Thần Tọa

Chương 49: Săn thú (2)




Hắn lần này ra ngoài mang theo không ít đồ. Có đá đánh lửa, lương khô cũng đủ bốn ngày, bao túi, còn có đặc biệt mang đến Dược Đỉnh để luyện chế đan dược cùng với nguyên liệu luyện đan như lưu hoàng, chu sa.

Dược Đỉnh mặc dù nặng, nhưng đối với Lâm Hi, căn bản không coi là cái gì, cơ hồ không có ảnh hưởng. Ngược lại có khả năng dùng để sắp xếp một số xương cốt mãnh thú linh tinh các loại có khả năng dùng để luyện đan.

Chỉ chốc lát sau, trên núi liền nổi lên ngọn lửa cháy hừng hực, trên ngọn lửa có treo một cái Dược Đỉnh đổ đầy nước.

- Rầm!

Lâm Hi bỏ sáu viên nội đan mãnh thú vào trong Dược Đỉnh, hắn lập tức bước vào trong đó để bắt đầu Tôi Thể. Chiếc Dược Đỉnh này, trực tiếp liền bị hắn biến thành Tôi Thể Dũng.

- Dược lực quả là hung tợn! Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

Lâm Hi vận hành công pháp "Quân Lâm Thiên Hạ Thể", lập tức liền cảm giác những luồng dược lực mạnh mẽ, như đàn độc xà đang chui sâu vào trong cơ thể.

Những luồng dược lực mãnh liệt như thế gây ra cảm giác, quả thật giống như lấy tay một mà chộp cũng có thể lần mò ra chúng.

Lâm Hi vội vàng trấn tĩnh tinh thần, toàn lực thu nạp nguyên khí mãnh liệt trong nội đan mãnh thú. Những luồng nguyên khí mãnh thú tuôn vào trong cơ thể hắn, mỗi một khắc, thực lực của Lâm Hi đều gia tăng.

Làn da trên người hắn mặc dù cũng không thể thông qua phương thức này để làm dày thêm, nhưng lực lượng trong cơ bắp cũng không ngừng tăng lên. Bắt đầu tấn chức một mạch từ Đệ Ngũ Trọng Nhận Bì Kỳ Sơ Giai hướng về lực lượng Đệ Ngũ Trọng Trung Giai. Bất tri bất giác, đã là giờ Thìn buổi tối, trời đã hoàn toàn tối đen.

Vụt!

Lâm Hi đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt sáng như tuyết trông như đao phong vậy. Thân hình hắn bật lên, xọa xoạt vài cái, lập tức liền xông vào trong đêm tối, biến mất không thấy đâu nữa.

"Rống!"

Sau một lát, trong rừng rậm dưới chân núi vọng đến một hồi mãnh thú gầm rống phẫn nộ. Nhưng tiếng gầm giận dữ lại nhanh chóng biến thành tiếng kêu rên và tiếng gào thê lương thảm thiết. Sau một hồi nữa, tất cả thú tiếng gầm rống đều bị áp chế xuống.

Nhóm mãnh thú nầy tựa hồ nhìn thấy cái gì đó đáng sợ, trong đêm tối liên tục bị dọa đến bỏ chạy tứ tán.

Thú đàn thường có lá gan rất lớn, vật gì cũng dám tiến công. Trừ phi là gặp phải đối thủ hoàn toàn không thể địch lại được thì mới có thể bỏ chạy tứ tán.

- Nơi này thật sự là một chốn bồng lai trù phú. Võ đạo tiến cảnh ở đây, quả thực dùng từ một ngày ngàn dặm cũng không hình dung đầy đủ.

Lâm Hi đi rồi quay lại, toàn thân lộ ra một khí tức chém giết. Trên người hắn có một cái túi vải lớn. Chỉ trong thời gian như vậy mà đã chứa hơn hai mươi viên nội đan mãnh thú.

Lâm Hi hấp thu nguyên khí trong sáu viên nội đan mãnh thú, công lực liền tăng vọt.

Lúc trước ban đêm là phi thường bất lợi với Võ Giả, nhưng Lâm Hi ỷ vào việc chính mình không sợ xà độc, thực lực lại tăng vọt nên liền nhảy vào trong đàn thú đánh giết. Bằng vào thực lực có tính áp đảo và đấu pháp hung tợn, hắn liền đánh tan những dã thú này.

- Sau khi thực lực nhanh chóng tăng lên, giết những mãnh thú này quả thực giống như giết gà vậy.

Lâm Hi chậm rãi đi vào trong ánh lửa. Mặc dù hắn vừa đánh giết một hồi, nhưng trên người không hề dính vết máu.

Hiện tại lực lượng của hắn đã vượt xa cường giả Đệ Ngũ Trọng Nhận Bì Kỳ bình thường, phối hợp Chuy Kích Tam Liên Thức thì trong Võ Giả cảnh giới Thần Hành Đệ Lục Trọng trở xuống, liền là vô địch.

