giáo Hoan Yến, địa vị của đại giáo chỉ đứng sau Giáo hoàng, mà sở dĩ Ansorge khách khí như thế nguyên nhân lớn nhất vẫn là vì bề ngoài của Liddell. Liddell có vóc dáng cao gầy hơn Ansorge, mái tóc đen rất dài được buộc ngay ngắn ở sau lưng, mắt đen trầm tĩnh khiến cho người ta có cảm giác khó có thể thân thiết, môi mỏng, sống mũi cao thẳng. Khoác lên mình áo choàng của giáo chủ đẹp đẽ quý giá, đặc biệt có một vẻ đẹp kiêu ngạo mà cấm dục. Ansorge mỉm cười, mang theo thân thể vương đầy mùi vị dâm mỹ sau khi quan hệ tới gần Liddell, thong thả giống như tán tỉnh bình thường mà mở miệng: “Trẫm có ý muốn nghe đại giáo chủ giảng đạo, không biết đại giáo chủ Liddell có thể bớt chút thời gian hay không?” Giảng đạo, từ trước đến nay ở Thần giáo Hoan Yến, nó là từ đồng nghĩa với quan hệ tình dục. -_-||||

Liddell chỉ bình tĩnh mà nhìn chăm chú Ansorge, gật đầu một cái nói: “Nếu vậy, Ansorge bệ hạ có thể đi theo ta về phòng.”

“Đây thật đúng là vinh hạnh của trẫm.” Ansorge mỉm cười sâu xa, lộ ra hàm răng trắng như tuyết.

Vừa mới vào trong phòng, hai người liền dây dưa cùng một chỗ ở cửa, vương phục của Ansorge vốn chỉ thắt lỏng lẻo, theo sự khiêu khích Liddell nhanh chóng đã tuột xuống treo ở trên người. Một bên đầu v* dựng đứng bị Liddell đè ép ở trên tay tùy ý mà xoa nắn, gảy kéo, gãi gãi, bên kia lại bị hoa văn trên quần áo không ngừng cọ xát qua lại. Đau đớn và khoái cảm hòa lẫn vào nhau làm cho Ansorge phát ra tiếng rên rỉ sung sướng, thân thể như nhũn ra, gắt gao dán vào người Liddell, mùi vị của cây trầm hương và cây mạt dược lúc này vô cùng kích thích dục vọng.

Liddell đặt Ansorge ở trên cửa, trong đôi mắt đen của người này, tất cả đều là gợn sóng của dục vọng mãnh liệt, cúi đầu hung hăng cắn một cái ở trên quầng vú nâu sẫm, toàn thân Ansorge căng thẳng, thét chói tai, dương v*t nửa mềm gần như là ngay lập tức đứng lên, thẳng tắp chống trên bụng của Liddell.

“Hóa ra là bệ hạ thích đau đớn sao?” Liddell lặp đi lặp lại mà thè lưỡi liếm chút máu rỉ ra từ dấu răng, tiện xé toạc vương phục tán loạn, lộ ra thân hình cường tráng màu mật ong của Ansorge.

Đầu lưỡi liếm liếm mang theo cảm giác vừa mềm mại vừa thô bạo, Ansorge nặng nề thở dốc, nhưng mà đầu v* bị đùa bỡn đã triệt để châm lên tình dục của y, thân thể chưa được thỏa mãn rục rịch ngóc đầu dậy tìm kiếm kích thích mạnh hơn. Y kéo tóc đen của Liddell, ưỡn hạ thân để dương v*t ở giữa hai người ma sát phun ra dâm dịch, đứt quãng mở miệng: “Cũng không có kẻ nào dám đối với trẫm như vậy, đại giáo chủ…… Aha……. Hút rất tuyệt….. Chạm vào những nơi khác…….. Thật thích…….. Tiếp tục…….. Làm cho trẫm đau đớn hơn nữa……”

“Ngài thật sự là dâm đãng đến mức khiến ta kinh ngạc, bệ hạ.” Liddell ép buộc mình bình tĩnh, thanh âm run rẩy vì hưng phấn, hắn vuốt ve mông của Ansorge, không chút lưu tình mà vân vê hoặc bóp nặn làm trên mông và tay chân của y, nhanh chóng phủ đầy chúng bằng những dấu ngón tay đỏ ửng, đặc biệt kích thích dục vọng ngược đãi. Đột nhiên hắn cắn mạnh vào xương quai xanh và cơ ngực của y, Liddell hàm hồ hỏi: “Bệ hạ có thoải mái không? Đủ đau chưa?”

