Thần Vô Chi Tế

Chương 17: Ưu thế




Edit: bé Na

Trước khi trận chung kết bắt đầu, lúc bảy giờ, diễn ra trận đấu tranh đoạt vị trí thứ ba và bốn. Ngân Cánh là đội đầu tiên dự thi.

Nhóm đội viên Ánh Sáng Chi Đường cũng bắt đầu tập hợp từ bảy giờ.

Kênh IS ngoại trừ những người ở đội tuyển chính thức, còn có một người ngồi nghe làm nhiệm vụ liên hệ với bên ngoài. Thần quan dự khuyết Ly Ca đảm nhiệm chức vụ này.

“Hôm nay là trận đấu cuối cùng.”

Thanh Dạ ngữ khí bình tĩnh nói.

“Đúng vậy, là trận cuối cùng.” Tiểu Hàn hít vào một hơi thật sâu,“Đánh xong là hoàn thành rồi~”

“Đến đây, đến đây, các cậu đến tớ phỏng vấn một chút ~” Cá Chết hay nói giỡn,“Xin hỏi bạn học Hàn Hủ, tâm tình của cậu bây giờ có khác với trước khi thi vào trường cao đẳng không?”

“Cậu ta lúc thi vào trường cao đẳng có khả năng cũng không khẩn trương như hiện tại đâu?” Đu Đủ cười nói.

“Thiết.” Tiểu Hàn khinh thường nói,“Thi vào trường cao đẳng hả? Trận đấu ư? Tôi đều không khẩn trương. Trận đấu như vậy ngàn năm khó gặp, đương nhiên phải thả lỏng tâm tình mà hưởng thụ cho tốt.”

“Nói rất đúng, mọi người đều nên thả lỏng.” Chu Luật nói,“Có thể đi đến bây giờ đã là rất thành công, đừng tự gây thêm gánh nặng cho mình.”

“Ai…… Hôm nay là sinh nhật Lão đại phải không, chúng em vẫn chưa kịp nói tiếng chúc mừng sinh nhật……”

“Không cần.” Thanh Dạ ôn hòa nói,“Trận đấu quan trọng hơn, chuyện sinh nhật không cần phải để ý.”

“Miệng thì nói như vậy……” Mèo Lười âm hiểm cười nói,“Chỗ Phó hội chắc chắn vẫn có chuẩn bị phải không?”

“……”

Chu Luật cười cười, thần bí nói:

“Cho dù chuẩn bị gì, các cậu cũng sẽ không biết.”

Nói xong câu đó, Chu Luật nhìn thoáng qua Thanh Dạ đang ngồi cách đó không xa. Hai người trao đổi ánh mắt, cùng mỉm cười.

Hôm nay, hai người bọn họ đều cùng một nơi.

Hôm nay, trái tim của mười hai người, cũng cùng một mơi.

“Phó hội không tốt nha…… Từ khi nào lại trở thành như vậy ……” Có người không cam lòng nói thầm.

“Hửm?”

“Không…… Không có gì.”

“Xin chào…… Em đang ở chỗ tập hợp, cùng ngồi với mọi người trong công hội.” Ly Ca đăng nhập vào trò chơi, thông báo tình hình Bi Luyến Hồ bên kia.“Hôm nay số người login đã đạt tới mức cao nhất của công hội từ trước tới nay, lại còn không ngừng có người chơi khác đang chờ gia nhập đợi các anh trở về xét duyệt……”

“Ha ha…… Sau vụ này chúng ta thành ngôi sao rồi.” Khả Nhạc cười hì hì nói.

“Không, đây chắc chắn là đãi ngộ dành cho Tổng Thống.”

“Mới tính qua, phía trước thị trấn Khắc Thụy Tư Đặc đã có hơn một trăm người. Trông rất đông đúc……” Ly Ca tiếp tục nói,“A…… Em vừa thấy mấy người bên Ken đến đây.”

“Người Ngân Cánh?”

“Vâng…… Trận đấu lấy danh hiệu Ba và Bốn vừa chấm dứt, bọn họ liền tới nơi này. Đúng vậy, bọn họ chiến thắng……”

“A a…… Thật sự là quá tốt.” Yoyo có vẻ rất vui vẻ,“Cứ như vậy, hai công hội trong server chúng ta đều nằm trong ba vị trí đầu, thật sự siêu cấp tuyệt vời ~”

Ly Ca tạm dừng một lúc, lại nói:

“Lão đại……Ken có lời muốn em chuyển lại cho anh.”

“Ừ?”

“Tám chữ –‘Vô luận thắng thua, không được mất mặt’. Hết.”

“……”

Thanh Dạ sau khi sửng sốt, lắc đầu cười nói:“Thật đúng là phong cách của cậu ấy.”

“Thiết…… Người này vẫn nhanh gọn như vậy.”

“Tóm lại……” Ly Ca mỉm cười nói,“Hiện tại toàn bộ thị trấn Khắc Thụy Tư Đặc đang tụ tập đông đủ người của Ánh Sáng, Cách Lãng, Ngân Cánh và Ngã Phật, cùng với người của các công hội khác, mỗi hành động đều cực kỳ khó khăn…… Cho dù có là hoạt động do GM chủ trì, em nghĩ cũng không có nhiều người đồng thời hưởng ứng như vậy.”

