Thần Ma Thiên Tôn

Chương 373: Đạo Diệt Thế chi khí thứ tám




- Nhiếp Lan Tâm là nữ nhân thông minh, hẳn là sẽ không tiết lộ thân phận của ta. Bây giờ, chỉ còn lại một uy hiếp là Duyên Sinh phong chủ, hắn đã lưu lại ấn ký Võ Đạo của ta, nếu như bây giờ ta trở về quân doanh, thân phận nhất định sẽ bại lộ. Thế nhưng, nếu không quay về quân doanh, đợi đến khi cường giả của Nhất Nguyên Tông và Thiên Âm Tông tìm được ta, vậy thì ta cũng khó có đường sống. Bây giờ biện pháp duy nhất chính là đột phá đến Địa Tôn cảnh tầng thứ ba, như vậy mới có thể đánh chết Duyên Sinh phong chủ.

Grào...

Trên bầu trời có một đầu Huyền thú lục phẩm cực lớn, trên lưng Huyền thú chở hai vị Võ Tôn, hạ xuống trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

Hoán Hoa gia chủ mang Phó Tô từ trên lưng Huyền thú nhảy xuống, quỳ gối trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, cung kính nói:

- Bái kiến chủ nhân.

- Các ngươi cuối cùng cũng tới rồi.

Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lộ vẻ mừng rỡ.

Cổ, ngực, eo, chân, tay của Phó Tô đều bị xích nguyên khí trói chặt, không ngừng giãy dụa, gương mặt đỏ bừng, cắn chặt răng, tức giận mắng:

- Hoán Hoa Nam Thành, ngươi đường đường là một Võ Tôn, không ngờ lại thần phục Xuyên công tử, tổ tiên Hoán Hoa gia tộc cũng bị ngươi làm cho mất hết thể diện.

Hoán Hoa gia chủ đá một cước vào đầu gối Phó Tô, một luồng nguyên khí Võ Đạo liền truyền vào trong người hắn.

Đầu gối của Phó Tô bị đánh, hai chân gập lại, quỳ rạp xuống trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

- Ta không phục.

Tại vị trí trái tim của Phó Tô, phóng ra một tia hào quang đỏ rực, hóa thành cột sáng, phóng thẳng lên trời cao.

Phành...

Xiềng xích nguyên khí quấn trên người hắn lập tức bị chấn đứt, biến thành từng tia khói xanh, biến mất trong không khí.

Hắn đạp chân một cái, thân hình phóng đi, vọt lên cao hơn 100 mét, quả thực giống như một viên đạn pháo bắn đi, đáp xuống đỉnh một gò núi.

Sau đó, hắn lại tiếp tục lao đi, nhanh chóng đào tẩu.

Thế nhưng, hắn chạy được mười dặm thì đột nhiên dừng bước, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bóng người trên đỉnh núi đối diện, trong mắt lộ ra thần sắc tuyệt vọng.

Ninh Tiểu Xuyên đến trước mặt hắn, đứng trên đỉnh núi, nhìn xuống Phó Tô ở bên dưới.

Trên đỉnh núi, gió lạnh thổi phần phật.

Áo bào trên người Ninh Tiểu Xuyên bị gió thổi tung bay, phát ra tiếng “vùn vụt”.

- Liều mạng!

Phó Tô thu người lại, song chưởng hóa thành móng vuốt, mọc ra lân phiến màu xanh dày đặc, móng tay cũng dài thêm, cực kỳ bén nhọn.

Thân thể của hắn đột nhiên gập xuống, sau đó một lần nữa phóng đi, giống như tên rời khỏi cung, lao về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Phành...

Ninh Tiểu Xuyên hời hợt vươn một tay ra, ngăn cản một kích lôi đình của hắn, nắm chặt trảo của hắn.

- Sao lại mạnh như vậy?

Gương mặt Phó Tô vặn vẹo, cảm thấy lòng bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên giống như truyền đến một luồng lực lượng thôn phệ cường đại.

Huyết khí trong cơ thể hắn vận chuyển ngược chiều, căn bản không bị bản thân khống chế, lao ra khỏi lòng bàn tay, chảy vào trong người Ninh Tiểu Xuyên.