“Trong giáo lý của Thần giáo Hoan Yến thì dục vọng cũng không phải là chuyện đáng thẹn.” Ansorge nâng một chân lên quấn lấy thắt lưng Liddell, cọ cọ thong thả mà lại tràn ngập ý tứ ám chỉ kín đáo, trong nụ cười của y cũng là ý tứ ái muội hàm súc, đè thấp thanh âm giống như tình nhân mà nỉ non: “Làm ơn nhanh hơn một chút, Liddell đại giáo chủ. Nếu trẫm đoán không sai thì ngươi hẳn cũng muốn ‘làm’ trẫm đi.”

Ngón giữa thon dài để hậu huyệt chưa bao giờ bị xâm phạm qua, đầu ngón tay nhẹ nhàng linh hoạt khiêu khích mảng thịt dâm đãng mẫn cảm, Liddell mút thật mạnh trên ngực trái của Ansorge, nơi đó hiện ra một cái dấu hôn đỏ thẫm, hừ nhẹ: “Hôm nay bệ hạ thật là rộng rãi.” Nói xong ngón tay đột nhiên dùng sức, hung hăng cắm vào trong hậu huyệt mềm mại ấm áp.

Ansorge ngẩng đầu lên không tiếng động thét chói tai, khuôn ngực cường tráng không ngừng phập phồng, gắt gao nắm chặt hai tay Liddell, cơ thể bởi vì khoái cảm bất ngờ mà ửng lên màu hồng nhạt. Mà Liddell dường như hoàn toàn không định cho y thời gian để thở gấp chuẩn bị, ngón tay ở giữa hai mông ngay lập tức bắt đầu trêu chọc ——-  lật tới lật lui chơi đùa vách tường mềm mại, gãi gãi vào niêm màng nhạy cảm, khuấy đảo mở rộng cửa vào, không ngừng bị đè ép đưa vào rồi rút ra, phát ra âm thanh vụn vỡ, hạ lưu đến mức chỉ cần nghe thấy là có thể khiến cho cơ thể hừng hực nóng bỏng.

Một chân của Ansorge chống lên ván cửa bị Liddell khiêu khích đến cả người run lên, cho tới bây giờ y chỉ là người tiến công, nay lại bị khoái cảm trước nay chưa có kích thích đến khóe mắt đỏ lên, hậu huyệt ngày càng mềm mại, bị Liddell dùng ba ngón tay xỏ xuyên qua còn có thể nuốt hoặc phun ra, Ansorge ôm chặt Liddell, gắng gượng đem dương v*t của mình và hắn để cùng nhau, môi dán vào lỗ tai hắn – ở lần đầu tiên hoan hảo – cầu xin tha thứ: “Liddell, đại giáo chủ tốt của ta, xin ngươi hãy đi lên giường thao ta đi, nếu ngươi còn tiếp tục chơi đùa mông ta như vậy, ta sẽ không đứng nổi nữa!”

“Sao bệ hạ lại không xưng ‘trẫm’?” Liddell híp mắt, tay không chút lơ là tiếp tục khiêu khích, ba ngón tay mô phỏng theo động tác giao hợp liên tục cắm rút, ngón cái để ở đáy chậu*, ngón út càn quấy ở trong rãnh mông, Ansorge muốn xoay thắt lưng lại bị một tay Liddell gắt gao giữ chặt, chỉ có thể bị động thở hổn hển thừa nhận loại tra tấn lúc nhanh lúc chậm kia.

*Đáy chậu: vùng giữa hậu môn và bộ phận sinh dục.