Qua lời Ly Ca tự thuật, hoàn toàn có thể tưởng tượng được cảnh tượng long trọng bên đó, làm cho nhóm đội viên bắt đầu rục rịch trong kênh IS.

Đu Đủ đắc ý nói:

“Tốt lắm, đợi đến lúc chúng ta lấy được quán quân trở về thấy bọn họ ~~ lúc đó sẽ nói với mọi người ‘Đến đây! Không cần ngại ngần khen ngợi mình đi!’…… Aha ha ha……”

“Đu Đủ, cậu cứ đắc ý như vậy, đừng trách sao lại chết không minh bạch nha ….”

“Tiểu Hàn…… Cậu câm miệng cho tôi.”

“Được rồi.” Chu Luật mỉm cười ngăn lại,“Bảy giờ rưỡi nên tiến vào sàn đấu, hiện tại là lúc mọi người nên bắt đầu nghiêm túc, muốn nói gì đợi tới lúc kết thúc nói sau.”

“Vâng.”

Mọi người nở nụ cười một lúc, sau đó rất nghe lời mà yên lặng.

Thực tế.

Không có áp lực, là không có khả năng.

Không quan trọng thắng thua, cũng không dễ dàng làm được.

Bi Luyến Hồ, thị trấn Khắc Thụy Tư Đặc, nơi đó có vô số người đang chờ đợi bọn họ trở về. Ai lại không mong mang được danh hiệu quán quân về nhà?

Huống hồ, mong muốn chiến thắng của đối thủ, nhất định cũng sẽ không thua bọn họ.

Tất cả, phải thử qua mới biết.

Phải trải qua trận đấu kinh tâm động phách này, mới thực sự cảm nhận được giá trị của chiến thắng hoặc… thất bại.

Không hối hận, là đủ rồi.

Trận đấu bắt đầu. Chu Luật và Thanh Dạ không tiếp tục trao đổi ánh mắt nữa, nói chuyện với nhau cũng là thực hiện thông qua IS.

Tuy rằng khoảng cách giữa hai người họ bây giờ rất gần, nhưng nhìn bên ngoài, họ đều giống bình thường coi đối phương không tồn tại trong căn phòng này, vẻ mặt vô cùng chuyên chú.

Thân là người lãnh đạo công hội, thừa nhận áp lực so với những người khác tất nhiên càng nhiều hơn. Nhưng mà, đối với họ, bài trừ tạp niệm cũng không phải chuyện quá khó khăn.

Không tiếp tục suy nghĩ tới kết quả. Giờ phút này trong mắt họ…… chỉ có những gì sắp xảy ra.

“Không thể buông tha, cho nên bên ta sớm chủ động đi.”

Chu Luật tận lực làm cho thanh âm của mình ôn hòa hơn so với lãnh đạm ngày thường.

Kế hoạch vĩnh viễn không thể cản được biến hóa, nhưng kế hoạch lại vẫn rất quan trọng.

Lần công kích đầu tiên, có lẽ sẽ quyết định tới thế đứng trong toàn bộ trận đấu.

“Đu Đủ.”

Thanh Dạ nhẹ nhàng gọi một câu, người bị điểm danh lập tức ngầm hiểu.

“Em hiểu.”

Sau khi hai vị chủ công vẫn đứng ở hậu phương được thần quan mạnh mẽ trợ giúp, bắt đầu tiến vào trận địa địch.

Giống như hòn đá được ném vào mặt nước yên ả, sẽ kích khởi hàng loạt những xung động xung quanh.

Chấn kinh sẽ dẫn đến hoảng sợ, hoảng sợ sẽ bị loạn, loạn…… Sẽ bại……

Chu Luật hít sâu một hơi, ngón tay linh hoạt tiến hành đủ loại thao tác. Là một thần quan có kinh nghiệm, cậu biết rõ dưới loại tình huống nào thì phải dùng kỹ năng gì, cậu cũng rất rõ ràng phải phối hợp sử dụng kỹ năng thế nào để chúng có thể phát huy công hiệu lớn nhất.

Thần quan tất nhiên không chỉ đơn giản là bổ huyết hay thêm trạng thái. Phải nắm chắc toàn cục, hiểu được lấy hay bỏ, tiến hay lùi, đó mới là một thần quan vĩ đại.

Chu Luật mơ hồ cảm giác được, trạng thái của Nhân Tâm Phúc bên kia hình như có điểm kỳ quái.

Xé mở hàng rào phòng thủ cũng không khó khăn như trước đó tưởng tượng. Đội viên Nhân Tâm Phúc cũng phòng thủ quy củ, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác thiêu thiếu cái gì đó.

Chỗ kỳ quái đó…… Rốt cuộc là gì?

Biểu hiện của Thanh Dạ và Đu Đủ thập phần sinh động, liên tiếp giết chết các chức nghiệp yếu ớt của đối phương, phương thức tránh né công kích cũng cực kỳ xảo diệu.