Ma kiếm trong Huyết khiếu của Ninh Tiểu Xuyên, không ngừng xoay tròn, bảy đạo Diệt Thế chi khí lưu động trong người, tạo thành một cái vòng xoáy, hấp thu huyết dịch vào trong vòng xoáy.

Bề mặt Ma kiếm xuất hiện rất nhiều đường vân giống như huyết mạch, tựa như một trái tim hình “kiếm”.

Sau khi hấp thu huyết khí vào thân kiếm, liền có hai luồng lực lượng từ trong thân kiếm tràn ra.

Trong đó, có một luồng lực lượng chảy vào Võ Đạo Tâm Cung, bị chín vòng xoáy xung quanh Võ Đạo Tâm Cung hấp thủ, chuyển hóa thành lực lượng. Còn một luồng lực lượng thì chảy vào trong Thần Thông thứ mười “Diệt Thế Thần Bia” của Ninh Tiểu Xuyên.

Ma kiếm và Diệt Thế Thần Bia vốn là thần vật đồng nguyên, cùng hàm dưỡng trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.

Chỉ khi đem Ma kiếm và Diệt Thế Thần Bia thai nghén thành một phần thân thể, mới hoàn toàn khống chế được bọn chúng, lúc đó Ninh Tiểu Xuyên cũng xem như trở thành truyền nhân của Diệt Thế Đạo.

Mà lúc này, trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên đã sản sinh ra đạo “Diệt Thế chi khí” thứ tám.

Diệt Thế chi khí chính là bổn nguyên chi khí của Diệt Thế Đạo, là một loại lực lượng siêu việt Huyền Khí và nguyên khí, tồn tại trong mỗi ngóc ngách trên thế gian, nhưng chỉ có truyền nhân của Diệt Thế Đạo thì mới có thể tu luyện ra Diệt Thế chi khí.

- Tu luyện ra chín đạo Diệt Thế chi khí, là có thể hoàn toàn khống chế được lực lượng Ma kiếm, cũng có thể bắt đầu chính thức tu luyện công pháp Diệt Thế Đạo.

Bây giờ hắn đã luyện ra tám đạo Diệt Thế chi khí, chỉ còn thiếu một bước cuối cùng mà thôi.

Ninh Tiểu Xuyên ngồi xếp bằng trên vách đá dựng đứng, luyện hóa huyết khí của Nguyệt Cầm điện chủ và Phó Tô, giữa hai bàn tay lơ lửng một đoàn thủy cầu chín màu, từng tia Cửu Thải Huyền Thủy tràn vào trong lỗ chân lông bàn tay, dung hợp vào trong máu.

Hắn định mượn nhờ huyết khí của hai vị Võ Tôn này, trùng kích Địa Tôn cảnh tầng thứ ba.

Liên tiếp ba ngày trôi qua, Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng đã luyện hóa hoàn toàn huyết khí của hai vị Võ Tôn, tu vi tăng lên một mảng lớn, thế nhưng lại không thể bước vào Địa Tôn cảnh tầng thứ ba, vẫn còn kém một bước nữa mới có thể đột phá cảnh giới.

- Tu vi càng lúc càng khó tăng lên, muốn tăng lên một cảnh giới, thì cần vô số tài nguyên và thời gian. Nếu như có thể luyện ra được một viên Địa Võ đan, như vậy thì mới có thể dễ dàng đột phá một cảnh giới.

Võ giả Địa Tôn cảnh, thật ra mỗi một cảnh giới đều chênh lệch rất lớn, cũng chỉ có loại thiên tài thể chất “vạn năm khó gặp” như Ninh Tiểu Xuyên, mới có thể vượt hai, ba cảnh giới, đánh bại đối thủ.

Những thiên tài thể chất “ngàn năm khó gặp”, tối đa cũng chỉ có thể vượt một cảnh giới giết địch, như vậy đã là chuyện rất giỏi rồi.

- Còn may là tu luyện ra được đạo Diệt Thế chi khí thứ tám, có thể khiến cho Ma kiếm bộc phát ra lực lượng càng cường đại hơn.

Ninh Tiểu Xuyên quay trở về hình dạng ban đầu của mình, lấy một cái mặt nạ vàng lên, che khuất gương mặt.

Vụt...