Rốt cuộc cũng thở được một hơi, Ansorge khép hờ mắt tựa vào vai Liddell, lời nói xen lẫn tiếng cười hạ lưu và hơi thở nặng nề đầy nóng bỏng: “Nếu đại giáo chủ thích như vậy, đương nhiên trẫm có thể. Đại giáo chủ, xin hãy lên giường làm chết ta đi, trẫm cầu xin ngài, đại giáo chủ!”

Rốt cuộc Liddell không thể giữ được vẻ ngoài bình tĩnh nữa, hắn đột nhiên rút ngón tay ra, mặc kệ nhục huyệt mở lớn bị hư không cô quạnh không muốn khép lại, hắn nắm cánh tay Ansorge quấn quanh eo mình, đưa y nghiêng ngả đi đến bên giường, ném thân thể nặng nề đã hoàn toàn sa vào dục vọng vào giữa giường.

“A…… Liddell……. Mau tới…….” Ansorge vô sự tự thông* mà vặn vẹo vòng eo, lấy tay đưa xuống đầu gối nâng một chân lên, lộ ra d*m thủy giữa hai mông vì tao huyệt bị chơi đùa hồi lâu mà phân bố ra: “Nhanh lên……. Liddell……. Rất muốn……. Đến đâm ta……. Đến thao ta…….”

*Vô sự tự thông: không cần hướng dẫn mà tự biết cách làm.

“Từ từ, bệ hạ, chờ một chút.” Liddell gác hai chân của Ansorge lên trên vai, hai tay nắm lấy cổ tay của y, nhẹ giọng cười: “Đúng là ta nên chuẩn bị một chiếc gương ở trong phòng, để cho người xem mình bây giờ có cái đức hạnh gì, bệ hạ. Cho dù là kỹ nữ tiếp khách còn rụt rè một chút so với ngài, dáng vẻ bại hoại phóng túng như vậy thật sự có thể làm quốc vương sao?”

“Tin tưởng ta…….. Ha……. Cho dù là cái dạng khách làng chơi nào cũng không thể có kỹ thuật tốt như đại giáo chủ ngài……. Nhanh lên…… Ngài cũng cứng rồi, không phải sao…….. Đến đây đi…….. A…….. Mau………” Ansorge không che giấu dáng vẻ dâm đãng một chút nào khiến cho Liddell không chỉ là cứng, mà cái đồ chơi vẫn bị trói buộc ở trong quần lót quả thực là đã bắt đầu ẩn ẩn đau đớn, chỉ có cho vào huyệt khẩu mềm mại thống thống khoái khoái mà ‘làm’ mới có thể tốt hơn được. Vì vậy, Liddell không thể nhẫn nại nữa, kéo xiềng xích ở đầu giường xuống trói hai tay của Ansorge lại, một tay cởi quần xuống lộ ra tính khí* thô dài, cầm lấy đầu gối của đối phương hung hăng đặt lên ngực làm lộ ra tao huyệt đang vô cùng cơ khát muốn được đâm thủng kia, sau đó nhanh chóng cắm mạnh vào trong cơ thể Ansorge giống như hòa tan vậy.

*Tính khí: cái JJ ế =))))))))))))))

“A a……. Thật mạnh……. A………” Ansorge kéo dài âm thanh, phóng đãng kêu, ngay cả đôi mắt cũng vì khoái cảm mãnh liệt này mà đỏ hồng, dương v*t sưng tấy nhảy lên hai cái, dâm dịch trong suốt chảy ra qua lỗ nhỏ trên quy đầu.

“Thích không, bệ hạ?” Liddell từ trên cao nhìn xuống, hung hăng đâm vào rút ra từng cái một, quy đầu to lớn chà qua đạp lại dâm thịt ứ máu: “Ta thao ngài sướng hay không sướng? Ngài có thích ta thao ngài như vậy hay không?”

