Thần Y Trở Lại

Chương 1544




Ngô Bình nhìn tấm da, nói: "Làm sao tiền bối biết tôi đến từ tiên vực vĩnh hằng"."  

 

Tấm da nói: "Khi xưa tôi trấn áp ba mươi con quỷ không thành công, chính một thượng tiên của tiên vực vĩnh hằng đã giúp đỡ tôi, nếu không tất cả sẽ vô ích. Khí tức của người rất giống thượng tiên đó, vì thé tôi mới biết người là tiên nhân của tiên vực vĩnh hằng".  

 

Advertisement

Ngô Bình suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôi sẽ nghĩ cách, nhưng cũng không biết có giúp được gì không."  

 

Tấm da người cúi xuống bái lạy: "Cảm ơn thượng tiên!"

 

Advertisement

Nhìn thấy tấm da người tôn trọng mình như vậy, Ngô Bình liền hỏi da người: "Tên của tiền bối là gì?"  

 

"Thượng tiên có thể gọi tôi là 'Viêm Dương', tấm da nói.  

 

Ngô Bình : "Tiền bối Viêm Dương, tiền bối nghỉ ngơi trước đi, tôi nghĩ cách sẽ đánh thức tiền bối".  

 

Viêm Dương chắp tay vái lạy Ngô Bình, sau đó lập tức bay xuống bàn rồi tự động gấp lại.  

 

Ngô Bình cất da người đi rồi lấy lọ bạc mua ở chợ đen ra. Anh nghiên cứu nó một lúc, xoay nó sang trái phải vài lần, cái lọ kêu "rắc" một tiếng và phát ra ánh sáng màu tím.  

 

Sau khi xác định không phải độc, anh mới lại gần ngửi thử, mùi có chút kỳ lạ. Hai mắt anh sáng lên, anh lẩm bẩm: "Chẳng lẽ là đan dược do các dược sư thượng cổ luyện chế?"  

 

Trong thời tiền sử có một sự tồn tại có địa vị cao hơn cả các nhà luyện đan, được gọi là dược sư. Các nhà luyện đan chỉ luyện đan dược, thường giới hạn trong một lĩnh vực nhất định và có yêu cầu rất khắt khe về dược liệu.  

 

Dược sư thì khác, trong mắt dược sư, vạn vật trên đời, năng lượng và thậm chí cả cảm xúc đều có thể dùng làm thuốc chữa bệnh. Dược sư cũng có thể luyện thuốc, nhưng thay vì sử dụng lò luyện đan thì dược sư sử dụng đỉnh nấu thuốc.  

 

Các cấp bậc dược sư được đặt tên theo đỉnh, từ dược sư đỉnh thứ nhất đến dược sự đỉnh thứ mười. Dược sư có hiểu biết sâu rộng về vạn vật, vì vậy dược sư thường là những nhà luyện đan rất cao siêu.  

 

Dược sư mạnh nhất được gọi là dược vương, trên thế giới này chỉ có thể có một dược vương.  Dược vương là mục tiêu cuối cùng mà tất cả dược sư theo đuổi.  

 

Dược điển mà Ngô Bình lấy được trước đó là cuốn sử thi vĩ đại do ba vị dược vương các thời dẫn dắt rất nhiều dược sư, mất hơn ngàn năm mới viết nên.  

 

Ngô Bình hít một hơi, sau đó nhắm mắt cảm nhận. Sau đó, anh cảm thấy rằng chút dược lực này thực sự đã tác động trực tiếp lên từng tế bào trong cơ thể anh.  

 

Trước đây, nhờ sự giúp đỡ của mã gen do tổ tiên cảnh giới thiên tiên của Phí Liêm truyền lại, cùng với gió thần của đại thần Côn Ngô và sự tu luyện của chính bản thân, việc luyện hình của anh đã đạt đến đại thành.  

 

Lúc này, tác dụng của bột thuốc này càng mãnh liệt hơn, dường như có thể khiến thân thể của Ngô Bình tiếp tục tiến hóa một cách tài tình hơn!  

 

Nghĩ như vậy, anh lại mở chai và hút một phần ba lượng bột trong chai.