Thần Y Trở Lại

Chương 1078




 Anh tìm gặp lại Lạc Mộng Trần, nói: "Mộng Trần, cô ở nhà bảo vệ mọi người, nếu có chuyện gì xảy ra ngay lập tức liên lạc với ông Lạc".  

 

Lạc Mộng Trần gật đầu: "Tiên sinh đừng lo lắng, tôi sẽ chăm sóc người nhà tiên sinh thật tốt".  

 

Sau khi dặn dò rõ ràng, anh lên tầng cao nhất, lấy ra những trang kinh Phật màu vàng, tiếp tục nghiên cứu nội dung bên trên. Bộ kinh này tên là " Như Lai Thần Tạng kinh", sau khi đọc từ đầu đến cuối, anh nhận ra kinh này chính là phương pháp tu luyện thần thông, có thể nâng cao tiềm năng của thần hồn.  

Advertisement

 

Anh liền bắt đầu thực hành theo phương pháp được ghi trong kinh Phật. Sau khi tu luyện hơn nửa giờ, một vị Phật đột nhiên xuất hiện trong thần thức của anh. Nhìn thấy kim thân của Đức Phật này chứng tỏ anh đã hoàn thành bước nhập môn rồi!  

 

Anh cẩn thận cảm nhận, phát hiện thần niệm của mình tăng lên rõ rệt, trong lòng không khỏi vui mừng khôn xiết: "Tốt lắm! Hiệu quả của việc luyện tập Như Lai Thần Tạng kinh nửa giờ bằng với nửa tháng khổ luyện!"  

Advertisement

 

Vì vậy, anh bình tĩnh lại và tiếp tục tu luyện Như Lai Thần Tạng kinh. Khi tu luyện, anh không biết sự thay đổi của thời gian, khi anh mở mắt ra thì đã là sáng hôm sau.  

 

Một đêm tu luyện, thần niệm của anh ít nhất tăng lên gấp bội! Hiệu quả vô cùng tốt!  

 

Sau khi thu dọn đồ đạc, anh đáp chuyến bay đến Thiên Kinh.  

 

Máy bay hạ cánh xuống Thiên Kinh, ngay sau đó Đường Băng Vân lên máy bay, hai người cùng nhau đến Cảng Thành.  

 

Cảng Thành là một thành phố quốc tế và là một trong những trung tâm tài chính của thế giới, địa vị chỉ đứng sau Hải Thành. Là thành phố cải cách mở cửa sớm nhất, Cảng Thành đã từng rất thịnh vượng, nhưng đà phát triển những năm gần đây không bằng Hải Thành, dần dần đi xuống.  

 

Trên máy bay, Đường Băng Vân nói với vẻ mặt lo lắng: "Người của Đường môn đứng ra ủng hộ Đường Dung, chúng ta rất bị động".  

 

Ngô Bình nói: "Người bị đẩy ra là Đường Dung sao? Đó là ai vậy?"

 

Đường Băng Vân nói: "Đường Dung hơn tôi ba tuổi. Cô ta kết hôn với một người đàn ông tên Hàn Kỳ ba năm trước. Hàn Kỳ ngay sau đó được Đường môn đào tạo hết sức, hiện là một nhà tài phiệt giàu có mới nổi ở Cảng Thành trong lĩnh vực tài chính".  

 

Ngô Bình nói: "Hàn Kỳ đã làm về tài chính thì tại sao anh ta lại để mắt đến Thiên Sát?"  

 

Đường Băng Vân: "Vì Đường Dung. Đường Dung không đơn giản chút nào. Trước khi tôi vào Thiên Sát, cô ta đã làm việc trong Thiên Sát và phụ trách tài chính. Hàn Kỳ có thể vươn lên nhanh chóng như vậy là nhờ có sự hỗ trợ đắc lực của nguồn vốn từ Thiên Sát".  

 

Ngô Bình gật đầu, lại hỏi: "Trụ sở Thiên Sát ở Á châu còn lại bao nhiêu người?"  

 

"Còn khoảng 80%, còn lại là đã chết hoặc mất tích. Đặc biệt là Ti mệnh Tiêu Phong, sống không thấy người, chết không thấy xác. Đường Băng Vân khẽ thở dài, "Ti mệnh có quyền lực rất lớn, sổ sách kế toán quan trọng nhất đều nằm trong tay người đó. Ti mệnh trực tiếp chịu trách nhiệm trước lệnh chủ, thế nên Ti mệnh mất tích là tổn thất lớn".  

 

"Ti mệnh này là người của cô à?"  

 

"Không phải, đó là người của Đường Vô Mệnh. Tôi mới tiếp quản Thiên Sát, vẫn còn rất yếu trong việc kiểm soát Thiên Sát", Đường Băng Vân nói.  

 

Ngô Bình nghĩ một chút rồi nói: "Sổ sách mà cô nhắc tới có quan trọng không?"  

 

Đường Băng Vân: "Tất nhiên rồi. Thiên Sát là cốt lõi của Đường môn, nhiều công việc kinh doanh đều xoay quanh Thiên Sát. Nếu không có sổ sách, tôi không thể huy động nguồn vốn ở Á châu".  

 

Ngô Bình nói: "Có vẻ như chúng ta cần tìm ra sổ sách càng sớm càng tốt. Không chừng Tiêu Phong vẫn còn sống."