Thần Y Trở Lại

Chương 2755




Hiệu quả lập tức thấy ngay, thần tức trong nguyên thần của Ngô Bình lập tức nhiều lên. Cứ thế, anh vừa uống Nguyên Anh Đan vừa luyện thần tức. Đến đêm khuya, thần tức mà anh ngưng luyện đã to hơn hẳn.Ngô Bình không hề biết rằng bây giờ, Khương Thi Nguyệt cũng đang luyện thần tức, nhưng thần tức của cô ấy chỉ bé như hạt đậu, kém xa thần tức của anh.  

 

Ngô Bình cảm thấy thần tức khá ổn rồi, nếu nhiều thêm nữa thì nguyên thần của anh sẽ không chịu nổi.  

 

“Có thể đột phá lên tầng hai rồi”  

Advertisement

 

Tu luyện ở tầng thứ hai của Cực Thần Kinh là dùng thần tức để mở thần mạch trong nguyên thần. Tác dụng của thần mạch giống thần lạc, kinh lạc trong cơ thể, nói chung là đường đi của thần tức. Tu luyện ở tầng này khó hơn tầng một nhiều, trong số các tu sĩ ngưng luyện ra được thần tức chỉ có năm phần trăm mở được thần mạch. Hơn nữa, hầu hết họ chỉ mớ được một thần mạch mà thôi.  

 

Ngô Bình suy nghĩ một lát rồi dùng khả năng nhìn xuyên thấu vạch năm đường trong nguyên thần, chuẩn bị mở năm thần mạch. Năm thần mạch giao thoa với nhau, cuối cùng nối liền với ba cấm chế và thần bàn trong nguyên thần.  

Advertisement

 

“Mở ra cho ta”  

 

Một tiếng động lớn vang lên, nguyên thần đã mở ra năm đường thần mạch, thần lực chảy nhanh như thác ở bên trong. Mỗi khi vận hành một chu thiên, nguyên thần của Ngô Bình lại mạnh thêm một chút. Điều thú vị là dưới tác dụng của thần tức, một trong ba cấm chế trong nguyên thần đã nơi lỏng, sau đó phóng ra một luồng thần lực thấm vào trong thần tức. Điều này khiến thần tức của Ngô Bình trở nên đặc biệt hơn.  

 

“Tầng ba của Cực Thần Kinh là luyện hoá tinh lực”  

 

Nếu là luyện hoá tinh lực thì Ngô Bình có ưu thế rất lớn, trước kia khi ngưng luyện nguyên thần, anh đã hấp thu tinh hồn. Nhờ tinh hồn đó mà anh có thể dễ dàng kết nối với các vì sao trên trời, sau đó hấp thu tinh lực. Hấp thu tinh lực cần phóng nguyên thần bay lên cửu thiên, vì thế phải có người ở bên cạnh bảo vệ. Nếu không một khi nguyên thần bay đi rồi, thể xác sẽ bị kẻ khác huỷ diệt ngay, vậy thì phiền to.  

 

Vì thế, khi tu luyện thì Ngô Bình phải về nhà. Ở nhà anh không thiếu các cao thủ nên anh tu luyện ở đây sẽ yên tâm hơn. Anh ngồi xếp bằng xuống, nguyên thần bay lên cao. Nguyên thần của anh bay cao vạn trượng, cho tới khi lên tận vũ trụ rồi hấp thu tinh lực.  

 

Trên màn trời đầy sao có một luồng thần lực trôi nổi, Ngô Bình lập tức thi triển Thâu Tinh Thuật. Lúc này, anh thi triển thuật pháp với một vì sao, hiệu quả rất tốt, tinh lực ùn ùn kéo đến, còn anh thì ra sức hấp thu, sau đó dung nhập chúng vào trong nguyên thần của mình.  

 

Ngô Bình tu luyện đến khi trời sáng thì mới thu nguyên thần về. Hiện giờ, anh đã thành công hấp thu tinh lực và tiến vào tầng thứ tư của Cực Thần Kinh. Nguyên thần vừa về, anh đã thấy Hỉ Bảo cười hì hì ngồi xuống bên cạnh, hai con chó đem nằm cạnh thằng bé. Thì ra, sáng sớm nay, Hỉ Bảo đã xuất quan, thực lực hiện giờ của cậu bé đã không kém Tiên Quân Bất Tử là bao.  

 

“Bố ơi, con được ra ngoài chơi chưa ạ?”, Hỉ Bảo chớp mắt hỏi.  

 

Ngô Bình nhìn hai con chó đen, có lẽ nhờ vật giống quả trứng nên chúng đã cao hơn hẳn, vai cao hai mét, thân dàn hơn năm mét, trông còn oách hơn cả mãnh thú.  

 

Ngô Bình: “Đi đi, bố cho con nghỉ ba ngày, nhưng không được chạy lung tung đâu đấy, cũng không được rời khỏi phạm vi của khu này”.  

 

Hỉ Bảo mừng rỡ: “Con biết rồi ạ”.  

 

Nói rồi, thằng bé dẫn hai con chó đen chạy biến mất ngay,  

 

Trong lúc ăn cơm, Trương Lệ hỏi Ngô Bình: “Tiểu Bình, sao mãi không thấy bố con về nhỉ?”  

 

Ngô Bình chỉ nói: “Mẹ ơi, bố sắp về rồi, mẹ đừng lo”.  

 

Anh mới ăn được nửa bữa thì Hoàng Tử Cường đi vào, sau đó nhỏ giọng nói: “Cậu chủ, tôi có chuyện muốn nói với cậu”.  

 

Ngô Bình lau miệng, sau đó dẫn anh ta vào phòng sách: “Nói đi”.  

 

Hoàng Tử Cường: “Thị trưởng của khu mới đổi người khác rồi ạ”.  

 

Ngô Bình: “Đổi sang ai?”