Hắn vừa vung tay một cái, Ma kiếm liền xuất hiện trong tay.

Trên trời, phong vân biến sắc, mây đen cuồn cuộn, lơ lửng trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên đứng trên vách đá dựng đứng, chém Ma kiếm ra ngoài, lập tức bổ ra một đạo kiếm ảnh huyết sắc dài hơn 300 mét.

Ầm...

Phía dưới vách đá, một dòng sông lớn bị cắt ngang, dọc theo vết kiếm, dòng chảy thay đổi, nước sông chảy về một hướng khác.

Hoán Hoa gia chủ đứng bên cạnh con sông lớn vừa bị nghiền nát, bên cạnh là một cột sóng nước cao tới 10 mét, sóng nước vỗ lên bờ sông, đánh lên đá, phát ra thanh âm “ầm ầm”.

- Chúc mừng tu vi của chủ nhân đã đột phá đến cảnh giới mới.

Hoán Hoa gia chủ quỳ xuống.

Vụt...

Một đạo hào quang bảy màu rực rỡ từ trên vách đá nhảy xuống, ngưng tụ thành thân thể Ninh Tiểu Xuyên, đứng bên bờ sông, nhìn chằm chằm núi non trùng điệp phía Bắc.

Ngự Thanh từ trong dãy núi chạy ra, kinh ngạc nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Thật sự đột phá đến Địa Tôn cảnh tầng thứ ba rồi sao?

Hôm trước, Ngự Thanh đã tỉnh lại, cho nên liền bị Ninh Tiểu Xuyên thả ra khỏi túi Càn Khôn.

Hắn cầm nguyên khí châu mà Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ thành, dẫn dụ Duyên Sinh phong chủ chạy về hướng khác, tranh thủ thời gian để Ninh Tiểu Xuyên đột phá cảnh giới. Bên trong nguyên khí châu có ấn ký Võ Đạo mà Ninh Tiểu Xuyên lưu lại, suốt hai ngày qua, Ngự Thanh và Duyên Sinh phong chủ đuổi chạy không ngừng, đoán chừng lúc Duyên Sinh phong chủ tìm thấy nguyên khí châu, nhất định sẽ tức đến phát điên.

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu nói:

- Chưa, nhanh như vậy làm sao có thể đột phá tới Địa Tôn cảnh tầng thứ ba được.

- Ta cũng biết là không có khả năng, tốc độ tu luyện nhanh như vậy cũng quá nghịch thiên rồi.

Ngự Thanh nói.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Duyên Sinh phong chủ còn bao lâu sẽ tìm tới đây?

Ngự Thanh nói:

- Tu vi Võ Đạo của lão già kia rất lợi hại, có nhiều lần thiếu chút nữa là ta đã bị hắn bắn kịp, với tốc độ của hắn, có lẽ tối hôm nay sẽ tìm được chúng ta. Ngươi có nắm chắc đánh chết được hắn không? Nếu thực sự không được, ta sẽ thông tri cho phụ phương, nếu ông ấy đồng ý ra tay, cho dù lão già Duyên Sinh phong chủ kia có tám cái mạng cũng không đủ chết.

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên trở nên thâm thúy, lắc đầu nói:

- Thần Long Vương chính là chủ soái tam quân, làm sao có thể rời khỏi quân doanh đến nội địa của địch nhân được? Việc này, tốt nhất là không nên kinh động đến Vương gia. Với thực lực của chúng ta bây giờ, chỉ cần bố trí một phen, ít nhất cũng có bốn thành cơ hội đánh chết Duyên Sinh phong chủ.

- Bốn thành cơ hội, vẫn đáng để thử một phen. Sau khi giết lão già này, e rằng danh hiệu Xuyên công tử sẽ càng thêm vang dội hơn, hắc hắc…

Ngự Thanh trêu chọc.

Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên trở nên nghiêm túc, nói:

- Tu vi Võ Đạo của Duyên Sinh phong chủ rất đáng sợ, hơn nữa chúng ta cũng không biết trong tay hắn còn thủ đoạn nào khác không, cho nên, ta hi vọng ngươi không nhúng tay vào chuyện này.

- Cái gì? Giết chết cường giả Địa Tôn cảnh tầng thứ năm là chuyện rất có tính khiêu chiến, vậy mà ta không thể tham dự sao?

