Thần Y Trở Lại

Chương 2437




 Viên Lực sửng sốt, hắn gầm lên dữ dội và dùng hai tay bắt lấy nó. Nhưng lần này có sức mạnh của Ngô Bình cộng thêm sức mạnh của chính hắn, hắn căn bản không chịu nổi.  

 

"Phụt!"  

 

Hắn phun ra một ngụm máu, cả hắn và đỉnh bay ngược xuống núi. Một lúc lâu sau, dưới chân núi truyền đến một tiếng động lớn, hình như đỉnh đụng phải thứ gì đó.  

 

Advertisement

Mọi người nhìn nhau thất thần, thế này mà cũng có thể bắt được sao? Đại sư huynh quá mạnh!  

 

Vài phút sau, Viên Lực được vác lên. Hắn nhìn rất chán nản và nhìn Ngô Bình với vẻ mặt kỳ lạ. Sạ đó hắn đẩy người đang đỡ hắn ra, loạng choạng đi tới trước, cúi đầu bái lạy: "Đại sư huynh, anh là người đầu tiên mà tôi, Viên Lực này ngưỡng mộ ở Thục Sơn kiếm phái. Kể từ sau, tôi sẽ đi theo đại sư huynh, đại sư huynh bảo tôi đánh ai, tôi đánh người đó!"  

 

Advertisement

Có thể thấy rằng Viên Lực là một người rất thẳng thắn.  

 

Ngô Bình cười nói: "Viên sư đệ, mời."  

 

Lúc đỡ Viên Lực đứng dậy, Ngô Bình phát hiện trong người hắn vẫn còn có sức mạnh sấm sét, biết vết thương do lôi kiếp gây ra vẫn còn, liền nói: “Sư đệ, anh bị thương lúc đỡ bảy tầng lôi kiếp, nếu như không kịp thời trị liệu sẽ để lại hiểm họa, sau khi yến tiệc kết thúc, tôi sẽ trị liệu cho anh".  

 

Viên Lực cả kinh: "Đại sư huynh, anh thấy được sao? Trải qua bảy tầng lôi kiếp tôi đúng là có chút không thoải mái, lúc ấy cũng không có chú ý tới, nhưng sau khi trở về, tôi nhận ra rằng cơ thể tôi ngày càng khó chịu, tôi cảm thấy như có lửa đốt trong người, đốt cháy trái tim và lá phổi của tôi".  

 

Ngô Bình gật đầu: "Đây chính là điều đáng sợ xủa bảy tầng lôi kiếp, uy lực của nó chỉ xuất hiện sau lôi kiếp, nếu không kịp thời chữa trị, tim phổi sẽ bị thiêu đốt, tu vi mất hết".  

 

Viên Lực biến sắc: "Nghiêm trọng thế sao!"  

 

Ngô Bình nói: "Ừ, nhiều người cũng chịu tổn thất tương tự".  

 

Tại hiện trường, một vị trưởng lão lập tức nói: "Thiếu trưởng môn nói rất đúng. Một người bạn tốt của tôi đã chết ở tầng lôi kiếp thứ bảy, khi hắn chết đi, nguyên thần tự bốc cháy, phổi tim đều bị đốt cháy, quá đau khổ!"  

 

Viên Lực lại vội vàng hành lễ: "Đa tạ sư huynh cứu tôi!"  

 

Thấy Viên Lực bị thuyết phục, mọi người cũng không dám đi lên chọc giận. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là họ đã bị Ngô Bình thuyết phục.  

 

Một nữ đệ tử cười nói: "Sư huynh, nghe nói thần quân đều có võ đạo thần thông, biết pháp thuật, là thật sao?"  

 

Ngô Bình gật đầu: "Cảnh giới thần quân quả thật sẽ sinh ra thần thông".  

 

Nữ đệ tử rất hưng phấn: "Đại sư huynh, anh có thể cho chúng tôi mở mang tầm mắt được không?". Những người này trước đây chưa từng thấy thần quân. Mặc dù có Vũ Văn Thiên Đô, nhưng hắn có tính cách lạnh lùng và kiêu ngạo, hiếm khi giao tiếp với các đệ tử khác.  

 

Tất cả đệ tử lần lượt nói: "Đúng đấy, đại sư huynh, để chúng tôi mở rộng tầm mắt đi".  

 

Có trưởng lão cũng cười nói: "Thiếu trưởng môn, để cho bọn họ nhìn xem phép thần thông của nhân tiên là gì".  

 

Ngô Bình gật đầu nói: "Được. Để tôi làm cho mọi người xem".  

 

Anh hỏi, "Ai có thể hợp tác?"  

 

Trưởng lão vừa nói đứng lên, cười nói: "Ta sẽ làm".