Những mãnh thú ở vùng bên ngoài cùng này đã rất khó uy hiếp được hắn.

Thời gian còn lại, Lâm Hi lại dồn vào trong tu luyện "Quân Lâm Thiên Hạ Thể". Linh khí trong vùng núi mãnh thú so với núi Ngũ Lôi thì đậm đặc hơn nhiều. Tu luyện ở đây, hiệu quả vượt xa trên núi Ngũ Lôi.

Lâm Hi lúc này, tựa như một con chim trong lồng được phép cất cánh. Đã không có đủ loại trói buộc trên núi Ngũ Lôi, Lâm Hi mặc sức buông thả tay chân để tu luyện tuyệt học trong võ thuật truyền thống của mình và tuyệt học trên Vạn Hoàng Đồ.

Mỗi một khắc, thực lực của Lâm Hi đều tiến bộ.

...

Phương đông đã là tảng sáng, chân trời dần sáng. Lâm Hi xuất hiện ở thác nước dưới chân núi.

- Thật là thác nước hùng vĩ!

Lâm Hi cảm khái.

Lúc đứng ở đỉnh núi, chỉ là cảm giác được thác nước rất cao. Tuy nhiên, chỉ có lúc đứng ở dưới chân núi mới có thể cảm giác được công kích của thác nước này đáng sợ đến đâu.

Loại cảm giác này, thật giống như là một thanh Cự Phủ Khai Thiên, một lần lại một lần chém xuống trên mặt đất. Đều không giống như là sức người có khả năng chống lại. Đứng ở dưới thác nước, có khả năng cảm giác cả mặt đất đều rung động, hình như đều phải vỡ vụn ra vậy.

- Lực lượng cường đại thật, đúng lúc dùng để cho ta Tôi Thể!

Lâm Hi nhìn thác nước này như dòng Ngân Hà đổ xuống mà âm thầm mừng rỡ.

Lực lượng công kích của thác nước càng lớn thì hiệu quả Tôi Thể đối với Võ Giả lại càng tốt. Thác nước đổ xuống liên miên không ngừng tương tự như là một cao thủ bậc nhất không ngừng nện ầm ầm vào thân thể, tần suất như vậy thì đến ngay là Võ Giả đều không làm được.

Ưu thế của việc dùng thác nước để tôi luyện thân thể liền ở chỗ này. Nhưng mà, đầu tiên còn phải chịu đựng được lực lượng của thác nước đánh sâu vào.

- Thử lọt vào xem nào!

Lâm Hi cúi cả người xuống, phảng phất một con Bạo Long rồi xông mạnh đi vào.

Ầm vang!

Hai bên tiếng sấm ầm ầm, Lâm Hi liền cảm giác hình như bị một cây búa kim cương lớn nặng mấy ngàn cân hung hăng nện ở trên người. Khí huyết toàn thân dao động, khung xương đều thiếu chút nữa bị đánh tan.

- Thác nước này, lực lượng quả là lớn!

Lâm Hi quát to một tiếng, chân cũng chưa kịp đứng vững thì đã bị quăng đi ra ngoài. Hắn nện mạnh vào trên vách đá dựng đứng ở hai bên, lưu lại một dấu vết hình người thật sâu.

Mặc dù biết thác nước có lực lượng rất lớn, tuy nhiên Lâm Hi lại không nghĩ rằng lực lượng lớn đến như vậy.

Lâm Hi xương cốt cứng rắn, cơ thể như sắt, lực lượng bộc phát ra ngoài có thể so với mãnh thú viễn cổ. Nhưng ở dưới chân thác nước thì hắn vẫn cứ chợt bị đánh bay, ngay cả đứng cũng không vững.

Lực lượng công kích của thác nước mạnh đến đâu, cái này có thể hình dung ra được.

- Lại đi vào!

Trong mắt Lâm Hi chợt lóe sáng, lại xông vào lần nữa.

Lực lượng công kích của thác nước mặc dù rất lớn, cơ hồ có thể so với cường giả cảnh giới Cự Linh Đệ Thất Trọng. Nhưng là chỉ cần chịu đựng nổi thì võ đạo thăng tiến quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Mạo hiểm và thu hoạch luôn có mối quan hệ trực tiếp. Đối với Lâm Hi, thác nước này quả thực là một con đường tắt đi thông tới đỉnh cao của võ đạo, tuyệt đối không cho phép bỏ qua.

Ầm vang!

Lâm Hi lại lần nữa bị đánh bay lên, hung hăng quănh bay đến đập vào trên vách đá dựng đứng.

Lần thứ ba, sau thời gian một lần hô hấp thì Lâm Hi mới bị đánh bay.

Lần thứ tư, sau thời gian ba lần hô hấp, Lâm Hi mới lại bị đánh bay lần nữa.