Ngự Thanh dùng sức lắc đầu, nói:

- Ta không rời đi đâu, nói thế nào thì ta cũng là một vị Võ Tôn, ít nhiều cũng có thể giúp được ngươi.

Muốn giết một đại nhân vật như Duyên Sinh phong chủ, Ninh Tiểu Xuyên quả thật không nắm chắc chút nào. Nếu như không phải Duyên Sinh phong chủ nắm giữ ấn ký Võ Đạo của hắn, thì Ninh Tiểu Xuyên cũng không định liều mạng với Duyên Sinh phong chủ. Cho nên, hắn mới không hi vọng Ngự Thanh ở lại đây.

Đây là chuyện riêng của hắn, không nên liên lụy tới người khác.

Ngự Thanh nói:

- Ta đã lấy được một kiện bảo vật trong Thiên Đế Thần Cung, đủ để tự bảo vệ bản thân, vào thời khắc mấu chốt, thậm chí còn có thể cho Duyên Sinh phong chủ một kích trí mạng. Nếu như thật sự giết chết Duyên Sinh phong chủ thì ta cũng không cần cái gì khác, ta chỉ lấy đầu của Duyên Sinh phong chủ mà thôi. Ha ha, đây dù sao cũng là một Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ năm, nếu như mang về h Tông môn, còn không phải khiến tất cả mọi người há hốc mồm sao? Đến lúc đó, thanh danh của ta trong đám người thế hệ trẻ, thậm chí còn vượt qua ngươi, không biết sẽ có bao nhiêu thiếu nữ hoài xuân chủ động yêu thương nhớ nhung, nhân sinh quả thật mỹ diệu mà.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không cố chấp nữa, nói:

- Được rồi, vậy thì cùng chiến đấu, diệt trừ tên đại địch Duyên Sinh phong chủ này.

Ngự Thanh đột nhiên thu hồi nụ cười, nghiêm túc nói:

- Lần này ta còn thăm dò được một tin tức, nghe nói ngươi đã giết chết Nguyệt Cầm điện chủ của Thiên Âm Tông?

Ninh Tiểu Xuyên thoáng trầm mặc một chút, trong đầu chợt hiện lên hình ảnh Nhiếp Lan Tâm, khẽ gật đầu xác nhận.

- Vậy thì ngươi gây nên đại sự rồi, nghe nói Tông chủ Thiên Âm Tông – Vạn Âm Tiên Hậu đã tuyên bố sẽ đích thân lấy mạng ngươi, đồng thời đem U Linh sơn trang san thành bình địa. Vạn Âm Tiên Hậu là một nhân vật cực kỳ đáng sợ, 40 năm trước, bà ta được xưng là nữ nhân đẹp nhất thiên hạ, nữ nhân mạnh nhất thiên hạ, nữ nhân tàn nhẫn nhất thiên hạ. 40 năm sau, tu vi Võ Đạo của bà ta đạt tới cảnh giới gì, căn bản không ai biết, thậm chí còn có người suy đoán, bà ta đã có thực lực không phân cao thấp với Kiếm Thánh, Ma Đế. Nếu như bà ta tuyên bố muốn giết ngươi, có lẽ sau này người sẽ khó mà sống yên lành.

Ngự Thanh lại nói tiếp:

- Hơn nữa, còn có tin tức truyền ra, nghe nói có một đại nhân vật của Ma Môn chạy đến Nhất Nguyên Vực. Nghe tin ngươi giả mạo người của Ma Môn giết chết Diệp Nam Thiên và Nguyệt Cầm điện chủ, khiến cho Ma Môn đồng thời đắc tội với Nhất Nguyên Tông và Thiên Âm Tông, Ma Môn thề nhất định sẽ phái người bắt ngươi. Nếu như thật sự bị đại nhân vật của Ma Môn tìm được, đoán chừng bọn chúng cũng sẽ ra tay với ngươi. Ngươi bây giờ cũng rất trâu rồi, trong thiên hạ, ngoại trừ triều đình ra, ba thế lực kinh khủng nhất đều đã bị ngươi đắc tội. Nếu là Võ giả khác, đắc tội với một trong ba thế lực bất kỳ, e rằng cũng khó mà thoát khỏi cái chết a.