Trong nháy mắt, điểm số đã là 12:9.

Đối phương lúc đó đã mất Triệu hồi sư, Nhạc sĩ và Kết giới sư. Chênh lệch ba người, trong trận đấu này, không phải là khoảng cách có thể dễ dàng đuổi kịp.

Nếu giống như trước đây, Ánh Sáng thậm chí có thể kết luận rằng“Chắc chắn sẽ thắng”. Nhưng hiện tại, kênh IS vẫn yên tĩnh như cũ, có thể nghe thấy rõ ràng tiếng hít thở khẩn trương.

Bọn họ đều không quên đây là trận đấu cuối cùng, mà đối thủ lại là Nhân Tâm Phúc nổi tiếng khó đối phó.

Nhân Tâm Phúc. Các người, sẽ làm thế nào?

Bỗng nhiên trong lúc đó, đội hình của đối phương lại chuyển qua phân tán theo diện rộng.

“Chú ý……”

Chu Luật mặt mày căng thẳng, nhắc nhở.

Chỉ thấy trên màn hình, người bên đối phương đã nhanh chóng tản ra, vọt tới tứ phía.

Những mục tiêu nguyên bản đang tụ tập cùng một chỗ nhất thời trở nên khó bắt giữ. Mà bản thân mình trong lúc không để ý, lại có thể biến thành mục tiêu trong mắt đối phương.

“Luật.”

“Tản ra.” Chu Luật quyết đoán đưa ra mệnh lệnh,“Những chức nghiệp máu ít phải chú ý giữ vị trí gần Thần quan. Mọi người phải cẩn thận.”

Nhận được tín hiệu thay đổi đội hình, Nhân Tâm Phúc bắt đầu chính thức vồ đến.

Đồng thời, trạng thái ngơ ngẩn lúc trước của bọn họ, cũng biến mất như kỳ tích.

Không còn đầu óc đâu mà đi đoán trong thời gian ngắn ngủi đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhân Tâm Phúc thay đổi đấu pháp, đối với Ánh Sáng mà nói tuyệt đối không phải là một chuyện tốt. Pháp sư Duy Nhất của Nhân Tâm Phúc cực kỳ am hiểu PK, trói buộc cô dưới kết giới của Nhân Tâm Phúc, có lẽ mới là cách tốt nhất để áp chế năng lực của cô.

Nhưng hiện tại.

Đối phương bắt đầu hỗn chiến, năng lực cá nhân cao siêu của Duy Nhất mang lại hiệu quả rõ rệt.

Nữ pháp sư này, mỗi chiêu mỗi thức đều mười phần khí phách, không thua bất kì gã nam pháp sư nào đã gặp qua trước đây. Nếu nói phát huy Thần quan xuất sắc có thể cứu lại một đội ngũ gần tiến đến cái chết, như vậy phát huy Pháp sư xuất sắc, có thể làm cho khí thế của đội ngũ tăng lên gấp bội.

Ánh Sáng trước đó đã thảo luận qua rất nhiều phương pháp kiềm chế Duy Nhất, nhưng vẫn chưa rút ra được kết luận.

Trình độ tương đương, như vậy phải so sánh tới ai tiêu hao thể lực ít hơn, ai trong lòng mong muốn thắng lợi nhiều hơn, ai phán đoán chuẩn xác hơn. Cùng với…… một chút may mắn.

Chu Luật đảm nhiệm nhiệm vụ xúc tiến cho toàn đội tiến công, vị trí không giống với Tiểu Hàn đang đứng cuối cùng hỗ trợ cho đồng đội. Trong quá trình phụ trợ, khó tránh khỏi sẽ trở thành bia ngắm hộ người khác.

Nói cách khác, khó tránh khỏi việc không thể quan tâm chu toàn đến đồng đội.

“Tuyết Phong!?”

Bên tai truyền đến tiếng kêu gọi dồn dập của Cá Chết.

…… Đã xảy ra chuyện.

Nếu không phải vấn đề rất nghiêm trọng, bình thường hội viên sẽ không dễ dàng lên tiếng như vậy.

“Hình như có chuyện……”

Thanh âm của Tuyết Phong có chút gian nan. Sau một tiếng kinh hô nho nhỏ, Chu Luật nghe thấy có người hạ bàn phím, cúi đầu mắng:

“…… Đáng chết!”

Quả nhiên……

Chu Luật khẽ thở dài, lập tức khôi phục lại biểu tình bình thường.

Trong trận đấu, bỏ mình là chuyện rất bình thường…… Cho dù là ai, cũng có khả năng phải chết.

Bất kể có là chức nghiệp chịu vận mệnh hi sinh, hay là chức nghiệp quan trọng giữ địa vị trung tâm.

Bất kể là ai.

Ngay vừa rồi, Duy Nhất cùng Cá Chết mặt đối mặt chiến đấu, Duy Nhất thành công đem Cá Chết cùng người phụ trách bảo vệ Tuyết Phong giết chết.

Điểm số 10:9.

Ánh Sáng vẫn còn ưu thế một người.