“Thích…… Rất thích……. Thao ta…….. Liddell…….. Nhanh lên…….. Tiếp tục…….. A a……….. Thật thích…….. Đừng dừng lại………. Thao………” Ansorge bày ra dáng vẻ dâm tiện không chút nào để ý, rất tự nhiên phát ra tiếng kêu phóng đãng, hậu huyệt tùy theo động tác của Liddell mà không ngừng phun ra nuốt vào, dường như đòi hỏi càng nhiều, mỗi một lần dương v*t rời khỏi sẽ gắt gao dây dưa mút vào không thôi.

Liddell bị dáng vẻ si mê đó khơi dậy bản năng giao phối của giống đực, thậm chí còn không dùng đến kỹ xảo đã rèn luyện nhiều năm, nhưng ngoài sức tưởng tượng là mỗi lần đâm vào đều hung ác mà đâm đến chỗ sâu nhất, khiến cho Ansorge giãy dụa, vùng vẫy, la hét, rên rỉ. Sau khi đâm rút gần trăm cái, Liddell đột nhiên ôm Ansorge ngồi dậy, thân thể rơi xuống lập tức nuốt côn th*t tới chiều sâu chưa bao giờ trải qua, đâm chọc kích thích đến mức làm thân thể Ansorge nháy mắt căng cứng, tinh dịch trắng đục theo linh khẩu bắn ra, mà hậu huyệt lại như máy ép nước dùng sức mút chặt tính khí của Liddell, khiến Liddell suýt nữa thì bắn ở trong cơ thể y.

Đang lúc Ansorge dựa trên người Liddell vất vả bình phục hô hấp, một tay Liddell lại vuốt ve tấm lưng và bờ mông ẩm ướt mồ hôi, liếm vành tai phiếm hồng của y, khẽ cười nói: “Bệ hạ bắn thật nhanh, làm cùng người khác cũng như vậy sao?”

Nhíu mày, tuy rằng dương v*t của nam nhân vẫn để nguyên ở trong cơ thể mình, nhưng vẻ mặt Ansorge vẫn tự tin mà ngạo mạn như cũ. Y mỉm cười, không chút để ý trả lời: “Chuyện này đại giáo chủ nên hỏi nam nhân bị trẫm thao lúc trước, trẫm chính là thao hắn ba giờ.”

“Phải không?” Liddell cười đến ôn ôn hòa hòa, ánh mắt lại trở nên hung ác tàn bạo trong nháy mắt: “Nếu vậy thì hy vọng bây giờ bệ hạ có thể bắn chậm một chút.”

Mà trước hành động đó của Liddell, hai tay bị trói buộc của Ansorge vòng lên cổ hắn rồi hôn lên, một cái hôn không ôn nhu hào phóng giống như bình thường, mãnh liệt mà trực tiếp. Liddell cũng kịch liệt hôn lại y, răng nanh sắc nhọn cắt qua khóe miệng, giữa môi và răng tràn ngập vị máu, mùi vị có thể kích phát sức mạnh nam tính.

Màn giao hoan ngay sau đó cũng giống như nụ hôn trực tiếp mà mãnh liệt này, hai chân Ansorge bị mở đến mức lớn nhất, thịt huyệt màu đỏ theo từng lần đâm rút không ngừng bị kéo ra rồi lại nhét vào. Hai túi thịt của Liddell đập vào đáy chậu mềm mại, thanh âm thân thể va chạm và tiếng nước dính dấp, mùi vị tinh dịch và d*m thủy dày đặc bốc lên, cả căn phòng đều chứa đầy ý vị tình sắc vô cùng.

Một lúc lâu sau, khi Liddell rốt cục phát tiết ở trong nhục huyệt của Ansorge, hắn ôm chặt lấy đối phương, nhịp tim của hai người đều nhanh như nhau, ngực kề sát cũng phập phồng kịch liệt.

“Đây là một trong những lần làm tình sảng khoái nhất của trẫm.” Ansorge vuốt mái tóc ướt đẫm mồ hôi, trên gương mặt anh tuấn là vẻ lười biếng hiếm thấy: “Liddell, ngươi nói là chỉ làm với ngươi trẫm mới có thể sảng khoái được như vậy, hay là vẫn có thể cùng với người khác cũng được? Ngươi nói xem có muốn trẫm đi tìm những người khác thử xem hay không?”

