Thần Y Trở Lại

Chương 1118




Ngô Bình nhìn thấy chiếc xe đó thì vội vẫy tay gọi bố của Cưởng Tử ra đón tiếp.  

 

“Cậu Ngô, tôi vừa nhận được điện thoại là bỏ hết công việc rồi đến luôn, chú rể đâu ạ?”, La Duy Khang cười hỏi.  

 

Ngô Bình: “Thị trưởng La, chú rể đi đón cô dâu rồi. Để tôi giới thiệu nhé, đây là bố ông Phương, bố của chú rể”.  

 

Advertisement

La Duy Khang vội giơ tay ra: “Chúc mừng gia đình”.  

 

Bố Cương Tử ngẩn ra: “Ngài… ngài thị trưởng đấy ạ?”  

 

Ngô Bình cười nói: “Đúng, đây là thị trưởng La, ông ấy mới tới nhậm chức ở Vân Đỉnh, là bạn của tôi”.  

Advertisement

 

Được Ngô Bình nhận là bạn, La Duy Khang sung sướng rồi cười nói: “Tôi chỉ là người phục vụ cho nhân dân thôi”.  

 

Sau đó, La Duy Khang giới thiệu về hai người đứng sau, đó là hai người đứng đầu cục trị an. Ngô Bình mời họ vào rạp ngồi, chú hai của Cương Tử vội đi rót trà và mang hạt dưa tới.  

 

Bọn họ vừa ngồi xuống thì có thêm năm chiếc xe nữa tới, đó đều là xe sang, chỉ có một người đi xuống là Chương Cửu Hàn. Ngồi trên các xe phía sau là chín nhân vật nổi tiếng trong giới võ lâm ở Vân Đỉnh.  

 

“Cậu Ngô”, Chương Cửu Hàn chắp tay.  

 

Ngô Bình đáp lễ: “Ông Chương, cảm ơn ông đã đến dự, mời vào”.  

 

Van Tam Hổ ở nhà đối diện đã tái mặt, hắn quen khá nhiều người tài giỏi ở Vân Đỉnh, ngoài Chương Cửu Hàn chưa từng gặp bao giờ ra thì chín người kia, hắn đều không dám động tới ai hết.  

 

“Rốt cuộc chuyện gì thế này…”, hắn lẩm bẩm.  

 

Đột nhiên có tiếng người hô lên bên dưới, ngay sau đó có một đám phụ nữ trung niên mặc đồ tang rồi khóc lóc đi tới nhà họ Phương.  

 

Vạn Tam Hổ hết hồn rồi hét lên: “Về, về hết cho tao!”  

 

Song, mấy người đó đang gào khóc rất to nên không hề nghe thấy tiếng của hắn.  

 

Thấy có một đám người khóc lóc đi tới, bố của Cương Tử tái mặt rồi run lên.  

 

Ngô Bình cau mày, nhà họ Vạn thật không ra làm sao! Anh vận khí rồi lao ra ngoài quát: “Im hết ngay!”  

 

Tiếng quát của anh làm nhóm phụ nữ ở phía đội diện như nghe thấy tiếng bom nổ, ai nấy đều giật mình rồi ngừng khóc.  

 

Ngô Bình bước tới nói: “Tôi cho mỗi người 500, cầm tiền rồi biến đi”.  

 

Anh biết chắc chắn những người này đã nhận tiền của nhà họ Vạn, để tới quấy phá nhà họ Phương.  

 

Quả nhiên, nghe thấy thế xong, nhóm phụ nữ ấy đã chìa tay ra, Ngô Bình bảo chú hai của Cương Tử lấy tiền chia cho họ.  

 

Nhóm phụ nữ vừa đi thì có một chiếc xe chở phân đi tới, mùi phân bốc lên rất khó ngửi.  

 

Chiếc xe cố ý đỗ ngay cửa nhà họ Phương, mùi hôi thối khiến mọi người ở xung quanh phải bịt mũi.  

 

Người lái xe là một tên béo mặt đen, gã lạnh cùng cười với người nhà họ Phương với vẻ huênh hoang.  

 

Ngô Bình đi tới kéo cửa xe ra, rồi ngồi vào ghế lái phụ, anh dùng thuật thôi miên để điều khiển tên béo: “Đổ hết chỗ phân này vào cửa nhà họ Vạn mau”.