Liddell gắt gao nắm chặt eo Ansorge, nhưng trước khi hắn tức giận, Ansorge đã trước một bước hôn lên cằm hắn, vừa hôn vừa nhẹ nhàng nói: “Nhưng mà, Liddell, nếu bây giờ ngươi lại tiếp tục thao trẫm một lần nữa, vậy trẫm cũng sẽ không bao giờ đi tìm người khác thử nữa.”

“Như • ngài • mong • muốn, bệ hạ của ta.” Tiếng trả lời lạnh lẽo từ cổ họng Liddell truyền ra, tính khí bừng bừng phấn chấn của hắn trước đó đã lưu lại dịch thể nên thoải mái mà đâm vào hậu huyệt của Ansorge, khoái cảm khi được lấp đầy khiến Ansorge nhanh chóng ôm lấy Liddell, hai thân thể nóng như lửa cọ xát. “Thích chết mất……. Liddell……… Thao ta rất thích…….. Dùng sức……. Sâu quá………. A a………. Liddell……….. Thao chết ta……..”  Ansorge phóng đãng kêu liên tục, hậu huyệt bị đâm đến cao trào, vào nháy mắt hai người đều lại bắn, Ansorge thỏa thích mà kêu lên: “Liddell…….. Liddell………. Quá tuyệt vời……… Ta yêu ngươi………”

Một câu ‘ta yêu ngươi’ bất ngờ vang lên làm cho Liddell thích đến ngay cả đầu ngón tay cũng bắt đầu phát run, hắn không dám tin mà gấp rút hỏi lại: “Bệ hạ, ngài vừa mới nói cái gì?”

Ansorge cũng không trực tiếp trả lời mà là chống vào ngực Liddell rút dương v*t trong cơ thể mình ra, sau đó quỳ gối trên giường lớn tách hai chân ra, ở trước mặt Liddell đem hai ngón tay của chính mình cắm vào hậu huyệt bị thao nát khuấy hai cái rồi rút ra, sau đó mỉm cười nói: “Liddell, ngươi xem, ta không chán ghét ngươi thao ta, cũng không ghét ngươi bắn ở trong cơ thể ta.” Tiếp đó Ansorge giơ hai ngón tay lên trước mặt, ánh mắt trước sau vừa khiêu khích vừa trêu chọc nhìn chằm chằm Liddell, đồng thời y cũng vươn đầu lưỡi, thong thả tỉ mỉ liếm tinh dịch dính trên ngón tay, thậm chí còn bắt chước giống như khẩu giao, tình sắc mà dùng đầu lưỡi liếm láp, y dùng môi mút vào rồi hé miệng nhìn về phía Liddell, sau đó nuốt xuống tinh dịch trong miệng, mỉm cười tiếp tục: “Cũng không chán ghét ăn tinh dịch của ngươi. Ngươi là người đầu tiên, cũng có thể là người cuối cùng, ta nghĩ là ta yêu ngươi, Liddell. Nhưng mà bây giờ ta nhất định phải về cung, chân thành mong đợi lần ‘giảng đạo’ sau của ngươi.”

Nói xong câu này, Ansorge dứt khoát xuống giường nhặt lên vương phục rơi trên mặt đất, tùy ý mà khoác lên người, nhưng lại không có lau đi dâm dịch  đang từ hậu huyệt của y chảy xuống đùi, tiếp đó mở cửa ra, ngâm nga một giai điệu thoải mái mà rời khỏi nơi ở của Liddell. Ở phía sau y, trong mắt Liddell là dục vọng càng thêm dày đặc hơn so với trước đó. Ở thần điện của thần giáo Hoan Yến này, hắn vô cùng muốn đặt Ansorge ở dưới thân hung hăng làm một phát nữa, hoặc là hai phát, khiến cho hai cái miệng trên dưới của y đều lấp đầy tinh dịch của mình.

Nhưng mà, không cần phải gấp gáp…… Liddell hít sâu, tay phải cầm tính khí cứng rắn đứng thẳng của chính mình, rất nhanh sẽ lại có cơ hội, rất nhanh thôi……….